Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tin tức gây chấn động toàn thành phố

Phiên bản Dịch · 1819 chữ

Tin nhắn này được soạn sẵn ra để trong mục tin nhắn nháp vẫn chưa gửi đi.

Sau khi thấy tin nhắn này, Lâm Mặc ngầm hiểu cười, sau đó xóa tin nhắn đó đi, nhìn xung quanh, rẽ vào trong một con hẻm không người, trực tiếp bẻ đôi chiếc điện thoại làm hai mảnh, tìm một cái thùng rác ném vào.

Lúc này chiếc Nokia trong túi áo lại rung lên.

Lâm Mặc không cần nghĩ cũng biết là tin nhắn di dãy ký tự lỗi gửi đến.

Cầm điện thoại Nokia ra xem…

“Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ chuyển phát khủng bố thứ 2!”

“Hiện tại đang phát phần thưởng còn lại…”

“Phần thưởng thu được 900 vạn NDT!”

“Bạn có bốn sự lựa chọn cho phần thưởng!”

“1: Lựa chọn kỹ năng Parkour* đẳng cấp cực hạn.”

  • Parkour (tên gọi khác trong tiếng Anh là Free running – chạy tự do) gần như một môn thể thao nhưng lại không được coi là thể thao, gần như một điệu nhảy nhưng cũng không được xếp cùng nhóm với loại hình này, mang hơi hướng của võ thuật nhưng cũng không có “họ hàng” với võ thuật.

“2: Lựa chọn năng lực phân tích tâm lý cao cấp.”

“3: Lựa chọn tấm thẻ đen có số tiền là 5 ức* NDT.”

*1 ức = 100 triệu

“4: Lựa chọn kỹ thuật ngụy tạo đẳng cấp.”

Lâm Mặc không trực tiếp chọn lựa, mà tìm một chỗ đi vào, sau đó mới suy nghĩ.

Tấm thẻ đen có số tiền là 5 ức NDT là thứ đầu tiên mà anh ta loại trừ.

Anh cần tiền không?

Thực sự là cần!

Nếu là Lâm Mặc của lúc trước, chắc chắn sẽ không hề do dự mà chọn tấm thẻ đen có số tiền là 5 ức NDT.

Bởi vì nó chứng minh rằng cả đời này không cần phải cố gắng nữa.

Nhưng bây giờ…

Mục tiêu trong lòng Lâm Mặc càng ngày càng rõ ràng, chính là tiếp tục chơi trò chơi chuyển phát nhanh điên cuồng kia, anh ta bây giờ rất rõ ràng mình muốn gì, điều anh muốn chính là phần thưởng sau nhiệm vụ chuyển phát nhanh lần này.

Có thể khiến anh ta càng mạnh mẽ thêm cả phần thưởng càng lớn.

Đây mới là điều anh ta muốn.

Người bình thường có cơ hội lựa chọn này sao?

Nói cách khác, nếu như muốn tiếp tục chơi trò chơi chuyển phát nhanh này, ngược lại tiền chỉ là thứ yếu.

Trải qua hai nhiệm vụ chuyển phát nhanh, anh ta đã sớm nhận ra rằng tất cả các chuyển phát nhanh của trò chơi chuyển phát nhanh điên cuồng này đều không phải chuyển phát bình thường, chuyển phát nhanh có tiền tố quỷ dị tương đương với các sự kiện khủng bố.

Chuyển phát nhanh có tiền tố kích thích tương ứng với loại tội phạm?

Vậy chuyển phát nhanh có tiền tố khác thì sao?

Cũng đều không phải là chuyển phát nhanh bình thường!

Cho nên nâng cao năng lực càng quan trọng hơn, vậy chỉ còn ba sự lựa chọn khác là có thể chọn, Lâm Mặc suy nghĩ một chút, trực tiếp chọn kỹ thuật ngụy tạo đẳng cấp.

Cho tới trước mắt đây là thứ anh ta cần.

Có vẻ như một khắc sau khi đưa ra lựa chọn, Lâm Mặc liền cảm thấy trong đầu mình có sự thay đổi, anh ta cảm thấy mình có thể tạo ra được chi phiếu giả.

Tạo bằng cấp giả!

Thậm chí có thể làm giả các loại giấy chứng minh!

Sau khi có thứ này, anh ta hành động càng tiện hơn nhiều.

Đợi sau khi anh ta tiếp nhận xong hết, nhìn thấy dãy ký tự lỗi gửi đến một đồng hồ đếm ngược, phía trên hiển thị thời gian…

14 ngày 0 giờ 0 phút.

Lần này thời gian thay đổi rồi, không phải 7 ngày mà là 14 ngày?

Chẳng lẽ là cho anh ta thời gian nghỉ ngơi?

Hay là thời gian nghỉ của mỗi lần làm nhiệm vụ chuyển phát đều không giống nhau?

Lâm Mặc có suy đoán, nhưng không để ý kỹ, mà bước vào nhà vệ sinh soi gương tẩy rửa sạch sẽ mấy thứ đồ trên khuôn mặt, sau đó lấy giấy tẩy trang rửa sạch nếp nhăn ở vùng cổ và tay.

Sau đó đi tắm, rồi mới nằm trên giường, suy nghĩ vài chuyện.

Đầu tiên thân phận của Hứa Mặc không thể dùng nữa.

Anh cần một thân phận mới.

Thân phận này phải là chính diện, khiến người khác hoàn toàn không liên tưởng gì tới thân phận của anh hết.

Nghĩ tới đây trong lòng Lâm Mặc chầm chậm xuất hiện một suy nghĩ.

……

Ngày thứ hai, Lâm Mặc tiến hành kiếm những đồ vật mà mình cần, mấy thứ đồ này cần hai ba ngày mới làm xong.

Trong vòng hai ba ngày này.

Một tin tức lớn gây chấn động toàn thành phố!

Đó là chuyện trong một video một người đàn ông cấu kết với một nhóm người.

Dẫn đến toàn thành phố sôi sung sục.

Lâm Mặc xem tin tức từ trên báo và internet thấy nhóm người kia bị bắt vài người, ngay cả người đàn ông trung niên kia cũng bị bắt, nhưng chỉ thiếu mất mình người phụ nữ tóc ngắn dễ gây sự chú ý kia.

Anh ta không biết rằng người phụ nữ tóc ngắn tối hôm đó đã ngồi thuyền chạy trốn tới Hương Giang.

Sau khi mấy người kia bị bắt, vụ án của Lâm An An rất nhanh liền hé lộ ra chân tướng, không chỉ được phóng thích, còn nhận được phần thưởng.

Chỉ là chuyện này lại khiến Chu Hy Á canh cánh trong lòng, bởi vì cô phát hiện mình lại bị trêu đùa lần nữa, mấy ngày nay cô tiếp xúc với bố Lâm An An là Lâm Bảo Hùng không ít lần.

Chính là lần tiếp xúc này, Lâm Bảo Hùng này và Lâm Bảo Hùng lúc trước không giống nhau, Lâm Bảo Hùng lúc trước tư duy rõ ràng mạch lạc, nói rất mạch lạc, khiến người ta có cảm giác rất thông tuệ.

Mà Lâm Bảo Hùng này, cảm giác có chút thật thà, nói chuyện không hề mạch lạc rõ ràng như lúc trước, cảm giác đó hoàn toàn là hai người.

Giờ phút đó Chu Hy Á ý thức được mình lại bị Lâm Mặc lừa.

Lâm Bảo Hùng lúc trước tuyệt đối là Lâm Mặc hóa trang thành.

Anh ta thật sự quá to gan!

Dám giả trang tới đồn cảnh sát.

Càng khiến Chu Hy Á tức giận hơn là cô ức chế chính mình sao lại vô dụng như vậy, lại lần nữa Lâm Mặc nghênh ngang xuất hiện dưới mắt cô mà để anh ta chạy thoát.

Ngay cả việc gọi 120 cho xe cứu thương tới cũng là cô gọi.

Hơn nữa khi hỏi Lâm An An về quan hệ với Lâm Mặc, ngược lại đối phương lại trả lời cô một câu: “Cảm ơn chị Tiểu Chu, nếu không nhờ có chị, tôi còn không biết anh ấy tên là Lâm Mặc, nếu như mấy người tìm thấy anh ấy hãy báo cho tôi với, tôi cũng muốn được gặp lại anh ấy.”

“Cô biết anh ta là ai không? Anh ta là nghi phạm đấy!”

“Tôi tin anh ấy là người tốt, chắc chắn mấy người nhầm rồi!”

Nghĩ tới đây Chu Hy Á nổi giận đùng đùng thiếu chút nữa không ăn nổi cơm, nghiến răng nghiến lợi thề trong lòng: “Lâm Mặc, tôi nhất định sẽ bắt được anh, không bắt được anh cả đời này tôi sẽ không lấy chồng!”

“Đang suy nghĩ gì vậy? Suy nghĩ chăm chú thế?” Khi Hàn Phi đi qua bên người Chu Hy Á hỏi: “Đang nghĩ về Lâm Mặc à?”

“Đúng vậy, tôi thật sự muốn bắt tên đó đánh cho vài roi.” Chu Hy Á phẫn nộ độc ác nói.

“Hahaha.” Hàn Phi cười một tràng, sau đó mới nói: “Nói thế nào nhỉ, tôi có cảm giác Lâm Mặc này không phải người xấu.”

Ngay cả Hàn Phi cũng nói vậy.

Chu Hy Á nhìn ông ta.

Lúc này Hàn Phi mới nói: “Vụ án 2901 lúc trước, anh ta đã đưa cho chúng ta manh mối, vụ án của Chu Ngọc Mai lần này nếu không phải anh ta, chỉ sợ chúng ta cũng không nghĩ tới đằng sau còn có liên quan tới vụ án lớn như vậy.”

“Đội trưởng Hàn, chẳng lẽ phía trên không bắt anh ta nữa?” Chu Hy Á nghe vậy hỏi một câu.

Hàn Phi lắc đầu: “Sao có thể như vậy được, thi thể thứ tư còn chưa tìm thấy, phía trên yêu cầu chúng ta tìm được Lâm Mặc, tôi tới tìm cô là vì chuyện này đây.”

“Hung án giết Chu Ngọc Mai đã kết thúc, cục trưởng Vương yêu cầu chúng ta trở về, nói đã thành lập tổ chuyên án 2901, nghe lời của ông ấy, có vẻ chúng ta cũng phải tham gia vào nhóm chuyên án này.”

Nói rồi Hàn Phi và mấy người Tào Tiến chào nhau một tiếng, cùng với 3 người Chu Hy Á và Tiểu Vương quay trở về phân cục cảnh sát Thiên Hà.

……

Cùng giờ phút này.

Lâm Mặc cũng không biết phía bên Hàn Phi đã thành lập tổ chuyên án để tìm anh ta và thi thể cô gái quỷ quái kia để phá giải vụ án 2901, lúc đó khi mà anh ta gửi cho Chu Hy Á “bức thư tình”, sở dĩ không xóa đi tên An Miểu cũng là có một tầng mục đích khác.

Đó chính là xem xem mấy người Hàn Phi liệu có thể điều động lực lượng cảnh sát tìm thấy được thi thể cô gái quái gở kia kèm theo phát hiện ra manh mối.

Biểu hiện bất thường của An Miểu khiến Lâm Mặc rất để ý thi thể cô gái quỷ quái kia, anh ta cũng muốn biết vì sao thi thể cô gái quỷ quái kia lại có loại biểu hiện ấy.

Cho nên mượn tay bọn họ để khai thác thông tin hữu dụng.

Trong một cái ngõ nhỏ dưới màn đêm, Lâm Mặc đội mũ lưỡi trai đeo trên người đồ vật mà mình cần đi từ trong ngõ nhỏ ra, đột nhiên, phía bên đường có hai cô gái giống y hệt nhau đi qua, khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của hai cô gái ấy.

Mắt Lâm Mặc không kìm được híp lại, trong lòng cảm thấy kinh ngạc cực độ.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 133

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.