Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

18 (2)

Phiên bản Dịch · 3111 chữ

“Sao tôi lại không nghĩ đến những lợi ích của Liên đoàn phụ nữ và Sở công an chứ?! Cục trưởng Vương à, ngài thật là giỏi!”

Cục trưởng Vương cũng không nể mặt ông ta mà nói: “Cút đi, chỉ cần ông bớt chơi xấu lại là được rồi, tôi không cần ông nịnh nọt đâu!”

Chu Kiến Thiết lập tức nói: “Sao tôi lại nịnh nọt được chứ, tôi đang nói sự thật mà, người như tôi biết nói thật nhất đấy. Ngài cũng không thể làm được việc tốt mà không để cho người khác nói lời thật lòng chứ. Trường Anh, em mau cảm ơn cục trưởng Vương đi.”

Cục trưởng Vương cũng bị ông ta chọc cười.

Triệu Trường Anh bước tới nói lời cảm ơn, quả thật con người cục trưởng Vương rất tốt, ông ấy còn nghiêm túc nói với cô: “Hãy bắn cung cho tốt, nếu có việc gì thì hãy đến tìm tôi.”

Triệu Trường Anh cảm thấy biết ơn mà gật đầu.

Cục trưởng Vương rất bận nên cả bốn người bọn họ đều rời đi khi đã nói xong mọi chuyện.

Hiệu trưởng Trương đã từng gặp rất nhiều loại người nên bèn nhắc nhở Triệu Trường Anh: “Tuy rằng bọn họ không yêu thương em nhưng suy cho cùng thì em cũng là đứa con gái ruột của bọn họ. Sau này em sẽ tham gia vào Đại hội Thể thao của tỉnh nên không chừng sẽ bước lên những vị trí cao hơn. Nếu như có người hỏi đến chuyện này thì em cũng đừng nói ra những lời khó nghe, chỉ cần nói những lời tốt đẹp là được. Tất cả mọi người sẽ trả lại công bằng cho em.”

Dĩ nhiên Triệu Trường Anh hiểu đạo lý này, nhưng mà cô vẫn cảm thấy biết ơn đối với những người này.

Những người như hiệu trưởng Trương, như Hạ Đan, huấn luyện viên Chu, như cục trưởng Vương.

Bọn họ đều là những người rất tốt.

Thế nhưng trong lúc nói chuyện thì phía sau lại trở nên xôn xao hẳn lên, Hạ Đan hỏi một câu: “Huấn luyện viên Chu, sao thầy lại đột nhiên đổi tính vậy?”

Huấn luyện viên Chu trừng mắt nhìn anh ấy một cái rồi nhìn Triệu Trường Anh và nói: “Trường Anh giỏi như vậy thì một huấn luyện viên trưởng của đội bắn cung trường số 1 như tôi sao có thể không giúp đỡ được chứ? Tôi cũng không hẹp hòi như cậu!”

Hạ Đan thuộc dạng không đánh không quen biết với ông ta nên lúc này anh ta cũng nói một cách rất thoải mái: “Trường Anh giỏi như vậy à? Vậy thì người nào lại nói người đi vào trường số 1 bằng cách này là không có trách nhiệm hả? Bụng dạ hẹp hòi à? Vậy thì người nào lại chiếm mất sân tập của chúng tôi hả?”

Gương mặt của huấn luyện viên Chu lập tức đỏ bừng lên, ông ta hầm hừ một tiếng rồi đi về phía trước.

Hiệu trưởng Trương cũng hết cách với hai người bọn họ nên chỉ có thể lắc đầu, trái lại Triệu Trường Anh cũng không khỏi trở nên thả lỏng.

Tuy nhiên khi Cát Linh và Chương Nam Hải rời đi thì bầu không khí giữa hai người lại rất xấu.

Chương Hải Nam không muốn dạy dỗ người khác ở nơi đông người nên đã đi về phía trước với vẻ mặt tối sầm, kết quả vừa đi được nửa đường thì Cát Linh lại nói: “Tôi đã lái xe đến đây, tôi tự trở về!”

Chương Nam Hải nắm lấy tay của bà ta một cái rồi nói: “Trở về với tôi!”

Cát Linh bị nắm đến phát đau nên trực tiếp vung tay và đẩy người ta ra: “Ông hung dữ cái gì, chẳng phải ông đã nói là tìm người sao, đó chính là người mà ông tìm đến à?”

Chương Nam Hải cũng túc giận thế nhưng ông cũng đã hỏi rồi: “Lý Bân đã thay người rồi, tôi cũng không biết con nhóc kia sao lại có thể quen biết Lý Bân.”

“Tôi biết ngay mà.” Cát Linh nở một cười lạnh lùng rồi nói: “Đừng nhìn nó thường hung dữ ở trong nhà, nhưng mà nó cũng khá giỏi ở bên ngoài đấy, nó còn đi săn bắn với Lý Bân nữa kìa.”

Chương Nam Hải sững người một lúc, trong lòng lại đánh giá Triệu Trường Anh một lần nữa, Lý Bân là một người dễ bị mua chuộc đến như vậy sao?

Cát Linh lại quay đầu và rời đi: “Tôi đã mệt lắm rồi, ông đừng làm phiền tôi nữa.”

Chương Nam Hải cũng biết mình không thể quản lý bà ta, nhưng mà ông ta cũng nói với bà ta một cách vô cùng nghiêm túc: “Tôi nhắc nhở bà một lần nữa, đừng có gây chuyện với Trường Anh lần nào nữa.”

Dĩ nhiên Cát Linh biết rằng bà ta đã chịu thiệt đủ rồi, dù sao cũng không còn mối quan hệ gì nữa thì bà ta còn gây chuyện làm gì. Thế nhưng bà ta phải suy nghĩ làm thế nào để có thể gạt phăng vụ việc của Triệu Trường Anh ra khỏi giới, phải tìm lý do gì đây!

Chắc chắn Lý Quyên sẽ nói ra, bà ta thật muốn tìm cái lỗ để chui xuống.

Chương Nam Hải lên xe và gọi điện thoại cho trợ lý: “Cậu hãy tập trung tìm một người canh chừng Triệu Trường Anh. Tôi muốn biết về năng lực bắn cung của con bé.”

Sau đó ông ta cũng cảm thấy vô cùng lo lắng, người cũng đã được giới thiệu ra bên ngoài rồi mà bây giờ đã không còn ở bên cạnh ông ta và cũng không còn quan hệ gì nữa, ông ta nên giải thích bằng cách nào đây.

Nhà họ Chương thật sự trở thành trò cười rồi.

Trên đường đi, Triệu Trường Anh nhắn lời cảm ơn đến cho Lý Bân ở trên WeChat.

Lý Bân lại tỏ vẻ rất khách sáo mà nói: “Tôi nên làm mà, đây là vấn đề mà tôi đã gây ra.” Ông ta còn hỏi: “Nếu như có thể thì không biết tôi còn có thể mời em đi bắn cung hay không? Dĩ nhiên sẽ giữ bí mật.”

Triệu Trường Anh cân nhắc một chút, ngoại trừ tiền bạc ra thì việc có thêm một người có thể chống đối với Chương Nam Hải cũng không tệ, thế là cô bèn đồng ý với ông ta.

Một xe ba người trở về trường học, kết quả kiểm tra cũng vừa ra.

Những người nhân viên dán các phiếu báo kết quả lên trên bức tường bê tông ở dưới mái hiên, nơi đó đã có rất nhiều người vây quanh.

Triệu Trường Anh cũng muốn biết kết quả của vòng hai nên vội vàng bước tới.

Kết quả cô lại nhận thấy có rất nhiều người đều quay đầu lại nhìn vào cô, bọn họ còn để lộ vẻ mặt không thể tin tưởng được.

Trong hai ngày nay tất cả mọi người đều không hề để ý đến cô, thế nhưng ngày hôm nay lại có người chủ động nói: “Trường Anh, cậu đạt được hạng nhất đấy!”

Một tiếng kêu này đã thu hút càng nhiều người bước tới hơn, dù sao Trương Nhược Nhược cũng đã đứng đầu trong khoảng thời gian rất lâu rồi, Triệu Trường Anh mới đến vài ngày mà còn mạnh hơn cô ta sao!?

Không thể nào!

Bọn họ biết rằng Triệu Trường Anh đã chiến thắng trong cuộc thi đấu lần trước, nhưng mà động tác trông rất rối loạn nên bọn họ cảm thấy cô chỉ gặp may mà thôi!

Bây giờ xem ra đó lại là năng lực của cô sao?

Ngay trong chốc lát, tất cả mọi người đều không nhịn được mà đến xem bảng kết quả của Triệu Trường Anh một cách kỹ càng.

Sau đó thì bọn họ đều không nói nên lời.

Ba mươi sáu mũi tên của Triệu Trường Anh ở vòng đầu tiên thật sự hoàn hảo, cô đã đạt được tổng cộng 352 điểm, chỉ có tám mũi tên là chín điểm, còn lại đều là mười điểm, điều này thật sự không thể tưởng tượng nổi.

Thế nhưng cô lại hơi kém hơn một chút ở vòng hai, tổng cộng là 336 điểm, tổng điểm là 688 điểm. Chắc hẳn là do vấn đề thể lực, tất cả mọi người đều như vậy nên bọn họ đều hiểu cho cô!

Thế nhưng điều này cũng đủ để dọa người rồi đấy!

Chưa có người nào trong số bọn họ đạt được 680 điểm, điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là số điểm trung bình của mỗi mũi tên là 9.55 và cũng có nghĩa là không hề có bất kỳ sai sót nào!

Nếu như trước đây bọn họ vẫn cảm thấy Triệu Trường Anh chỉ do gặp may để thắng Trương Nhược Nhược, vậy thì lúc này ánh mắt khi nhìn vào Triệu Trường Anh của bọn họ đều là sự ngưỡng mộ.

Đây không phải là thành tích của con người đâu đấy!

Dĩ nhiên cũng có người nói nhỏ rằng: “Trương Nhược Nhược cũng phá kỷ lục của cô ta rồi.”

Có người đã nhìn thấy điều này, 660 điểm, phải biết rằng trước đây Trương Nhược Nhược chưa từng vượt qua 650 điểm, điều này thật sự là một sự tiến bộ lớn.

Thế nhưng khi so sánh với Triệu Trường Anh thì điều này cực kì không nổi bật.

Tất cả mọi người đều rất tự nhiên mà cảm thán một câu: “Đây chính là sự chênh lệch giữa người và thiên tài đấy.”

Sau đó bọn họ vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Trương Nhược Nhược đã đến đây không biết từ lúc nào và đang đứng ở bên cạnh, lúc này cô ta đang nhìn chằm chằm vào kết quả của Triệu Trường Anh với vẻ mặt xám xịt.

Người kia rụt cổ một cái rồi lén lút rời đi ngay lập tức.

Trương Nhược Nhược xem điểm số của Triệu Trường Anh một cách kỹ càng, sau đó cô ta trừng mắt nhìn Triệu Trường Anh một cái rồi quay đầu rời đi.

Triệu Trường Anh lại cảm thấy vô cùng khó hiểu.

Hạ Đan đứng ở bên cạnh nói: “Trương Nhược Nhược đã luyện tập cực kỳ nhiều kể từ khi thua em vào ngày hôm đó, thế nhưng cô ta vẫn thua.”

Thật ra anh ta cũng cảm nhận khá sâu sắc về chuyện này.

Ngành thể dục thể thao chính là như vậy, có lúc có thể khiến mình cảm thấy vô cùng nhiệt huyết, thế nhưng cũng có lúc có thể khiến cho mình không thể nhìn thấy bất cứ tia hy vọng nào.

Anh ta từng cố gắng đến như vậy nhưng mà vẫn thua, đó là do không có đủ năng khiếu.

Thế nhưng Triệu Trường Anh vẫn cảm thấy khó hiểu mà nói: “Vậy thì chẳng phải nên trách kỹ năng của bản thân cô ta không bằng người ta mà còn trách người ta giỏi hơn cô ta sao? Không thể hiểu nổi.”

Hạ Đan thầm nghĩ cũng đúng rồi đi luyện tập cùng với Triệu Trường Anh.

Đại hội Thể thao cấp tỉnh sẽ được tổ chức vào giữa tháng sáu, vẫn còn khoảng thời gian một tháng. Anh ta đặc biệt làm một bảng thời khóa biểu huấn luyện và các hạng mục huấn luyện riêng để cải thiện những điểm yếu của Triệu Trường Anh, chẳng hạn như sức bền, nhưng mà anh ấy vẫn phải bàn bạc một chút với Triệu Trường Anh.

Trận chung kết của ngày thứ hai lại không hồi hộp như trận đấu xếp hạng, dựa theo quy định thì lần này là trận đấu giữa hai người trong tám người đứng đầu và đứng cuối.

Triệu Trường Anh đứng thứ nhất thi đấu với một cô gái đứng thứ tám. Thế nhưng trình độ của hai người chênh lệch quá nhiều nên Triệu Trường Anh đã thắng ba trận đầu một cách vô cùng thuận lợi và bước vào bán kết.

Đối thủ trong trận bán kết chính là một cô gái khác ở trong đội có trình độ vẫn luôn xếp trong khoảng thứ năm và thứ sáu, cô ấy thi đấu khá nghiêm túc nên Triệu Trường Anh cũng trở nên nghiêm túc hẳn lên. Cả hai người đều thi xong ba trận đấu với thái độ tốt nhất, sau đó Triệu Trường Anh thắng với tỉ số 3-0 và bước vào trận chung kết.

Đối thủ của Trương Nhược Nhược là Chu Vũ và hầu như không hề có sự hồi hộp.

Vốn dĩ Triệu Trường Anh nghĩ rằng cô sẽ có một trận đấu với Trương Nhược Nhược, không ngờ Trường Nhược Nhược lại nói: “Tôi không thi.”

Cuộc thi tuyển ở trong đội chỉ để chọn ra danh sách và không thi đấu để xếp hạng, vì vậy cô và Trương Nhược Nhược bước vào trận chung kết có thể thi và cũng có thể không thi.

Có điều những người bình thường lại không làm vậy, vì vậy Trương Nhược Nhược vừa nói ra thì có rất nhiều người nhìn về phía cô ta.

Tất cả mọi người đều còn nhỏ tuổi nên cho dù trong lòng đang nghĩ cái gì thì đều thể hiện ở trên gương mặt: Trương Nhược Nhược đã sợ rồi nên cô ta không thi.

Vẻ mặt của Trương Nhược Nhược cực kỳ mất tự nhiên, cô ta quay đầu liếc nhìn Triệu Trường Anh một cái rồi cúi đầu và nhanh chóng chạy đi.

Huấn luyện viên Chu gọi một tiếng nhưng Trương Nhược Nhược cũng không dừng lại, huấn luyện viên Chu vẫn còn lo lắng về Chu Vũ nên chỉ bảo người chạy đến đó, sau đó xem trận đấu của Chu Vũ và Lý Chiêu Chiêu.

Hai người bọn họ là bạn bè khá tốt và luôn dính chặt với nhau, thế nhưng dĩ nhiên không thể nhường nhịn trong cuộc thi đấu được.

Điểm mạnh của Lý Chiêu Chiêu là sức lực đầy đủ và tâm lý vững, còn điểm mạnh của Chu Vũ là nền tảng vững chắc. Vốn dĩ nghĩ rằng hai người bọn họ sẽ có một trận đấu ác liệt, thế nhưng không ngờ Chu Vũ đã không cần tốn sức mà thua cuộc với hàng loạt những vòng tám điểm chín điểm của Chu Vũ.

Lý Chiêu Chiêu chiến thắng trong sự ngơ ngác, huấn luyện viên Chu cũng sửng sốt.

Ông ta hít một hơi thật sâu rồi mới nói với Chu Vũ: “Con đi theo bố.”

Chu Vũ lại không hề nhúc nhích mà nói với bố của mình: “Bố có chuyện gì cứ trực tiếp nói thẳng đi.”

Huấn luyện viên Chu nổi giận đùng đùng: “Con cứ muốn nói ở nơi này à?”

Dường như Chu Vũ đã hạ quyết tâm về điều gì đó nên gật đầu nói: “Bố nói là được rồi, không có gì đáng xấu hổ cả.”

Huấn luyện viên Chu cũng tức giận đến mức bật cười: “Không có gì đáng xấu hổ à, con còn chưa mất mặt đủ à?! Mỗi ngày con ăn cái gì thế hả, người khác đều có tiến bộ, con thì ngược lại, càng lớn càng không ổn. Con xem thử con đang thi ra cái gì vậy hả? Còn không bằng thành tích của hai năm trước, con đang luyện tập cái gì hả? Con nói cho bố biết con đang luyện tập cái gì đây?”

“Ngày nào con cũng chỉ biết cố gắng ăn cơm thôi đúng không, hãy nhìn xem cả người của con đi, mỗi ngày bố đều bảo con vận động nhiều và ăn ít cơm, con cũng không ngừng lại. Với thành tích rách nát này của con thì đừng nói đến Đại hội Thể Thao của tỉnh nữa, con hoàn toàn không có một tí hy vọng nào cả! Chuyện gì con cũng không làm được!”

“Bố nuôi con heo còn tốt hơn con đấy!”

Câu nói này vô cùng quá đáng, Chu Vũ cũng vô thức mà nhìn sang bên này, tuy rằng tất cả mọi người đều nhanh chóng cúi đầu xuống nhưng mà cô bé vẫn nhìn thấy tất cả mọi người đều đã nghe được.

Vẻ mặt của cô bé trở nên đỏ bừng: “Vậy thì không thi nữa!” Cô bé đột nhiên hét lên, Triệu Trường Anh nhìn thấy trên gương mặt của Chu Vũ đã thấm đẫm nước mắt: “Vốn dĩ con không muốn luyện tập, đây là ước mơ của bố chứ không phải ước mơ của con. Vì sao bố cứ muốn con phải làm theo chứ, con đã nói là con không làm tốt rồi mà?! Con thích ăn thì sao chứ? Bố dựa vào cái gì mà nói như vậy!”

“Con ghét bố!” Chu Vũ hét lên: “Tại sao bố lại là bố của con chứ!”

Cô bé nói xong thì quay đầu chạy đi.

Vốn dĩ trên gương mặt của huấn luyện viên Chu đều là sự tức giận, thế nhưng lúc này lại hoàn toàn trở thành vẻ mặt vô cùng ngạc nhiên. Ong ta không dám tin tưởng mà nhìn vào bóng lưng của Chu Vũ với vẻ mặt như đang nghĩ tại sao con bé lại nói những lời như vậy.

Hạ Đan thấy vậy bèn vội vàng đuổi theo.

Huấn luyện viên Chu nhìn thấy vậy thì hét lên một tiếng: “Đừng đuổi theo nó, thành tích không ổn mà tính tình thì nóng nảy!”

Triều Trường Anh lại cảm thấy không ổn lắm, hiển nhiên Chu Vũ đã giữ suy nghĩ này ở trong lòng từ rất lâu rồi, cô suy nghĩ rồi đuổi theo. Nhóm người Lý Chiêu Chiêu cũng chạy theo cô.

Chu Vũ chạy khá nhanh, không bao lâu sau thì cô bé đã chạy đến tòa nhà văn phòng và đi vào phòng làm việc của huấn luyện Chu rồi khóa cửa lại.

Khi nhóm người Triệu Trường Anh chạy đến tầng dưới thì nhìn thấy cửa sổ của phòng làm việc đã bị mở ra rồi, Chu Vũ đang đứng ở phía trước cửa sổ!

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.