Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Câu lạc bộ u linh!

Phiên bản Dịch · 1810 chữ

Tại trường trung học Sakurashu.

Thời gian bây giờ đã gần tới buổi chiều. Mặt trời còn treo trên cao, thời tiết sáng sủa.

Tiếng chuông tan học đột nhiên vang lên.

Lầu dạy học rất nhanh từ an tĩnh biến ồn ào.

Trong lớp 11 ban A.

Kanbaru Shinji đang nằm sấp ở dãy cuối cùng vừa nghe thấy tiếng chuông tan học liền đột nhiên ngồi thẳng dậy khiến mấy học sinh bên cạnh đều giật nảy mình.

Còn chưa đợi bọn họ lên tiếng tỏ vẻ bất mãn liền bị ánh nhìn âm u của Kanbaru Shinji dọa sợ đến mức không dám nói lời nào.

Thu thập xong đồ vật trên bàn mình, Kanbaru Shinji ngáp một cái, đứng dậy rời đi phòng học.

"Tên đó là ai vậy? Sao tớ chưa từng thấy qua cậu ta?"

"A, cái tên âm u đó là Kanbaru Shinji!"

"Tớ không có ấn tượng gì cả."

"Cũng bình thường thôi. Tên đó ngồi tại hàng cuối của lớp, mỗi ngày đều gần tới giờ vô học mới đến trường. Vô lớp liền trực tiếp nằm sấp trên bàn ngủ, ăn xong cơm trưa liền ngủ tiếp, đến lúc tan học mới tỉnh lại. Vừa tan học liền trực tiếp rời đi. Lớp chúng ta, đa phần đều không thân với cậu ta. Thậm chí có người còn giống như cậu, đều không biết trong lớp còn có một kẻ như vậy ấy chứ!"

"Đáng sợ thế cơ à?"

...

Kanbaru Shinji rời khỏi khu dạy học tiến vào tòa nhà ba tầng gần đó. Nơi này là căn cứ của rất nhiều câu lạc bộ của trường.

Cậu đi tới một cái phòng học ở lầu hai, nhìn thoáng qua bảng hiệu [Câu lạc bộ u linh] treo trên cửa sau đó trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Nhìn phòng học đen kịt một mảnh, cậu theo bản năng bật đèn lên.

Đèn vừa sáng liền có hai ánh mắt bất mãn nhìn về phía cậu.

"Thật xin lỗi." Kanbaru Shinji nói trong khi vẻ mặt chẳng có chút ý xin lỗi nào. Nhưng dù vậy cậu vẫn tắt đèn đi.

"Shinji, sao tớ cảm thấy cậu đang cố ý vậy hả? Chúng ta là u linh, là người vô hình. Cậu bật đèn như vậy có phải là vì đang xem thường thân phận của chúng ta hay không?"

"Ha." Kanbaru Shinji phát ra một âm tiết coi như đáp lại rồi đi thẳng tới chiếc ghế sofa duy nhất trong phòng, nằm xuống, lấy thảm đắp lên người, không có mấy giây liền tiến vào giấc ngủ.

"Cậu ấy ngủ rồi?"

"Chắc vậy."

"Cũng thật lợi hại. Tên này sẽ không là Nobi Nobita chuyển thế đầu thai thành đấy chứ?"

"Shinji đánh nhau rất lợi hại. Cho nên phải là Genta cùng Nobita hợp thể chuyển thế thành mới đúng."

Nakamura Kota cùng Kohaya Hideki vừa nói đùa xong thì đèn lại đột nhiên sáng lên. Hai người định mắng to Kanbaru Shinji thì lại chợt nhớ tới, không phải tên này ngủ rồi hay sao?

Nghĩ đến đây, con mắt hai người liền sáng lên, nhìn hướng cửa phòng.

Bị hai cái trạch nam nhìn chằm chằm nhưng Shinkawa Chie vẫn bình tĩnh, không chút đổi sắc hỏi: "Cho hỏi, nơi này có phải là câu lạc bộ u linh không?"

Nói xong, cô không nhịn được nghi ngờ đưa mắt đánh giá phòng hoạt động của câu lạc bộ này và phát hiện nơi đây như thể một cái phòng ngủ cỡ lớn vậy.

Thứ đập vào mắt đầu tiên chính là bàn trà bày giữa phòng. Phía trên đặt đầy lon nước ngọt cùng mấy gói snack vị khoai tây. Bên trái phòng là một kệ sách đựng đầy manga và tiểu thuyết. Trừ hai thứ đó ra còn có rất nhiều figure của các nhân vật nữ trong anime và mấy đồ vật khiến người bối rối khác.

Bên cạnh kệ sách có ba chiếc máy tính bàn đặt song song.

Trong đó, có hai màn hình đang sáng đèn.

Hiển nhiên, hai người kia đang chơi máy tính.

Trong phòng còn có một chiếc ti vi 100 inches của hãng Sony. Bên cạnh còn có mấy cái máy chơi game và một cái máy chiếu.

Góc bên phải của phòng đặt một cái ghế sofa. Bên cạnh nó để một bồn hoa, coi như tăng thêm chút màu sắc cho căn phòng này.

Mà ở góc trong cùng là một chiếc tủ lạnh.

Đây thật là câu lạc bộ u linh chứ không phải câu lạc bộ trò chơi điện tử sao?

Giờ phút này, Shinkawa Chie không khỏi có điểm hoài nghi nhân sinh.

"Đúng rồi, nơi này là câu lạc bộ u linh." Nakamura Kota nhìn Shinkawa Chie từ trên xuống dưới sau đó thầm nháy mắt với Kohaya Hideki.

Thấy thế, vẻ mặt Kohaya Hideki liền trở nên nghiêm túc, ánh mắt vốn đang hèn mọn liền lãnh đạm, thản nhiên nói: "Em muốn nhập bộ sao?"

Shinkawa Chie hơi chần chừ một chút rồi mới gật đầu.

"Nếu muốn nhập bộ thì em nhất định phải kể một câu chuyện kinh dị hay mà bọn anh chưa từng nghe quá mới được. Đây là yêu cầu để nhập bộ."

Câu lạc bộ được hai người thành lập vào năm lớp 10. Dựa theo ý nghĩ của Nakamura Kota cùg Kohaya Hideki, u linh là những thứ không tồn tại trên đời. Nếu dùng nó để ám chỉ một ai thì người đó chính là một nhân vật râu ria có cảm giác tồn tại vô cùng thấp, gần như vô hình trong mắt người khác.

Hơn nữa, bản thân hai người họ đều là trạch nam. Đừng nhìn ngành công nghiệp manga, anime ở Nhật Bản rất phát triển liền cho rằng loại sinh vật như trạch nam này sẽ được hoan nghênh. Không có đâu nhé.

Bọn họ thành lập câu lạc bộ u linh này cũng đang có ý tứ tự giễu bản thân.

Nhưng mà luôn có một số người cảm thấy hứng thú với u linh và các hiện tượng linh dị cho nên mỗi qua một đoạn thời gian đêu sẽ có người tìm tới cửa xin nhập bộ.

Nếu là nam sinh muốn nhập bộ, cái này không cần bàn nữa.

Nếu là nữ sinh, nhan sắc không đạt tiêu chuẩn cũng sẽ bị cự tuyệt ở ngoài cửa. Đối với những nữ sinh có nhan sắc trên trung bình như Shinkawa Chie thì đương nhiên hai người họ hoan nghênh vô cùng.

Nhưng là thử thách vẫn phải có. Nếu không chẳng phải là muốn nhập bộ thì nhập bộ, muốn rời bộ thì rời bộ hay sao?

Đương nhiên, từ đầu vốn chẳng có cái gọi là thử thách này.

Chỉ là vào lúc họ học lợp 10, có một cái nam sinh muốn nhập bộ nhưng bị hai người từ chối liền chạy đi báo cáo với lão sư cùng hội học sinh.

Sau khi bị phê bình một trận, bọn họ mới làm ra cái thử thách này.

Về sau, chỉ cần là người Nakamura và Kohaya không thích thì cho dù câu chuyện được kể ra có ly kỳ đến đâu cũng đừng hòng nhập bộ.

Shinkawa Chie cũng không có oán trách gì, ngược lại còn vui mừng trong lòng.

Từ lúc còn nhỏ, cô liền yêu thích tìm hiểu các hiện tượng linh dị hoặc các truyền thuyết đô thị.

Thậm chí cô còn từng thành lập một câu lạc bộ Nghiên cứu những hiện tượng thần bí ở trường cũ nữa cơ.

Năm nay, lên cấp ba. Sau khi đi học ở trường trung học phổ thông Sakurashu. Cô vốn định thành lập lại câu lạc bộ của mình thì đột nhiên phát hiện trong trường đã có câu lạc bộ u linh.

Nhưng là khi vừa đến nơi, cô còn tưởng rằng đây là câu lạc bộ điện tử giả dạng làm câu lạc bộ u linh. Hiện tại, xem ra là cô đã hiểu lầm rồi.

Vậy thì nên nói câu chuyện kinh dị nào đây?

Shinkawa Chie cho rằng, nếu hai người này đã phát triển câu lạc bộ u linh được một năm mà vẫn chỉ có hai thành viên bọn họ thì hẳn yêu cầu nhập bộ rất nghiêm khắc.

Chắc hẳn hai người này đã quá quen thuộc với các câu chuyện kinh dị hoặc truyền thuyết đô thị lưu truyền rộng rãi rồi.

Cô suy nghĩ một lúc, hai mắt chợt sáng lên.

Có rồi!

"Chẳng hay hai đàn anh có biết tới một bức ảnh đang lan truyền trên mạng gần đây hay không?"

Ảnh chụp ư?

Nakamura Kota cùng Kohaya Hideki liếc nhau, đều lắc đầu.

"Trên tấm hình đó là một con mắt rất lớn."

Đúng lúc này, Kanbaru Shinji đột nhiên ngồi dậy.

Toàn thân Shinkawa Chie khẽ run rẩy, kém chút liền thét lên.

Dù sao cô vừa mới tạo dựng lên bầu không khí kinh khủng, trong đầu đều là hình ảnh kinh dị thì đột nhiên Kanbaru bật dậy, không bị dọa sợ mới là lạ.

Vốn còn tưởng trên ghế sofa là một cái gối ôm, không ngờ lại là một người đang nằm ngủ.

"A, ai vậy ạ?"

Mặc dù Kota cùng Hideki cũng bị giật nảy mình nhưng mặt ngoài vẫn tương đối bình tĩnh.

Kohaya Hideki ho nhẹ một tiếng, giới thiệu: "Cậu ấy gọi Kanbaru Shinji, là thành viên của câu lạc bộ này. Nãy giờ, cậu ấy đang giả trang làm xác ướp Ai Cập. Hẳn bây giờ là đoạn xác ướp vùng dậy. Đóng vai thế này cũng xem như là một đặc sắc của câu lạc bộ các anh. Dù sao, nơi này là câu lạc bộ u linh nên hẳn phải có chút điểm khác biệt với những câu lạc bộ khác."

Nakamura Kota không khỏi thầm giơ ngón tay cái lên, biểu thị khâm phục đối với phản ứng cấp tốc của Kohaya Hideki.

Thì ra là thế.

Shinkawa Chie nhìn xem Kabaru Shinji, phát hiện tóc của cậu ta quá dài và nhiều nên che gần hết cả khuôn mặt.

Xuyên thấy qua khe hở giữa các sợi tóc có thể trông thấy đối phương đang âm trầm nhìn cô một cái.

Nhưng là bây giờ, cô không thấy sợ. Dù sao, lúc còn ở câu lạc bộ cũ, cô cũng từng thấy qua rất nhiều người kì quái, nam sinh tên Kanbaru Shinji trước mắt này xem như vẫn thuộc về cấp độ bình thường.

Sau khi nhìn thoáng qua Shinkawa Chie một lúc, Kanbaru Shinji lại nằm xuống, kéo tấm thảm phủ kín người, tiếp tục ngủ.

Bạn đang đọc Ta Tại Tokyo Sáng Tạo Truyền Thuyết Đô Thị (Edit Bởi Suroma) của Dịch Mãn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Suroma
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 34

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.