Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mẫu nữ tuyệt sắc

Tiểu thuyết gốc · 1889 chữ

Đêm đến tĩnh lặng, ngoài đường phố lúc này xe cỗ đã bắt đầu ít dần đi,người người đã dần dần chìm vào giấc ngủ,nhưng đâu đó vẫn có một người đang mải mê luyện tập,hắn là Lục Cảnh...

Giờ này hắn thể xác của hắn đúng thật là đang ngủ nhưng linh hồn lại đi vào thư viện luyện tập,qua một thời gian quen thuộc với trọng lực ở đây với những bài tập nhẹ như chạy bộ,gập bụng thì hôm nay hắn đã bắt đầu với những vài tập nặng hơn như hít đất,nhảy cóc và một chút máy tập tạ của thư viện sẵn có.

Lại nói về thứ viện thì trên những kệ sách ở góc phòng đều hoàn toàn có những sách bài tập về kiến thức trên trường,giờ đây hắn không cần phải đi thư viện mượn sách làm gì cho mất thời gian mà có thể vào đây học thỏa thích,thậm chí trong này nó còn có những quyển tiểu thuyết nổi tiếng,những album tự truyện của người nổi tiếng, a hèm còn có chút hen tờ gì đó hắn ngây thơ nên không biết.

Sau khi tập luyện được một lúc lâu,có chút thấm mệt Lục Cảnh đi vào góc dãy thư viện vừa cầm sách lên đọc vừa trao đổi với tiểu Kỳ.

"Chúc mừng cậu, Ngọc Vân đã đạt độ thiện cảm 88 ,tự động chuyển đổi thành nữ nhân chuyên môn"

"A! Haaaha..." Lục Cảnh nghe vậy thì vui sướng cười lên,nhưng rồi có chút ủ rũ hỏi:

"Thế nhưng là lúc nào thì thư viện mới chịu thăng cấp vậy, ta có chút đợi không được"

"Cậu đừng lo, chỉ còn khoảng 1 tháng là tôi sẽ hồi phục được một chút,đủ năng lực để mở ra tầng2 thư viện " Tiểu Kỳ tự tin nói.

"1 tháng sao,lâu quá vậy,có cách nào để cậu hồi phục nhanh hơn không?"

Lục Cảnh chau mày,hắn không vừa lòng với tiến độ này.

Tiểu Kỳ nghe hắn nói vậy thì cúi đầu dâm dục nói: "Trừ khi cậu tiếp tục lên giường với nữ nhân khác,nguyên âm của bọn họ giúp tôi khôi phục rất nhanh".

"Chị Ngọc Vân hay Hạ Đình không được sao ?" Lục Cảnh hỏi.

"Được,nhưng vì cậu đã quan hệ với họ rồi nên sẽ không có nhiều tác dụng lắm".

Lục Cảnh có chút thắc mắc về vấn đề nguyên âm,hắn tò mò hỏi:

"Nguyên âm à,vậy là tôi phải tìm trinh nữ sao,quá khó"

"Không cần,thục nữ đã có chồng cũng hoàn toàn có nguyên âm,chỉ là thiếu nữ bình thường họ sẽ có nguyên âm rất dồi dào,nhưng mỹ phụ lâu năm không được thỏa mãn cũng có rất nhiều nguyên âm,đặc biệt là mẹ cậu,hahaha...."

Tiểu Kỳ cười khúc khích giải thích.

Nghe tiểu Kỳ nhắc về mẹ ,Lục Cảnh lại bắt đầu nhớ về đoạn kiều diễm lúc trưa, hắn đã suýt nữa có thể hoàn toàn phát tiết lên người nàng, dục vọng lại nổi dậy trong lòng

Vội vàng lắc đầu xua đuổi ý nghĩ bẩn thỉu ấy,Lục Cảnh biết bây giờ chưa phải lúc .

Hắn kiểm tra lại thông tin cá nhân một cái trước khi ra ngoài.

Vạn đạo kỳ thư

Nhân vật: Lục Cảnh,17 tuổi

Công pháp:0

Vật phẩm:tuyển tập phim arina hashimoto,kem chống nắng siêu cấp(1tháng).

Kỹ năng:đấm bốc cơ bản

Tiền:71000d

Nữ nhân chuyên môn:Hạ Đình, Ngọc Vân

Nô lệ:Khang Hổ

Thế lực:Hoàng Liệt bang

Lần này có khác một chút là cột nữ nhân biến mất và có thêm một cột thế lực.

....

Sáng sớm bàn mai,Lục Cảnh vươn người có chút mệt mỏi thức dậy,cũng phải thôi dù gì hắn cũng làm với người ta cả nửa ngày đấy.

Nhìn sang bên cạnh thì không thấy Ngọc Vân đâu,hắn thấy trên bàn có một tờ giấy,nàng nói cho hắn dưới nhà đã làm bánh sẵn rồi còn nàng đã đi làm.

Thầm cười cười,hắn biết nàng sợ hắn lại đè nàng ra làm nữa đây mà.

Vội vàng ăn sang rồi chạy về nhà.

Lý Tuyết thấy con đi đâu cả ngày hôm qua không thấy về bèn hỏi.

"Đi ngủ nhà thằng Huy mà sao cả đêm qua không về ?"

"Dạ vâng" Lục Cảnh trả lời cho qua rồi đi lên phòng thay quần áo đi học, không lẽ bây giờ nói ngủ chung giường với chị Ngọc Vân thì què chân.

...

Lúc này ở trên đường đi học

Trong xe của Vân Mỹ Trúc, trước ghế lái một thiếu nữ có khuôn cực kỳ xinh đẹp đang có một chút biểu lộ bối rối,lo lắng, nàng cúi đầu xuống ngại ngùng vân vê hai tay không biết phải làm gì.

"Gì đấy,mẹ cũng chỉ hỏi một chút thôi mà"

Vân Mỹ Trúc có chút hài hước nhìn con gái,nàng có một khuôn mặt rất giống với thiếu nữ, không,phải nói là thiếu nữ có một khuôn mặt rất giống nàng.

"Con,con không có"

Bội Linh mặt đỏ bừng không dám ngẩng đầu lên đối mặt mẹ mình,nàng hé miệng nhỏ khẽ lí nhí.

"Đừng giấu mẹ,mấy hôm nay mẹ thấy con cứ suốt ngày chăm chăm vào cái điện thoại,con gái mẹ thừa hiểu con"

Vân Mỹ Trúc dừng xe lại,nàng nắm lấy tay con gái, thú vị hỏi: "Tên nhóc đó là ai mà làm con mẹ tương tư cả ngày lẫn đêm thế?"

"Mẹ chỉ nói linh tinh, chúng con còn không, không có gì" Bội Linh có chút ngại ngùng đỏ mặt: "Không có, chúng con chỉ là bạn học cùng trường thôi"

Vân Mỹ Trúc cười cười nhìn nữ nhi, hàng khom người nhìn thẳng vào mắt con, nói:

"Mẹ chưa tra hỏi gì mà con đã khai rồi hả, ui mặt đỏ lên thẹn thùng chưa kìa,haha"

"Mẹ mà con trêu chọc con thì con không thèm để ý mẹ nữa " Bội Linh dẩu môi tức giận, chả là hôm qua nàng cứ mân mê cái điện thoại thì bị mẹ cướp đọc được tin nhắn nàng hẹn hắn đi chơi.

"Haha ,rồi ,rồi mẹ không nói được chưa"

Vân Mỹ Trúc bẹo má con gái,nàng cúi người cười tươi.

"Nhưng mà cho mẹ hỏi lần cuối thôi, con thích người ta lâu chưa "

Mỹ phụ tò mò hỏi, nàng đương nhiên phải cẩn thận xem xét thật kĩ, con gái của nàng dù bây giờ còn chưa quá trưởng thành, thế nhưng nói thế nào sau này cũng trở thành một nữ nhân vưu vật tuyệt mĩ người người theo đuổi, muốn yêu đương cũng phải xêm tên nhóc kia rốt cuộc có đủ cân lượng hay không a, đừng mơ tưởng hất tay trên ẵm con gái nàng về.

"Cũng lâu..lâu rồi, năm trước " Bội Linh ngắc ngứ nói, nàng thật có chút thẹn thùng  gấp gáp.

"Vậy hắn đã tỏ tình chưa?" Vân Mỹ Trúc cười khúc khích trêu chọc, trước ngực hai ngọn mỹ nhũ sung mãn cũng vì vậy mà run rẩy sóng sữa không dứt, chỉ tiếc là lúc này ngoài con gái nàng thì không có nam nhân nào có được diễm phúc chứng kiến.

"Mẹ này...con chỉ mới hẹn cậu ấy đi ăn trưa thôi"

"Cái gì a, lại dám bắt con gái mẹ chủ động mời đi ăn hả, nói cho mẹ thằng nhóc đó ai,mẹ đánh chết hắn" Nghe được con gái nói vậy, Vân Mỹ Trúc có chút nổi cơn tức giận, nàng nuông chiều con gái sợ nó chịu ủy khuất thế mà tên nhóc nào đó lại bắt con gái rủ đi ăn ,hừ...

"Mẹ này, con thích thầm người ta.."

Giận dỗi đánh nhẹ vào vai mẹ, theo ánh mắt của nàng đã thấy vai áo của mẹ đã có một đầu dây đeo nịt ngực rớt xuống.

"Khanh khách, con nhìn vào cái gì đấy"

Mỹ phụ vuốt nhẹ mái tóc rối của con gái, nàng cười tự nhiên nói, cũng không có gì ngại ngùng trước mặt con gái.

Lại thấy được mụ mụ khom lưng, theo cổ áo mở rộng một phần, Bội Linh nhìn thấy được đôi nhũ phong trắng mịn bên trong. Thật to! Ánh mắt vừa nhìn thấy rõ ràng bộ ngực của mẹ, Bội Linh trong lòng hâm mộ.

Da thịt trắng mịn, còn có một đường rãnh sâu hun hút giữa hai vú vô cùng gợi dục ánh mắt người nhìn.

"Oa, ngực của mẹ to thật, còn mềm nữa "

Đưa tay lên nhẹ bóp bóp vào một bên ngực của mẹ, Bội Linh thầm hoảng sợ .

Bội Linh cúi đầu, ánh mắt nhìn xuống đôi bánh bao nhỏ xinh trước ngực mình, so sánh với vòng một của mẹ, bộ ngực của nàng thật sự là quá nhỏ.

"Con làm cái gì đó, một lần nữa thì mẹ sẽ đánh cái mông của con" Vân Mỹ Trúc bị bóp một trận tê dại, bực mình xấu hổ răn dạy con mình.

"Mẹ, có phải con trai tất cả đều thích ngực lớn hay không?" Bội Linh nhu thuận ngả đầu vào người mỹ phụ lo lắng mà nói: "Của con nhỏ như vậy, khi nào mới.."

"Hừ, bọn hắn đều là lũ thô thiển, con gái mẹ đẹp như vậy, sau này chắc chắn lại càng trổ mã như hoa như ngọc" Vân Mỹ Trúc gắt giọng khinh thường, lại ôn nhu vuốt đầu tóc nữ nhi an ủi.

"Ừm..." Gật nhẹ đầu thấp giọng một tiếng, lại nhìn vào vóc người cao gầy uốn lượn của mụ mụ, trong lòng nàng ước ao bản thân mình lúc nào mới có thể được như mẹ đây.

Trên mạng đám bạn học từng nói, nam nhân thì đều thích nữ nhân ngực lớn, vóc dáng đẹp a. Mình cũng muốn cho nơi này trở nên to lớn to lớn, vậy mới khiến hắn thích chính mình. Bội Linh âm thầm mà quyết tâm.

Nghĩ đến điểm này, Bội Linh khuôn mặt đã đỏ đến mang tai.

Xinh xắn đáng yêu tiểu nữ sinh, còn có thành thục động lòng người mỹ thiếu phụ, đơn giản chính là tuyệt sắc mẫu nữ.

Nàng lại thắc mắc tại sao hắn lại không nhắn tin với nàng ?

"Tên xấu xa Lục Cảnh, tại sao anh không quan tâm em?" Bội Linh trong lòng ủy khuất, rúc vào người của mẹ, nói: "Mẹ, không phải mẹ phải đi làm à, sao hôm nay lại đưa con đi học"

"Mẹ là mẹ của con nha, mẹ không quan tâm con thì quan tâm ai, đứa ngốc"

Vân Mỹ Trúc dang tay ôm con gái của mình, ôn nhu nói: "Mùa hè này, mẹ sẽ đi chơi cùng với con có được hay không?"

"Ừm,ba ba không đi hả mẹ?"

"Ba con bận không đi được, chỉ có 2 mẹ con mình thôi" Nói đến chồng của mình, nàng lại có một cảm giác tức giận, nhưng nàng che dấu rất khá, cũng không có để cho con gái của mình phát hiện.

"Đợi khi nào con đưa cậu nhóc đó qua nhà chơi nhé, mẹ muốn nói chuyện với cậu ấy"

Nàng đánh lạc hướng con.

"Ừm, để lúc nào thích hợp thì con sẽ hỏi cậu ấy xem sao"

Bạn đang đọc Tọa Hạ Nhân Sinh sáng tác bởi Tranttrang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tranttrang
Thời gian
Lượt thích 36
Lượt đọc 1257

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.