Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chị em nhà họ An khiến người ta sợ hãi

Phiên bản Dịch · 1544 chữ

Ăn cơm xong từ nhà Thái Minh Đức trở về.

Lâm Mặc ngồi thẳng lên sô pha nghỉ ngơi một chút, xem thời gian cho nhiệm vụ lần sau, còn 7 ngày 0 giờ 0 phút.

Xem ra thời gian nhiệm vụ chuyển phát là luân phiên 7 và 14 ngày.

Sau khi thăm dò xong, anh ta phát hiện trước mắt Thái Minh Đức không biết gì về nhiệm vụ của Hạ Tĩnh Nhàn.

Lần thăm dò này ngược lại khiến Thái Minh Đức nhớ tới Hạ Tĩnh Nhàn, ý vị sâu xa nói với anh: “Tiểu Lâm à, ánh mắt của Tiểu Hạ cực kỳ cao, đã ba mươi tuổi đầu rồi còn chưa có bạn trai, vậy mà lần trước còn khen ngợi cậu với tôi, nếu như cậu chưa có bạn gái, hay là tôi giúp hai người tác hợp nhé?”

Lời này khiến cho Lâm Mặc dở khóc dở cười, sau đó mới mượn cớ về nhà.

Đùa đấy à.

Cả ngày quấn lấy nhau không bị phát hiện mới là lạ!

Lâm Mặc lắc đầu, anh biết bây giờ Hạ Tĩnh Nhàn là thành viên của tổ chuyên án phụ trách vụ án 2901.

Đấy là nhiệm vụ chuyển phát nhanh đầu tiên trong đời Lâm Mặc, cũng bắt đầu thay đổi vận mệnh cuộc đời anh.

Anh rõ ràng toàn bộ vụ án này quỷ quái đến mức độ nào.

Tất cả mọi vấn đề đều đến từ trên người thi thể cô gái quái quỷ kia.

Nếu như muốn giải thích rõ chuyện gói hàng quỷ dị là cái gì, Lâm Mặc cảm thấy, anh phải nắm rõ cô gái giống y hệt ở bên cạnh An Miểu tối hôm đó rốt cuộc là ai?

Là thi thể cô gái đó sống lại sao?

Hay là…?

Dù sao thì về sau anh vẫn sẽ tiếp tục gặp gói hàng chuyển phát nhanh quỷ dị, nếu như có thể nắm rõ tình hình của cô gái đó, nắm rõ hướng đi của thi thể cô gái quỷ quái.

Đối với việc lựa chọn gói hàng chuyển phát nhanh quỷ dị sau này cũng có kinh nghiệm và sự trợ giúp nhất định.

Đợi một chút!

Nghĩ tới đây, Lâm Mặc đứng dậy, có một chuyện đã bị Lâm Mặc quên đi mất, bỗng nhiên anh ta nhớ lại, cầm một cái điện thoại khác, đây là chiếc điện thoại mà anh dùng khi làm nhiệm vụ chuyển phát nhanh đầu tiên, cũng không phải dùng sim điện thoại của anh.

Anh nhanh chóng mở khóa di động nhìn nhật ký cuộc gọi.

Buổi tối hôm 2901, khi anh ta rời khỏi hoa viên Tuấn Cảnh, có một cuộc điện thoại quái dị không có âm thanh, lúc đó anh ta không để ý tới.

Bây giờ nhớ ra, ai có thể gọi điện cho anh khi vừa mới hoàn thành nhiệm vụ chuyển phát chứ?

Dãy ký tự lỗi sao?

Dãy ký tự lỗi ngoài gửi tin nhắn ra, trước giờ chưa từng gọi điện thoại.

Là ai gọi đến?

Lâm Mặc cầm điện thoại tìm thấy số điện thoại đó, ánh mắt híp lại, ngón tay đặt trên nút gọi lại, đi vào trong phòng ngủ, đóng cửa phòng ngủ lại, sau đó mới ấn nút gọi lại, đưa điện thoại áp sát vào bên tai.

“Tút…tút…tút…”

Trong loa truyền đến ấm thành chờ kết nối cuộc gọi.

Một lúc sau…

Ting một tiếng, điện thoại được nhấc máy.

Đối phương rất yên lặng, đầu tiên là truyền tới âm thanh rì rào rì rào, rồi mới hỏi: “Xin chào, bạn là ai?”

Là giọng một cô gái.

Tuy rằng giọng trong loa và giọng ngoài đời có chút không giống nhau, nhưng Lâm Mặc lập tức nghe ra, là giọng cô gái bên cạnh An Miểu tối hôm đó.

Chuyện tối hôm đó, khiến cho Lâm Mặc bị chấn động không nhỏ, cho nên anh ta nhớ rất rõ ràng, ngay cả việc cô gái đó quay đầu anh cũng ghi nhớ vô cùng rõ ràng.

Cô ta khẳng định đã phát hiện ra Lâm Mặc đi theo bọn họ.

Nhưng sao lại nới An Miểu là không có chuyện gì?

Tại sao cô ta phải lừa An Miểu?

Lâm Mặc có chút không hiểu, nhưng anh ta biết cô gái này rất quỷ quái, có sự nhạy bén không hề bình thường.

Hơn nữa chiếc điện thoại này là của cô ta sao?

Tại sao tối hôm đó cô ta lại gọi điện thoại cho anh nhưng lại không lên tiếng?

Rốt cuộc cô ta và thi thể cô gái quỷ quái kia có quan hệ gì?

Câu đố càng ngày càng nhiều.

Càng ngày càng tới gần chân tướng.

Lâm Mặc suy nghĩ một chút, mới thử thăm dò nói: “Tôi tìm chỉ nhân của chiếc điện thoại này.”

“…” Cô gái ngừng một chút, mới chợt nhận ra nói: “Anh tìm An Miểu à? Bây giờ chị ấy đang tắm, không có thời gian, tôi sẽ chuyển lời cho chị ấy lát nữa gọi lại cho anh nhé?”

“Được.”

Lâm Mặc có chút ngạc nhiên cúp máy, cau mày lại một chút.

Bởi vì giọng điệu cô gái này không khiến cho người ta có giác nhạy cảm quỷ quái như cô gái quái quỷ tối hôm đó.

Chẳng lẽ không phải cô ta?

Nhưng anh ta cũng thăm dò được, số điện thoại quỷ quái gọi tới tối hôm đó chính là số điện thoại của An Miểu.

Lâm Mặc xem lại lịch sử cuộc gọi lần nữa, anh từng gọi điện cho An Miểu, là một số điện thoại khác.

Nhưng chuyện này cũng rất dễ hiểu, nhân viên ngành tài chính, một người có tới vài cái điện thoại, cũng không có gì kỳ lạ.

Điều khiến anh thấy kỳ lạ là nếu như tối hôm đó thật sự là An Miểu gọi điện thoại tới, vậy sao cô ta biết số điện thoại của anh?

Lúc này…

“Ánh hoàng hôn chiếu lên khuôn mặt, cũng xuyên thấu trái tim bất an của tôi…”

Tiếng chuông điện thoại yêu thích của Lâm Mặc vang lên.

Số điện thoại hiển thị là số điện thoại vừa gọi đi lúc nãy.

Lâm Mặc suy nghĩ một chút, nhận điện thoại.

“…”

Trong điện thoại không hề có bất cứ âm thanh gì…

Lâm Mặc cũng không nói gì.

Ánh tẳng sáng bạc buông xuống trên cửa sổ phòng ngủ, hình ảnh vô cùng yên tĩnh và quỷ quái.

“Không nói gì sao?”

Bầu không khí quỷ quái này duy trì một thời gian, trong loa truyền đến giọng của An Miểu.

Lâm Mặc vẫn không lên tiếng, anh ta chờ đối phương lên tiếng.

“Tôi biết anh là ai, cũng biết mục đích anh gọi điện tới, cũng biết tối hôm đó anh đi theo sau chúng tôi, không muốn nói gì với tôi sao? Không nói thì tôi cúp máy đây.”

Nói rồi, đợi một chút, điện thoại liền bị cúp.

Lâm Mặc đang định đặt điện thoại trong tay xuống, điện thoại lại vang lên âm thanh…

“Alo xin chào, bạn là ai? Tìm tôi có việc gì?”

Vẫn là giọng của An Miểu.

Câu nói này khiến Lâm Mặc lập tức cảm thấy nhiệt độ trong phòng giảm xuống mấy độ, lập tức cúp điện thoại.

Anh có chút đầu mối rồi!

Trong đầu lại xuất hiện lời đối thoại của hai cô gái tối đó lần nữa: “…mai là tuần mới rồi, đến lượt chị đấy…”

Chỉ là anh không hiểu, sao lại xuất hiện thêm một cô gái giống y hệt An Miểu vậy?

Tối hôm nay, Lâm Mặc mang theo sự nghi hoặc này đi ngủ.

…….

Ngày thứ hai tỉnh lại, anh mang theo sự nghi hoặc này giấu trong lòng, định khi không có tiết đi điều tra một chút, chuẩn bị hết đồ vật cần thiết của chương trình học tiếp tục lên lớp, một ngày chẳng có bất cứ chuyện gì.

Đợi tới tiết học ngày thứ ba, khi Lâm Mặc giảng bài được một nửa.

Hành lang bên ngoài cửa sổ lớp một khoa điều tra trinh sát xuất hiện một thân hình nóng bỏng.

“Giáo sư Hạ lại tới kìa?”

“Lần trước giáo sư Hạ tới nghe thầy Lâm giảng, lần này lại tới rồi?”

“Không phải cô ấy dạy tâm lý tội phạm sao? Sao lại đến đây?”

Mấy sinh viên bàn tán sôi nổi, đặc biệt là Trần Na ở bên cạnh Hứa Tư, cô cười nói: “Hứa Tư, xem ra cái đứa đam mê các ông chú như cậu có thêm một tình địch rồi.”

“Cậu đừng nói linh tinh.” Hứa Tư nhìn Hạ Tĩnh Nhàn ở bên ngoài, đột nhiên lại nhìn thấy một cô gái xuất hiện ở bên ngoài hành lang.

Lâm Mặc cũng nhìn thấy, thậm chí anh còn biết cô gái này là ai.

Đó chính là Chu Hy Á!

Sao hai cô ấy lại cùng tới đây?

Chẳng lẽ bị phát hiện rồi?

Chắc là không thể nào.

Nghĩ tới đây trong lòng Lâm Mặc điềm tĩnh lại một chút.

Bạn đang đọc Tôi Có Trò Chơi Chuyển Phát Nhanh Điên Cuồng của Huệ Dân Dưỡng Kê Vương
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi RUANYUMEI
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 75

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.