Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

29 (3)

Phiên bản Dịch · 2349 chữ

Edit: Team LB

Nhóm nữ trong đại hội thể thao cấp tỉnh tổng cộng đấu trong hai ngày. Ngày đầu tiên thi đấu khoảng cách là 50m, mỗi nhóm 72 mũi tên, tổng cộng hai trận.

Thành tích sẽ được cộng lại.

Tiếng chuông vang lên một tiếng, Triệu Trường Anh nhanh chóng bước từng bước về phía trước. Cô liếc nhìn Lại Thiên Li đứng ở vị trí trung tâm, cách cô khá xa.

Trên màn ảnh là hình ảnh cô đang thực hiện một nghi thức, đây là động tác quen thuộc của cô, không đổi được.

Trên khán đài không ít người bởi vì tiếng kèn bầu mà chú ý đến Triệu Trường Anh, vừa thấy động tác của cô, lập tức nhịn không được nói: [Mấy hành động không đạt tiêu chuẩn này mà cũng có thể làm hả!?]

Hạ Đan nhắn lại trong nhóm nhỏ: [ m thanh quen tai này, thật chờ mong vẻ mặt của Trường Anh.]

Chu Kiến Thiết thoát khỏi Wechat, tắt điện thoại, ngẩng đầu xem trận đấu.

Tôn Bội Anh đang trong cuộc họp liếc nhìn, chỉnh điện thoại về chế độ im lặng.

Triệu Trường Anh không để ý đến người khác, một khi đã cầm cung lên, trong mắt của cô chỉ còn mục tiêu. Sau một tháng tập luyện, việc cầm cung và kéo cung khiến cô cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Mỗi thớ cơ trên người cô đều chuyển động có mục đích. Cô cảm nhận được mỗi thớ cơ trên cơ thể, chỉ cần điều chỉnh, thì sẽ đạt được mức hoàn mỹ.

Mũi tên sau đó được bắn ra ngoài.

Cô không cần nhìn cũng biết rõ đã trúng được mục tiêu của mình.

Việc này khác với cung truyền thống. Đều có hai loại, một là dựa vào thiên phú, hai là dựa vào kỹ thuật.

Cung truyền thống dựa theo thiên phú, thì dựa theo cảm giác, cô đã luyện đến cực hạn, cho dù là ở chỗ nào, cho dù là dùng phương thức nào, thì cơ thể của cô cũng có thể đạt ở mức hoàn mỹ, luôn ở trong trạng thái sẵn sàng bắn cung.

Mà thi đấu thể thao dựa theo hình thức kỹ thuật, cô đã biết những động tác cần điều chỉnh, chỉ cần chạm tới mục tiêu, thì sẽ chặt chẽ thực hiện.

Lúc này, mũi tên của những người khác mới mới bay tới.

Cho dù tập luyện tăng cường liên tục một tháng, vấn đề thể lực cũng không có khả năng trong thời gian ngắn có thể thay đổi.

Nếu muốn 144 mũi tên đều chắc chắn có thành tích, thì cô phải nhanh!

Sau khi bắn xong 36 mũi tên, thì sẽ có 15 phút nghỉ ngơi. Nếu có thể bắn nhanh như nói khi nãy, thì thời gian nghỉ ngơi sẽ càng nhiều.

Như vậy cô sẽ càng có thêm nhiều thời gian hơn để hồi phục thể lực.

Cho nên, một tiếng phập, mũi tên thứ nhất bắn tới tấm bia. Trên màn hình lớn tự nhiên không thể tránh khỏi quay về phía tấm bia của cô.

Vòng mười, đạt 10 điểm!

Lúc đầu bị kèn bầu làm hoảng sợ, mọi người mới chú ý tới Triệu Trường Anh.

Chỉ nghĩ chắc thế là đủ rồi.

Vậy mà không ai ngờ tới, tài bắn cung của cô lại tốt như vậy!

Khởi đầu tốt đẹp!

Trên khán đài lập tức có tiếng vỗ tay không ngớt.

Lúc này mọi người còn nghi ngờ, chỉ có chút này, mà gọi là thể hiện thực lực sao?

Triệu Trường Anh cũng không để ý tới, giờ phút này cô đã tập trung hết tinh thần. Đối với vận động viên bắn cung mà nói, bắn cung là môn vận động cần phải chú tâm suy nghĩ, bọn họ phải phân tích hướng mũi tên bay bên phải, hay bay xuống dưới.

Đối với Triệu Trường Anh mà nói, bắn cung là điệu nhảy nhịp nhàng cần phải duy trì cảm xúc. Nếu có người nhìn cô sẽ phát hiện ra, trong một tháng luyện tập, cô đã hiểu rõ hết những động tác của cung cong, động tác mạch lạc, uyển chuyển mang theo nhịp nhàng.

Mũi tên đầu tiên của những người khá cũng đồng thời đến đích, mà mũi tên thứ hai của Triệu Trường Anh đã bay ra.

Ánh mắt mọi người đều tập trung vào mũi tên, đạo diễn hình ảnh phụ trách cắt cảnh cũng đã chú ý đến mũi tên kia. Sau khi quay tới mấy mũi tên khác bay phía sau, hình ảnh đột nhiên dừng lại ở một mũi tên khác trúng vào vòng mười, được 10 điểm.

Phập một tiếng.

Tuy là từ màn ảnh không phát ra tiếng, nhưng nhìn qua cũng có thể biết được, tiếng động này nhất định rất nặng.

Mũi tên thứ hai đã hoàn mỹ bay tới, ngay bên cạnh mũi tên thứ nhất.

Bắn vào vòng mười, được 10 điểm!

Tiếng vỗ tay lại lớn hơn nữa.

“Triệu Trường Anh không tệ nha. Hai mũi tên đều mười điểm. Rất nhanh, cũng rất tốt nữa."

“Cũng không phải mình cô ta, cô xem, Dư Mạt cũng bắn được vòng mười, được 10 điểm kìa. Còn có Trần Tuyết, Trương Nhược Nhược đều bắn vào vòng mười, đạt 10 điểm, Lại Thiên Li cũng vậy. Cô ấy rất nhanh, mà cả nhóm giàu kinh nghiệm cũng rất bình tĩnh."

Chu Vũ cũng đang nói chuyện với Hạ Đan. Hai ngày diễn ra Đại hội thi đấu thể thao cấp tỉnh là thứ bảy, và chủ nhật. Cô bé liền theo Hạ Đan đến cổ vũ Triệu Trường Anh.

Lúc này cô bé reo hò tới khàn cả giọng, cô bé rất tin tưởng Triệu Trường Anh. Dù sao đó cũng là Y Thần mà.

Mà Hạ Đan thì cực kỳ kích động mà tay run lẩy bẩy, Chu Vũ nhịn không được vỗ anh ta: “Huấn luyện viên Hạ, thầy không sao chứ."

Hạ Đan trả lời: “Tôi không có căng thẳng."

Chu Vũ: …

Giữa trận đấu, vận động viên không thể nhìn màn hình lớn, nhưng khán giả ở khán đài thì có thể. Đạo diễn phụ trách cũng có thể.

Lúc này, tiếng dẫn dắt của đạo diễn vang lên bên tai của mọi người: “Theo quy tắc cũ, chỉ quay một vài người, luân phiên chuyển cảnh về bia ngắm của bọn họ, xem ai có thành tích tốt!"

Vậy nên lúc này, màn hình lớn chia làm bốn. Trên đó thay phiên truyền đến hình ảnh thực tế từ các bia ngắm.

Lại Thiên Li lúc này hít sâu một hơi, bắn ra mũi tên thứ ba.

Nhưng mới chỉ ba mũi tên, cánh tay phải của cô ta đã có chút không thoải mái. Lần đó bị thương rất nghiêm trọng, mặc dù đã qua hai năm, nhưng cánh tay vẫn như cũ không có khá lên.

72 mũi tên, đây là cực hạn của cô ta rồi.

Cô ta chỉ có thể cam đoan là 72 mũi tên bắn ra hoàn mỹ không sứt mẻ, nhưng còn lại thì cô ta thật sự không thể kiên trì được.

Nhất định phải bắn được.

Dù sao muốn đứng hạng nhất, nếu không bắn được thành tích gì, thì ai mà tin.

Cô ta cắn răng, bắn ra mũi tên thứ ba.

Lúc này trên khán đài, mọi người vì màn thi đấu kịch tính của các thí sinh mà tỉnh táo tinh thần.

Không ít người đã đứng lên.

Hiện tại đã là mũi tên thứ 5. Triệu Trường Anh vẫn như trước dẫn đầu, toàn bộ vào vòng mười, được 10 điểm. Mà Trương Nhược Nhược, Trần Tuyết, Dư Mạt, Lại Thiên Li tuy rằng tốc độ chậm hơn một chút. Nhưng bám theo cũng rất nhanh, vẫn chưa xuất hiện sai lầm nào.

Liên tiếp năm mũi tên vào vòng mười, đều đạt 10 điểm.

Trận thi đấu này cực kỳ hiếm thấy, dù sao bắn tên cũng là hạng mục không thể phát huy ổn định được. Thời tiết, rồi tâm trí vân vân, đều tạo ra sự ảnh hưởng.

Cho nên, thành tích cũng sẽ theo như vậy mà lên xuống. Vòng mười, vòng chín, rồi vòng mười, rồi lại vòng tám, cứ như thế.

Đây là lần đầu tiên, năm vị vận động viên đều bắn được điểm tuyệt đối.

Rất kích động.

Nhất là trận đấu này còn có sự góp mặt của Dư Mạt.

Không ít người của thành phố Tuyên đã đứng lên, bọn họ ở thành phố Tuyên cầm ít nhất cũng năm huy chương bạc. Nhưng huy chương vàng thật sự khó lấy vậy sao?

Mà bình luận viên Chu Khả của đài truyền hình thể thao tỉnh Mật lúc này cũng kích động đứng lên.

“Chúng ta đang nhìn thấy gì đây. Hiện tại đã là mũi tên thứ năm. Thế mà có tới năm vị vận động viên đạt điểm tuyệt đối. Thật sự khiến cho người ta kinh ngạc mà. Chúng ta xem danh sách của bọn họ nha, gồm có, Dư Mạt của thành phố Tuyên. Lại Thiên Vi của thành phố Thu, và thành phố Mật với sự góp mặt của Trần Tuyết, Trương Nhược Nhược và Triệu Trường Anh."

“Dựa theo danh sách, thì thành phố Mật quả nhiên không hổ danh là vùng đất của môn bắn cung, vậy mà lại chiếm đến 60%. Vận động viên đều là những người mà mọi người đã nghe thấy tên tuổi rất nhiều. Ngoại trừ Triệu Trường Anh là một gương mặt mới. Để tôi điều tra nha, cô ấy tới giờ chưa từng tham gia bất kỳ trận đấu nào, nhưng không ngờ lại mang tới rất nhiều điều bất ngờ."

“Được rồi, chúng ta chú ý nào. Mũi tên thứ 6 của Triệu Trường Anh đã được bắn ra. Động tác cực kỳ lưu loát, kéo thả dây rất hoàn mỹ. Tôi thấy biểu cảm của cô ấy là đang mỉm cười, xem ra rất có tự tin, vậy thì mũi tên của cô ấy sẽ... vòng mười, lại là một điểm mười! Cô gái này thật sự đáng sợ!"

“Bây giờ là Trần Tuyết, Lại Thiên Li, Trương Nhược Nhược, và Dư Mạt cũng đã bắn ra mũi tên thứ sáu. Nếu có thể có nhiều người bắn liên tiếp sáu mũi tên vào vòng mười, và đạt 10 điểm vậy thì sẽ tạo ra lịch sử cho Đại hội thi đấu thể thao cấp tỉnh chưa từng có trước đây. Chúng ta hãy cùng nhìn xem các cô gái đó có thể tạo ra được kỳ tích này hay không nha?!"

“A, Trương Nhược Nhược bắn trật một chút vào vòng chín, chỉ được 9 điểm. Dư Mạt và Trần Tuyết, Lại Thiên Li vẫn duy trì được điểm số. Triệu Trường Anh đã muốn bắn ra mũi tên thứ bảy."

“Tôi thật sự có cái nhìn khác với cô gái này nha. Tôi cực kì chờ mong thành tích mà cô ấy có thể lập ra sẽ như thế nào đây?".

Triệu Trường Anh kéo dây ra sau, ngẩng đầu nhìn về phía xa, lúc này gió ở sân thể dục có một chút thay đổi. Cô cũng thay đổi góc độ, nếu nhìn kĩ quỹ đạo của mũi tên của cô thì sẽ phát hiện có chỗ không giống nhau.

Mũi tên vù một tiếng cắm vào tâm của màu vàng, cùng với sáu mũi tên tên trước đó cách nhau ba bốn cm. Triệu Trường Anh trong lòng có cân nhắc.

Mà Trần Tuyết cách cô không xa cũng nhìn đến mũi tên của mình, không giấu được mà trợn to mắt, vậy mà vào vòng chín, được chín điểm thôi!

Về phần Dư Mạt, mũi tên bắn ra đạt điểm tám. Khẽ cắn môi, nhớ lại động tác vừa rồi của mình một chút, tiếp tục bắn.

Cho đến hiện tại, nhóm tuyển thủ bắn cung cũng không biết là màn hình trên đỉnh đầu đã ngừng lại. Biến thành bốn màn ảnh, trên đó có hai màn ảnh chiếu về phía hai tấm bia bắn không hề thay đổi, một cái phía bên trái là của Triệu Trường Anh, một cái bên phải là của Lại Thiên Li.

Hai vị trí còn lại không ngừng thay đổi vận động viên khác.

Nhưng mà không thể tránh khỏi việc sự chú ý của tất cả mọi người đổ lên người Lại Thiên Li và Triệu Trường Anh.

“Đúng thật là số của Lại Thiên Li xấu ghê á, tôi đã sớm nói rồi. Thực lực của cô ấy không thể kém đội thi tuyển quốc gia, mấy người coi đi, trận đấu này đẹp ghê chưa."

“Đây là lần đầu tiên tôi gặp Triệu Trường Anh, thật sự là kinh hãi mà. Cô gái đó tới từ đâu vậy hả?"

“Sao tôi có cảm giác có chút giống với tư thế của Y Thần, có phải một trong hai người bọn họ không."

Cách nói của người vừa rồi nhanh chóng khiến không ít người lộ ra biểu tình tôi cũng nghĩ như vậy. Nhưng mọi người cũng rất chú ý: “Y Thần có nói là không muốn liên lụy người vô tội. Chúng ta nhìn xem, dù sao trình độ của Y Thần, chỉ cần khai triển là sẽ nổi ngay trên mặt nước, không cần phải đoán đâu."

Vì thế chủ đề này vừa nổ ra lập tức bị đè xuống.

Cùng lúc đó, Triệu Trường Anh đã bắn ra mũi tên thứ chín, mà lúc này, Lại Thiên Li cũng đã bắn xong mũi tên thứ tám.

Ngay sau đó, lá cờ của đại hội thể thao cấp tỉnh treo trên nhà thi đấu đột nhiên bay phấp phới.

Hầu như mọi người đều nhíu mày, gió lớn nổi lên rồi.

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.