Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hiện tại từ chức còn kịp không?

2794 chữ

Thấy Thẩm Băng Đàn nhìn chằm chằm vào camera, Dương Hiên nghi ngờ nhìn sang: “ Cô đang nhìn gì vậy?”

“Anh vừa có nghe thấy bên kia có âm thanh truyền tới không?” Thẩm Băng Đàn nhìn kĩ về hướng camera, mi tâm hơi nheo lại, như có điều suy nghĩ.

Dương Hiên vẫn còn lo lắng việc cô dặn hãy bảo vệ minh thật tốt nên không để ý tiếng gì đó.

Thẩm Băng Đàn nói: “ Camera giống như đang mở vậy, vừa có âm thanh truyền tới, đối diện hẳn có người.”

Dương Hiên liếc mắt nhìn camera, nhỏ giọng nói: “ Này không phải chúng ta đang bị phỏng vấn đấy chứ?”

Lúc này , loa của camera có sóng âm truyền đến , sau đó camera đèn tín hiệu tắt, không còn động tinh nữa.

“ Vừa rồi giống như tắt đi” Dương Hiên thờ ra một hơi, thấp giọng lầm bầm, “ Đều đã nhận chức, sao còn muốn thăm dò chứ?”

Thẩm Băng Đàn ánh mắt xem thường thu tầm mắt lại “ Anh không làm cái gì, không cần sợ”

Dương Hiên dừng một chút , quan sát Thẩm Băng Đàn vẻ mặt đang vô cùng bình tĩnh. , có lòng muốn nhắc nhở cô, “Nhưng cô vừa mới nói ông chủ thích nam nhân, dặn tôi phải cẩn thận không bị làm quy tắc ngầm?”

Thẩm Băng Đàn khóe miệng hơi cứng lại, giật mình, : “ Tôi có nói những lời này sao?” “ Giống như là có chuyện như vậy….” “ Trời ạ, tôi sao có thể nói những lời này chứ??!” Ngồi một lúc cho binh tĩnh lại , ánh mắt cô lại nhìn về phía camera.

Vừa mới nhận chức đã biết được bí mật của ông chủ còn buôn chuyện cho nhân viên khác biết, cô còn hi vọng được ngồi trong công ty này sao?

Thẩm Băng Đàn cắn cắn môi.

Khó khăn mới tìm được một công việc, cứ thế để mất quả thực có chút không thể.

Cô buồn bãn ỉu xìu gục mặt xuống bàn, một tay chống cằm , mi mắt dày có chút rũ xuống :” Cũng không biết ông chủ là loại người như thế nào?”

“ Cô không biết anh ta sao? Thái tử của tập đoàn đó!”

Dương Hiên liền nói tiếp bằng giọng cảm phục: “ Nghe nói ông chủ mới này cũng mới hơn hai mươi giống chúng ta, vừa tốt nghiệp đại học, nhưng có tầm nhìn xa, hồi trước vừa tốt nghiệp đã nhận hạng mục AI*, phát triển hạng mục đó rất tốt, trên các phương tiện truyền thông đều ca tụng anh ta là một anh tài mới nổi trong giới kinh doanh, chỉ đầu tư một linh vực nhỏ mà về sau đã phát triển linh vực đấy trở nên tiềm năng.”

*AI: (Artificial intelligence) trí tuệ thông minh nhân tạo.

Nói đến đây , Dương Hiên lại nhỏ giọng mờ ám: “ Nghe đồn anh ta cực soái, không ít thiên kim tiểu thư âm thầm hâm mộ , muốn cùng anh ta kết thông gia đó.”

Thẩm Băng Đàn đối với mấy vấn đề này vốn không mấy để ý, nghe xong chỉ thuậm miệng hỏi một câu : “ Quân Nghị còn có công ty tổng bộ sao?”

“Đương nhiên , Quân Nghị chỉ là một chi nhanh nhỏ, về phần tập đoàn chắc cô cũng đã nghe qua, ở giữa cầu khu thương vụ có tòa cao ốc khá cao kia là____”

“ Hai vị đợi lâu chưa?” Dương Hiên nói chưa dứt lời, một nữ nhân viên đi giây cao gót dậm xuống sàn cộc cộc cộc tiến đến.

Khuôn mặt già dặn tóc ngắn ngang vai, trang phục công sở tối màu toát lên dáng vẻ thanh lịch, một tay cầm cặp công văn, dung mạo tinh xảo rất có khí chất.

Thẩm Băng Đàn và Dương Hiên đều nhận ra người này, chinh là người lúc phỏng vấn, Tiết Văn.

Tiết Văn đem cặp công văn để xuống, đi đến rót cốc nước uống bên cạnh, uống cạn.

Uống xong liền thờ phào một cái, cô mới cùng Thẩm Băng Đàn và Dương Hiên nói: “ Tần tổng sẽ đến đây nhanh thôi, hai người dọn dẹ một chút, cùng tối đi xuống tiếp đón.”

Tần tổng?

Thẩm Băng Đàn trong lòng cảm giác khác thường.

Ông chủ công ty này thế mà cũng họ Tần sao?


Đại sảnh bên ngoài đã có không ít nhân viên đứng chờ, quản lý nhìn thấy Tiết Văn xuống liền tiến lên chao hỏi: “ Văn tỷ, Tần tổng lúc nào đến vậy?”

“Nhanh thôi.” Tiết Văn nhìn lại đồng hồ, nhìn lại xung quanh người đông nghìn nghịt liền khoát khoát tay: “ Tần tổng không thích chào đón phô trương thế này, ngoại trừ các trường phòng những người khác về làm việc đi.”

Đa số các nhân viên đều trở về các phòng ban, đại sảnh bên ngoai nháy mắt đã rộng rãi yên tinh rất nhiều.”

Thẩm Băng Đàn và Dương Hiên đi theo Tiết Văn đứng ở phía sau, thỉnh thoảng nhìn ra phía cửa lớn.

Không bao lâu sau, ba chiếc xe thương vụ từ đường lớn lái vào, dừng trước cửa.

Ở giữa là chiếc Rolls-Royce, từ thân xe đến biển số xe đều thu hút sự chú ý của người khác.

Hai chiếc xe trước sau bước ra là thư kí cầm cặp công văn xuống xe quy củ đứng ở một bên.

Quả nhiên như quản lý nói, tất cả đều là nam thư kí.

Thẩm Băng Đàn đi theo đoàn người tiếp đón, ánh mắt không tự chủ rơi vào chiếc xe ở giữa.

Một thân người âu phục trẻ tuổi từ trên xe bước xuống, thư kí cung kinh mở xe: “ Tần tổng đã đến.”

Nam nhân chậm rãi xuống xe.

Giày da sáng loáng ,đôi chân thon dài thẳng tắp, âu phục đậm vừa vặn với vóc dáng, cà vạt thắt tỉ mỉ, vai rộng eo hẹp.

Cực phẩm soái ca!

Thẩm Băng Đàn vừa nghi vừa quan sát nam nhân từ dưới lên, ánh mắt bỗng dừng lại trước gương mặt tuấn tú góc cạnh đường nét rõ ràng kia, con ngươi cô bỗng dưng mở to, đại não giống như bị tảng đá từ trên trời rơi trúng, dưới chân dường như không còn cảm giác, hô hấp cũng suýt nữa ngừng lại.

Khuôn mặt anh ta dưới ánh mặt trời căng lộ ra vẻ lãng tử khó cưỡng, tóc ngắn được chải chuốt tỉ mỉ rủ xuống thai dương, môi mỏng, đôi mắt đào hoa thanh lanh, mang theo sự khó gần.

Anh lúc này đang nghe điẹn thoại vừa sảo bước đi xuống vừa lưu loát nói mấy câu tiếng Pháp, thanh âm mang theo sự mệt mỏi, có chút gợi cảm.

Nhìn về phía cửa các trưởng phòng đang đứng ra nghênh tiếp, anh khẽ vuốt cằm, ánh mắt giống như lơ đãng liếc về phai cô.

Thẩm Băng Đàn không có chút dự phòng nào mà đụng vào cặp mắt sâu không thấy đáy kia, da đầu bỗng thấy tê cứng, sống lưng trở nên lạnh băng như có vô số kim châm đang găm vào, đem cô hoan toan bất động tại chỗ.

Nhưng mà ánh mắt kia cũng không dừng lại quá lâu, chỉ một chút rồi lại dời đi hướng khác.

Trên mặt anh từ đầu đến cuối đều mang vẻ lạnh lùng xa cách, tựa như không nhận ra sự có mặt của cô.

Ngắt điện thoại, anh cùng trưởng phòng bộ phận thấp giọng nói chuyện rồi sải bước vào trong.”

Thẩm Băng Đàn đứng yên tại cửa ra vào ngước nhìn bóng lưng cao lớn thẳng tắp của anh, đôi môi đỏ hồng mím lại, lòng bàn tay có chút siết chặt vạt áo.

Nghĩ không ra ông chủ mới của công ty lại là anh ta.

Hiện tại từ chức còn kịp không?

__

Văn phòng thư kí vốn đang rộng rãi vắng vẻ , giờ đây đã tới không ít người, mọi người ổn định vị trí xong liền lao đầu vào công việc.

Bàn phím máy móc xen lần thanh âm của con trỏ chuột, cùng tiếng gọi điện thoại, một phần văn kiện được chuyển đi, mọi người rục rịch làm việc, âm thanh trò chuyện bên tai không ngớt.

Dương Hiên đang ngồi trong góc, đảo qua hình tượng trước mắt, nhìn không được nói: “ Trách không được tiền lương lại rất cao, thư kí của Tần tổng quả thật không phải người bình thường, vừa tới liền giống như đanh trận.”

Thẩm Băng Đàn không có để ý, chỉ lẳng lặng nhìn màn hình máy tinh một cách xuất thần.

“Hai người chúng ta có cần làm chút gì hay không?” Dương Hiên quan sát tứ phía các đồng nghiệp đều bận rộn, lại hỏi một câu?

Thẩm Băng Đàn vẫn như cũ không có đáp lại.

Dương Hiên thấy cô đang nhìn máy tinh ánh mắt không di chuyển, đưa tay trước mặt cô lắc lắc.

Thẩm Băng Đàn hoan hồn, nhàn nhạt lên tiếng: “ có việc gì?”

Dương Hiên: “ Cô làm sao mà tự nhiên ngẩn người ra vậy, vừa mới thấy ở dưới đại sảnh nhiều nữ nhân viên đều lén nhìn trộm tẩn tổng đều nhìn thẳng, cô không phải đã phạm sai lầm gì à?”

“Anh suy nghĩ nhiều rồi.”

Thẩm Băng Đàn mặt không biến sắc lấy văn kiện trên mặt bàn nhìn qua.

“Không phải cô đang lo lắng sợ Tần tổng khai trừ đấy chứ? Dù sao lúc trước cô cũng nói anh ta thích nam nhân, trong văn phòng thế mà lại có camera giam sát không biết có đến tai anh ta không.”

Từ khi nhìn thấy Tần Hoài Sơ, Thẩm Băng Đàn đã đem hết thảy tất cả chuyện này quên đi, lúc này lại bị Dương Hiên nhắc lại, cô có chút chột dạ nuốt nước bọt.

Nếu như cô biết trước là Tần Hoài Sơ thì chắc chắn sẽ không nói những câu như thế.

Không đung nếu cô biết trước là Tần Hoài Sơ thì cô căn bản sẽ không vác xác đến đây thực tập.

Trường Hoàn lớn như thế, công ty nhiều như vậy, cô còn cẩn thận từng li từng tí qua từng đợt xét tuyển mà không tranh nổi anh ta.

Quân Nghị vốn là công ty con của tập đoan Viễn Thương, cô ban đầu trên mạng sao có thể không tra ra được chứ.

Bây giờ là thư kí của bạn trai cũ, cô không biết về sau sống thế nào nữa.

Có lẽ đuổi việc…Lại là chuyện tốt.

Một lần nữa lại tìm việc lầm.

Thực tập mà tiền lương cao như vậy quả thật không dễ tìm.

Đau đầu quá đi!

Thẩm Băng Đàn thở dài, bàn tay nhẹ ấn lên mi tâm.

Tiết Văn đi tới : “ Tôi gửi hai người Wechat của công ty trên văn kiện, trước hết làm quen công ty cùng đồng nghiệp chút, Tần tổng đang bận, tối nay hẳn là sẽ tự mình phỏng vấn hai người .

Thấy Thẩm Băng Đàn sắc mặt không tốt, Tiết Văn lo lắng hỏi: “ Làm sao vậy, ở đây không thoải mái sao?”

Thẩm Băng Đàn lắc đầu: “ Không có”

Dương Hiên phỏng đoan Thẩm Băng Đàn tâm tinh không tốt là do lo lắng bị sa thải, liền chủ động giúp cô hỏi thăm : “ Văn tỷ, hai chúng tôi sớm đã ngồi ở văn phòng phát hiện camera giam sát của văn phòng được mở, không phải là khảo sát chưa kết thúcc, Tần tổng còn đang thăm dò chúng tôi đấy chứ?”

Tiết Văn cười cười: “ Buổi sang trợ lí Tề có mở cho Tần tổng quan sát một chút, không có mở lâu.”

Dương Hiên nghe xong mắt nhìn thẳng , trong lòng không hiểu sao chột dạ: “Cho nên buổi sáng lúc chúng tôi nói chuyện, Tần tổng đều nghe thấy rõ ràng sao?”

Thư kí văn phòng liên quan mật thiết đến cái tài liệu cơ mật quan trọng, có giam sát là chuyện rất bình thường.” Tiết Văn nhìn mặt anh ta có chút băn khoăn, đôi mắt kheo hờ, “ Cậu phản ứng lớn như thế, hẳn là buổi sang đã làm gì trái với lương tâm?”

“Sao có thể như vậy chứ? Tôi chỉ… tùy tiện hỏi một chút.”

“Tranh thủ thời gian xem thật kĩ văn kiện, đừng suy nghĩ lung tung, cậu xem Thẩm Băng Đàn đang chăm chú xem văn kiện kìa.”

Dương Hên vừa nghiêng đầu, quả thật thấy Thẩm Băng Đàn đang nghiêm túc xem văn kiện.

Cô nương này dã tâm cũng thật lớn nha.

Thẩm Băng Đàn kỳ thật cũng không nhìn văn kiện lọt vào đầu lấy một chứ, lúc Văn tỷ nói Tần Hoài Sơ đã nhìn máy giam sát, đại não cô bỗng dưng ngưng trệ.

Một hồi lâu mới miễn cưỡng khôi phục trạng thái.

Cô nghĩ đến lúc mà âm thanh trong loa phát ra “Thùng thùng”

Âm thanh kia nghe rất thanh thúy, không phải Tần Hoài sơ cố ý nói rằng những lời kia của cô anh ta đều nghe thấy chứ?”

Bạn trai cũ trở thanh ông chủ của mình thật sự đã đủ lúng túng, cô còn nói như thế để anh ta nghe thấy được, quả thật cô thấy xấu hổ vô cùng.”

Thẩm Băng Đàn cảm thấy để Tần Hoài Sơ sa thải cô chi bằng cô chủ động từ chức có lẽ còn tìm kiếm được chút mặt mũi.

Thủ tục nhận chức đã an bài, hợp đồng cũng đã kí, cô bây giờ xin từ chức cũng là cả một quá trinh, viết lên một đơn từ chức?

Nghĩ như vậy, cô mới mở một trang mới, trên cùng gõ nhập ba chữ “ Đơn từ chức”

Vừa đanh xuống khoảng trắng , Tiết Văn vừa đi liền quay lại.

Liếc màn hình máy tinh của cô một chút, có chút khó hiểu: “ Không phải vửa hoàn thanh thủ tục nhận chức, cô sao lại muốn từ chức?”

Thẩm Băng Đàn liếm môi, đứng lên: “Văn tỷ, tôi….”

Tiết Văn đưa tay gõ cô một cái: “ Đã nhận chức, các cô có vấn đề thì tự Tần tổng quyết định, nếu có làm gì thì trực tiếp cùng Tần tổng nói chuyện.”

Cô vỗ vỗ bả vai Thẩm Băng Đàn, ấn cô ngồi xuống: “ Cô cùng Dương Hiên nhìn thời gian, năm phút sau Tần tổng kết thúc cuộc họp video, hai người trực tiếp vào văn phòng gặp.”

Tiết Văn nói xong, giẫm lên giây cao gót vội vàng đi, tựa như rất bận.

Thẩm Băng Đàn nhìn qua văn kiện từ chức trên màn hình, không hiểu sao trong lòng dân lên chút bực bội.

Dương Hiên an ủi cô: “Cô lúc đó nói không có lớn lắm đâu, có lẽ Tần tổng căn bản không nghe thấy. Phần công việc tốt thế này, lúc trước cũng là khó khăn lắm mới được nhận vào, cô cứ như thế mà từ chức thì chỉ có thiệt thân mà vô cớ còn để người khác được lợi.”

Cô vẫn là không nói lời nào, anh ta nghĩ nghĩ lại nói thêm: “ Tôi cảm thấy Tần tổng không phải là người hẹp hòi, không đến mức chỉ vì một câu nói mà sa thải nhân viên,không phải tí nữa sẽ gặp Tần tổng nói chuyện sao?”

“Tôi không phải là vì chuyện này mà từ chức.” Cô không giải thích, nói đơn giản xong liền không nói thêm.

Năm phút, cô vẫn nhanh chông viết đơn từ chức, đồng thời in ra.

Thòi gian phòng vấn vừa đến, Tần tổng cho gọi hai người vào.

Đứng trước phòng tổng giám đốc , Thẩm Băng Đàn cầm đơn từ chức siết chặt, hít sâu một hơi.

Dương Hiên lúc này cũng rất khẩn trương, nhưng vẫn không quên an ủi cô: “Đơn từ chức đừng vội đưa lên, nếu Tần tổng có tức giận, tôi sẽ giúp cô nói tốt, nói không chừng có khả năng cứu vãn.”

Vừa dứt lời, cửa bên trong mở ra.

Trợ lý Tề đi tới, không nhịn được nhìn Thẩm Băng Đàn dò xét vài lần, từ từ mở miệng: “ Tần tổng đã nhìn hồ sơ của hai người, bảo hai người đi vào trong.”

Bạn đang đọc Toàn Thế Giới Tôi Chỉ Thích Em của Dạ Tử Tân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi iamgnouhp
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.