Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bản chất

Tiểu thuyết gốc · 2437 chữ

Ngay khi chứng kiến khung cảnh Vô Thụy lắp đầy tinh dịch vào người Vương Tiểu Tuyết, Mục Thiên Thu khóc ròng quay về căn hộ, vừa vào đã thút thít khiến cho chị gái và bạn chị lo lắng, bọn họ đến an ủi nhưng cô chỉ nhẹ lắc lắc đầu rồi vào phòng.

Chị ruột của Mục Thiên Thu, Mục Diệu Vân 22 tuổi, thức tỉnh Hệ Thống vào năm 8 tuổi, hiện tại đang là người siêu phàm cấp cao, là một Ranker trẻ tuổi. Lý do để cô ở trong căn hộ này rất đơn giản, bảo vệ Mục Thiên Thu đến khi cô ấy trở nên mạnh mẽ hơn.

Bạn của Mục Diệu Vân, Chu Dạ Yên 22 tuổi, thức tỉnh Hệ Thống vào năm 10 tuổi, hiện đang nằm trong top Ranker mới nổi. Lý do cô ở đây chính là vì Mục Diệu Vân đang ở đây, và vì thế cô cũng muốn chăm sóc cho em gái Mục Thiên Thu thật tốt.

Ngay tại thời khắc này, bọn họ nghe thấy tiếng hét xin lỗi của Vô Thụy liền nghĩ ngay đến chuyện hắn đã làm điều gì đó có lỗi với Mục Thiên Thu, tám chín mười phần chính là liên quan đến tình yêu đôi lứa.

Mục Thiên Thu nghe thấy vô cùng kinh ngạc, cô thở nhẹ một hơi, nhếch mép cười nói: " Anh làm gì mà phải xin lỗi em? "

Vô Thụy rùng mình giật bắn người, không phải vì lời nói chế giễu này của Mục Thiên Thu, mà do hai người chị gái đang nổi giận bên trong.

Hắn vội sắp xếp lại suy nghĩ, thật tình hắn chẳng biết bản thân làm gì sai, nhưng việc xin lỗi chắc chắn phải nói. Hắn nghiền ngẫm vài giây, nhìn đôi mắt sưng đỏ của Mục Thiên Thu liền lo lắng đưa tay lên với ý định lau nhẹ nước mắt.

Nhưng Mục Thiên Thu lập tức đưa tay lên đẩy tay Vô Thụy ra, khinh bỉ nói: " Anh không biết lý do tại sao bản thân lại xin lỗi em mà vẫn xin lỗi sao? Anh đúng thật là... chậc, anh về đi, hôm nay em mệt lắm, nhất thời không thể nói chuyện được đâu. "

Vô Thụy vội nắm lấy tay Mục Thiên Thu kéo lại, đáp: " Anh, anh biết bản thân đã làm điều gì đó sai trái, nhưng em phải nói rõ, chỉ như vậy anh mới giải thích cho em hiểu... "

Mục Thiên Thu rút tay ra rồi ngắt lời hắn: " Nếu muốn em nói rõ vậy thì không cần nói nữa, chuyện này em không thể nói rõ được, hiện tại em không muốn nghe bất kỳ lời giải thích nào, em cần thời gian để tâm trí mình bình ổn lại, anh về đi. "

Vô Thụy đột nhiên tối sầm xuống, hắn luồng lách qua khe cửa rồi ép Mục Thiên Thu vào tường, nắm lấy cổ tay cô kéo thẳng lên rồi đè mạnh vào tường, thần sắc hắn bỗng trở nên vô cùng kỳ lạ.

Hai người chị gái bên trong nhìn thấy cảnh tượng liền muốn xông tới đấm hắn một trận, nhưng giác quan thứ 6 của phụ nữ đã bảo họ nên ngồi xem tiếp diễn biến.

Vô Thụy nhìn thẳng vào mắt Mục Thiên Thu, nói: " Em nhìn thấy hết rồi hả? Cảnh tượng anh làm tình với dì Tuyết, em nhìn thấy hết rồi đúng không? "

Mục Thiên Thu trợn tròn mắt, tim đập thình thịch thình thịch liên hồi, tay chân trở nên mềm nhũn, giọng nói nhỏ nhẹ có chút run run đáp: " Anh... anh có biết mình đang nói gì không? "

Vậy thì đúng rồi, chắc chắn Thu Thu đã nhìn thấy khung hình đó nên mới đau lòng như thế. Chết tiệt!

Vô Thụy thở phào một hơi, nói: " Thu Thu, em nghe anh giải thích, mọi chuyện không phải như em nghĩ đâu, dì Tuyết lúc đó nghĩ rằng bản thân đang mơ nên mới cùng anh làm ra loại hành động đó. "

Mục Thiên Thu bỗng phụt cười đáp: " Ha... ha ha ha ha, vậy là anh có thể làm tình với người khác trong lúc họ bất ổn sao? Càng nói anh càng lộ ra bản chất thật của mình, con người anh đúng thật là khốn nạn. " Cô trở nên cực kỳ giận dữ, thét lớn: " Mẹ kiếp! Anh biến ra khỏi nhà tôi ngay, đừng bao giờ đến tìm tôi nữa, anh là đồ tệ bạc, đồ khốn vô lương tâm!!! "

Bản chất thật của mình là gì? Không, không phải, Thu Thu, em hiểu lầm rồi, không phải như vậy đâu, anh không phải loại người như vậy, anh yêu em mà?

Nhưng còn dì Tuyết thì sao? Tại sao dì lại mơ đến việc làm tình với mình? Tại sao mình lại làm loại chuyện điên rồ đó? Chết tiệt! Rốt cuộc chuyện quái quỷ gì đang xảy ra thế này?

Mục Thiên Thu cố gắng vùng vẫy nhưng tay hắn siết chặt vào cổ tay cô, hai người chị gái ngồi trên ghế sô pha lúc này không nhịn được nữa, trong nháy mắt liền dịch chuyển đến bên cạnh Vô Thụy.

Lúc này tâm trí Vô Thụy trở nên vô cùng điên loạn, hắn bất ngờ cưỡng hôn Mục Thiên Thu.

" Ưm... ưm... ưm... "

Mục Diệu Vân tức giận đá vào người Vô Thụy, hét lớn: " Mẹ kiếp! Tên biến thái này nhanh dừng lại, nếu không tao thật sự sẽ giết mày đấy! "

Vô Thụy bình tĩnh lại sau cú đá, hắn thả tay Mục Thiên Thu và ngừng hôn, Chu Dạ Yên nhanh chóng kéo hắn ra xa.

" Không, Thu Thu, anh thật sự không muốn như vậy đâu... Thu Thu, tin anh, bản chất của anh em rõ hơn ai hết mà? "

Chu Dạ Yên ôm chặt từ phía sau kéo Vô Thụy cách xa Mục Thiên Thu, nói: " Tên khốn này đừng nói nữa, mẹ kiếp dám phụ lòng em gái bà, bà đây nhịn nãy giờ đã không chịu nổi nữa rồi. "

Mục Thiên Thu thở dốc nói: " Hộc hộc, anh, bản chất của anh chính là loại cầm thú, anh muốn làm tình hết người này đến người khác, ngay cả người dì của mình mà anh cũng có loại suy nghĩ biến thái đó, đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi nữa! "

Mục Diệu Vân và Chu Dạ Yên nghe thấy lời này liền ngạc nhiên, trong lòng thầm mắng một câu. Mẹ kiếp, tên khốn này đúng là biến thái!

Vô Thụy bị kéo ra ngoài cửa căn hộ, liên tục gào thét: " Thu Thu, nghe anh nói, em phải tin anh, Thu Thu, Thu Thu, làm ơn, làm ơn nghe anh nói đi mà, Thu Thu... "

Rầm!

Bên trong đóng cửa lại, Chu Dạ Yên kéo một hồi liền đẩy hắn sang một bên, khinh bỉ nói: " Tên biến thái chết tiệt, thật kinh tởm khi ôm mày kéo ra ngoài, tốt nhất đừng lãng vãng đến trước mặt chúng tôi, nếu không bà đây giết mày!! "

[ Người siêu phàm: Chu Dạ Yên

Tuổi: 22 — Giới tính: Nữ

Chủng tộc: ???

Cấp độ: ???

Chức nghiệp: ??? ]

Rầm!

Chu Dạ Yên bước vào rồi đóng cửa, Vô Thụy đứng bất động giữa hành lang, giờ phút này không gian xung quanh hắn vặn vẹo, mờ mờ ảo ảo, tâm trí trống rỗng cùng thần sắc không ổn định.

Hắn bước vào thang máy, bên trong có vài người phụ nữ, bọn họ xì xào bàn tán nhưng hắn lại chẳng nhìn thấy rõ khuôn mặt, cùng giọng nói mơ hồ không rõ ràng.

Hơn 20 phút sau, Vô Thụy chậm rãi bước đi trên đường với dáng vẻ thẩn thờ, tâm trí mụ mị hướng trở về nhà, vừa về đến liền chứng kiến cảnh tượng không tưởng.

" Hưm... ahhhh... Tiểu Thụy... haaa... Tiểu Thụy... dì, dì sắp ra rồi... ahhhh... ư... nếu như có dương vật của Tiểu Thụy ở đây thì tốt... haaaa ahhhh... dì, dì sẽ lên đỉnh nếu được thúc bởi dương vật của Tiểu Thụy... ahhhhhh... hưmmm... áhhhhh... ahhhh... haaaa... Tiểu Thụy... haaa... "

Vương Tiểu Tuyết nằm trên sô pha với cơ thể không một mảnh vải che thân, tay trái nhào nắn bộ ngực lớn, tay phải mò xuống âm đạo rồi khều móc, miệng liên tục phát ra tiếng rên rỉ, sau đó xả nước tiểu ra ngoài.

Vô Thụy lúc này không một chút cảm xúc nào, hắn chậm rãi đóng cửa trước tiếng rên rỉ của Vương Tiểu Tuyết, nhẹ nhàng tiến vào trong, vừa đi vừa cởi quần áo trên người xuống, từng bước từng bước đến gần với dương vật đang cương cứng.

Đúng vào lúc hắn đứng phía sau đưa dương vật cứng cáp trước mặt Vương Tiểu Tuyết liền phóng lên sô pha đè dì Tuyết xuống.

" A? Tiểu Thụy, Tiểu Thụy, cháu, cháu đang làm gì vậy? Ư... nhanh thả tay dì ra... Tiểu Thụy... ưm... ưm... ưm... "

Vô Thụy bóp miệng Vương Tiểu Tuyết rồi đút dương vật vào trong, gương mặt hắn càng lúc càng trở nên khó coi, động tác cũng thô bạo hơn, tư thế lại càng khó coi.

Tiểu Thụy... ưm... ưm... Tiểu Thụy làm sao thế này? Lẽ nào... haaa... lẽ nào Tiểu Thụy thấy hết rồi? Tiểu Thụy thấy mình thủ dâm khi nhắc đến tên... không được, phải ngăn Tiểu Thụy lại... hả???? Ưm... tinh, tinh dịch, Tiểu Thụy bắn tinh dịch vào miệng mình rồi?

Vương Tiểu Tuyết kinh ngạc khi trong miệng tràn ngập tinh dịch, định mở miệng nói nhưng Vô Thụy đã luồng xuống dưới âm đạo và thè lưỡi liếm láp nó.

" Ư... Tiểu Thụy, dừng lại... haaaa... dừng lại đi Tiểu Thụy... hưmmm... ahhhhhh... Tiểu Thụy à... ức... ư... dừng... haaaaa... ? "

Vương Tiểu Tuyết rên rỉ, tay nắm lấy tóc Vô Thụy nhưng chẳng có chút phản kháng nào, hắn vạch âm đạo rồi liếm vào trong, dâm thủy chảy ra đều bị hắn húp lấy húp để.

" Ahhhhh... Tiểu Thụy... ahhhhh... ahhhh... dừng lại, dừng lại đi... ư... haaaaaa... "

Vô Thụy dừng lại khi dâm thủy chảy ra rất nhiều, hắn đứng dậy rồi thúc mạnh dương vật vào trong âm đạo, hay tay đè tay Vương Tiểu Tuyết xuống và liên tục thúc vào trong.

" Áhhhhhhh... Tiểu Thụy... Tiểu Thụy... haaaa... ahhhhh... Tiểu Thụy... hưmmmm... cháu, cháu... ahhhhh... ahhh... đau... đau quá... haaaa... dừng lại đi.... ahhhh... ư... Tiểu Thụy à... ức... dừng lại đi Tiểu Thụy... "

Tiểu Thụy thô bạo quá... có chuyện gì xảy ra với cháu vậy? Ahhhhhh... nhưng... haaaa... nhưng sướng quá... ahhhhhh... ahhhhh... vị, vị trí này, tư thế này... haaaaaa... tuyệt quá... tuyệt quá... hệt như giấc mơ đêm qua vậy... ahhhhh... ư...

Vô Thụy lần đầu tiên mở miệng nói, giọng nói đầy sự tức giận và trở nên thô bạo hơn: " Dì Tuyết à, bản chất của cháu rốt cuộc là gì vậy? Có phải cháu là loại cầm thú biến thái không? Cháu đang làm tình với người dì của mình, cháu biến thái quá nhỉ? "

Vương Tiểu Tuyết đang dần chìm đắm trong sung sướng, vừa rên rỉ vừa đáp: " Haaaa... ahhhhh... Tiểu Thụy... ư... cháu, cháu không phải loại người đó... haaa... haaaa... cháu rất ngoan và biết nghe lời... hưmmm... ahhhhh... bởi vậy nên, cháu, cháu đừng nghĩ lung tung... ahhhhhh.. ahhhh... "

" Dì không phản kháng lại sao? Cháu đang làm tình với dì đấy? "

" Ư... Tiểu Thụy... đều tại dì... đều tại dì hết.. haaaa... dì là loại người biến thái có ý với chái trai của mình... ahhhhh... ư... "

" Haa, đúng, đúng vậy, đều tại dì cả, nếu không phải dì lên cơn hứng tình trong lúc say xỉn và ép cháu làm tình, thì mọi chuyện đã không xảy ra... haaa... vậy nên... vậy nên dì phải chịu trừng phạt thích đáng cho chuyện này... "

" Ahhhhh... Tiểu Thụy... Tiểu Thụy... đều tại dì hết... haaaa... trừng, trừng phạt dì đi... haaa ahhhhh... "

Nói như vậy... ư... lẽ nào, lẽ nào giấc mơ hôm qua là sự thật... haaaa... chắc chắn chính là như vậy.. cảm giác, cảm giác quen thuộc này không thể sai được... ahhhhhh... sướng... sướng quá... âm đạo mình sắp bị xé toạc ra rồi... haaa... haaa... tử cung... tử cung của mình... dương vật của Tiểu Thụy... ahhhhh... ahhhh... chết... haaaa... mình chết mất... ahhhhh...

Vô Thụy thúc mạnh vào trong, đầu khấc càng lúc càng đâm sâu vào trong tử cung, gần như muốn xuyên thủng vào và phá hỏng tử cung của Vương Tiểu Tuyết.

" Dì... cháu... cháu không phải loại người biến thái, đều tại dì hết, haaaaa... mẹ kiếp, lẽ ra dì nên ngăn cháu lại, dì thật sự là một con đĩ dâm đãng, chắc hẳn dì đã bị chịch nhiều lần, vậy nên mới thèm khát dương vật của cháu... "

" Tiểu Thụy... ahhhh... cháu, cháu đừng nói như vậy... dì không phải loại người đó... haaaa... dì... "

" Dì thế nào? Dì hẳn phải thèm dương vật của cháu lắm nên mới liên tục mơ và nghĩ đến chuyện làm tình cùng cháu, dì muốn cháu chịch dì thật dướng để lắp đầy khoảng trống do mấy tên đàn ông khác bỏ rơi đúng không? "

" Không, không phải... haaa... ahhhhh... ahhhh... dì... ư... dì... haaaaa... Dì chỉ muốn được làm tình cùng Tiểu Thụy... ahhhhh... ư... lần đầu của dì, là, là do cháu lấy đi... ahhhhh... haaa... "

Hả hả hả?????

" Dì Tuyết, dì đang nói gì vậy? Cháu lấy lần đầu của dì là sao? Đêm qua cháu làm tình với gì có điều gì bất thường xảy ra đâu? "

" Haaa... Tiểu Thụy... dì xin lỗi... dì xin lỗi... ahhhhh... dì... dì đã làm tình với cháu vì nghĩ cháu đang nằm mơ nên không nhận ra... nhưng không ngờ dì lại càng muốn làm tình với cháu... haaaa... ư... lần đó chính là lần đầu của dì... Áhhhhhh... ahhhh... ahhhh... Tiểu Thụy... xin lỗi... ahhhhh... ahhhh... đều tại dì... ức... đều tại dì... "

Bạn đang đọc Toàn Cầu Hệ Thống: Bắt Đầu Thăng Cấp Từ Chinh Phục Nữ Thần sáng tác bởi Im_myself
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Im_myself
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 18
Lượt đọc 157

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.