Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị mai phục

Phiên bản Dịch · 1468 chữ

Edit: Cơ Hoàng

“Ông nội, ông thấy phải làm sao?” Linh Linh ngồi ở một bên hỏi.

“Người kia có thành ý như vậy, đã thanh toàn tiền thì đương nhiên chúng ta sẽ chịu trách nhiệm đến cùng. Để ông gọi Đại Sinh đến đây một chuyến, có lẽ cậu ấy đã diệt yêu xong rồi.” Bao lão đầu nói.

“Đợi một chút, cháu là một thợ săn, cháu tự bảo vệ cho mình là được. Chỉ cần không xảy ra chuyện, số tiền này sẽ thuộc về cháu.” Mạc Phàm thấy tiền là sáng mắt.

Vốn dĩ gần đây liệp sở Thanh Thiên cũng không có việc gì hắn làm được, vất vả lắm mới có một đơn hang, không thể vì chuyện khó hiểu này mà không được làm. Mạc Phàm nhận nhiệm vụ này, tự bảo vệ mạng sống của mình thì có gì là khó khăn.

“Khó mà vậy được, nếu cậu chết thì chúng ta… liệp sở Thanh Thiên của chúng ta mất hết danh dự.” Bao lão đầu nghiêm túc nói.

Mạc Phàm nghe xong chỉ muốn chửi thề, ông cụ này đang nói tiếng người đó hả!

“Anh nên cẩn thận một chút, nếu đã có người bỏ một số tiền lớn như vậy nhờ liệp sở Thanh Thiên chúng ta bảo vệ anh, chứng tỏ anh đang gặp nguy hiểm đến tính mạng.” Linh Linh nghiêm túc nói.

“Anh không gây sự cũng không đi lung tung, phần lớn thời gian đều tu luyện ở trong trường thì có chuyện nguy hiểm tới tính mạng?” Mạc Phàm nói.

Vừa nói xong, Mạc Phàm đột nhiên nghĩ tới lời giảng viên lịch sử của Tâm Hạ từng nói.

Nếu mục đích của Hắc Giáo Đình là Địa Thánh Tuyền, trong Địa Thánh Tuyền còn cất giấu một bí mật cổ xưa, chẳng phải Hắc Giáo Đình sẽ lại tới tìm hắn?

Nếu là Hắc Giáo Đình, một mình hắn đối kháng cũng rất khó khăn.

“Có phải lão đại Trảm Không đã nhận ra hướng đi của Hắc Giáo Đình nên mới ủy thác người tới bảo vệ cho mình, còn thầy ấy không thể phân thân?” Mạc Phàm nghĩ thầm.

Rất ít người có thể bỏ ra một số tiền lớn như vậy để bảo vệ cho hắn, Mạc Phàm suy đoán là do người ở Bác thành.

“Cậu cũng không cần cảm thấy mất tự nhiên, Đại Sinh là người bảo vệ chuyên nghiệp. Thậm chí người được bảo vệ còn chưa phát hiện nguy hiểm thì nguy hiểm đã bị giải trừ… Linh Linh, tạm thời cháu hợp tác với Đại Sinh, chăm sóc Mạc Phàm cho tốt.” Bao lão đầu nói.

“Vâng.” Linh Linh gật đầu.

...

Rời khỏi liệp sở Thanh Thiên, tâm trạng Mạc Phàm có hơi nặng nề.

Nếu chuyện này là do Hắc Giáo Đình thì phiền toái lần này hơi lớn. Hắn biết sự tàn nhẫn của Hắc Giáo Đình, để đạt được mục đích sẽ không từ thủ đoạn.

Hơn nữa chỗ nào đám người này cũng trà trộn vào được, bất kể là huấn luyện viên Bạch Dương hay là Vũ Ngang ẩn núp trong Mục thị hơn mười năm, trước khi bị bại lộ thật sự rất khó đề phòng loại người này.

Thôi, nghĩ nhiều như vậy cũng vô dụng, đành đi bước nào hay bước ấy. Hiện giờ hắn không phải pháp sư sơ giai năm đó, bọn họ dám phái người tới đây thì phải xem bọn họ có mấy cái mạng chó!

...

Khi trở lại trường học đã là ban đêm, Mạc Phàm không muốn đi đường vòng nên đi xuyên qua công viên hồ nhân tạo.

Mới vừa đi tới trước hồ nhân tạo, đột nhiên bên cạnh núi giả có mấy bóng người ẩn náu.

Sau khi Ám hệ đạt tới trung giai sẽ vô cùng nhạy bén với bóng dáng biến ảo, dù cách một ngọn núi giả vẫn lập tức nhìn ra tình huống ở phía sau.

Mạc Phàm cảm thấy căng thẳng, mắng thầm: Không thể nào, ra tay nhanh như vậy?

Hình như đàn anh Đại Sinh kia còn chưa tới bảo vệ hắn mà Hắc Giáo Đình lại hành động nhanh như vậy, hơn nữa còn to gan ẩn núp ở bên ngoài học viện Minh Châu tùy thời động thủ?

“Lên, tốc chiến tốc thắng!” Một giọng nói truyền ra, có vẻ là thủ lĩnh.

Mạc Phàm cau mày, lui về phía sau một khoảng cách theo bản năng, để có thể nhìn thấy rõ mấy tên mai phục mình.

Vài bóng người lập tức nhảy ra khỏi núi giả, trên người bọn họ đều có hơi thở ma pháp. Hơn nữa từ Tinh Quỹ lượn lờ trên người bọn họ chứng minh bọn họ đã chuẩn bị ma pháp xong.

Một quả cầu lửa rực rỡ phá vỡ màn đêm tối, ném từ trên núi giả xuống. Từ độ xao động của quả cầu lửa có thể đoán được đây chính là Hỏa Tư cấp ba có hiệu quả nổ tung rất đáng sợ.

Mạc Phàm nhanh chóng nhảy sang bên cạnh, quả cầu Hỏa Tư kia lập tức nổ tung ở vị trí hắn vừa đứng, biến thành ngọn lửa nồng đậm tràn về phía hắn.

Mạc Phàm nhíu mày, hung hăng đạp mạnh lên mặt đất, dưới chân lập tức có ngọn lửa đỏ như hoa hồng vọt lên...

Ngọn lửa này nhanh chóng bao quanh thân thể Mạc Phàm như mặc cho Mạc Phàm một bộ quần áo bằng lửa, trông tuấn dật tà mị.

Sau khi đám lửa màu đỏ đen kia gặp Mân Viêm của Mạc Phàm giống như trẻ con nghịch ngợm gặp phải giáo viên chủ nhiệm, khiếp sợ dạt sang hướng khác, không dám mạo phạm!

Nói đùa, phàm hỏa nho nhỏ mà cũng dám chống lại Mân Viêm?

Mạc Phàm lạnh lùng nhìn lướt qua tên vừa phóng thích ma pháp Hỏa hệ về phía mình, còn chưa kịp nhìn rõ người nọ thì không khí trong hồ nước bỗng trầm xuống, dòng khí xung quanh điên cuồng bị rút đi...

Sau khi đạt tới giới hạn chân không, một cơn cuồng phong hình xoắn ốc hiện ra, từ gió xoáy ban đầu dần dần mở rộng thành một cái vòi rồng có đường kính gần hai mét!

Phong Bàn – Long Quyển được hình thành ở gần hồ nước nên toàn bộ nước trong hồ cũng bị hút lên...

Nhất thời vòi rồng đen như mực có thêm nước biến thành một con rồng nước uốn lượn, thâm thể thô to đánh về phía Mạc Phàm.

Hơi nước tràn ngập đập lên mặt Mạc Phàm, tóc Mạc Phàm cũng bị thổi dựng đứng.

Nhìn Phong Bàn – Long Quyển ngày càng tới gần, Mạc Phàm không chút do dự lập tức kích hoạt Huyết Thú Ngoa!

Màu máu đọng lại biến thành áo giáp bao trùm hai chân Mạc Phàm.

Ánh sáng đỏ hiện ra như cung cấp cho hai chân Mạc Phàm nguồn năng lượng khổng lồ…

Mạc Phàm đạp hai chân đã nhảy ra hơn mười mét.

Hắn biết uy lực của Phong Bàn – Long Quyển rất lớn nhưng tốc độ hoạt động lại thong thả, chỉ cần tính được quỹ đạo tàn sát bừa bãi của vòi rồng, Mạc Phàm nhảy mạnh một cái lên mặt đường công viên u ám.

Lại nhảy lên thân cây cách đó không xa, Phong Bàn – Long Quyển không thể thay đổi phương hướng, mang theo nước trong hồ đánh vào trong cánh rừng. Nhất thời cánh rừng như gặp bão cuồng phong, cực kỳ hỗn độn.

“Thằng ranh này linh hoạt ghê.” Một bóng đen mắng.

Mạc Phàm không để ý tới tên vừa nói chuyện, hắn biết người có khả năng uy hiếp lớn nhất đối với mình là pháp sư Phong hệ trung giai kia, nên cần xử lý hắn trước.

Mạc Phàm giơ tay lên, sức mạnh lôi điện phóng đi như quen đường, tia chớp biến thành cuồng mãng màu tím bay về phía người phóng thích ma pháp Phong hệ.

“Xẹt xẹt xẹt!”

Lôi Ấn không ngừng truyền đến núi giả, đồng thời bắt trúng người kia.

Mạc Phàm thấy tên kia bị Lôi Ấn đánh tê liệt không thể nhúc nhích thì quyết đoán phóng về phía núi giả.

“Vù Vù Vù…”

Hai ngọn lửa nổ tung trước mặt Mạc Phàm, nhưng Mạc Phàm có Mân Viêm nên không hề sợ hãi loại sức mạnh này. Hắn tránh khỏi khu vực có sức công phá mạnh nhất của Hỏa Tư – Bạo Liệt sau đó phóng về núi giả với tốc độ cực nhanh.

“Huyết Thú Thiết Đề!”

Bạn đang đọc Toàn Chức Pháp Sư Chính Bản của Loạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CơHoàng019
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.