Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị "ốc đồng cô nương" cướp mất nụ hôn thứ hai rồi...

Phiên bản Dịch · 740 chữ

4.

Tới buổi tối, Giang Trạch mặt dày mày dạn muốn ngủ lại nhà Tiểu Ngư Dân.

Cho mình một con cá nướng liền cướp đi nụ hôn đầu của mình, nếu để y lên giường ngủ, chẳng phải là cho phép y làm cái này cái kia, mấy việc không thể miêu tả sao? Không được, không được, kiên quyết không được!!

Tiểu Ngư Dân như gặp đại địch, sống chết không cho Giang Trạch lên giường.

Giang Trạch bất đắc dĩ, xách theo một cái thảm mỏng ngủ dưới sàn nhà.

HIện tại là mùa hè, ngủ dưới sàn ngược lại càng mát mẻ. Nhưng Giang Trạch cảm thấy thật ủy khuất, chính mình cực cực khổ khổ làm cơm, cuối cùng lại chỉ có thể ngủ sàn nhà. Hắn dùng cánh tay gối đầu, tròng mắt lam đậm nhìn chằm chằm Tiểu Ngư Dân đang đưa lưng về phía mình.

Ai nha, mông nhỏ thật vểnh, thật muốn xoa xoa một chút nha ~

Tiểu Ngư Dân dường như cảm nhận được cái gì, dùng chăn bọc mình thành con nhộng.

Cảnh đẹp không còn, Giang Trạch thất vọng thở dài.

Sáng sớm, Tiểu Ngư Dân tỉnh lại, phát hiện chính mình đang nằm trong một lồng ngực mát lạnh.

Không đúng! Ôm ấp?

Tiểu Ngư Dân lập tức tát một cái lên người bên cạnh: "Ngươi cái tên cá chuối chết tiệt, dám nhân lúc ta ngủ bò lên giường ta"

Giang Trạch bị đánh tỉnh, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Đại ca, phiền ngươi xem rõ tình trạng hiện tại rồi mới ra tay được không?"

Tiểu Ngư Dân nhổm dậy, thấy bản thân cùng Giang Trạch cùng nhau ngủ trên sàn nhà...

Có vẻ như, chính mình mơ màng rơi xuống đất, lăn vào trong lòng Giang Trạch.

Tiểu Ngư Dân rầm rì hai tiếng, bắt đầu không tình nguyện xin lỗi: "Kia.. Kia thực có lỗi... Ta hiểu lầm ngươi."

Giang Trạch liếc nhìn hắn: "Như thế nào? Ngươi nghĩ một tiếng xin lỗi là xong?"

Tiểu Ngư Dân: "Nếu không, ngươi đánh lại ta?"

Giang Trạch: "Nhìn thân thể ngươi thế kia, ta tát một cái, có khi liền nát thành một cái bánh bao nhân thịt."

Tiểu Ngư Dân: "Vậy ngươi muốn làm sao?"

Giang Trạch thò đầu lại gần, ở trên môi Tiểu Ngư Dân bẹp một cái: "Được rồi, như này thì chúng ta huề nhau."

Tiểu Ngư Dân che miệng, vẻ mặt u oán.

Oa oa oa, không chỉ có nụ hôn đầu tiên bị con cá chuối này cướp đi, đến cái thứ hai cũng bị cướp luôn.

Ta thực xin lỗi, lão bà tương lai...

Giang Trạch thực vui vẻ, vừa ngâm nga khúc nhạc thiếu nhi vừa làm cơm sáng.

Sau đó, Tiểu Ngư Dân được ăn bữa ăn sáng sang trọng nhất từ trước tới nay - CHÁO TÔM HÙM.

Hạt gạo tròn tròn cùng với thịt tôm hùm, thực sự là tuyệt phối. Tiểu Ngư Dân một hơi uống hết ba bát cháo, no căng bụng, ngồi trên ghế ợ một cái.

Tiểu Ngư Dân vuốt vuốt cái bụng: "Bữa sáng thực ngon, có cảm giác ăn đến mức mang thai mất."

Giang Trạch cười xấu xa: "Mang thai? Không phải qua đêm mới có thai sao?"

Tiểu Ngư Dân tưởng tượng đêm qua bản thân ở trong ngực y ngủ, liền trừng một cái, hầm hừ đi rửa bát.

Giang Trạch gối đầu lên cánh tay, nhìn tiểu gia hỏa đang dẩu dẩu cái miệng nhỏ, tay phần phật rửa bát, liền cảm thấy trêu chọc tiểu tức phụ thật tốt.

Ai nha, lão ca nói rất đúng, đối phó tiểu nam hài nhân loại phải không biết xấu hổ, lì lợm la liếm, không sợ không đuổi tới tay.

Tác giả có lời muốn nói:

Mỹ nhân ngư: Miêu? Miêu? Miêu?

Giang Trạch: Ngươi chả lẽ không phải ý tứ này?

Mỹ nhân ngư: Ý ta nói là phát huy ưu thế bản thân. Lão tử chính là dùng mỹ mạo để chinh phục tiểu vương tử.

Giang Trạch: Ta sở trường là da mặt đặc biệt dày, có gì không hợp a!

Mỹ nhân ngư: ... Ta vẫn luôn cho rằng ưu thế của ngươi là trù nghệ xuất chúng

Giang Trạch: Trù nghệ xuất chúng, da mặt càng xuất chúng

Mỹ nhân ngư:.... Ta không muốn tiểu đệ đệ như thế.....

Bạn đang đọc Trả ta Ốc đồng cô nương của Khương Nan Cật
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Baocucthu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.