Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

32 (4)

Phiên bản Dịch · 2368 chữ

Ông vội vàng đưa Triệu Trường Anh đi đến khán đài, rồi tìm một ghế trống ngồi xuống. Tiếp đến, sẽ bắt đầu trận đấu bắn tên cho người trưởng thành.

Tuy biết rằng lần này, truyền thông sẽ đưa tin về Triệu Trường Anh rất nhiều, nhưng khi nhìn đến mười mấy người phóng viên và mười mấy cái máy quay thì làm cục trưởng Vương khá là kinh ngạc.

Ông bắt đầu phân tích một chút, hơn mười cơ quan của thành phố Mật và tỉnh Mật đều tới đây rồi! Còn có, phóng viên được phân công của đài thể thao quốc gia và không thiếu mấy trang web, phương tiện truyền thông của tỉnh Mật cũng đã đến hết đây!

Tất cả đều đến đông đủ hết rồi!

Ông bắt đầu lo lắng Triệu Trường Anh không quen, nhưng khi nhìn thoáng qua con bé.

Ông mới phát hiện ra, con bé này trời sinh đã có phong thái của một vị đại tướng. Lúc này với lúc con bé bắn cung cũng giống hệt nhau, người khác lo lắng thế nào thì cứ lo, còn con bé cứ thế mà bình tĩnh đến bất thường.

Cục trưởng Vương đành khen một câu, rồi lập tức ông đưa Triệu Trường Anh đi tới chỗ lan can.

Ở đây, họ có thể dễ dàng nhìn thấy sân đấu phía dưới. Mà lúc này, có một người đàn ông trong nhóm trưởng thành đã bước vào trận đấu rồi!

Thời gian không còn nhiều nữa, nên câu hỏi cũng không hỏi được nhiều thêm. Tổng cộng chỉ có ba câu hỏi.

Câu đầu tiên, hỏi Triệu Trường Anh có cảm nhận gì khi đoạt được giải quán quân? Câu thứ hai, là hỏi Triệu Trường Anh nghĩ sao về mình đã phá kỷ lục? Và cuối cùng câu thứ ba, là hỏi Triệu Trường Anh có dự kiến gì trong tương lai hay không?

Cả ba câu hỏi đều là câu hỏi rất bình thường.

Càng dễ hơn là, người của bộ thể thao cấp tỉnh đã đưa đáp án trước cho họ và nói: "Em đọc qua một chút, rồi chúng ta bắt đầu phỏng vấn!"

Cơ bản, Triệu Trường Anh còn muốn thể hiện mình một chút nữa.

Cô đã không sợ hãi và im lặng trước trận đấu với Đại Hạ thì họ nghĩ cô sẽ nói theo kịch bản này à?

Nhưng rõ ràng lúc này đây, cô bắt đầu do dự. Cô thật sự tiếc nuối không đọc qua kịch bản.

Sau đó, họ bắt đầu khởi động máy rồi!

Lúc này, Triệu Trường Anh mới biết được nhờ cậy vào cục trưởng Vương là có ý gì! Đó là việc, cục trưởng Vương sợ cô lúng túng, nên lúc nào ông cũng nhắc cô theo kịch bản đáng bị ông siết chặt trên tay!

Triệu Trường Anh: "..."

Đợi ghi hình xong, xe buýt của đội thành phố Mật đều đã đến.

Cục trưởng Vương chuyên lái xe đưa cô về.

Trong khách sạn còn vắng vẻ nhiều hơn với hai ngày trước nữa.

Ở đây, đều là đội viên của trận bắn tên. Bây giờ, các hạng mục cá nhân đã xong, trừ từng đội nam nữ đạt được top 3 thì đoàn và đội tham gia giải đoàn thể và những người khác đã không còn việc nào làm nữa rồi.

Phí ăn ngủ này đều do tất cả các đội viên tham gia lấy tiền túi của mình ra trả, nên không ai rảnh rỗi mà ở lại nữa. Ngày mai họ đều sẽ rời khỏi khách sạn.

Lúc này không ai kiểm soát nữa, nếu họ muốn ra ngoài đi dạo thì chỉ cần thông báo một tiếng, bắt buộc phải có ba người mới được đi và trước mười giờ tối họ phải quay về. Thì tất cả lời xin phép, đều được chấp nhận và họ đã đi ra ngoài dạo phố hết rồi.

Trên đường đi, Triệu Trường Anh cũng không gặp mấy người, cô còn tưởng trong phòng cũng không có người, nhưng cô lại không ngờ Lý Chiêu Chiêu và Trần Tuyết đều ở đó chờ cô.

Lý Chiêu Chiêu nhào thẳng đến chỗ cô và nói: "Tớ chờ cậu lâu quá rồi, chúng ta đủ ba người rồi nên cùng đi mua đặc sản đi. Trần Tuyết đã đến đây, nên có kinh nghiệm lắm!"

Triệu Trường Anh đồng ý đi theo.

Nhưng cô không ngờ, sau khi cô phỏng vấn xong thì các phóng viên cũng nhanh chóng trở lại cơ quan của họ và bắt đầu viết bài, đăng video lên.

Hà Lâm là phóng viên báo tỉnh nên cô ta đã nhanh chóng phỏng vấn xong thì bắt xe, chảy thẳng về tòa soạn Tỉnh. Đến khi tới cơ quan, cô ta đã viết xong bản tin gồm một ngàn chữ rồi.

Sau khi cô ta về đến cơ quan, lập tức chạy thẳng vào phòng làm việc của mình!

Động nghiệp thấy cô ta như thế, đành trêu: "Cô bị táo bón à? Sao lại vội vã như thế chứ?"

Hà Lâm vừa khởi động máy tính vừa nói với động nghiệp một câu: "Thành tích tốt quá nên kiềm không được á!"

Nói xong, cô ta ngồi tại chỗ sửa chữa bài viết của mình một lần nữa. Cô ta đã nghĩ kỹ lắm rồi! Hôm nay, Triệu Trường Anh đã đoạt được danh trên bản đầu, thì trang đầu bài báo thì cô ta cũng muốn tranh thủ đoạt được.

Mà phóng viên được phân công của đài truyền thông quốc gia tại tỉnh Mật, đã rất nhanh chóng gửi bản thảo của tin tức và video phỏng vấn cho hòm thư chủ biên tập. Vì tổng biên tập Mao Đại Hải rất quan tâm đến tin tức này, nên các phụ trách biên tập viên lập tức sửa chữa bản thảo một chút rồi đưa lên trước mặt của vị Mao Đại Hải này.

Mao Đại Hải xem xét tin tức rồi nói: "Tin này quá nhạt! Đầu tiên hôm nay, con bé đã cầm cây cung đứng đợi một con bướm nữa, thêm chi tiết này vào. Còn nữa, thêm vào lời nhận xét của của thầy Phó Thiên Dịch vào! Tin tức này chính là tin tức quan trọng nhất trong ngày hôm nay!"

Người biên tập cũng không quá ngạc nhiên về thành tích này, nhưng mà họ đành nghe theo: "Được, tôi lập tức đi sửa ngay!"

Trần Tuyết đã đoán chính xác việc truyền thông đưa tin rồi, cô ta đưa hai người bạn của mình thẳng đến một cửa hàng để mua đồ ăn. Cuối cùng, là rẽ ngang vào cửa hàng bán đồ nổi tiếng, rồi ồn ào bắt đầu chọn đồ cho hai cô bạn của mình.

Đợi đến lúc trả tiền, thì cả cảnh ban đêm đã yên tĩnh lại.

Đột nhiên, Trần Tuyết chỉ vào cái tivi lớn và nói: "Trường Anh, cậu đã lên tivi rồi kìa"

Cô ngửa đầu lên, đúng thật là cô đã thấy tin tức của đài quốc giá trên tivi đã mở ra mục "Tin tức vào thể thao buổi chiều".

Sau khi nữ MC xinh đẹp dẫn chương trình đã chào hỏi mỗi người vào buổi tốt lành, thì cô ấy bắt đầu nói đến thông tin quan trọng. Nội dung chính cô ấy nói là: "Hôm nay, cuộc thi vận hội bộ môn bắn tên của thành phố Mật đã kết thúc và người phá vỡ kỷ lục của Phó Thiên Dịch là một bạn tuyển thủ nhỏ có tên là Triệu Trường Anh. Cô ấy đã một lần nữa bắn liên tiếp trúng ba mươi sáu mũi tên trúng vào vòng mười và đoạt được vị trí quán quân của cuộc thi. Phó Thiên Dịch đã nhận xét rằng: Thời đại mới đã bắt đầu rồi!"

Chẳng mấy chốc, trong nhóm nhỏ đã bắt đầu sôi nổi lên.

Hạ Đan: [Trường Anh, em là hot rồi đấy!]

Long Chiến: [Vẫn là hai.]

Huấn luyện viên Chu: [Trường Anh có thấy lời nhận xét của Phó thần về em không? Em là thời đại mới bắt đầu đó!]

Tôn Bội Anh: [Tôi cảm giác, khoảng cách Trường Anh với tôi ngày càng gần!]

Triệu Trường Anh không ngờ được Phó Thiên Dịch lại có thể nhận xét mình như thế.

Hơn nữa, cô còn đang là tin hot không kém gì idol nổi tiếng sao? Còn hai.

Đến khi, Hạ Đan ném thẳng cho cô một bức ảnh chụp màn hình, thì Triệu Trường Anh mới phát hiện mình đã là một người nổi tiếng rồi. Trên đầu tin tức số mười lăm này, có tên là: Cô bé, con bướm và cung tên, là điều bất ngờ!

Có một tin tức đứng top 30 là: Phó Thiên Dịch và Triệu Trường Anh.

Hơn nữa, Hạ Đan còn làm cho cô ngạc nhiên hơn: "Nhân viên làm việc trên Microblogging vừa mới gọi cho lớp mười của e đấy. Hiệu trưởng Trương đã chuyển máy đến thầy và nói thầy bảo em bắt máy này! Cậu có đồng ý không?"

Triệu Trường Anh đã có biệt danh là Y Thần rồi, nên cô sợ mình không phân thân được, nên đành nói: "Được rồi, tớ không biết phải trả lời kiểu gì, huống chi đây chỉ là nhất thời mà thôi."

Hạ Đan cũng không có ép buộc cô. Sau chuyện hôm nay, cô đã vang danh như thế rồi thì chắc chắn sau này truyền thông sẽ chú ý đến cô nhiều hơn. Vậy nên, Hạ Đan cũng không muốn làm Triệu Trường Anh lo lắng.

"Được rồi, để thầy từ chốt mọi cuộc gọi đến trước, đợi khi em biết mình trả lời kiểu gì rồi hãy bắt máy. Em đi nghỉ ngơi đi, năm ngày sau sẽ là cuộc thi đấu đoàn thể, nên em cứ tận dụng thời gian nghỉ ngơi là được rồi!"

Còn về phần Trương Nhược Nhược, cô ta không đi dạo phố mà nhốt mình trong phòng.

Cô ta mở điện thoại và máy tính bảng ra trước mặt, nếu có người nhìn sẽ phát hiện tất cả đều là hình ảnh của Triệu Trường Anh.

Hôm nay, tất cả tạp chí lớn nhỏ đều đưa tin về Triệu Trường Anh.

Cả các diễn đàn lớn cũng đăng các tin khen ngợi và thổi phồng danh tiếng của cô lên.

Ngay cả các tin hot nhất trên Microblogging cũng...

Đương nhiên, cô ta cũng nhìn thấy các bình luận nhận xét về cô. Trong diễn đàn lớn nhất của Trung Quốc, họ sao lại không nhắc đến tên cô ta chứ?

[Hôm nay, Trường Anh gặp ba đối thủ. Hạ Hoa là người tài năng có hạn nhưng ý chí lại kiên cường, cứng rắn. Cho dù, cô ấy không thể đứng trong một góc của bầu trời quốc tế, thì cô ấy cũng sẽ lưu lại danh trong nước nhà!]

[Còn Dư Mạt có phong thái của một đại tướng quân! Triệu Trường Anh xuất sắc là việc mọi người nhìn thấy rõ như ban ngày rồi, cô ấy chính là thiên tài mười năm mới có một lần. Dưới áp lực lớn như thế, mà Dư Mạt còn có thể đứng vững thật tuyệt vời!

Tôi có xem qua thành tích các trận đấu trước đây của cô ấy, thì nhận ra đây là thành tích tốt nhất của cô ấy! Nói cách khác, tuyển thủ này có tố chất và tâm lý vô cùng tốt, hơn nữa cô ấy còn có năng lực vượt trội là gặp mạnh thì sẽ mạnh hơn nữa. Tôi đề cao cô ấy!]

Chắc là, họ sắp nói đến mình rồi!

Họ lại nói: [Còn người tên Trương Nhược Nhược kia thật giống như là chó ấy! Cô ta làm sao bước vào trận chung kết được chứ?]

[Sao trước đó cô ta thành công được nhỉ? Ngay cả tố chất và tâm lý cũng quá kém cỏi, mặc dù nếu Triệu Trường Anh không thể chiến thắng được, thì rõ ràng cô ta ngay cả kỹ thuật cơ bản cũng không làm được. Vậy cô ta có tương lai gì chứ?]

[Tôi cũng cảm thấy thế, cô ta quá yếu. Hơn nữa ngay cả buổi lễ trao giải cũng không tham gia, chẳng lẽ bắn thua thì không tham gia sao? Đừng nói cô ta có đủ tư cách hay không, nếu thật sự cô ta bước vào cuộc thi đấu giải quốc tế, thì cô ta sẽ cư xử như vậy sao? Tính cách của cô ta có vấn đề!]

Trương Nhược Nhược ngồi ngay tại chỗ, cảm giác uất ức biết đâu mất.

Cô ta...

Vốn cô ta muốn giành được vinh quang, muốn vào lúc này giành được giải nhất vẻ vang. Nhưng kết quả, tất cả ý định này đều đã bị Triệu Trường Anh cướp đi.

Từ huấn luyện viên đến giải quán quân, ngay cả danh tiếng của cô ta cũng bị cô cướp mất!

Dựa vào cái gì mà mày dám khinh thường tao chứ?

Cô ta nhìn chằm chằm vào tin tức đứng đầu tiên của nhà biên tập và lưỡng lự.

Cuộc trò chuyện ồn ào này kéo dài mãi cho đến nửa đêm, mọi người đều cắt video của Triệu Trường Anh trong trận đấu thành đoạn nhỏ rồi chỉnh sửa và edit lại. Có người còn làm luôn một tuyển tập về trận đấu của cô, rồi bắt đầu kể lại cho những người mới nghe biết về sự giỏi giang của cô bé này như thế nào!

Từ lúc này, mọi người đang vui vẻ tìm kiếm thông tin của Triệu Trường Anh trên Microblogging, thì đột ngột họ phát hiện ra blogger nổi tiếng tên "Rất cảm ơn" gửi lên một tin tức: [Tôi vừa nhận được một tin tức về Triệu Trường Anh đang nóng nhất hiện tại đây này! Các người nghe xong sẽ giật mình, thế các người có muốn nghe không?]*

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.