Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đất liền

Phiên bản Dịch · 1036 chữ

Không chỉ riêng cá ngừ, lần này còn có nhiều mẻ cá lớn khác được đánh bắt cùng nhiều loài cá quý như cá đù , cá sủ vàng...

Thông thường, nếu bạn chỉ bắt được một con cá như thế này thôi cũng xem như là thu hoạch thành công. Nhưng những con cá quý giá này, dưới sự xuất hiện của cá ngừ vây xanh liền trở nên mờ mịt.

Đống dây câu và lưới thả vẫn chưa thu lên hết, một thuyền viên đã thả mồi lúc đầu đột nhiên phát hiện ra gì đó liền la lên: “Mồi câu bằng mực và cá trích vẫn còn nguyên vẹn, chỉ có mồi ông chủ đưa tới mới bị ăn hết sạch!”

Nghe tin này, mọi người lại chết lặng.

Tình hình thế nào?

Mực và cá trích là những mồi câu cá ngừ tốt nhất nhưng lại không có con nào ăn. Đám cá bột lúc trước ông chủ đưa làm mồi, bọn họ chỉ nghĩ rằng do ông chủ tuỳ hứng sẵn tay đưa thôi, thế nhưng giờ lại có tác dụng.

Lúc này, ánh mắt của mọi người nhìn phía thuyền trưởng Vương Mục lại lần nữa thay đổi.

Càng trở nên cung kính hơn!

Trên một chiếc thuyền đánh cá, người thuyền trưởng không biết đánh cá sẽ bị coi thường, ngay cả khi Vương Mục là ông chủ là miếng cơm manh áo của họ. Nhưng bây giờ, bọn họ chỉ có lòng ngưỡng mộ và kính sợ sâu sắc đối với Vương Mục.

Ông chủ có thể cảm nhận được đàn cá mà thậm chí sóng siêu âm cũng không phát hiện được. Với mồi ngẫu nhiên mà ông chủ đưa cũng có thể câu được cá ngừ vây xanh mà ngay cả những ngư dân có hơn mười năm kinh nghiệm cũng chưa chắc có thể bắt được...

Sao ông chủ của bọn họ lại tuyệt vời đến như vậy, quá đỉnh!

"Chị Doanh, lần này tôi được mùa, chuẩn bị dọn tủ lạnh ở nhà đi, tôi mang hải sản đến cho chị ^_^"

"Cứ làm cậu lãng phí tiền bạc mãi kì lắm. Vẫn là thôi đi!"

"Lãng phí tiền bạc gì chứ, cá bắt được từ trong biển, chẳng tốn đồng nào!"

"Vậy.....Được rồi!"

Cảm giác khi yêu là như thế nào?

Một khi đắm mình vào, chuyện gì cũng muốn chia sẻ với người đó. Ngay khi có ý tưởng gì mới, liền muốn nói cho người đó nghe. Ngay cả trải nghiệm lần này cũng muốn kể cho chị ấy nghe, tuy việc này có thể khiến người khác cảm thấy nó rất nhàm chán .

Nhưng ngay khi gửi tin nhắn, hắn sẽ háo hức muốn đối phương trả lời ngay lập tức. Thời gian vừa qua một lúc, liền miên man suy nghĩ xem người đó đâu.

Chị ấy không nhìn thấy tin nhắn sao? Hay là… tin nhắn gửi đến diễn đạt không tốt, khiến cho đối phương tức giận?

Cầm điện thoại trên tay hay đặt nó ở nơi dễ thấy nhất sau đó lại thỉnh thoảng nhìn vào giao diện, chờ đợi xem khi nào mới được trả lời.

Mỗi khi có gió thổi cỏ lay, trái tim liền không khỏi nhảy lên vui sướng, lâu lâu lại ám ảnh, cảm thấy điện thoại của mình vừa đổ chuông hoặc có âm báo tin nhắn đến, tuy hiểu rằng đây có thể chỉ là hiệu ứng tâm lý hoặc là ảo giác của cuộc sống. Nhưng khi nghĩ đến khả năng nhỏ nhoi có thể là thật, vẫn không tự chủ được mà nhấc máy lên, nhìn vào màn hình... hết lần này đến lần khác.

Mong đợi càng lâu, không có phản hồi chắc chắn sẽ cảm thấy thất vọng cùng cáu kỉnh.

Kể từ lần cuối gặp nhau ở quán ăn, chị Doanh có ý tốt giả vờ gọi hắn là chồng thì mối quan hệ giữa hai người không mặn mà cũng không nhạt.

Ngay cả những cuộc trò chuyện trực tuyến hầu hết cũng đều khá khó xử. Hơn nữa, Vương Mục gửi đi nhiều, chị Doanh trả lời lại rất ít.

Với sự từng trải của chị Doanh cùng kỹ năng theo đuổi kém cỏi của hắn, sao chị Doanh có thể không biết hắn đang nghĩ gì chứ?

Rõ ràng hiện tại hắn đã là một anh chàng đẹp trai, thậm chí có thể xếp hạng cao trong làng giải trí nơi có rất nhiều người đẹp trai. Hiện tại hắn còn là chủ sở hữu một hòn đảo, với tài sản ròng hàng chục triệu. Với sự giàu có và ngoại hình đẹp trai ngời ngời thế này, Vương Mục không khỏi nghi ngờ về sức hấp dẫn của chính mình!

Chẳng lẽ chị Doanh thực sự là... thích con gái thật sao?

Gần một tháng không gặp, Vương Mục càng ngày càng nhớ chị ấy. Nghĩ đến việc sẽ sớm được gặp lại, lòng hắn không khỏi bồi hồi.

"Cảng cá, tôi nhìn thấy cảng cá rồi!"

Không biết là ai hét lên, cả tàu lập tức vang lên tiếng reo hò như sấm.

Sau gần một tháng ra khơi, toàn bộ thủy thủ đoàn không giấu được niềm vui khi lần nữa nhìn thấy đất liền.

Nghĩ tới thu hoạch bội thu lần này, mọi người càng vui vẻ hơn.

Một số người thậm chí còn bắt đầu suy nghĩ xem sẽ tiêu xài như thế nào sau khi được chia tiền hoa hồng lớn như vậy, đề tài này chắc chắn là một chủ đề vui sướng, nó nhanh chóng lan truyền ra toàn bộ con thuyền đánh cá.

Có người nói muốn mua nhà, có người nói muốn mua ô tô, có người nói muốn ăn uống bao nhiêu tùy thích, người khác lại nói muốn dắt gia đình đi du lịch, tất nhiên cũng có một số người nói rằng họ muốn đăng ký cho con mình tham gia một lớp ngoại khoá nào đó.

Tiền có thể không tượng trưng cho hạnh phúc, nhưng có tiền thì sẽ dễ dàng đạt được hạnh phúc hơn!

Bạn đang đọc Tôi Ở Nam Hải Làm Đảo Chủ của Kiếm Sĩ Đồng Nhân 0
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi yy15376121
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 67

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.