Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ ba

Phiên bản Dịch · 1823 chữ

Phân cục cảnh sát Thiên Hà.

Hạ Tĩnh Nhàn đi một đường tới căn phòng của tổ chuyên án, vừa mới vào cửa liền nhìn thấy thành viên của tổ chuyên án đều đã ở trong phòng, trực tiếp hỏi: “Phát hiện gì vậy? Có tin tức của Lâm Mặc sao?”

Người trong căn phòng lúc này mới quay vè phía cô, Hàn Phi lắc đầu nói: “Không phải là tin tức của Lâm Mặc.”

“Vậy là gì?” Hạ Tĩnh Nhàn tiếp tục hỏi.

Hàn Phi mới nói: “Trử Nhất Bác vừa mới tìm kiếm, phát hiện ý nghĩa của những bùa chú trên người các thi thể kia.”

“Ý nghĩa của những bùa chú kia?”

Hạ Tĩnh Nhàn bước tới, Trử Nhất Bác đầu bóng loáng kia mới đưa ra bức ảnh thi thể cô gái và một bức đồ hình phù lục của đạo gia đưa lên máy chiếu, đưa hai bức ảnh chiếu lên màn hình giới thiệu…

“Đây là câu điệp!”

Ông ta dừng một chút, chỉ vào đồ hình tiếp tục nói: “Nói cách khác, chính là bùa đòi mạng, dùng phương pháp này giết ba cô gái, hiển nhiên đó là một nghi thức tà dị, đồng thời ba cô gái bị giết có tên, sinh nhật, bát tự đều ứng với kim mộc thủy hoa thổ, đều có chút tương tự với nghi thức của đạo gia.”

“Nghi thức gì?”

Hồ Đồng Vĩ ở bên cạnh hỏi.

“Một loại nghi thức hồi sinh người chết.” Trử Nhất Bác từ từ nói.

“Hồi sinh người chết!”

Tất cả mọi người trong căn phòng đều cảm thấy có chút hoảng sợ, loại phương pháp giết người này là để hồi sinh một người đã chết?

Mỗi người ở trong hiện trường đều được tiếp thu giáo dục hiện đại, hiển nhiên sẽ không tin những cái này.

“Đương nhiên đây chỉ là một cách nói, đến ngay cả tôi cũng không tin.” Trử Nhất Bác cười.

Tuy rằng cách nói này không đáng tin.

Nhưng có thể cung cấp manh mối nhất định.

Rất nhanh Hồ Đồng Vĩ suy nghĩ rồi nói ra lối suy nghĩ của mình, “Nếu như mục đích phương pháp giết người này của Lý Quốc Đống và Dương Ngọc Mai là để hồi sinh người chết, vậy người bọn họ muốn hồi sinh là ai?”

Câu hỏi của ông ta rất mấu chốt, lập tức thức tỉnh Hàn Phi: “Tôi nghĩ chúng tôi có thể điều tra ba năm trước của Lý Quốc Đống và Chu Ngọc Mai, hoặc là sớm hơn nữa, xem có người thân nào qua đời không, thi thể thứ tư có thể sẽ ở đó!”

Sở dĩ ông ta nói ba năm trước hoặc sớm hơn, đó là vì thời gian thi thể cô gái đầu tiên tử vong chính là ba năm trước, cũng có thể nói khả năng hai người Lý Quốc ĐÔng và Chu Ngọc Mai bắt đầu lên kế hoạch giết người từ ba năm trước!

Do đó người mà bọn họ muốn hồi sinh chỉ có thể qua đời vào ba năm trước hoặc sớm hơn.

“Không sai, đương nhiên thi thể cô gái thư tư cũng có thể đặt ở phía bên Lâm Mặc, chúng ta chia thành hai tổ, một tổ điều tra xem ba năm trước nhà Lý Quốc Đống và Chu Ngọc Mai có người thân nào qua đời không, tổ kia tiếp tục truy đuổi điều tra nơi ở Lâm Mặc!” Hồ Đồng Vĩ đồng ý nói.

“Được!”

Thành viên tổ trọng án cũng không hề có ý kiến khác, lần lượt đi theo quyết định này.

Cứ như vậy thời gian cách nhiệm vụ thứ ba chỉ còn trong bốn ngày.

Tổ trọng án chia người ra làm hai tổ phân công làm việc.

Hàn Phi, Trử Nhất Bác và người rất giỏi sử dụng máy tính Lý Chí Vĩ phụ trách điều tra ba năm trước Lý Quốc Đống và Chu Ngọc Mai có người thân nào qua đời không, mà Hạ Tĩnh Nhàn và Chu Hy Á còn có Hồ Đồng Vĩ phụ trách truy đuổi tung tích của Lâm Mặc.

Nội trong bốn ngày, ngược lại tổ của Hàn Phi lại có tiến triển nhật định.

Bên tổ Hạ Tĩnh Nhàn vẫn không hề nhúc nhích, không hề phát hiện ra bất cứ manh mối nào.

“Cái tên Lâm Mặc này cũng biết trốn quá nhỉ? Tìm một người cố ý trốn trong cả biển người mênh mông, đúng là chẳng khác gì mò kim đáy bể.” Chu Hy Á tỏ vẻ đau đầu nói.

“Tôi bắt đầu nghi ngờ liệu có phải anh ta rời khỏi Quảng Châu chạy tới thành phố khác rồi không.”

Hồ Đồng Vĩ nói: “Cho dù có trốn đi thì cũng phải tiêu tốn sinh hoạt phí hằng ngày, Lâm Mặc này trốn lâu như thế rồi, trên người khẳng định không còn nhiều tiền, kiểm tra xem thẻ ngân hàng của anh ta có chi tiêu gì không.”

Rất nhanh điều tra ra một tờ hóa đơn, thẻ ngân hàng dưới tên Lâm Mặc có tới 500 vạn, không có bất cứ chi tiêu gì.

Chỉ có hai lần gửi tiền được ghi chép lại vào ngày 19/6/2019 và 20/6/2019.

Nhìn thấy hóa đơn chi tiêu này, Chu Hy Á lập tức cau chặt mày lại, không kìm nổi nói: “Có chút kỳ lạ, đặc biệt là khoảng thời gian thanh toán đuôi tiền cọc chuyển tới 450 vạn NDT vừa đúng tối hôm Lý Quốc Đống và Chu Ngọc Mai tử vong!”

“Thời gian có chút kỳ lạ, như vậy xem ra Lâm Mặc thật sự có liên quan rất sâu với vụ án 2901, tìm thấy anh ta, tất cả đều có thể giải thích.” Hồ Đồng Vĩ trực tiếp nói.

Chỉ có Hạ Tĩnh Nhàn vẫn đang suy nghĩ vấn đề, nếu như Lâm Mặc thật sự muốn hóa trang lẩn trốn, có thể trốn ở đâu?

Sau khi được thầy Lâm Bối nhắc nhở.

Cô ý thức được tính cách gan to bằng trời của Lâm Mặc, khẳng định là một nơi mà bọn họ không dám đoán ra.

Bởi vì nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất.

Hạ Tĩnh Nhàn cố gắng nhảy ra khỏi điểm mù trong tư duy to gan đoán.

Nơi không dám đoán là ở đâu?

Chẳng lẽ là sở cảnh sát!?

Hay là cơ quan chức năng khác?

Trong lòng Hạ Tĩnh Nhàn có chút không chắc chắn, bởi vì suy đoán này quá to gan rồi, nhưng suy nghĩ một lúc, vẫn quay đầu yêu cầu: “Tiểu Chu, cô để người trong cục đi điều tra chút, danh sách nhậm chức gần đây vào các cơ quan chức năng xem.”

……

Một bên khác, trường cảnh sát Quảng Châu.

Ngay tại lúc mà cả tổ chuyên án đều nghi ngờ liệu có phải Lâm Mặc đã rời khỏi Quảng Châu rồi hay không.

Trong vòng bốn ngày này, Lâm Mặc ngoại trừ lên lớp giảng bài thì luôn nghĩ cách làm thế nào để giữ quan hệ với Hạ Tĩnh Nhàn, có được sự tin tưởng của đối phương, từ đó mà có được thông tin mà anh ta muốn.

Nhưng thời gian mà Hạ Tĩnh Nhàn ở trường lại không nhiều, anh ta luôn không có cơ hội thấy bóng dáng đối phương, không chờ được tới cơ hội để trao đổi, ngược lại lại chờ đến lúc nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ ba bắt đầu rồi.

0 ngày 5 giờ 26 phút.

Lâm Mặc xin chủ nhiệm Dương Chính Dương nghỉ một ngày, trực tiếp rời khỏi trường cảnh sát Quảng Châu, tìm một nơi vắng người, lấy balo sau lưng ra, lấy đồ dùng để ngụy trang và hóa trang.

Anh ta muốn ngụy trang.

Thân phận giảng viên trường cảnh sát Quảng Châu anh ta không muốn bị bại lộ, đây là thân phận lẩn trốn rất tốt.

Cho nên hôm nay hóa trang thành một thanh niên có khuôn mặt rất bình thường.

Dáng vẻ hiện tại của anh rất tầm thường, thuộc vào cái loại vứt vào biển người là không thể thu hút nổi sự chú ý.

Lúc này mới nhìn vào thẻ ngân hàng trong tay, thẻ ngân hàng này là nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ hai chuyển tới, toàn bộ thông tin phía trên đều không phải là thông tin của Lâm Mặc.

Cho nên mới nói lúc trước khi anh ta rút tiền không dẫn đến sự chú ý của phía cảnh sát.

Người rút tiền mỗi ngày đông như thế, Lâm Mặc ngụy trang thành dáng vẻ này đi rút tiền cho dù có camera trên đầu thì ai để ý tới anh ta?

Anh ta làm hết các công tác chuẩn bị mới chậm chạp chờ đợi nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ ba đến.

1 phút!

30 giây!

0 giây!

Dường như thời khắc đồng hồ đếm ngược kết thúc.

Màn hình điện thoại Nokia sáng lên…

“Kích hoạt nhiệm vụ chuyển phát nhanh thứ ba…”

“Xin mời lựa chọn gói hàng chuyển phát nhanh.”

“1: Một chiếc hộp trông có vẻ bình thường.”

“2: Một gói quà thần bí.”

“3: Một chiếc hộp bình thường.”

“Chú ý, phần thưởng bạn lấy được liên quan tới sự lựa chọn của bạn, xin mời bạn lựa chọn gói hàng mà bạn muốn nhất.”

Nhìn ba gói hàng trước mắt, trong đó có hai gói hàng mang theo tiền tố bình thường.

Lâm Mặc suy nghĩ một chút, không chọn gói hàng có tiền tố thần bí.”

Nhưng tiền tố bình thường lại rất dễ giải thích.

Cho nên trực tiếp chọn gói hàng thứ nhất, một chiếc hộp trông có vẻ bình thường.

Màn hình điện thoại Nokia xuất hiện tin nhắn trả lời…

“Bạn chọn gói hàng số 1.”

“Bắt đầu từ bây giờ, tất cả nhiệm vụ và phần thưởng của bạn đều liên quan đến gói hàng số 1!”

“Đang tính toán số tiền đặt cọc cho gói hàng số 1!”

“Giá trị là 200 vạn NDT”

“Còn về phần thưởng, sau khi bạn gửi gói hàng số 1 đến nơi sẽ gửi tới”

Vẫn là 200 vạn, xem ra độ khó của nhiệm vụ này không chênh lệch lắm so với nhiệm vụ trước.

Lâm Mặc nghĩ một chút, nhanh chóng chú ý xung quanh, lần này anh ta chọn một nơi hẻo lánh phía bên ngoài căn phòng vì muốn xem rõ ràng gói hàng của nhiệm vụ chuyển phát nhanh xuất hiện như thế nào.

Vậy mà vốn anh ta chưa phát hiện ra điều gì bất thường, trên điện thoại Nokia đã gửi tới một tin nhắn…

“Gói hàng số 1 bạn đã chọn hiện đã đặt trong bãi cỏ trước mặt!”

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 138

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.