Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kẻ lừa đảo có chuẩn bị mà tới

Phiên bản Dịch · 1572 chữ

Trường cảnh sát Quảng Châu, trong phòng có hai người.

Lúc này hiệu trưởng đang cầm một tập hồ sơ xem xem, tập hồ sơ này chính là kinh nghiệm điều tra mà Lâm Mặc lúc trước bàn luận chia sẻ với giáo sư khoa trinh sát trong email, được vị giáo sư khoa trinh sát chỉnh lý thành một tập hồ sơ in ra.

“Hiệu trưởng Ngô, Lâm Bối thật sự là nhân tài điều tra khoa trinh thám, ghi chép lần trước tôi trao đổi với anh ta ngài xem qua chưa, nhân tài ưu tú có kinh nghiệm điều tra phong phú như vậy đã rất út rồi.”

“Đa số những cảnh sát điều tra ở phía trên, rất ít người chấp nhận làm giáo sư, ngài nhất định phải giúp tôi giữ người tài đấy, khoa điều tra trinh sát của chúng ta, bây giờ thiếu chính là người trẻ tuổi dồi dào sức sống lại có kinh nghiệm lý luận phong phú tới làm giảng viên, phương pháp của mấy người trẻ tuổi so với mấy lão già chúng ta hiển nhiên không giống nhau.”

Giáo sư già khoa trinh sát hai bên tóc mai bạc trắng Thái Minh Đức điên cuồng nói vào tai hiệu trưởng Ngô những lời mật ngọt.

Ông ta là bạn thân của hiệu trưởng Ngô, hai người đều là cảnh sát điều tra lui xuống về phía sau, cho nên mới dám trực tiếp nói với hiệu trưởng Ngô như vậy.

Hiệu trưởng Ngô nhìn ghi chép trên hồ sơ.

Với kinh nghiệm của ông ta hiển nhiên là nhìn ra được khi mà Lâm Bối giao lưu với Thái Minh Đức rất thuận buồm xuôi gió, thậm chí khi giáo sư Thái Minh Đức đưa ra một vụ án làm câu hỏi ví dụ anh ta còn có thể từ một suy ra ba, đưa ra một số biện pháp mới lạ mà oongt ta và Thái Minh Đức cũng không thể ngờ tới.

Có những lúc khi mà điều tra phá án đi vào thế bí không thể tìm ra được manh mối, có những thứ trên lý luận không thể sử dụng được.

Vậy mà những phương pháp mới lạ này lại trong tức khắc đột nhiên phá giải được.

Loại nhân tài này không ra đi làm thật đáng tiếc.

Tất nhiên đi làm cũng đáng tiếc!

Anh ta nếu như dạy dỗ ra vài sinh viên, đối với giới cảnh sát mà nói đây chính là chuyện tốt.

Hiệu trưởng Ngô từ nơi công tác lui xuống dưới làm hiệu trưởng trường cảnh sát, tất nhiên là hiểu đạo lý này, hùa theo nói với Thái Minh Đức: “Thật sự laf một nhân tài hiếm có khó tìm.”

“Tôi đã nói mà.” Thái Minh Đức cười bảo: “Người tiêu chuẩn như này tới trường cảnh sát nào đi chăng nữa thì trường đó chẳng điên hết lên?”

Hiệu trưởng Ngô lúc này mới đặt tập hồ sơ xuống gật đầu, “Đợi người tới quan sát chút xem có phải thật sự như vậy không.”

Lời vừa buông xuống.

“Cốc cốc cốc…”

Cửa phòng hiệu trưởng có người gõ cửa.

“Hiệu trưởng Ngô, Lâm Bối đến rồi.”

Ngoài cửa truyền đến giọng một cô gái.

“Vào đi.” Hiệu trưởng Ngô dồn khí hô một tiếng.

Bí thư ở ngoài phòng giáo vụ mới mở cửa phòng giáo vụ đưa Lâm Mặc tiến vào.

Hiệu trưởng Ngô và Thái Minh Đức vội vàng đánh giá người mới bước vào, cao khoảng mét tám, dáng vẻ khoảng 35 tuổi, trên mặt đeo một cặp kính, có chút khí chất thư sinh yếu đuối, góc miệng có chút màu râu xanh nhạt.

Trên người tỏa ra khí chất trầm ổn.

Ấn tượng đầu tiên rất tốt.

Hiệu trưởng Ngô và Thái Minh Đức gật đầu, đúng dậy nói: “Cậu chính là Lâm Bối?”

“Đúng vậy, hiệu trưởng Ngô.” Lâm Mặc gật đầu.

“Mời ngồi.” hiệu trưởng Ngô chào hỏi Lâm Mặc một chút.

Lúc này Lâm Mặc mới đi qua ngồi ở phía đối diện hiệu trưởng Ngô và Thái Minh Đức.

“Tốt nghiệp trường cảnh sát nào?”

“Trường học viện cảnh sát Cosmópolis.” Lâm Mặc nói rồi lấy ra giấy chứng nhận, đương nhiên văn bằng chứng nhận này là anh ta làm giả, vì để làm văn bằng tốt nghiệp này, dù rằng anh ta có kỹ năng ngụy tạo đỉnh cao thì vẫn tốn không ít công sức, phải học thêm tiếng nga.

Hiệu trưởng Ngô nhận lấy xem cẩn thận tỉ mỉ, không thấy cái gì bất thường, lúc này mới đưa văn bằng chứng nhận trả lại cho Lâm Mặc, hỏi: “Cậu ở Nga bao lâu rồi? Hồi trước tôi có đi Nga mấy lần.”

Lâm Mặc cười, trước khi anh ta tới tất nhiên đã điều tra về tư liệu của hiệu trưởng Ngô, biết ông ta đã từng đi Nga, dùng tiếng Nga giới thiệu bản thân: “Я лимбе пять лет в россии…”

Phát âm ngữ điệu của anh ta rất chuẩn và tự nhiên, những cái này đều là luyện tập điên cuồng mà thành, tất nhiên cũng chỉ là luyện tập một chút ngôn ngữ hằng ngày, nếu không thì cho dù dưới tình trạng Lâm Mặc được tăng thêm 2 điểm IQ cũng không thể học xong toàn bộ.

Hiệu trưởng Ngô nghe thấy lời của Lâm Mặc, gật đầu nói: “Ở tận 5 năm à, lâu thật đấy.”

Sau khi kiểm tra quan thân phận, tiếp theo hiển nhiên là tiến vào chủ đề chính, hiệu trưởng Vương nói: “Tôi thấy cậu giao lưu kinh nghiệm với giáo sư Thái Minh Đức thấy trình độ của cậu rất tốt, nhưng tôi có một câu hỏi.”

“Câu hỏi gì?” Lâm Mặc khiêm tốn hỏi.

Lúc này hiệu trưởng Ngô mới nói: “Thứ được trao đổi ở trong sách và hướng dẫn thực thế không thể giống nhau, hơn nữa cậu lại tốt nghiệp ở Nga, tôi chỉ có một yêu cầu, nếu cậu có thể làm được, lập tức tuyển dụng cậu vào làm giảng viên khoa điều tra trinh sát tại trường cảnh sát Quảng Châu chúng tôi.”

Lâm Mặc không lên tiếng, nhẫn nại chờ đợi yêu cầu từ hiệu trưởng Ngô.

Hiệu trưởng Ngô đứng dậy nói: “Cậu có thể dạy thử một tiết trên giảng đường không, tôi muốn xem xem cậu dẫn dắt sinh viên như thế nào?”

Ý trong lời nói rất rõ ràng, không có thì mấy thứ và kinh nghiệm trao đổi trên giấy tốt thì tốt, nhưng ai mà biết được điều đó là thật hay giả?

Cho nên muốn Lâm Mặc đến giảng đường dạy một tiết, xem xem tài thật hay giả.

Thái Minh Đức ở bên cạnh cũng không ngăn cản, nếu như Lâm Bối trong quá trình dạy thử chỉ cần trình độ giống như lúc trao đổi ông ta sẽ lập tức ở ngay tại đó khiến hiệu trưởng Ngô ký hợp đồng!

Hai người chờ Lâm Mặc trả lời.

Lâm Mặc sợ sao?

Tất nhiên là không sợ!

Mất bình tĩnh sao?

Khẳng định là không mất bình tĩnh!

Anh ra đều trải qua việc thi thể cô gái quái quỷ kia rồi, còn có ngụy trang dưới con mắt cảnh sát, mấy chuyện này đã tập thành thói quen từ lâu rồi, lấy đâu ra mà mất bình tĩnh?

Lại nói, lần này anh ta tới trường cảnh sát Quảng Châu để lấy thân phận giảng viên khoa điều tra trinh sát, đã sớm chuẩn bị vẹn toàn công tác chuẩn bị.

Mọi tình huống không mong muốn anh đều đã nghĩ qua trong đầu.

Ngay cả việc hiệu trưởng Ngô đưa ra yêu cầu dạy thử Lâm Mặc cũng đã suy nghĩ tới, chuẩn bị đầy đủ hết từ trước.

Huống hồ trong đầu anh ta còn có kiến thức và kỹ năng điều tra và điều tra ngược.

Vốn đã có năng lực, thêm việc chuẩn bị vẹn toàn công tác chuẩn bị.

Hiệu trưởng Ngô và giáo sư Thái Minh Đức của khoa điều tra trinh sát e rằng cả đời này cũng không ngờ tới lúc này Lâm Bối trong ánh mắt của bọn họ là một tên lừa đảo có chuẩn bị mà tới.

Vì vậy, Lâm Mặc tự tin cười, đồng ý với yêu cầu dạy thử của hiệu trưởng Ngô, “…được rồi, hiệu trưởng Ngô, dạy thử ở đâu?”

Hiệu trưởng Ngô xem thời gian, vừa đúng lúc tiết sau cũng sắp bắt đầu rồi, lập tức gọi tới một số điện thoại yêu cầu: “Dương Chính Dương phía bên cậu sắp xếp một tiết học của khoa điều tra trinh sát, tìm một lớp, phía tôi có người cần dạy thử.”

Nói rồi chờ điện thoại.

Không lâu sau, điện thoại hiệu trưởng Vương vang lên, ông ta nhận điện thoại, “Lớp một khóa 19 khoa điều tra trinh sát sao? Được, phía tôi qua đây.”

Sau khi dập máy lần nữa, hiệu trưởng Ngô mới nhìn về phía Lâm Mặc cười nói: “Lâm Bối, lớp và sinh viên đều đã chuẩn bị xong cho cậu hết rồi, đi dạy thử chứ?”

“Được.”

Lâm Mặc đi theo phía sau mấy người hiệu trưởng Ngô đi về phía lớp một khóa 19 khoa điều tra trinh sát.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 172

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.