Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trường cảnh sát Quảng Châu, Lâm Mặc tới rồi

Phiên bản Dịch · 1692 chữ

“Đến rồi sao?”

Hàn Phi lập tức đứng dậy đi đến bên cạnh cửa sổ phân cục tầng 2 nhìn, Tiểu Vương đứng phía sau anh ta cũng nhướn cổ lên xem.

Một thân hình nóng bỏng, một phụ nữ thành thục tuổi khoảng 30 bước vào trong tầng 1 phân cục.

“Sao cô ấy cũng đến? Cô ấy chính là nữ thần của tôi đấy!” Tiểu Vương vừa nhìn thấy người phụ nữ thành thục kia mắt liền trợn lên.

Chu Hy Á cũng tò mò nói: “Chẳng phải cô ấy mới nhận chức ở trường Quảng Châu sao? Sao lại qua đây?”

Hàn Phi cười nói: “Cô ấy là chuyên gia về tâm lý học tội phạm hàng đầu Quảng Châu, lần này cấp trên vì vụ án 2901 mà mời hẳn người chuyên môn từ phía trường Quảng Châu tới đây, sự tích của cô ấy chắc Tiểu Chu cô hiểu rõ hơn tôi, dù sao thì cô cũng tốt nghiệp từ trường cảnh sát Quảng Châu mà.”

“Ừ.” Chu Hy Á gật đầu, khi tôi còn học tại trường, tên cô ấy rất nổi, mấy lần liền đoán tâm lý tội phảm đều rất chuẩn, giúp đỡ phá được mấy án được cho là điển hình ghi vào giáo trình học.”

“Đi thôi, mọi người tới hết rồi.”

Theo sau người phụ nữ thành thục kia có bốn người đang lần lượt bước vào, Hàn Phi nhắc nhở hai người Tiểu Vương và Chu Hy Á đi về văn phòng của tổ chuyên án.

Phát hiện ra cục trưởng Vương cũng tới, sau đó ho một tiếng, nhìn mấy người xung quanh trong căn phòng giới thiệu: “Vị này là Hạ Tĩnh Nhàn, chuyên gia tâm lý tội phạm hàng đầu tại Quảng Châu, đã từng hợp tác nhiều lần với phía cảnh sát Quảng Châu chúng ta, chắc không cần tôi phải giới thiệu nhiều mọi người đều đã nghe tới rồi chứ?”

Hạ Tĩnh Nhàn đứng dậy gật đầu rồi quay trở lại chỗ ngồi.

“Vị này là Hồ Đồng Vĩ, có kinh nghiệm điều tra phong phú, ở khoa trinh sát rất có danh tiếng.” Cục trưởng Vương tiếp tục giới thiệu.

Hồ Đồng Vĩ cũng chào hỏi với mọi người, người này là một người trung niên khoảng hơn 40 tuổi, trên khuôn mặt chữ quốc tràn đầy sự hăng hái, đôi mắt cũng rất sắc sảo, giống như mắt ưng vậy.

“Còn vị này là Lý Chí Vĩ, được điều đến từ cục an ninh thông tin, rất giỏi trong việc sử dụng máy tính và truy đuổi.” Cục trưởng Vương chỉ một thanh niên khoảng hơn 20 tuổi xuất hiện.

Thanh niên liền đứng dậy cười với mọi người.

“Vị cuối cùng chính là chuyên gia về đạo giáo Trử Nhất Bác, lần này chúng ta mời anh ấy đến để làm cố vấn.”

Cuối cùng người đàn ông trung niên đầu bóng loáng ôn hòa chào hỏi.

Chuyên gia đạo giáo?

Trong tổ chuyên án tại sao lại có một chuyên gia đạo giáo.

Có vẻ như biết sự nghi ngờ của bọn họ, cục trưởng Vương nói: “Sau khi phát hiện ký hiệu phù văn trên người 3 thi thể kia, là phù lục của đạo gia.”

Lúc này thành viên ở tổ chuyên án trong căn phòng mới hiểu, sao lại phải mời vị Trử Nhất Bác tiếng tăm lẫy lừng này.

Sau đó cục trưởng Vương mới quay ra Hàn Phi nói: “Đây là Hàn Phi, Chu Hy Á, Vương Tuấn Trí, bọn họ là cảnh sát nhận vụ án 2901, mấy người khác có thể tìm bọn họ để hiểu kỹ hơn về tình hình vụ án, lần này cấp trên rất coi trọng vụ án này, nhất định phải cố hết sức điều tra phá án.”

“Còn có…cái tên Lâm Mặc kia cấp trên đã yêu cầu mấy người cũng phải bắt giữ.”

Nói xong hai câu, cục trưởng Vương liền đi ra khỏi căn phòng của tổ chuyên án.

Thành viên tổ chuyên án rất nhanh chóng bắt đầu trao đổi chi tiết về vụ án 2901, bốn người khác từ thông tin chỗ ba người Hàn Phi thu thập được càng nhiều chi tiết.

Sau khi nghe xong những chi tiết này, mấy người nặng nhje khác nhau cau mày lại.

“Nói như vậy, án giết người liên hoàn quái dị này là do hai vợ chồng đã chết đó làm, mà phía bên bọn họ lại bị dọa chết? Đêm bọn họ bị dọa chết Lâm Mặc cũng ở tại hiện trường?”

“Là Lâm Mặc dọa chết bọn họ hay là…”

Vị cảnh sát điều tra Hồ Đồng Vĩ sắc bén nói: “Nếu là Lâm Mặc dọa chết bọn họ, sao anh ta lại cung cấp cho mấy người manh mối, còn có mục đích giết người của Lý Quốc Đống và Dương Ngọc Mai là gì? Liệu bọn họ có còn đồng đảng nữa không? Đêm đó Lâm Mặc kéo chiếc vali đó đi đâu? Thi thể thứ tư có phải là bị Lâm Mặc giấu đi không?”

“Vấn đề mấu chốt chính là sự liên hệ giữa thi thể cô gái thứ tư và Lâm Mặc.”

“Đây chính là chìa khóa để phá giải vụ án này.”

Hàn Phi gật đầu, về lối suy nghĩ này tình cờ lại giống với ông ta.

Lời nói của Hồ Đồng Vĩ vừa buông xuống phụ nữ thành thục Hạ Tĩnh Nhàn liền mở miệng, “Nghe mấy người nói như vậy, xem ra Lâm Mặc này không hề đơn giản, có vẻ anh ta có rất nhiều loại năng lực…”

Tất cả mọi người đều quay ra nhìn cô.

Lúc này Hạ Tĩnh Nhàn mới nói: “Đầu tiên, anh ta có kỹ năng hóa trang rất cao.”

“Thứ hai, có thể thành công trốn thoát dưới mắt mấy người ba lần, đây không phải chỉ có kỹ năng hóa trang là có thể làm được.”

Chu Hy Á và Hàn Phi nâng cao tinh thần nghe cô phân tích.

“Lần đầu tiên có thể nói anh ta to gan, nhưng liên tiếp ba lần thì không phải gan to nữa rồi, theo như tôi thấy Lâm Mặc này có năng lực phán đoán nhanh rất tốt, loại năng lực phán đoán này không chỉ có môi trường còn có năng lực phán đoán tâm lý con người, từ biểu cảm của mấy người anh ta có thể phán đoán ra tâm lý hành động lúc đó của mấy người, cho nên mới có thể ngụy trang tốt đến như thế.”

“Thứ ba, anh ta có kỹ năng tránh truy sát rất tốt, từ vụ án Chu Ngọc Mai có thể thấy anh ta có thể đưa một người không hề có chút kinh nghiệm phạm tội nào là Chu An An trốn tranh nhóm người đó còn cả sự truy đuổi của mấy người, kỹ năng tránh truy sát của anh ta không chỉ tốt bình thường thôi đâu.”

“Thứ tư cũng chính là điểm quan trọng nhất, Lâm Mặc có đầu óc và năng lực tư duy đáng sợ, trước khi anh ta làm những chuyện này, chắc chắn đã tính toán lên kế hoạch hết rồi.”

“Tên này thực sự rất kinh khủng.”

Hạ Tĩnh Nhàn nói xong dựa lưng vào ghế nói: “Trước kia tội phạm có một hai loại năng lực đã đủ để khiến người ta đau đầu rồi, càng đừng nói tới người nhiều năng lực như vậy, mấy người trong thời gian ngắn không bắt được anh ta cũng là chuyện bình thường.”

Nghe lời phân tích của Hạ Tĩnh Nhàn, Chu Hy Á đột nhiên phát hiện có rất nhiều chi tiết mà mình không chú ý tới, cô vốn chỉ cho rằng Lâm Mặc chỉ biết hóa trang, to gan bụng đầy mưu kế, nhưng không hề nghĩ tới như lời phân tích của Hạ Tĩnh Nhàn.

Hóa ra Lâm Mặc lại có nhiều năng lực đến như vậy.

Rốt cuộc anh ta học từ đâu ra?

Chu Hy Á cười với Hạ Tĩnh Nhàn ôn lại chuyệ cũ: “Giáo sư Hạ, cô miêu tả Lâm Mặc thành đại ma vương luôn rồi.”

“Cũng một chút.” Hạ Tĩnh Nhàn cười cuối cùng mới nói: “Tôi hỏi một câu, mấy người tiếp xúc với Lâm Mặc vài lần, mấy người camt thấy anh ta là người như thế nào?”

“Người như thế nào?” Chu Hy Á trầm mặc một chút, lắc đầu, ý bảo không biết, cô không thể nào đoán được Lâm Mặc là một người như thế nào.

Hạ giọng líu ríu trả lời Hạ Tĩnh Nhàn, “Người tốt sao? Nhưng lại không giống với người xấu? Cũng không giống.”

“Vì vậy tôi mới thấy kỳ lạ.” Hạ Tĩnh Nhàn từ từ nói: “Anh ta làm mấy chuyện này mục đích là gì?”

Hàn Phu đứng một bên nghe liên tục cau mày, cuối cùng mới hỏi: “Giáo sư Hạ, cô là chuyên gia về tâm lý học tội phạm, nếu như cô là Lâm Mặc, tiếp theo cô sẽ làm như thế nào?”

“Nếu như tôi là Lâm Mặc à.” Hạ Tĩnh Nhàn trả lời: “Tôi sẽ hóa trang thành một thân phận mà không ai nghĩ ra nổi, sau đó ẩn mình đi.”

“Thân phận mà không ai nghĩ ra nổi sao?” Hàn Phi sờ cằm suy nghĩ.

……

Thời gian một tuần từ từ trôi qua.

Tổ chuyên án vừa được thành lập miêu tả Lâm Mặc thành một đại ma vương, chia thành hai tổ, một tổ cố gắng hết sức đi tìm manh mối về anh ta, một tổ lúc này đang phá giải ý nghĩa của phù lục trên người thi thể các cô gái.

Người mà làm đại ma vương, Lâm Mặc trên lưng đeo balo bước vào cửa lớn của trường cảnh sát Quảng Châu.

Nhìn thấy sinh viên ra ra vào vảo từ cửa lớn trường cảnh sát Quảng Châu, Lâm Mặc cầm điện thoại lên, gọi điện thoại tới phòng giáo vụ nhà trường.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 140

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.