Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông chủ vạn tuế

Phiên bản Dịch · 1018 chữ

Khi cần câu được kéo lên, con cá ngừ bị kích thích liên tục vùng vẫy, với mỗi lần kéo, con cá ngừ vây xanh càng bị móc câu móc vào càng sâu không thể thoát ra được.

"Lạch cạch, lên rồi, lên rồi!"

Nơi có cá cắn câu bọt sóng bắn tung toé, tất cả đều do con cá ngừ vây xanh này gây ra. Nó rất tức giận muốn bỏ trốn nhưng sao đám người trên thuyền có thể để nó đi được?

"Thật mạnh mẽ, nó nhất định rất lớn!"

Bành Quốc Đống thanh âm có chút lớn, ai lại ghét bỏ cá ngừ vây xanh quá lớn chứ?

"Thấy rồi, tôi thấy rồi, mẹ ơi, con cá này chắc phải dài hơn hai mét!"

"Kéo, mọi người cùng nhau kéo!"

Mọi người đều hưng phấn, đây không phải là cá, mà là tiền!

Đừng nói đến thủy thủ đoàn, ngay cả Vương Mục hai mắt cũng đỏ bừng.

"Mọi người hãy làm việc chăm chỉ hơn nhé. 5% số cá đánh bắt được hôm nay sẽ được dùng làm tiền thưởng cho mọi người!"

Vương Mục vừa dứt lời, toàn bộ thuyền viên liền lập tức náo nhiệt hẳn lên.

Chưa kể các số lượng cá đánh bắt khác, chỉ 5% con cá ngừ vây xanh này thôi cũng có giá hơn 50 vạn rồi, vậy mỗi người được chia bao nhiêu?

Hơn nữa, vẫn còn rất nhiều cá ngừ ở bên dưới.

"Ông chủ vạn tuế !"

Trong phút chốc, cảm xúc của tất cả thuỷ thủ đoàn đều được đốt cháy bừng bừng.

Nếu trước đây họ chỉ xem là đang làm công cho Vương Mục, thu hoạch nhiều không những có mặt mũi mà còn được nhận lì xì thêm, hiện tại còn được hưởng thêm hoa hồng theo sản lượng đánh bắt!

Mẹ kiếp, quá hào phóng!

Có thể đi theo một ông chủ như vậy, quả thực là phải tu luyện tám đời mới gặp được!

Chẳng mấy chốc, con cá ngừ vây xanh đã được kéo lại gần mạn thuyền.

Mọi người đều nuốt nước miếng khi nhìn thấy con cá ngừ vây xanh này. Không có lý do nào khác ngoài việc nó to, thô, vừa dài lại vừa to!

Không chỉ đàn ông thích mà cả phụ nữ cũng thích! O_O

Không cần Vương Mục phân phó, những ngư dân giàu kinh nghiệm đã mang một cây móc câu tới. Móc câu này là loại có tay cầm, chuyên dùng để móc vào mang cá để kéo nó lên thuyền.

"Con này quá béo, ít nhất năm sáu trăm cân, mấy người kia lại đây, chuẩn bị, một hai kéo!"

Con cá ngừ vây xanh kêu lên một tiếng đau đớn nhưng cuối cùng cũng bị kéo lên thuyền một cách bất lực.

Ngay khi con cá được kéo lên thuyền, bọn họ lập tức tiến hành cắt động mạch, lấy máu, loại bỏ nội tạng và đem đông lạnh.

Nếu không rút hết máu, máu cá sẽ tích tụ trong thịt cá, khiến cá có mùi tanh, việc này bắt buộc phải làm.

"Ông chủ, lại có một con cá ngừ vây xanh mắc câu!"

Một thành viên trong đoàn hét lên ngạc nhiên, bất chấp sự mệt mỏi, mọi người lại bắt đầu quay cuồng trong dây câu, kéo cá, rút máu rồi làm lạnh, .

Công việc bận rộn này kéo dài gần như cả một ngày, tất cả mọi người kể cả Vương Mục đều kiệt sức.

Nhưng không ai mở miệng phàn nàn, mọi người đều nở nụ cười vui vẻ. Không chỉ có thuyền trưởng Vương Mục, mà cả thuyền viên cũng vậy.

Lần này ra biển, ít nhất họ có thể kiếm được số tiền mà họ phải làm quần quật trong một năm, thậm chí vài năm.

Quả thực là quá sướng rồi!

Lúc này mọi người đều cảm thấy may mắn, may thay khi lúc ông chủ đến làng chài tuyển người thì họ đã đăng ký. Mọi chuyện thật vô thường, ai có thể ngờ dưới sự lãnh đạo của một ông chủ trẻ tuổi chưa từng đánh cá như này lại có thể kiếm được nhiều đến vậy chỉ trong lần ra khơi đầu tiên?

Nhớ lại lúc bọn họ báo danh đã bị một đám người đánh cá lão làng chê cười, hiện tại bọn họ có thể thở phào nhẹ nhõm để ngẩng cao đầu khi quay về.

Ông chủ chưa từng có kinh nghiệm đánh cá thì sao?

Vẫn treo cả đám đó lên đánh bằng một tay cũng được!

Quan trọng hơn, một ông chủ hào phóng như Vương Mục cho dù có đốt đèn lồng cũng chưa chắc tìm được!

Với số tiền thưởng nhiều như vậy, người không có nhà có thể mua được nhà, người có nhà rồi có thể mua được ô tô! Nếu có xe có nhà, việc cưới vợ yên bề gia thất sẽ dễ dàng hơn nhiều!

Một vài thanh niên thậm chí còn tự tin không sợ ánh mắt soi mói của nhà vợ nữa!

Tóm lại, lần này đi biển, bọn họ đều nhìn thấy hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn.

Nước mắt của Hải Thần xem ra đã bị hoà tan hết, lượng cá đã phân tán đi bớt, kho lạnh trên tàu đã đầy ắp ngập tràn.

Mọi người đều thở phào nhẹ nhõm.

Vương Mục cũng thở phào nhẹ nhõm khi nhìn những đàn cá đang di chuyển đi nơi khác.

Tốc độ rời đi của những con cá này nhanh hơn rất nhiều so với lúc chúng đến.

Tác dụng có ích của Nước mắt Hải Thần đối với cá tốt hơn Vương Mục tưởng tượng.

Mặc dù những con cá này đã bị đánh bắt rất nhiều nhưng chắc chắn chúng sẽ phát triển tốt hơn và sinh sản nhiều hơn trong năm tới sau khi nuốt được nước mắt Hải Thần.

Việc phát triển bền vững không chỉ còn là những lời nói suông!

Bạn đang đọc Tôi Ở Nam Hải Làm Đảo Chủ của Kiếm Sĩ Đồng Nhân 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15376121
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.