Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

16 (2)

Phiên bản Dịch · 3096 chữ

Triệu Trường Anh không để ý tới bọn họ, cúi đầu nhặt tiền lên đưa cho Chu Vũ: “Không có việc gì. Vì sao cô lại ở chỗ này?”

Triệu Trường Anh đến đây vài ngày cũng đã nhìn ra, thành tích tốt nhất toàn bộ đội bắn tên không phải Chu Vũ, nhưng khắc khổ nhất thì nhất định là cô.

Năm giờ rưỡi bắt đầu tập luyện, tám chín giờ tối mới rời đi.

Vì vậy cô ấy căn bản không có thời gian đi dạo.

Chu Vũ lúc này không cười tủm tỉm như ngày thường, cô bé có chút do dự: “Trường Anh, nếu như một việc người khác đều cho là đúng, nhưng cô không thích thì cô có làm không?”

Triệu Trường anh vừa nghe đã biết là bắn tên, nhưng cô không trả lời, Chu Vũ cũng không muốn hỏi nữa: “Quên đi, tôi nói nhảm thôi, tôi về nhà. Hôm nay cám ơn cô.”

Nói xong, quay đầu bỏ chạy.

Lúc này, Triệu Thương Long cũng đi theo đến đây, không nhịn được hỏi: “Cô ấy làm sao vậy? Chị có ý tốt giúp cô ấy, cô ấy còn ấp úng.”

Triệu Trường Anh quay đầu nhìn thoáng qua, Chu Vũ chạy mấy bước lại đứng lại, biểu cảm trên mặt bàng hoàng mờ mịt, bèn nói: “Đi thôi, bố mẹ còn đang chờ chúng ta đấy.”

Triệu Thương Long không nói gì nữa.

Mà lúc này, trên diễn đàn bắn tên của thành phố Mật, Long Chiến thả ra một tin tức: “Xế chiều hôm nay lúc ba giờ, Lý Đại Ngưu thách đấu với Y, Y ba ván thắng cả ba, giành được thắng lợi.”

Lập tức, trên diễn đàn sôi nổi lên.

Nhanh chóng có người phản ứng lại.

Thuyền cỏ mượn tên: [Y chính là tiểu cô nương sao Tử Vi đúng không? Cô ấy nhận lời thách đấu của Lý Đại Ngưu?]

Bánh ô mai bằng sữa: [Tôi có thể nhớ rõ trình độ Lý Đại Ngưu, tại sao một ván cũng không thắng, thực sự chênh lệch lớn như vậy sao?]

Thuyền cỏ mượn tên:[Huynh đệ, anh chưa xem video của sao Tử Vi phải không, cô ấy hướng mũi tên bắn tùy ý, ngay cả nhắm bắn cũng không mà vẫn có thể bắn trúng hồng tâm, như vậy Lý Đại Ngưu có thể có phần thắng sao?]

Đương nhiên, cũng có người nghi hoặc: [Thực sự là sao Tử Vi sao?]

Thuyền cỏ mượn tên: [Theo như tôi được biết, Lý Đại Ngưu không phải ai cũng hẹn, công việc hiện tại của anh ta vô cùng bận, địa vị xã hội cũng rất cao, gầy đây có thể để cho anh ta để ý tới, e là chỉ có cô gái nhỏ sao Tử Vi.]

Ngay lúc này, Long Chiến lại thả ra ba cái bia giấy, cùng danh sách thành tích ba ván, còn có một ảnh chụp trận đấu.

Xem ảnh chụp kia, mọi người đều biết là cô gái nhỏ!

Lại nhìn thành tích, tất cả mọi người đều kinh ngạc, ban ván có tất cả chín mũi tên, thế mà cả chín đều vào vòng mười.

Coi như cầm cung phản khúc thi đấu cũng không thể có thành tích ổn định như này, hơn nữa còn không cung truyền thống trợ giúp?

Ước chừng vài giây đồng hồ, tất cả mọi người đều không dám tin lại đi nhìn chín cái vòng mười kia, sau khi xác định là thật cả diễn đàn lập tức bừng nổ.

[Sao Tử Vi thật lợi hại, tôi quyết định về sau sẽ gọi cô ấy là Y Thần!]

[Đây là thành tích mà ngươi có thể làm ra sao? Tại sao tôi lại có cảm giác đôi tay mình là giò heo?]

[Long Thần, Long Thần, phát video để chúng tôi xem đi.]

Long Thần: [Video cắt nối biên tập bên trong, Y không muốn lộ diện quá, cho nên ngày có thể ngày mai mới có.]

Nghe xong câu này, tất cả mọi người suy đoán rất nhiều: [Tại sao vậy?]

[Tôi cảm thấy là do lai lịch Y Thần, cô ấy giỏi như vậy, chắc chắn là nhân tài cấp quốc gia, tám phần là trốn ra ngoài chơi.]

[Mặc dù cảm thấy rất khoa trương, nhưng tôi phát hiện tôi không thể nào phản bác, tôi cũng cảm thấy chỉ có khả năng này.]

[Như vậy tôi cũng an tâm, tôi cảm thấy nắm chắc nước Triều Tiên trong tay! Cuối cùng cũng có thể nở mày nở mặt!]

Tưởng tượng như vậy, có không ít người rối rít khen, tỏ ý bản thân mình cũng muốn như vậy.

Ngay lúc này, có người phát biểu một câu: [Mặc dù không có khả năng, nhưng tôi thật sự muốn so tài với cô ấy một lúc!]

Trần Tuyết lúc này cũng ở trên diễn đàn nhìn cả buổi, cô nhìn thấy chiến tích của Y Thần, lập tức đứng ngồi không yên, lúc này cuối cùng đã chờ được câu này, nhịn không được đã bắt đầu khoe: [Sau là tôi! Ha ha ha ha, nghĩ thôi đã thấy vui vẻ.]

Tuyết Anh Tử không phải là gương mặt mới trong diễn đàn, cô thường xuyên đi đánh dã tiễn chơi, ai mà chẳng biết cô là đội bắn tên trường số 3, hay còn là con gái nhà họ Trần, đối với đội tuyển cô thật sự khâm phục.

Lập tức có người nói: [Tiểu Tuyết, chờ cô một mình thách đấu.]

Trần Tuyết trả lời ngay: [Được thôi!]

Nhưng cùng lúc đó, Bích Hải cũng nhìn thấy tin tức trên diễn đàn, cô gái kia lại xuất hiện? Thế nhưng lại đánh cùng Lý Đại Ngưu, hơn nữa còn đáp ứng với một cô gái khác? Vì sao không để ý tới anh ta?

Bích Hải gần như lập tức nhắn tin riêng cho Long Chiến: “Vì sao không chọn tôi?”

Tin nhắn đã được gửi đi xuất hiện dấu chấm than đỏ, Long Chiến lại có thể cho anh ta vào danh sách đen!

Bích Hải: “Chết tiệt!”

Ở Lý gia, Lý Bân đang hung hăng mắng Lý Quyên một trận: “Cái bà này, Bà nói việc này với Cát Linh làm gì? Nhỡ đâu đứa bé kia không nói cho Cát Linh biết thì sao?”

Lý Quyên cũng có chút hối hận: “Tôi tức giận nên nói, chướng mắt dáng vẻ bà ta vênh váo tự đắc, sau đó mới cảm thấy không đúng, nếu không tôi cũng sẽ không nói cho ông đâu. Đứa bé kia rốt cuộc là người như thế nào.”

Lý Bân lập lập tức nói: “Rất ưu tú, tôi cũng đã gặp qua Chương Nhất Băng và Chương Nhất Vi, so với hai người bọn họ còn giỏi hơn.”

Chỉ với một câu đánh giá này Lý Quyên đã kinh ngạc, dù sao Chương Nhất Băng và Chương Nhất Vi đều được cho rằng sau này sẽ là một ngôi sao, rốt cuộc đó là trình độ gì?

Bà ta càng sốt ruột: “Vậy bây giờ phải làm sao?”

Lý Bân bèn nói: “Bà đừng xen vào, tôi sẽ để ý.”

Lý Quyên vội vàng đồng ý.

Lý Bân suy nghĩ một chút rồi báo tin cho Triệu Trường Anh, còn nói: “Trường Anh, nếu như cần hỗ trợ gì thì có thể liên lạc với tôi.”

Điều này vừa nhìn đã biết, đây là đang bồi thường bởi vì đã tiết lộ việc cô đánh ở dã tiễn.

Bản thân lấy việc đánh dã tiễn làm việc kiếm tiềm, người không thể lấy tiền còn yêu cầu người thuê im lặng.

Cho nên Triệu Trường Anh lúc đấy đã đoán được, cũng không trách Lý Bân, không nghĩ đến ông ta cũng rất trách nhiệm, Triệu Trường Anh đối với người này có ấn tượng không tồi, trở về phải cảm ơn.

Tuy rằng trên mạng sôi nổi lạ thường nhưng Triệu Trường Anh ở bên ngoài lại là một cô gái bình thường, không ai biết cô chính là Y Thần.

Ngày hôm sau, Hạ Đan hưng phấn nói cho Triệu Trường Anh biết cô có thể tham gia tuyển chọn thi đấu.

Chỉ là cũng lúc, Hạ Đan cũng đưa ra một đống huấn luyện dày đặc, vì thế cả ngày đều trải qua đủ loại kiểm tra, chờ kiểm tra xong rồi Hạ Đan lập tức đặt ra kế hoạch huấn luyện. Triệu Trường Anh thì đi thao trường tiến hành tập luyện bắn tên thông thường.

Triệu Trường Anh nhìn nhìn, Chu Vũ cũng ở đây, chỉ là trạng thái tinh thần nhìn bình thường, vừa vào thao trường chỉ nghe thấy Chu huấn luyện viên quát cô ấy một câu: “Đầu óc cô đâu, cô bắn tên để đầu óc để ở nhà, bắn cái đầu cô!”

Chu Vũ cũng không lên tiếng, trầm mặc đi tập luyện.

Chu huấn luyện viên vừa nghiêng đầu bèn nhìn thấy Triệu Trường Anh, bởi vì ông ấy áy náy trong lòng nên tự nhiên muốn để ý đến Triệu Trường Anh một chút, nhưng mà cũng không nhiều nhiệt tình, chỉ là sẽ thường xuyên hướng về bên này nhìn một cái.

Ông ta sợ Hạ Đan không có kinh nghiệm, chỉ dẫn sai, ông ta phải nhìn chằm chằm một chút.

Đương nhiên, vẫn phải để ý mặt mũi, cho nên cũng không dám nhìn thường xuyên quá.

Cứ như vậy không được tự nhiên nhìn, cho tới trưa cổ của ông ta không chịu nổi phải trở về văn phòng dán hai miếng cao lớn.

Chỉ là đội viên đâu biết rằng huấn luyện viên bọn họ đều tâm phục khẩu phục, còn cho rằng không thích Triệu Trường Anh. Triệu Trường Anh tập đến trưa, Chu Vũ và tiểu cô nương bên cạnh cô ấy cùng cô lên tiếng chào hỏi.

Chờ lúc đi WC, Triệu Trường Anh còn nghe thấy mấy câu: “Chúng ta đều ủng hộ Nhược Nhược, còn lâu mới ủng hộ Triệu Trường Anh.”

Thật là một đứa trẻ ngây thơ.

Chờ đến lúc trở về lại nhìn thấy Hạ Đan đang ở đây nghe điện thoại, Triệu Trường Anh bèn qua một bên cẩn thận làm quen cung mới, nhưng Ha Đạn nói một câu làm cô không thể không ngẩng đầu lên: “Mẹ Triệu Trường Anh?! Đã ở trường học!?”

Triệu Trường anh vừa nghe thấy là Cát Linh, hẳn là lần trước có chuyện cần nói kết quả bị Tiết Tiểu Hoa chỉnh đốn lại tới tìm cô.

Quả nhiên, Hạ Đan treo điện thoại quay sang cô nói: “Mẹ cô tới tìm cô, bà Chương!”

Triệu Trương Anh lập tức nhăn mày lại, trong lòng rất không kiên nhẫn.

Cô cảm thấy nhà họ Chương đầu óc có vấn đề, rõ ràng không thích cô, lại càng muốn lại gần.

Cung cô cũng chưa thả: “Tôi không gặp.”

Hạ Đan vẻ mặt khó xử: “Bà ta nói nếu em không gặp sẽ đi tìm giáo viên chủ nhiệm.”

Thật là… m hồn không tan.

Triệu Trường Anh chỉ có thể bỏ cung xuống, cùng Hạ Đan đi qua.

Cổng chính cách sân thể dục cũng không xa, rất nhanh đã đến, nhưng cũng không nhìn thấy Cát Linh mà chỉ thấy một chiếc Bentley bên cạnh đang hạ cửa kính xe xuống, Cát Linh ở bên trong nói: “Cô lên đây nói chuyện đi.”

Triệu Trường Anh không thèm để ý đến bà ta, đứng tại chỗ nói: “Bà xuống đây nói, không nói thì tôi đi.”

Cát Linh tức giận nhìn cô, một là đứa nhỏ này làm bà ta mất mặt, hai là đời này cũng chưa từng bị chổi cọ bồn cầu đuổi, bà ta không cần mở chiếc xe này.

Nhưng bà ta hôm qua trở về mới được biết, vậy mà nha đầu này còn rất có năng lực, thành Y Thần gì đó.

Bà ta cũng xem video bắn tên, dù sao bà ta cũng bồi dưỡng ra nhân tài Chương Nhất Vy và Chương Nhất Băng, bà ta không thể không nói, nha đầu kia có gen cực kỳ tốt của nhà họ Chương.

Nhà họ Chương bèn nghĩ bồi dưỡng ra một mũi tên người Trung Quốc cứu vớt danh tiếng lớn.

Cho dù bà ta cảm thấy Nhất Vi và Nhất Băng đã rất lợi hại, nhưng bà ta cũng sẽ không buông tha cho một cơ hội nhiều hơn này.

Huống hồ, bà ta không lôi kéo về chính là thêm đối thủ cho nhà họ Chương.

Hơn nữa, cô dù sao cũng là huyết thống của nhà họ Chương, thành phố Mật đều biết có người như vậy, cho dù không qua lại cũng thể hiện mặt mũi cho nhà họ Chương.

Đương nhiên, nhà họ Chương có thể nói đoạn tuyệt quan hệ, nhưng cũng không thể làm như vậy.

Một là như vậy thật sự không biết xấu hổ, nhà họ Chương sẽ bị bãi nước bọt nhấn chìm. Hai là bà ta dù sao cũng là mẹ ruột, tính tình đứa nhỏ này không tốt, có thể người lớn là bà ta sẽ không so đo với trẻ con, tim phổi bà ta không lạnh như thế.

Bà ta cảm thấy đi nhận về là biện pháp tốt nhất, đây cũng là mục đích của hôm nay.

Cho nên, bà ta vẫn ra đây tuy rằng căm tức với Tiết Tiểu Hoa, không hài lòng với thái độ của Triệu Trường Anh. Bà ta thu lại tức giận cùng Triệu Trường Anh nói: “ Chuyện nhỏ lần trước là tôi hiểu lầm cô, tôi sĩ diện không muốn cúi đầu, thật ra tôi đã biết tôi sai rồi. Hôm qua tìm mẹ nuôi của cô chính là nói chuyện nhỏ này, kết quả mẹ nuôi kia của cô…”

Nhắc tới tiết Tiểu Hoa bà ta bèn tức giận, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống: “Bà ấy có chút hiểu lầm nên tôi sẽ tìm cô. Cô là ruột thịt trên người tôi rơi xuống, một hai phải nói thật, mười mấy năm không nuôi dưỡng cạnh bên người đúng là không thân. Nhưng tôi cũng sẽ không cố ý hại cô, ngày đó thực sự là hiểu lầm. Tính tình tôi ngày thường như vậy, không phải nhằm vào cô. Thời gian dài cô sẽ biết. Cô theo tôi trở về đi.”

Đúng là vừa nhìn không nghĩ tới điều này, cô ngày hôm qua đến sớm đã nghe toàn bộ, còn bịa đặt nói dối vậy.

Triệu Trường Anh trực tiếp quay về: “Không cần, tôi ngày đó đã nói rõ về sau sau không còn quan hệ. Mười ba năm trước không qua lại, thì về sau qua lại như thế nào. Bà muốn không có việc gì, tôi đi về trước.”

Cát Linh nghe thấy lời của cô đã cảm thấy tức giận dâng lên, nhưng mà phải nén xuống thôi: “Tính tình cô làm sao phải như vậy, tôi là mẹ ruột, tôi có thể đối xử với cô không tốt sao? Tôi nghe nói cô đang mua cung đánh dã tiễn, cũng đã xem video, rất được.

Có thể bắn tên không phải chỉ mua một cái cung là được, còn huấn luyện viên phải tốt hơn huấn luyện viên đối thủ mới có thể tạo thành tích, cô thật sự muốn đi đường này, một khởi điểm quá thấp, tôi bồi dưỡng Nhật Vi và Nhật Băng, huấn luyện viên quốc tế tôi đều quen biết, tôi cho cô theo tập luyện, không tới một năm cô đã có thể vào tỉnh đội!”

Bà ta tận tình khuyên bảo, hơn nữa cảm thấy như vậy cả hai cùng có lợi: “Tuổi tác vận động viên rất quan trọng, chậm trễ lâu, mặc dù sau này đi lên thì thế lực cũng không được đủ, tôi đây là đang muốn tốt cho cô. Coi dù cô không thích nhà họ Chương, nhưng cũng phải suy tính một chút vì mình. Huống chi, trở về nhà họ Chương cũng không phải là không nhận bố mẹ nuôi, chúng tôi không ngăn cả bọn cô liên lạc.”

Triệu Trường Anh nghiêng đầu qua, cô không phải bị thuyết phục, mà là nghĩ tới kiếp trước lúc cô nói mình muốn đi con đường bắn tên này, Cát Linh đã nói như thế nào: “Bà xứng sao?”

Thời gian thấm thoắt, rất nhiều điều đã quên, nhưng tổn thương lại vẫn còn.

m thanh cô lãnh đạm: “Không cần phải nói dễ nghe như vậy, cũng không phải giải thích, tôi đánh dã tiễn là chuyện của tôi, bà cảm thấy mất mặt, hai việc đối chọi nhau, rất tốt, không liên quan đến nhau.”

Cát Linh không nghĩ tới Triệu Trường Anh lại thông minh như vậy, đã đoán trúng nguyên nhân.

Nhưng bà ta lại cảm thấy thông minh cũng khá tốt, người thông minh làm việc thông minh, đi theo nhà họ Chương thấy như nào cũng đều mạnh hơn nhiều so với đơn độc chiến đấu, là người sẽ không có khả năng không đi lối tắt mà đi đường vòng. Ngoài miệng bà ta lại không thừa nhận: “Sao có thể như vậy, tôi đang đau lòng cho cô.”

Triệu Trường Anh lại nói: “Có phải hay không cũng không liên quan đến tôi. Tôi sẽ không quay về nhà họ Chương, cũng sẽ không đi đánh dã tiễn. Tôi khuyên các người tránh xa tôi một chút, nếu không thái độ của mẹ tôi cũng chính là thái độ của tôi.”

Cô nói xong quay đầu bước đi, Cát Linh vốn dĩ đang cảm thấy chuyện được giải quyết, làm sao có thể nghĩ đến Triệu Trường Anh không đồng ý, nhất là cô còn nhắc đến Tiết Tiểu Hoa.

Bà ta nhất thời nổi giận: “Triệu Trường Anh!” Bà ta quát một tiếng: “Cô có phải hay không cho là tôi không có biện pháp với cô? Cô tin không, nếu như cô không trở về nhà họ Chương, cô đừng mong bắn cung, với bố mẹ nuôi cô cũng đừng làm việc, chạy trở về nông thôn.”

“Tại thành phố Mật, chút chuyện này nhà họ Chương làm được!”

Triệu Trường Anh vốn dĩ đang đi về, đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn Cát Linh.

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.