Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu Thu, anh xin lỗi!!

Tiểu thuyết gốc · 2269 chữ

Khuya, 11 giờ 11 phút, ngày 11 tháng 2 năm 2222.

Vì điện thoại mãi cho Vô Thụy không được nên Mục Thiên Thu đã trực tiếp đến nhà hắn, con đường giữa đêm nhưng vẫn rực rỡ ánh đèn neon, người người vẫn đang đi lại khắp nơi dù là mặt đất hay trên không trung.

Mục Thiên Thu mang bộ dạng bất an đến tìm Vô Thụy, nhà hắn khá rộng lớn, trước sân trồng một vài loại thảo dược cùng cây hoa anh đào đang tàn hoa, cô bấm mã khóa bước vào trong sân.

Mục Thiên Thu vô cùng thân thiết với Vương Tiểu Tuyết nên đã cho cô mật mã ra vào nhà, ngày trước cô thường hay đến nhà hắn nên ba người đều hòa thuận vui vẻ với nhau, đến cả mật mã cũng chẳng ngại nói cho cô biết.

Ba tháng nay Mục Thiên Thu không còn tới lui nhà Vô Thụy nữa, vì quá bận với việc huấn luyện và săn quái vật thăng cấp, hôm nay cô đến đây với hai mục đích.

Thứ nhất, ra mắt gia đình, nói cho Vương Tiểu Tuyết về mối quan hệ hiện giờ của hai người bọn họ.

Thứ hai, sau khi nói xong liền kéo Vô Thụy đi và giúp hắn hoàn thành nhiệm vụ, mặc dù đã nói qua vài lần nhưng ai có thể tin ngay lập tức chuyện vô lý này chứ?

Mục Thiên Thu lúc này nhập mật mã, cửa kim loại vang lên tiếng bíp bíp vài giây rồi dừng lại, trong tức khắc bên tai cô vang vọng những tiếng rên rỉ thất thanh phát ra từ miệng của một người phụ nữ.

" Haaa... ahhhhh... Tiểu Thụy... bắn vào trong dì.. ahhhh... ư... lắp đầy tử cung của dì đi... Áhhhhhh.. ahhhh... haaa... haaa... "

" Cháu, cháu ra... ư... ư... "

Mục Thiên Thu trong một khoảnh khắc đã nấc cục lên một tiếng, nhưng tiếng rên rỉ phì phào bên tai dường như ngăn cản âm thanh tạp nhanh bên ngoài, Vô Thụy cứ thế rút dương vật ra, đèn trong nhà còn khá sáng cùng đôi mắt tinh tường của mình, cô đã chứng kiến tinh dịch nhớp nháp chảy ra từ âm đạo của Vương Tiểu Tuyệt.

Cô dùng bàn tay che lấy miệng, hai mắt to tròn nhìn chằm chằm vào trong, cái tư thế sung sướng tột đỉnh đó cô đã từng trải qua nên hiểu khoái cảm của nó mang lại sướng đến mức độ nào.

Mục Thiên Thu bất giác ngồi dựa vào bức tường bên ngoài, cánh cửa hé mở một khe để nhìn vào trong, trên ghế sô pha Vương Tiểu Tuyết ôm chằm cổ Vô Thụy rồi thè lưỡi liếm lấy lưỡi hắn, nước bọt nhễu nhại rơi xuống, hắn mút nhẹ lưỡi của dì Tuyết rồi bóp nhẹ vào đầu ti.

Haaa... Vô Thụy... anh, anh đang làm chuyện quái quỷ gì thế?

Khoảnh khắc Vô Thụy vắt hai chân Vương Tiểu Tuyết lên rồi thúc mạnh vào tận sâu trong âm đạo, cùng tiếng rên rỉ của dì đã ập vào tai Mục Thiên Thu.

Âm đạo bên dưới chậm rãi rỉ ra dâm thủy, cô nhẹ nhàng kéo quần xuống, bên trong thậm chí còn không có quần lót, lộ ra âm đạo khít và hồng hào lạ thường, dù đã liên tục làm tình hơn 10 ngày nhưng nhờ vào sự chăm sóc tỉ mỉ đã giúp cô giữ lại dáng vẻ của âm đạo ban đầu, hơn thế nữa còn trở nên khít hơn sau mỗi lần hắn bắn đầy tinh dịch vào trong.

" Ahhhhh... ư... nhẹ... Tiểu Thụy... haaaa... ahhhh... Tiểu Thụy dịu dàng... ưm... ahhhhhh... dịu dàng với dì... haaaa... Tiểu Thụy... "

Tiếng rên rỉ ngọt ngào của Vương Tiểu Tuyết kích thích âm đạo đang hưng phấn của Mục Thiên Thu, dâm thủy càng lúc chảy ra càng nhiều, cô khó lòng nhịn được mà đút ngón tay vào trong và khều móc liên tục.

Ahhhhh... haaaa... Vô Thụy... anh... haaaaa... mình nứng quá... âm đạo mình chỉ vì tiếng rên rỉ đó mà chảy ướt đẫm... ahhhhh... ahhhhh... Vô Thụy, em, em cũng muốn mà... hưmmm... em cũng muốn làm tình với anh... haaaa... ư...

Mục Thiên Thu đút hai ngón tay trái vào âm đạo rồi rút lên với dâm thủy nhớp nháp, sau đó dùng miệng mút để chặn lại thanh âm rên rỉ trong đầu.

" Dì... haaaa... cháu không thể dịu dàng được... như vậy dì sẽ không lên đỉnh... được... haaa... "

" Haaa... ahhhhh... Tiểu Thụy... dì... dì sắp lên đỉnh rồi... ahhhhh... ahhhh... nhanh, nhanh nữa đi Tiểu Thụy... hưmmm... ahhhhhh... haaaa... ra.. ra cùng dì... lên đỉnh cùng dì.... Áhhhhh... ahhhhh... haaa.. "

" Hự... haaaa... dì lại tiểu lên người cháu rồi... ư... cái âm đạo này của dì thật sự dâm đãng quá.. "

" Nữa... nữa đi... Tiểu Thụy, nhanh chịch dì đi... nhanh phá hỏng dì đi... ahhhhh... "

" Dạ... cháu, cháu sẽ chịch dì đến khi nào dì không còn mong muốn làm tình nữa... ư... cháu sẽ chơi hỏng dì... "

" Áhhhhh... ahhhh... ahhh... hưmmm... đúng, đúng rồi... haaaa... ahhhhh... Tiểu Thụy... Tiểu Thụy... ahhhh... sướng, sướng, sướng quá... nữa đi.. thô bạo hơn nữa đi... "

Mục Tiên Thu ở ngoài nghe đến ửng đỏ cả mặt, âm đạo bên dưới càng trở nên kích thích hơn, cô vừa khều móc âm đạo vừa bất giác rơi lệ, rưng rưng mà khẽ rên.

Vô Thụy... anh... anh với dì Tuyết... hai người... haaaa... đáng chết, mình đang làm gì vậy... mình, mình đang hưng phấn khi nhìn họ làm tình... ahhhh... ư... cả, cả câu nói thô tục đó... mình cũng muốn... haaaa... haaaa... mình muốn là người đầu tiên nói ra lời đó... ư... mình muốn Vô Thụy chịch mình... haaa... haaa... ahhhh... ahhh... mình... mình ra... hưmmm... ahhhh...

Mục Thiên Thu bận rộn với những suy nghĩ nhưng vẫn không quên âm đạo nhớp nháp dâm thủy của mình, cứ thế má tiểu lên trên thảm cỏ, trong khi mắt lại dán chằm vào hai con người đang làm tình vô cùng thô bạo bên trong.

" Haaa... haa... dì... cháu... cháu ra.. cháu ra đây... "

" Ahhhh... Tiểu Thụy.. lắp đầy âm đạo dì.. haaa... ahhhhh... lắp đầy âm đạo dì đi... Tiểu Thụyyyyyy... ahhhhhh... ahhhhh... dì lên đỉnhhhhh... haaaaa... ahhhhh... ahhhh... Tiểu Thụy... sướng quá... "

Hức... đáng ghét, Vô Thụy, sao anh có thể làm chuyện này với dì Tuyết... vậy ra... vậy ra cách mà anh nghĩ chính là như vậy à?

Mục Thiên Thu bặm môi kéo quần lên, nhẹ nhàng đóng cửa trong khoảnh khắc Vô Thụy đang thúc dương vật vào âm đạo của Vương Tiểu Tuyết, dừng lại ngay lúc hắn bú mút ngực của dì.

" Vô Thụy, anh, anh đúng là đồ khốn nạn... hức... hức... đồ khốn... anh không chờ em về làm tình được hả? Em không thể giúp anh hoàn thành nhiệm vụ sao? "

" Chết tiệt! Lẽ ra mình nên bỏ lớp học huấn luyện đó và chạy đến bên cạnh Vô Thụy, nếu không anh ấy đã không làm tình với dì Tuyết... "

Mục Thiên Thu vừa rơi lệ vừa bước ra khỏi nhà của họ, liên tục lẩm bẩm và tự trách mình, đột ngột đứng sững lại.

" Khoan đã... nói như vậy, lẽ nào, lẽ nào đây không phải lần đầu tiên của họ? Mình, mình chỉ là người qua đường của Vô Thụy thôi sao? Aaaaaaa, mình, mình rốt cuộc, rốt cuộc là gì trong tim Vô Thụy? "

Đầu óc Mục Thiên Thu bỗng trở nên trống rỗng, tâm trí vô quặn quẹo xoay vòng trong mớ suy nghĩ hỗn loạn, hai mắt vô hồn cùng gương mặt vô cảm chậm rãi bước về nhà.

.....

Hiện tại, 8 giờ 10 phút tối, Vô Thụy trở về nhà sau khi giết hết đám Orc tạp nham trên đường đến cổng không gian.

Lúc này hắn lục tung phòng, cuối cùng cũng tìm được điện thoại.

" Phù... buổi sáng không đối mặt được với dì Tuyết nên mình đã gấp gáp chạy đi mà quên đem theo điện thoại, nhưng không biết bỏ điện thoại vào kho Hệ Thống thì nó có thể thông báo cuộc gọi và tin nhắn không nhỉ? "

Tiểu Linh bất ngờ xuất hiện và đấm vào mặt hắn một cái, chống nạnh nói lời khinh bỉ: " Quả nhiên con người thật sự rất ngu ngốc, người bỏ điện thoại và một không gian tách biệt với hiện thực thì có thể nhận được bất cứ tín hiệu nào không? "

Vô Thụy bĩu môi đáp: " Ài... thì bởi thế tôi mới hỏi là có thể hay không? Đúng rồi, có chuyện này tôi muốn nói với cô. "

Tiểu Linh bay nhảy lấp lánh xung quanh hắn, tò mò hỏi: " Hửm? Gì vậy? Ngươi muốn nói với ta chuyện gì? Ngươi cần trợ giúp từ ta hả? "

Vô Thụy thẳng thừng đáp: " Nếu không thể giúp xin đừng xuất hiện! "

Tiểu Linh đứng sững lại, hừ lạnh nói: " Đánh nhau với quái vật thì mang theo điện thoại làm gì? Ngươi có thể giao tiếp trực tiếp thông qua dòng bạn bè mà? Chỉ cần nhấn vào người cần liên hệ liền xuất hiện nhiều công năng, đàm thoại, gọi video, mời vào Nhóm. Hơn nữa ngươi có thể hủy bạn bè, nhắn tin và gửi qua màn hình thông báo bằng lời nói, thêm vào danh sách yêu thích. "

Tiểu Linh đắc ý nhìn Vô Thụy, lời nói tiếp theo trực tiếp đả kích hắn: " Bởi mới nói con người ngươi ngu ngốc, ngoài làm tình giỏi ra thì chả được cái tích sự gì! "

Ngoài làm tình giỏi ra thì chả được cái tích sự gì! Hự! Chết tiệt, làm tình đúng là khiến người ta mau quên, đầu óc trở nên mụ mị trắng xóa, kiến thức bao năm của mình cứ thế trôi vào quên lãng...

Vô Thụy gật gật đầu với dáng vẻ hụt hẫng, đáp: " Cảm, cảm ơn đã chỉ điểm, thưa ngài Tiểu Linh. "

" Hắc hắc, vậy nên nếu có gì không hiểu hãy hỏi ta, ta là trợ thủ đắc lực của Hệ Thống Dục Thần! "

" Nói như vậy, lẽ nào thói quen nói đểu và khinh bỉ là cô học từ Hệ Thống..? "

" Khà khà khà, không sai, có lẽ ngươi khôn hơn được tí rồi á. "

" Đáng hận... hả???? "

Đột nhiên Vô Thụy vô cùng kinh ngạc khi vừa mở điện thoại, màn hình hiện lên 432 cuộc gọi từ Tiểu Thu Thu Của Anh.

Tiểu Linh bên cạnh không khỏi tò mò, lén lút nhìn rồi bật cười: " Há há há, Tiểu Thu Thu Của Anh, trời đất quỷ thần thiên địa, ngươi cũng sến súa quá rồi... phụt... ha ha ha ha. "

Tuy nhiên, Vô Thụy không hề vui vẻ chút nào, hắn trở nên bất an và liên tục gọi cho Mục Thiên Thu, cứ thế đã 5 phút trôi qua mà không có bất cứ hồi đáp nào.

" Thu Thu, nghe máy đi, có chuyện gì xảy ra với em thế... chậc, hôm nay Thu Thu không có tiết huấn luyện, chắc chắn giờ này đang ở nhà, phải đến đó tìm. "

Vô Thụy vội vàng chạy ra khỏi phòng, vừa đúng lúc bên ngoài Vương Tiểu Tuyết vừa về tới, hắn nhanh chóng chào rồi nói một câu, sau đó chạy trối chết hướng đến căn hộ Mục Thiên Thu đang ở.

" A, Tiểu Thụy... "

" Chào dì Tuyết, cháu có việc bận phải đi, nếu trễ quá dì cứ ngủ trước, không cần phải đợi đâu ạ. "

Vô Thụy chạy đi bỏ lại Vương Tiểu Tuyết đứng ngơ ngác, giờ phút này trong lòng hắn vô cùng bất an, tim hắn đập mạnh liên hồi tiếng trống, tâm trí chỉ nghĩ đến Mục Thiên Thu mà đâm đầu chạy.

Khoảng 15 phút sau, trước chung cư Chí Tôn, đối diện học viện siêu phàm Chí Tôn, Vô Thụy lên đến lầu 66, đứng trước căn hộ số 66 liên tục gõ cửa và la hét.

" Thu Thu, Thu Thu, mở cửa cho anh, Thu Thu... nếu em không ra mở cửa anh sẽ vào trong đấy? "

Căn hộ này là căn VIP, Mục Thiên Thu sống cùng với chị gái và bạn của chị gái, bọn họ trong phòng nghe thấy tiếng gõ cửa um sùm liền muốn chạy ra chửi một trận, nhưng Mục Thiên Thu lại bước ra khỏi phòng.

Hai người nhìn Mục Thiên Thu khóc đến sưng mắt nhưng vẫn cứng rắn ra ngoài, dường như cô biết ai đang đến tìm mình, thần sắc cô ngay lập tức chuyển biến dữ dội khi nhìn thấy khuôn mặt của Vô Thụy.

Hắn vừa nhìn thấy Mục Thiên Thu liền cúi người hét lớn: " Thu Thu, anh xin lỗi !! "

Chẳng cần biết nguyên do của vấn đề này là gì, Vô Thụy vẫn quyết định xin lỗi Mục Thiên Thu trước, hai chị gái bên trong đang ăn liền rơi đũa mà há hốc mồm.

Tên khốn này dám ăn hiếp em gái mình??

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 13
Lượt đọc 165

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.