Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

37 (1)

Phiên bản Dịch · 2992 chữ

Chương 37 (1)

Bức ảnh thứ ba là do đồn công an trong là thành phố Z cung cấp [Liên quan tới báo cáo về chuyện Triệu Trường Anh vi phạm quy định].

Tiếng nói từ phía chính phủ viết như thế này.

[Ngày 10 tháng 6, bên tôi nhận được tố cáo, blogger Weibo “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả” bị nghi ngờ có liên quan đến hành vi vi phạm quy định, tình tiết vụ án được thông báo như sau:

Thứ nhất, “Tạ Tạ Tạ Tạ Khả” thừa nhận rằng hành vi vi phạm quy định của Triệu Trường Anh không phải là do mình kiểm chứng mà là đến từ một độc giả tên là Đường mòn vạch trần.

Thứ hai, cảnh sát trải qua nhiều cuộc điều tra, cũng đã liên hệ với Weibo để trích xuất ra những số liệu lớn, phát hiện lần này, vạch trần là một hành động có tổ chức. Đường Mòn dựa vào sự phát triển mạnh mẽ của một công ty truyền thông mới, công ty truyền thông mới này đã được An Dũng thuê để lên một kế hoạch tung hàng loạt tin giả nhằm vào Triệu Trường Anh và cũng sử dụng một lượng lớn thuỷ quân để tiến hành truy đuổi gây ra một cơn sốt chuyển tiếp những bình luận tiêu cực.

Thứ ba, qua điều tra, thân phận của An Dũng là chủ tịch công ty văn phòng phẩm Lạc Huy. Công ty Lạc Huy thuộc cổ phần của sở văn hóa Huy Diệu. Trước mắt vụ án vẫn còn đang trong thời gian điều tra, cảnh sát sẽ kịp thời thông báo.]

Chương Nam Hải nhìn, cả người đều ngây ra, nếu ông ta dám làm, tất nhiên sẽ làm rất bí mật.

Rốt cuộc tại sao thuỷ quân lại có thể điều tra ra, tất cả hệ thống đều là tên thật, mỗi tài khoản đều là một người sống, cái này… Weibo lại có thể cung cấp số liệu lớn?!

Vừa nghĩ đến lập tức biết ngay là tên khốn khiếp Cố Hoài Chi kia.

Ông ta cũng không biết mình đụng chạm đến Cố Hoài Chi như thế, làm sao có thể đối đầu với người này ở khắp nơi được?

Nếu là người khác, ông ta còn có thể nghĩ một chút đến chuyện trả thù, nhưng với Cố Hoài Chi, đầu ngón tay của anh so với ông ta thì bằng cả cái đùi!

Nhưng… Nhìn tấm bản đồ thứ ba, hiện giờ Chương Nam Hải cảm thấy mọi chuyện quá tệ.

Suy cho cùng thì bố mẹ cũng sẽ vì tố chất, tính cách và các vấn đề khác của con cho nên phương pháp giáo dục con cái sẽ không giống nhau.

Có người chỉ là nói chuyện nhẹ nhàng, làm bạn với con, có bố mẹ thì lại độc đoán, cảm thấy con cái là vật lệ thuộc, Cát Linh chính là kiểu đã biết sai rồi mà còn cố phạm phải.

Dù có tức giận thì tức giận nhưng bố mẹ nhà họ Chương cũng vô cùng thiên vị và kém cỏi! Tại sao bố mẹ lại có thể đối xử tệ bạc với Triệu Trường Anh như thế được! Triệu Trường Anh rời đi quả là điều đúng đắn!

Bọn họ sẽ bị châm chọc, nhưng chỉ có hai kiểu, một là mắng bọn họ hổ dữ không ăn thịt con, hai là cười chê bọn họ hao tổn công sức nuôi dưỡng suốt mười mấy năm trời, lại bỏ qua bắn tên sao Tử Vi của Trung Quốc.

Nhẫn nhịn đi qua.

Nhưng bức ảnh thứ ba đâu.

Tuy rằng không có chứng cứ là ông ta làm, cũng không thể bắt ông ta làm bất kỳ điều gì, nhưng có ai là không hiểu ý trong đó đâu.

Đây là bằng chứng thực tế, rõ ràng là ông ta có lỗi với con gái mình nhưng lại không nghĩ tốt cho con bé, ngược lại còn dùng mọi thủ đoạn để kéo con bé xuống ngựa.

Đây không chỉ là bất công mà còn là là bố mẹ độc ác, là kẻ thù!

Ông ta không cần xem cũng biết phản ứng của đám cư dân mạng.

Chương Nam Hải dựa lưng vào ghế ông chủ, dùng tay che đôi mắt lại.

Đúng như những gì Chương Nam Hải đã đoán trước, trên mạng toàn nổ tung chảo.

Mọi người đều xem tranh theo thứ tự, trước tiên là xem bức ảnh thứ nhất, phản ứng cũng không có gì lớn, nhưng khi xem hết bức ảnh thứ hai, thứ ba, toàn bộ phần bình luận đều náo nhiệt hẳn lên.

[Đây mà là bố mẹ sao? Là kẻ thù thì đúng hơn.]

[Trường Anh vừa mới đến đã hãm hại cô, ai lại muốn bị hãm hại cơ chứ, càng đừng nói là không có tình cảm, phải chịu nhiều oan ức. Nếu không phải Trường Anh báo cảnh sát, có camera thì thanh danh này của cô bé sẽ mất hết! Kết quả là Cát Linh không những không biết hối lận mà lại còn càng làm quá lên!]

[Nhìn thấy Cục thể thao của thành phố Mật mà tôi tức đến mức muốn nổ tung, vì không muốn cho Triệu Trường Anh bắn tên nên đã mang cô bé nhốt vào trong nhà, thế mà Cát Linh lại nói dối, rõ ràng tất cả đều đã chứng minh không phải do Trường Anh, thế mà cô bé lại bị hãm hại một lần nữa! Phổi của tôi sắp nổ tung rồi, nếu như tôi ở hiện trường, thế nào tôi cũng phải tát bà ta hai bạt tay, tại sao Trường Anh lại không ra tay?!]

[Ra tay thế nào được cơ chứ, mẹ ruột, ra tay thì sẽ không hợp đạo lý! Tôi cảm thấy Trường Anh đã rất lý trí và rất thông minh, bạn xem cô bé đã ghi âm lại trận đấu đầu tiên, trong trận phản công thứ hai, kết hợp với Sở Công An đều đã được cử đến để bảo vệ an toàn của mình một cách tốt nhất, chỉ là không nghĩ tới nhà họ Chương lại vô sỉ như vậy! Người ta đều là bố mẹ hoạt động để giúp đỡ con cái, còn nhà họ Chương thì là hoạt động để kéo con bé xuống ngựa! Thật là buồn nôn!]

[Chỉ có điều, tôi không tài nào hiểu được sự thật, chuyện này của Cát Linh thì còn có thể nói là người mẹ này không đáng tin cậy, nhưng những gì Chương Nam Hải làm, không phải do con người làm. Nếu là một người bình thường, tốt xấu gì cũng là người thân, Trường Anh có một cuộc sống tốt không phải cũng sẽ ít liên lụy đến mình hơn sao?]

[Họ đều suy nghĩ quá nông cạn. Trong bức ảnh thứ hai, nhà họ Chương rõ ràng không coi Triệu Trường Anh ra cái gì, bắt cô bé về chỉ để lấp kín những lời đồn đại vớ vẩn, không muốn bị mất mặt. Rồi tới bức ảnh thứ ba, có chỗ nào giống với bố mẹ và con gái, đó là vì ích lợi. Thử ngẫm lại mà xem, Triệu Trường Anh đã cản đường của ai?]

Vừa nói như vậy, không ít người đã phản ứng lại.

Nửa tháng trước, có người hỏi người nối nghiệp môn bắn cung của Trung Quốc là ai, rất nhiều người đều sẽ trả lời là Chương Nhất Băng, Tiểu Phó Thiên Dịch.

Nhưng hôm nay còn có ai nghĩ đến cô bé?

Triệu Trường Anh hoàn toàn đã bị nghiền nát!

[Không phải là vì Chương Nhất Băng mở đường đi. Mà là vì Chương Nhất Băng không phải ruột thịt, Triệu Trường Anh mới là người thân.]

[Đơn giản là không nói nuôi dưỡng thì sẽ có tình cảm nhưng người thân không có tình cảm. Người làm việc lớn thì có mấy ai quan tâm đến tình cảm, bọn họ muốn ích lợi là chính. Chương Nhất Băng đăng quang thì Thể Thao Huy Diệu có thể ăn được bao nhiêu tiền lãi? Vạn năm người thứ hai cũng không có giá trị.]

Bình luận này đủ để làm không ít người cảm thấy khó chịu, sau đó mọi người lên tiếng sẽ không giống với lúc trước.

[Cảm thấy lòng người nguội lạnh đến nỗi làm cho người khác chịu không nổi. Trường Anh không làm sai bất cứ điều gì, dựa vào đâu mà đối xử với cô bé như vậy.]

[Một cô bé bị ôm nhầm rồi phải trải qua mười mấy năm khổ cực, rất vất vả mới có thể về nhà được, chắc chắn trong lòng đã mang khát khao. Rõ ràng bọn họ có thể sai người bắt lại, nhưng lại bởi vì nguyên nhân của mình khiến cho Trường Anh thất vọng rồi rời đi, thế rồi lập tức muốn hủy hoại cô bé?]

[Tôi không đồng ý những kẻ có tiền là như thế này, tôi đã nhìn thấy rất nhiều người phải chịu ấm ức. Tôi cảm thấy như Chương Nam Hải và Cát Linh, bọn họ không phải là người! Mà là ma quỷ!]

Kết luận này được rất nhiều người tán thành.

[Quá đê tiện, hạ lưu, vô sỉ, ác độc, tôi không phải fan của Triệu Trường Anh, tôi chỉ muốn xem chuyện náo nhiệt nhưng tôi cảm thấy tôi không thể đưa tiền cho người như vậy, tôi vốn đã rất thích mua quần áo giày dép ở Huy Diệu quần nhưng sau này tôi sẽ không bao giờ mua nữa!]

[Tôi cũng vậy, đồ dùng thể dục, hàng hiệu nhiều như vậy, mua không nổi Bác Thụy, có thể mua thiết kế của Lý Bân. Vì cái gì mà lại đưa tiền cho ông ta, từ hôm nay trở đi tôi sẽ chống lại Huy Diệu!]

[+1 pháp luật không thể trừng trị ông ta, dân mạng chúng ta sẽ tự trừng trị ông ta! Còn không phải là do có tiền sao? Không có tiền xem ông ta làm thế nào?!]

Chỉ trong một lúc, chống lại Huy Diệu đã trở thành một đề tài siêu hot.

Đương nhiên, đồng thời còn có một đề tài khác cũng đang rất nóng hổi # Chương Nhất Băng thật trà xanh #.

Đây là bởi vì mọi người đã xem tới bức ảnh thứ hai rồi, Triệu Trường Anh bị hãm hại ném đồ vật, Chương Nhất Băng chỉ nói hai câu.

“Mẹ đang cho cô bậc thang để bước xuống, Trường Anh, cô vừa mới tới, có lẽ chỉ là thấy đẹp, cho nên cầm chơi chơi chứ không có ý gì cả, con gái đều thích những đồ vật sáng lấp lánh. Mẹ không phải có ý trách cứ cô, chỉ là sợ cô học thói hư tật xấu.”

“Cô cũng đừng cảm thấy mẹ đối xử với cô không tốt, thật ra trong lòng mẹ rất nhớ thương cô, hôm nay đặc biệt mua cho cô quần áo mới giày mới.”

[Nói láo học hư, chính là thấy người gặp nguy, thừa cơ hãm hại. Nếu bà ta không biết, vì sao ngày thường không làm việc mà ngày hôm đó lại đi đưa quần áo?]

[Nhìn thì giống như vì muốn tốt cho bạn nhưng thật ra đều là đào hố chôn bạn, Triệu Trường Anh từ trong thôn vừa mới tới, trong lòng thấp thỏm không yên, cô bé cứ dỗ dành như vậy, đứa trẻ có sợ hãi thì cũng phải thừa nhận. Thật là ác độc!]

[Còn mua quần áo mới, bây giờ Chương Nhất Băng đã xóa rất nhiều Weibo, nhưng tôi đã lưu lại những hình ảnh đó, ngày đó chính là Chương Nhất Băng đã phơi chiếc nhẫn cổ, đưa Triệu Trường Anh đi mua quần áo mới, mua cho cô bé chiếc nhẫn cổ mấy trăm vạn, cô ta còn lấy ra để nói?! Tại sao cô ta lại không biết xấu hổ như thế chứ?!]

[Hơn nữa tôi cảm thấy vô cùng buồn cười, thân là con gái nhưng chỉ vì một cái nhẫn mà bị hãm hại, lại có thể mua một chiếc nhẫn quý như vậy cho con gái, mặc dù tôi không phải Trường Anh nhưng tôi đã khó chịu muốn chết rồi, dựa vào cái gì hả!]

[Tôi cảm thấy Chương Nhất Băng không hề lương thiện chút nào!]

Độ hot như vậy đương nhiên sẽ khiến cho Chương Nam Hải và Chương Nhất Băng không thoải mái.

Chương Nhất Băng là rõ ràng nhất, vốn dĩ chuyện này sai đã khiến cho tình cảnh của cô ta ở trong đội không được tốt, bây giờ cô ta lại ác độc như vậy, chỉ một đêm mà fan hâm mộ đã mất hơn một trăm vạn.

Phải biết rằng tổng cộng cô ta chỉ có hơn ba trăm vạn, trong đó còn có cả người hâm mộ ảo, có thể thấy lượng fans rớt bao nhiêu, người qua đường tội nghiệp như thế nào!

Tuy rằng vận động viên dựa vào thành tích để kiếm sống, nhưng mức độ phổ biến với người xem mới là quan trọng nhất, đại diện cho một bước phát triển khác sau khi đạt tới đỉnh cao là: sức ảnh hưởng và phát ngôn.

Chương Nhất Băng gần như không đùa.

Đương nhiên, những lời này để sau hẵng nói, hiện giờ cô ta ở trung tâm bắn tên cũng không được tốt lắm.

Ban đầu mọi người chỉ nhìn một cái rồi nói chuyện phiếm sau lưng nhưng bây giờ nhìn cô ta là thấy chướng mắt.

Những người trong đội bắn tên sẽ không làm gì trước mặt cô ta, nhưng mọi người đều sẽ tránh xa cô ta. “Cậu biết không? Ngày thường nhìn còn tốt, không ngờ lại là một trà xanh, tâm địa ác độc. Tránh xa cô ta một chút !”

“Mình cũng cảm thấy sợ hãi, có người bên ngoài nhìn hung hăng một chút nhưng không làm việc ác, loại người này lại giở trò xấu xa ở sau lưng, ghét nhất kiểu người này!”

“Hơn nữa, quan hệ của cô ta với huấn luyện viên Phác còn tốt như vậy.”

“Cho nên hãy tránh xa một chút đi, không cẩn thận chọc giận là phải mau trốn đi!”

Nhưng trung tâm bắn tên đâu chỉ có mỗi bắn tên, còn có môn xạ kích.

Bọn họ thể hiện rõ ràng hơn.

Ăn cơm không cẩn thận đụng phải thì đối phương sẽ nói: “Cậu va vào tôi, có theo dõi thì cũng đừng có mà không thừa nhận trả đũa sau lưng, nhà các cậu truyền thống là như thế mà.”

“Quần áo rất đẹp, năm nay đổi kiểu mới đi, một món hơn một vạn, cậu biết thôn nào của Triệu Trường Anh có thu nhập bình quân đầu người hằng năm là hai nghìn nhân dân tệ không?”

“Cung được tùy chỉnh, một lần mười mấy vạn, khi Triệu Trường Anh thi đấu đã tùy tiện mượn cung người khác để lên. Nghe nói thanh cung thứ nhất là kiếm tiền với người đánh dã tiễn mới mua được.”

Chương Nhất Băng không muốn nghe, thế nhưng cô ta không nhịn được.

Ở lại thêm nữa thì bị người ta chỉ chỉ trỏ trỏ sau khi cô ta mặc quần áo, trực tiếp đem đồ vật quẳng về ký túc xá, bạn tốt của cô ta là Tưởng Na và Vương Viện đuổi theo sau, lập tức nhìn thấy Chương Nhất Băng trực tiếp ném những đồ đắt tiền đó vào trong vali.

Đều đã bị quăng hỏng rồi.

Các cô muốn khuyên nhưng lại không khuyên được, chỉ có thể đi cùng, chờ Chương Nhất Băng ném xong rồi thì xách cái vali ném thẳng ra ngoài thùng rác ở hành lang.

Trở về mặc đồng phục của đội vào, phải biết rằng, ban đầu cô ta đã nói những thứ này lau nhà đều không thấm nước đâu.

Chương Nhất Băng cảm thấy việc này không thành vấn đề, cô ta không cần, cũng không mặc hàng hiệu nữa.

Kết quả là buổi tập luyện ngày hôm sau, lại nghe thấy xạ kích bên kia nói: “Quần áo trang trí thế kia, ít nhất một kiện cũng hơn một vạn, nói ném là ném đi, đúng là người có tiền. Không có tiền thì ai dám phá hỏng như vậy. Đây là khoe khoang chứ còn gì nữa?! Triệu Trường Anh không dùng nổi, tôi tùy tiện ném đi.”

Chương Nhất Băng thiếu chút nữa là phun ra một đống máu, cô ta cảm thấy mình làm thế nào cũng không thể vượt qua được cửa ải này, cuối buổi huấn luyện kết thúc, cô ta lại bắn trượt mục tiêu!

Khi cô ta sáu tuổi là lần đầu tiên sờ cung, chưa bao giờ bắn trúng mục tiêu.

Cô ta bắn ra và sửng sốt, Vương Viện, Tưởng Na đứng cạnh cô ta cũng sửng sốt, sau đó rất nhiều người phát hiện không hợp lý bèn quay đầu lại nhìn xem, cũng sửng sốt.

Mộc Mạc Cầm quay đầu lại nhìn thấy cảnh này, lông mày không khỏi nhăn lại: “Nhất Băng, em lại đây một chút.”

Đầu Chương Nhất Băng đều là mông lung, thế mà cô ta lại không bắn trúng mục tiêu, sao cô ta có thể không bắn trúng mục tiêu cơ chứ?!

Buông cung xuống, cô ta cũng không biết phải đi tới đó như thế nào.

Nhưng cô ta chắc canh mình đã nghe thấy một câu nói: “Đây là ông trời có mắt, rốt cuộc là trở về sao?”

Bạn đang đọc Tôi Không Muốn Làm Thiên Kim Thật của Đại Giang Lưu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MaiAnnh
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.