Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Suy nghĩ điên cuồng

Phiên bản Dịch · 1176 chữ

Hai ngày sau.

Thôn Thành Trung phố Đường Hạ, Thiên Hà, nơi này con người tạp nham, đủ các loại người từ khắp nơi đến, trong một cửa hàng thịt nướng, Lâm Mặc đội mũ lưỡi chai ngồi một bên ăn xiên thịt nướng.

Trong tiệm có một chiếc tivi treo tường đang thông báo tin tức…

Trước mắt vụ án Đông Ngự Uyển đã bước thêm được một bước điều tra, cảnh sát đã có đầu mối, tin tưởng rằng sẽ sớm phá được vụ án này…”

Ngoài cửa cục cảnh sát một ký giả cầm mic thông báo.

Lâm Mặc ngẩng đầu nhìn qua.

Người bên cạnh cũng bàn luận, chỗ này cách Đông Ngự Uyển cũng không xa, quãng đường đi chỉ mất mười mấy phút, cho nên bọn họ cũng ngoại lệ chú ý chút.

“Vụ án này cũng bất thường quá, nghe nói trong một đêm chết cả đôi vợ chồng.

“Tôi nghe người ở Đông Ngự Uyển kể rằng khi đưa thi thể nạn nhân ra còn có thất khiếu chảy máu, chết không nhắm mắt, mắt trợn to rất dọa người.”

“Cũng không biết là ai làm ra loại chuyện thương thiên hại lý như vậy, bây giờ xã hội càng ngày càng không an toàn.”

“Cặp vợ chồng này thật đáng thương, phải chịu loại tai bay vạ gió này.”

Lời bàn luận bên cạnh rơi vào tai Lâm Mặc không sót chữ nào, anh ta bình tĩnh mà ăn uống no nê, lau miệng, cầm cái hộp màu đen trên bàn lên, gọi chủ quán đến trả tiền rồi ra khỏi cửa hàng thịt nướng.

Tai bay vạ gió?

Góc miệng Lâm Mặc nhếch lên tạo thành một nét cười châm biếm, ra khỏi thôn Thành Trung, đi tới đường lớn Dương Thành bước vào khách sạn Sở Quân, ở căng tin tầng một gửi tin nhắn.

“Đến rồi.”

Không lâu sau, trên wechat xuất hiện tin nhắn trả lời, “Chờ tôi ở trước cửa thang máy tầng 7.”

Lâm Mặc xoay người bước vào thang máy, đi lên tầng 7, sau đó đợi một chút, một người đàn ông đeo kính nhiệt tình tới chào hỏi: “Anh Hứa, anh lại đến đấy à?”

Lâm Mặc gật đầu, anh Hứa trong miệng người đàn ông kia chính là tên giả của Lâm Mặc nói ra.

Người đàn ông đeo kính mới đưa Lâm Mặc lên tầng 9, đi vào trong một căn phòng hỏi: “Anh Hứa, buổi chiều có hơi ít các cô gái, đều đang đi làm, tôi gọi ra cho anh chọn lựa nhé?”

“Tùy, đưa một người đến là được rồi.” Lâm Mặc nói một câu.

“Được rồi, tôi lập tức sắp xếp cho anh một cô gái tốt nhất.” Người đàn ông đeo kính trả lời.

Lâm Mặc ngồi trên sô pha đợi một chút, người đàn ông đeo kính đi ra liền đưa cho anh một tấm thẻ phòng, “Anh Hứa, phòng 1024, chúc anh chơi vui vẻ.”

Lâm Mặc nhận thẻ phòng xoay người bước ra khỏi căn phòng, bước vào thang máy đi đến tầng mười.

Đây chính là cái được gọi nơi lựa chọn, bình thường ẩn giấu trong khách sạn, hơn nữa còn có giao dịch mờ ám với khách sạn, trên cơ bản là nhận ôm một tầng hoặc mười mấy căn phòng.

Không cần khách phải tự mình thuê phòng.

Lâm Mặc chính là nhìn vào điểm này, còn cô gái?

Đi vào xong Lâm Mặc chỉ khiến cô ta mát xa xoa bóp thả lỏng cơ thể liền cho cô ta đi.

Chờ tới khi khuôn mặt cô gái kỳ lạ rời đi, Lâm Mặc mới khóa trái cửa phòng, cầm cái hộp nhỏ màu đen mở ra.

Bên trong là một cái chứng minh thư nhân dân, hai ngày này Lâm Mặc nhờ cửa sau làm ra.

Anh nhìn qua chân dung và ngày sinh trên chứng minh thư so với tuổi của anh thì không khác biệt lắm, mà khuôn mặt cũng không phải quá kỳ quái.

Có khả năng hóa trang cao cấp, lại còn có thể hóa trang giống đến bày tám phần.

Mà nói cũng vừa khéo, tên của người này là Hứa Mặc.

Lâm Mặc cười nhẹ, tiếp đó nằm trong chăn lấy ra mảnh giấy ghi chép kia, nhìn những cái tên viết trên mặt giấy suy nghĩ…

Cách giết người như tà ma vậy thật sự có tác dụng sao?

Phương pháp giết người trên tờ giấy ghi chép, kết quả là để có được cái gi?

Liền đúng lúc Lâm Mặc đang suy nghĩ.

“Ting ting.”

Trên màn hình điện thoại xuất hiện tin nhắn,a nh ta cầm lên xem, phát hiện là đồng nghiệp Trương Húc gửi tới.

“Lâm Mặc cái tên này mấy hôm nay không đi làm rồi, có chuyện gì vậy? Hôm nay cảnh sát vừa tới công ty chúng ta điều tra về cậu, còn hỏi chúng tôi cả đống câu hỏi, cậu đã làm chuyện gì vậy?”

Lâm Mặc không trả lời.

Mà bỏ điện thoại xuống, sờ căm, cảnh sát sẽ đến công ty điểu tra anh đây hoàn toàn nằm trong dự liệu của anh ta, cũng phù hợp với lẽ thường.

Chỉ là…

Điều tra như vậy cũng không phải là phương pháp hay, nhiệm vụ chuyển phát thứu hai sắp đến rồi, tới lúc đó anh không chỉ phải đối mặt với nhiệm vụ chuyển phát thứ hai mà còn đồng thời phải đối mặt với sự truy đuổi của cảnh sát.

Như vậy có chút phiền phức.

Anh ta nhìn ghi chép giết người trên mảnh giấy.

Những thứ này chỉ e rằng đến bây giờ cảnh sát vẫn chưa biết hai người họ chính là sát nhân liên hoàn .

Nhìn tới đây, Lâm Mặc cười.

Đột nhiên anh ta có một suy nghĩ điên cuồng, chính là chỉ dẫn phương hướng điều tra cho cảnh sát, khiến trọng tâm điều tra của bọn họ tạm thời thay đổi, cứ như vậy anh liền có thể thả lỏng được rồi.

Còn chỉ dẫn thế nào?

Lâm Mặc nhìn tờ giấy ghi chép trong tay, trong lòng đã có biện pháp, vậy để chính mình cung cấp cho bọn họ manh mối vậy.

Suy nghĩ điên cuồng ở trong đầu, khiến cho Lâm mặc cảm thấy mình càng ngày càng thay đổi khác biệt.

Nếu đổi lại là trước kia, anh nào dám điên cuồng như vậy.

Nhưng sau khi trải qua nhiệm vụ chuyển phát đầu tiên xong, tố chất trong anh trở nên mạnh mẽ hơn không ít.

Sự thay đổi này, không chỉ bắt nguồn từ phần thưởng nhiệm vụ chuyển phát.

Còn có những trải nghiệm của anh ta mang tới sự thay đổi.

Suy nghĩ tới đây, Lâm Mặc đeo găng tay, cầm lấy tờ giấy ghi chép kia xóa sạch sẽ dấu vân tay, sau đó cầm một cây bút nước, viết trên mặt giấy một câu chữ viết ngược.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.