Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bây giờ tôi muốn cô đi tự thú

Phiên bản Dịch · 1558 chữ

Bên bờ sông công viên Thiên Hà.

Lâm Mặc đeo khẩu trang bước nhanh về phía bụi cây, lúc này…

“Ting ting ting…”

Điện thoại trong túi áo rung lên mấy lần, tiếng nhạc chuông đặc thù của Nokia vang lên, chiếc điện thoại di động này là Lâm Mặc đặc biệt chuẩn bị vì dãy ký tự lỗi, chỉ lưu mỗi số điện thoại dãy ký tự lỗi.

Nói cách khác, ngoại trừ những tin nhắn không hiểu ở đâu ra, bây giờ khả năng nhất chính là tin nhắn từ dãy ký tự lỗi gửi tới.

Lâm Mặc dừng chân, lấy chiếc điện thoại Nokia từ trong tui áo ra mở khóa màn hình, mở tin nhắn ra xem.

Quả nhiên là tin nhắn từ dãy ký tự lỗi…

“Chúc mừng bạn, bạn đã tìm thấy băng ghi hình, nhận được phần thưởng đặc biệt kiến thức thân phận, bên dưới là ba phần thưởng đặc biệt kiến thức thân phận cho bạn lựa chọn.”

“Mời lựa chọn…”

“Lựa chọn số 1: Kiến thức và kỹ năng của phi công.”

“Lựa chọn số 2: Kiến thức và kỹ năng điều tra và điều tra ngược.”

“Lựa chọn số 3: Kiến thức và kỹ năng của luật sư.”

Nhìn ba thân phận để lựa chọn trên màn hình điện thoại, Lâm Mặc rơi vào trầm tư, đầu tiên anh ta phát hiện ra phần thưởng của trò chơi chuyển phát nhanh này không hề cố định, cũng không phải chỉ có hoàn thành chuyển phát thì mới có thể nhận.

Lần trước anh ta suy luận ra được một chút thông tin liên quan đến cách thức tử vong và thân phận của thi thể cô gái quái gở kia, liền nhận được phần thưởng thêm.

Lần này vừa mới lấy được băng ghi hình liền nhận được phần thưởng đặc biệt.

Xem ra phần thưởng của trò chơi chuyển phát nhanh cũng có thông tin liên quan móc nối với vật mấu chốt?

Tất nhiên, đây chỉ là dự đoán, bây giờ sự lựa chọn đem đến kiến thức và kỹ năng của ba thân phận đang bày ra trước mắt Lâm Mặc.

Phi công sao?

Hay là cảnh sát?

Hoặc là luật sư?

Nói thật, thân phận luật sư mang đến kiến thức liên quan tới việc Lâm Mặc lập kế hoạch, nhưng không phải sự lựa chọn anh rất mong muốn, bởi vì trong ba thân phận này, đối với anh ta mà nói thân phận tối ưu nhất chắc chắn là thân phận cảnh sát.

Kỹ năng mà thân phận này mang đến còn có cả kiến tức trinh sát và trinh sát ngược, là điều mà Lâm Mặc để ý nhất.

Vậy nên cho dù cho dù việc anh thiết lập kế hoạch có liên quan tới thân phận luật sư, Lâm Mặc vẫn kiên quyết chọn thân phận thứ 2, cầm điện thoại gửi một dòng tin nhắn…

“Tôi chọn sự lựa chọn thứ 2.”

“Bạn đã quyết định lựa chọn sự lựa chọn số 2: Kiến thức và kỹ năng điều tra và điều tra ngược.”

“Đang tải kiến thức và kỹ năng điều tra…”

“Tải xuống hoàn tất!”

Theo đó dãy ký tự lỗi gửi đến tin nhắn cuối cùng.

Ầm một tiếng!

Lâm Mặc chỉ cảm thấy vô số chữ và hình ảnh trinh sát ngập tràn kiến thức trong đầu mình giống như phim điện ảnh không ngừng chiếu với tốc độ nhanh chóng.

Không lâu sau.

Anh ta nhắm mắt, cảm những kiến thức và kỹ năng trinh sát này quen thuộc không gì sánh nổi, cứ như là sinh ra đã biết vậy.

Trực tiếp in vào đầu như vậy sao?

Lâm Mặc mở to mắt cười nhẹ, cảm giác này thật dễ chịu.

Anh ta đặt chiếc Nokia vào túi áo, lúc này mới mở chiếc điện thoại khác ra gửi tin nhắn cho Lâm An An, “Tôi đến công viên Thiên Hà rồi, ở bên cạnh bờ sông, cô qua đây một chút.”

“Được, tôi lập tức tới.”

Tin nhắn vừa được gửi không lâu, thời gian không lâu Lâm Mặc liền nhìn thấy bóng hình Lâm An An từ trong lùm cây lén lút, cẩn thận từng chút một đi ra.

“Lấy được băng ghi hình chưa?” Lâm An An tới gần Lâm Mặc nhanh chóng hỏi.

Lâm Mặc gật đầu, “Lấy được rồi, cũng xem rồi.”

“Bên trong là gì vậy?”

Chính là vì băng ghi hình này hại Lâm An An gặp phải một loạt những chuyện kinh khủng, hại chị họ cô bị giết chết, cho nên cô rất muốn biết bên trong cuốn băng ghi hình này rốt cuộc là cái gì, có thể khiến nhóm người kia điên cuồng đến mức độ này.

Lâm Mặc nhìn cô ta, trước tiên hỏi: “Bạn thân Lưu Văn của cô làm gì?”

“Cô ấy là thạc sĩ nghiên cứu tự nhiên, ở đại học Quảng Châu mang sinh viên theo, dạo gần đây có vẻ đang nghiên cứu đề tài các loại chim di cư.” Tuy rằng Lâm An An không biết vì sao đột nhiên Lâm Mặc hỏi chuyện của Lưu Văn, nhưng vẫn trả lời.

“Vậy là hợp lý rồi.” Lâm Mặc trực tiếp lấy một chiếc laptop từ trong balo, cắm USB vào trong laptop nói: “Video này chắc là bạn thân cô Lưu Văn ở bên bờ biển đặt camera tự động quay lại.”

Nói rồi anh ta mở video ra.

Lâm An An ghé đầu vào xem cùng, hình ảnh có chút tối, là chụp vào buổi đêm, chẳng qua khoa học kỹ thuật bây giờ rất phát triển, rất nhiều máy ảnh có thể quay trong bóng tối, cho nên dù có là buổi đêm, hình ảnh hiển thị trên màn hình trong video vẫn rất rõ ràng.

Không lâu sau, một chiếc xe hàng cao cấp màu xám bạc từ từ lái tới bờ biển, một người trung niên mặc đồng phục từ bên trong bước xuống, ông ta đứng trên bờ cát chờ người.

Một phút sau, một thanh niên mặc đồ bình thường bước tới bờ biển đi về phía người đàn ông mặc đồng phục hỏi: “Lưu lão đại, anh biết rõ tình hình của tôi rất đặc biệt, bây giờ đang tr ong thời gian nằm vùng, muộn thế này rồi anh tìm tôi có việc gì?”

“Chuyện này không cần cậu điều tra, phía trên thông báo cậu không cần nằm vùng nữa.” Người trung niên mặc đồng phục từ từ nói.

Nam thanh niên kia nghe xong có chút quyết liệt nói: “Tôi đã tìm ra manh mối rồi, rất nhanh thôi sẽ điều tra ra trong chúng ta ai là kẻ đã cấu kết với nhóm người đó, Lưu lão đại anh bảo phía trên cho tôi thêm chút thời gian, tôi nhất định sẽ bắt được người đó.”

“Ầy…” người trung niên kia trầm lặng xuống một chút, gật đầu, “Tôi sẽ cố hết sức đấu tranh cho cậu, cậu về trước đi.”

“Được rồi, cảm ơn Lưu lão đại.” Nam thanh niên kia là một thanh nhiên chính nghĩa bộc trực, cảm ơn một tiếng rồi quay người rời đi.

Lúc này, người đàn ông trung niên mặc đồng phục ở đằng sau anh ta mới rút ra một khẩu súng, bóp cò, viên đạn chuẩn xác bắn xuyên qua đầu nam thanh niên kia.

“Bằng.” Một tiếng.

Nam thanh niên kia ngã xuống đất với khuôn mặt không dám tin.

Người trung niên mặc đồng phục kia mới đi về phía trước lạnh nhạt nói: “Để cậu điều tra tiếp, tra tiếp thì tra ra tôi rồi, tôi đã cho cậu cơ hội, là do cậu không nắm lấy, đừng trách tôi.”

Nói xong câu này, người trung niên mặc đồng phục lấy điện thoại di động ra gọi cho một số điện thoại.

Rất nhanh liền có một nhóm người đàn ông mặc tây trang qua xử lý thi thể.

Nhìn tới đây, Lâm An An trực tiếp ngu luôn rồi, bây giờ thì tóm lại cô cũng hiểu vì sao nhóm người đó lại điên cuồng vì băng ghi hình này đến thế, vì sao bọn họ lại sử dụng lực lượng để đổ tội cho cô.

Bởi vì băng ghi hình này một khi truyền ra ngoài, người trung niên mặc đồng phục này việc ông ta câu kết với nhóm người kia hoàn toàn bại lộ!

“Rất kinh ngạc đúng không?” Lâm Mặc tắt video đi, cất laptop vào trong balo nói.

Lâm An An ngỡ ngàng gật đầu, “Sao bọn họ biết được Lưu Văn có video này.”

“Khả năng là khi Lưu Văn đi lấy máy ảnh bị người phát hiện ra.”

Điểm này ngược lại lại không không khó đoán, Lâm Mặc tùy tiện trả lời.

“Vậy chúng ta bây giờ phải làm thế nào?” Sau khi xem xong video này, sự bất an trong lòng Lâm An An lại càng tăng thêm, cô biết rõ năng lực của nhóm người đó ra thâm sâu đến mức nào.

“Rất đơn giản.” Lâm Mặc nói ra theo thói quen, mới từ trong miệng chầm chậm nói ra mấy chữ: “Bây giờ tôi muốn cô đi tự thú!”

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 119

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.