Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mối tình đầu không thể buông bỏ

Phiên bản Dịch · 3021 chữ

Mưa thu rả rích liên tiếp những ngày sau đó, đường phố ẩm ướt, thấm đậm mùi mưa .

Từng chỗ nước đọng tựa như một mặt gương khổng lồ phản chiếu những tòa nhà chọc trời của đô thị

Xe buýt dừng trước trạm, của xe mở ra.

Thẩm Băng Đàn nhanh chóng ăn xong miếng bánh rán cuối cùng, đem túi đựng ném vào thùng rác bên cạnh.

Lau đi khoe miệng còn vương chút vụn bánh, cô khoác kín lên mình chiếc áo khoác len, chen chân cùng dòng người đi lên xe.

Chuyến xe đàu tiên không có quá nhiều hành khách, cô đi xuống phía sau tìm chỗ ngồi xuống.

Ngồi ngay phía trước cô là một cặp mẹ con.

Bé con khoảng chừng bảy tuổi, đôi mắt to tròn long lanh, cô bé ghé đầu vào vai mẹ ánh mắt trong sáng nhìn chăm chú Thẩm Băng Đàn

Đôi mắt linh động chớp chớp mấy lần, bé ghé sát bên tai mẹ nhỏ giọng nói : "Mẹ mẹ, con nhìn thấy chị xinh đẹp.

Thanh âm cô bé không lớn, nhưng cũng để để Thẩm Băng Đàn ngồi phía sau nghe thấy được.

Trong tình huống này làm cô ngại ngùng không biết nên nói gì, chỉ có thể không được tự nhiên sau đó dời mắt ra phía ngoài cửa sổ.

Mẹ cô bé quay đầu nhìn lại, ánh mắt dừng lại trên người cô không qua hai giây lên tiếng hỏi : "Cô là Thẩm Băng Đàn?"

Thẩm Băng Đàn có chút sững sờ.

Cô gái cười nói: "Con bé nhà tôi rất thích cô, trong nhà đều là video múa của cô, còn nói lớn lên muốn trở thành một người như cô''

Thẩm Băng Đàn học múa truyền thống, còn nhỏ đã đạt được vô số giải thưởng lớn nhỏ.

Năm 17 tuổi, cô chỉ với một lần múa vai <> mà sau một đêm ai ai cũng biết đến. Cô còn đồng ý lời mời tham gia biểu diễn tiết mục cuối năm, tài năng được tỏa sáng trên sân khấu, được mọi người vinh dự trao danh "Quốc dân khuê nữ".

Trong lúc tiền đồ tốt đẹp thì cô lại "mai danh ẩn tích" , không còn xuất hiện.

"Cô có bản lĩnh, lại có thiên phú, khẳng định mai sau sẽ càng ngày cành tốt." Cô gái nhiệt tình cùng cô trò chuyện, "Đã bốn năm cô không xuất hiên trên màn ảnh, cô ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu sao?"

Thẩm Băng Đàn đáy mắt hơi ảm đạm, mỉm cười nói: "Tôi không múa nữa."

Cô gái chớp mắt kinh ngạc, khóe môi cứng đờ, bây giờ mới ý thức được đây là chuyện riêng tư của đối phương, không nói gì nữa, chỉ là trong ánh mắt mang theo mấy phần tiếc nuối.

Cô gái lại cùng Thẩm Băng Đàn nói: " Con gái tôi thật sự rất thích cô, có thể chụp cùng con bé một tấm ảnh không? Cô yên tâm, tôi sẽ không đăng lên mạng đâu." Thẩm Băng Đàn khẽ gật đầu, cùng bé con chụp ảnh.

Cô bé ngẩng mặt nhìn về phía cô, giọng mềm mềm hỏi : " Tỷ tỷ, chị vì cái gì mà không múa nữa vậy?

Thẩm Băng Đàn khẽ nhìn cô bé cười không nói gì.

Cô gái vội vàng kéo bé con qua, nhìn Thẩm Băng Đàn cười áy náy.

Hai mẹ con chỉ ngồi hai trạm, trước khi xuống xe bé còn còn hướng mắt nhìn Thẩm Băng Đàn vẫy vẫy tay, bị mẹ nắm tay lại dẫn đi.

Bên tai quanh quẩn vấn đề bé con hỏi vừa rồi, cô nhìn về phía ngoài cửa sổ ánh mắt nhìn về phía xa.

Chuông điện thoại vang lên, cô thoáng nhìn rồi bấm nhận.

Trong điện thoại vang ra thanh âm của cô bạn thân từ bé Mẫn Phong: " Thật sự đi làm rồi?"

"Ừ". Cô nhẹ nhàng đáp lại, với tay mở cửa sổ ra một chút, có chút gió thổi nhẹ vào" Trên đường đến nhận chức."

Mẫn Phong thở dài: " Tớ thật sự không hiểu , cậu bây giờ mới năm tư, tìm công việc thực tập ở gần An Cầm không phải tốt hơn sao, lại không phải ngàn dặm xa xôi quay lại Trường Hoàn. Đi đi về về, còn tìm công việc ổn định, cậu nghĩ thế nào?

"Tớ làm thực tập sinh , cũng không phải bưng trà dân nước, mà bên này tiền lương rất cao."

"Cậu làm thực tập sinh không cần bưng trà rót nước mới là lạ. Nhưng mà đó chỉ là chuyện nhỏ, chủ yếu tớ sợ câu gặp phải loại ông chủ háo sắc, bị bắt làm "quy tắc ngầm."

"....Đâu có nguy hiểm vậy chứ?"

"Thẩm Băng Đàn, chỉ cần ánh mắt của một nam nhân dán lên người cậu, thì chính là nguy hiểm như vậy."

"Hai chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, có phải rất an toàn?"

"Tớ và cậu thân với nhau từ nhỏ, có thể giống mấy nam nhân khác được sao?". Ý nghĩ của cô làm Mẫn Phong phải kín giọng cười, "Cậu coi tớ cũng giống như các nam nhân khác, uổng công tớ coi cậu là muội muội?"

Nói đến đây, Mẫn Phong nhịn không được nói nói một tràng dài : " Cậu nói xem cậu quả thực nhìn quá xinh đẹp, ở Trường Hoàn cũng không có người thân, còn nhất định phải trở về làm gì? Không buông bỏ được mối tình đầu à?"

Thẩm Băng Đàn siết chặt điện thoại, mím môi nói: " Không phải."

Cô đưa tay lên bên tai sờ sờ nói : "Tớ chỉ suy nghĩ là kiếm chút tiền rồi mua lại căn nhà của bà ngoại."

Biết Mẫn Phong lại lải nhải không dứt, cô liền nói thêm : " Tớ xuống xe đây, không thèm nghe cậu nói nữa, bai bai. "

Khoảng cách công ty ngày càng gần, cô nhìn thời gian trên điện thoại, xuống xe tại trạm kế tiếp.

Đang là giờ làm việc, rất nhiều thành phần tri thức tinh anh xinh đẹp chỉn chu tấp nập hướng phía khu thương vụ nhanh chóng bước đi.

Thẩm Băng Đàn dừng chân tại một giao lộ, cách đó không xa là tòa cao ốc nguy nga, cô chần cờ một hồi, quay người hướng ngược tòa nhà rồi cất bước đi.

Cô tìm được công việc văn phòng ở một ngân hàng đầu tư, hôm nay là ngày đầu tới nhận chức.

Quản lí nhân sự giúp cô hoàn thành thủ tục nhận chức, đưa thẻ công tác cùng thẻ ra vào cho cô : " Hoan nghênh cô vào làm tại Quân Nghị, từ giờ mọi người đều là đồng nghiệp."

Thẩm Băng Đàn lễ phép gật đầu, cùng với quản lí bắt tay.

Quản lí đưa cô vào thang máy sau đó ấn tần 47: " Cương vị thư kí chia làm hai là thư kí hành chính và thư kí riêng, cô là thực tập sinh nên thuộc phân ban thư kí hành chính, do Văn tỷ phụ trách."

"Hôm nay sẽ có ông chủ mới cùng với thư kí của đoàn trên tổng bộ tới, Văn tỷ là thư kí của ông chủ mới còn chưa tới công ty"

Quản lí nói với Thẩm Băng Đàn, " Ông chủ mới rất kén chọn người, bên trợ lí , thư kí tất cả đều là nam giới, chỉ có mỗi Văn tỷ là nữ giới nhưng đã kết hôn và có con. Văn tỷ nói cô lý lịch rất được, cho nên cô xem như được đặc biệt làm đó"

Thẩm Băng Dàn nghe xong nổi tâm có chút vui mừng, ông chủ của công ty này còn kỳ thị giới tính sao?

Quản lí đại khái nhìn ra ý nghĩ của Thẩm Băng Đàn: "Ông chủ chỉ là không thích có nữ thư kí mượn công việc tiếp cận , ông chủ chán ghét nhất là "tiếp xúc tay chân", cho nên đối với cương vị thư kí mới có yêu cầu này. Cô đối với công công việc sau này cũng cẩn thận chú ý một chút, với ông chủ thì nhớ giữ khoảng cách cần thiết."

Thẩm Băng Đàn nghe xong cả người rùng mình một cái, xem ra vị ông chủ này không có ghét nữ giới mà chính là thích nam nhân....

Mẫn Phong còn lo lắng cô sẽ bị chơi 'quy tắc ngầm", quả nhiên là suy nghĩ nhiều.

Nên lo lắng bị quy tắc ngầm đại khái là đám trợ lý nam kia mới đúng.

Phòng thư kí đối diện phòng tổng giám đốc, bên trong không gian rộng lớn, chia đồ theo hai khu vực, theo thứ tự là khu thư ký riêng rồi đến khu thư kí hành chính.

Lúc này mới để ý có thư kí đang xử lý công việc, cô nhìn qua thấy cũng tuổi cũng không hơn mình là mấy.

Quản lí giới thiệu nói: " Đây cũng là thực tập sinh hôm nay đến nhận chức, hai người làm quen một chút."

Anh chàng gương mặt sáng sủa , vóc dáng cao gầy, nhìn thấy có đồng nghiệp mới , đứng dậy chào hỏi:" Xin chào , tôi là Dương Hiên"

Thẩm Băng Đàn đơn giản giới thiệu tên mình lại.

Quản lí rời đi nay sau đó, có chọn vị trí khuất mắt nhất.

Đem túi đặt lên bàn, rút khăn ướt lau bàn cùng chỗ ngồi một lần.

Vị trí ngồi lúc đầu của Dương Hiên có cách cô một khoảng liền đem đồ của mình tới ngồi bên cạnh cô :

"Tôi ngồi chỗ này không ngại chứ?"

Thẩm Băng Đàn lắc đầu không nói gì, chỉ ngồi thật sát bàn của mình.

Nhìn cô có vẻ khó tiếp xúc, Dương Hiên cũng không để ý, tựa như quen biết chủ động cùng cô nói chuyện: " Tôi nhận chức cùng lúc nhìn thấy sơ yếu lí lịch của cô, cô không phải ở An Cầm sao?, đi sang bên này khá xa, cô mới năm tư nghĩ như thế nào lại đến Trường Hoàn thực tập vậy?

"Tôi là người Trường Hoàn."

"Hóa ra cô cũng là người địa phương, thật trùng hợp, vậy cô học trường trung học nào vậy?"

"Trường trung học nữ sinh C"

"Chả trách tôi chưa từng thấy qua cô, tôi học tại nhị trung"

Dương Hiên nhìn lại Thẩm Băng Đàn một chút: " Dung mạo cô rất giống một minh tinh vũ đạo hồi trước, tên là gì tôi quên mất rồi, ngôi sao nhỏ tuổi xuất đạo, ký túc xá chúng tôi có nam sinh rất thích cô ấy, trên đầu giường ngủ còn dán cả áp phích nữa."

Thẩm Băng Đàn mím môi không nói gì, chăm chú lau xong cái, đem khăn lau ném vào thùng rác, kéo ghê ngồi xuống.

Cô không tiếp lời nhưng Dương Hiên vẫn nói , miệng nói không ngừng cùng Thẩm Băng Đàn trò chuyện, từ chuyện phỏng vấn đến hôm nay nhận chức cái gì cũng hỏi.

Bất quá toàn bộ cuộc nói chuyện chỉ là một mình anh ta đang nói còn cô chỉ nghe.

Thẩm băng Đàn không nghĩ anh chàng này còn có rất nhiều lời để nói.

Ông chủ mới không gần nữ sắc, lại thiên vị nam thư ký, sẽ không phải là thích Dương Hiên lắm lời này chứ"

Nếu như là thích dạng này thì vị kia quả thực còn rất độc đáo.

Dương Hiên không có ý định dừng lại, Thẩm Băng Đàn thực sự thấy nhàm chán, đứng dậy đi lấy nước.

Dương Hiên ngây ngô cười nhìn qua: " Cô quả thật nhiệt tình, còn giúp tôi lấy nước, nói chuyện phiếm lâu như vậy, đúng thật là có chút khát nước."

"Ngược lại là cho chính tôi." Thẩm Băng Đàn không nghĩ nhiều, nói ra một cách tự nhiên.

Cô đối với xã giao quả thật có chướng ngại, không hiểu nhiều đến người khác.

Nhìn thấy Dương Hiên phản ứng có đôi chút mất tự nhiên , cô nhớ tới bà ngoại khi còn sống thường nói với cô, ra ngoài nếu muốn cùng người khác sống thiện thì nói chuyện không thể quá trực tiếp, nếu không dễ đắc tội.

Thế nhưng chuyện đã rồi , nói ra cũng không thể thu lại được.

Nghĩ ngợi, cô vẫn là đem cốc nước kia cho hắn : " Vẫn là anh uống đi."

Dương Hiên thu lại sự lúng túng, nhận lấy uống lung tung mấy ngụm.

Trong phòng bầu không khí tự như đột nhiên tẻ nhạt.

Loại không khí này cùng với lúc bình thường yên tĩnh không giống nhau lắm, Thẩm Băng Đàn cảm thấy đại khái là lời cô vừa nói ra có chút không suy nghĩ.

Nghĩ nửa ngày, cũng không biết cùng anh ta trò chuyện gì để loại bỏ không khí này.

Trong đầu vừa lúc hiện lên mấy vấn đề, cô mở miệng: " Anh tên gì?"

Dương Hiên bị hỏi đột ngột, vô thức đáp: " Dương Hiên."

"Anh ở đâu?"

"Trường Hoàn."

"Giới tính?"

Dương Hiên:"?"

Thẩm Băng Đàn lặp lại một lần nữa, hỏi một cách đàng hoàng chắc chắn:" Giới tính?"

Dương Hiên cúi đầu xem chính mình, lại nhìn phí Thẩm Băng Đàn:"...Nam."

Thẩm Băng Đàn: "À."

Dương Hên : "?"

Thẩm Băng Đàn tự nhận là bầu không khí đã thay đổi, anh ta không còn phản ứng ngại ngùng như lúc nãy, lấy điện thoai ra ấn mở tùy tiện lưu Dương Hiên vào.


Trên đường lớn, một chiếc Rolls-Royce oai phong lướt nhanh trên đường lớn.

Chỗ ngồi phía sau xe rộng rãi, Tần Hoài Sơ lười nhác tựa lưng, bộ âu phục vừa vặn với cơ thể, cà vạt chỉnh tề, cả người toát lên vẻ thanh lãnh uy quyền. Gương mặt tuấn tú, ăn nói khéo léo, tuy còn trẻ tuổi nhưng lại có nhiều phần lạnh lùng khí tiết bức người.

Trợ lí Tề ngồi trước xoay người lại báo cáo Quân Nghị mới tuyển hai người thực tập thư kí.

Vì ông chủ có thể trực tiếp biết được các thông tin của nhân viên mới nên trợ lí Tề đã để máy quay giám sát trong phòng thư kí để trực tiếp quan sát.

Thế là, Tần Hoài Sơ vừa lúc nghe thấy được cuộc đối thoại của thư kí thực tập "đặc biệt" kia.

Tiết Văn tuyển vào là người như thế nào vậy, tính cách có vẻ có chút kỳ quái, năng lực làm việc có ổn không?

Trợ lí Tề đang suy tư, phát hiện phía sau ông chủ có chút căng thẳng, đôi mắt ngưng lại nhìn bên trong màn hình một cách xuất thần.

"?"

Trợ lí tề cũng hướng mắt nhìn về phía màn hình.

Trong phòng thư kí, Thẩm Băng Đàn cùng Dương Hiên ngồi đây hết thảy không biết chuyện gì xảy ra.

Dương Hiên còn có chút mông lung, thật sự không nhịn được, tự mình tiến đến hỏi Thẩm Băng Đàn: "Cô thật sự không nhìn ra giới tính của tôi sao?"

Thẩm Băng Đàn để điện thoại xuống, bị hỏi bất ngờ nên mới chần chừ một lúc mới nhận ra mình vừa hỏi anh ta vấn đề gì.

Thế nhưng lời đã hỏi ra, cô bây giờ còn có thể làm gì, cũng không thể đánh bản thân.

Cô vô tội lắc đầu, vô cùng thành khẩn trả lời:" Thật sự tôi nhìn có chút không ra."

"..."

Dương Hiên quả thực hoài nghi nhân sinh.

Thẩm Băng Đàn nhéo bản thân, có chút ảo não.

Cô lại đem cuộc trò chuyện đi vào dĩ vãng.

Thấy Dương Hiên vẫn chưng bộ mặt sầu não, Thẩm Băn Đàn cảm thấy tốt nhất vẫn là tranh thủ chuyển đề tài khác để nói chuyện.

Cô suy nghĩ một chút, ánh mắt như nhớ ra chuyện gì, mở miệng nói: " Đúng rồi, tôi mới nghe quản lí nhân sự nói, ông chủ mới không thích nữ thư kí mà thích nam thư kí đó."

Dương Hiên :"?"

Thẩm Băng đàn nhìn kỹ tướng mạo anh ta, trong mắt bỗng ánh lên một chút thương hại: " Anh sau này bên cạnh ông chủ, nhớ kỹ hãy bảo vệ thật tốt bản thân, cẩn thận chỗ làm việc xảy ra trò quy tắc ngầm gì đó nha"

Dương Hiên: "???"

Bên trong xe, trợ lí tề nghe Thẩm Băng Đàn nói mà còn bị dọa cho đến suýt nữa sặc nước.

Ông chủ quy tắc ngầm nam thư ký? Tiểu nha đầu này đúng là to gan, mới nhận chức ngày đầu thế mà đã muốn bị đuổi việc.

Trợ lí tề vì vị thực tập sinh mới này mà dành ra ba giây đồng hồ để mặc niệm, cẩn thận coi sắc mặt ông chủ phía sau.

Tần Hoài Sơ biểu cảm cười như không cười, muốn tức giận lại không giống tức giận, khóe miệng có chút cứng đờ một chút.

Cầm IPad trên tay trợ lý lí Tề, anh mở loa ngoài, ngón tay hơi cong gõ hai lần lên màn hình.

"Thùng thùng"

Thẩm Băng Đàn nghe dược âm thanh, thuận thế hướng về phía camera nhìn qua.

Khuôn mặt lớn chừng bàn tay, làn da trắng trẻo không tỳ vết, ngũ quan tinh xảo, đôi mắt sáng thanh tịnh động lòng người hiện lên màn hình.

Tần Hoài sơ một lần nữa áp lưng vào thành ghê, cằm khẽ nâng, đôi mắt đào hoa u trầm cách màn hình cùng cô đối mặt.

  • Dịch giả có đôi lời muốn nói :

              Đây là truyện dịch đầu tiên của mình mong mọi người ủng hộ và nhiệt tình góp ý cho bản dịch này của mình nhé!!
    
Bạn đang đọc Toàn Thế Giới Tôi Chỉ Thích Em của Dạ Tử Tân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iamgnouhp
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.