Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ban Đầu

Phiên bản Dịch · 1858 chữ

"Đám tiểu tử thối, đều đến diễn võ trường luyện tập đi. Hôm nay, chính là ngày đầu tiên các ngươi chính thức tu luyện."

Một tráng hán có thân hình cao lớn, nửa người trên lộ ra cơ bắp với nhiều vết sẹo, nói:

"Ta là Viêm Phong - huấn luyện viên của các ngươi. Hôm nay sẽ dạy cho các ngươi, nhập môn thương pháp và thân pháp Tố Cốt Cảnh của bộ lạc chúng ta." Viêm Phong nói lớn tiếng.

Phải biết bộ nhập môn thương pháp và thân pháp này không hề đơn giản. Nếu như các ngươi luyện tập chúng tới trình độ cao nhất, có cơ hội hiểu ra sát chiêu ẩn dấu trong đó - Điện Thiểm Lôi Minh. Hiểu ra chiêu này, Tố Cốt Cảnh có khả năng vô địch so với người cùng giai.

"Bộ thương pháp này gọi là Lôi Đình Thương Pháp. Nhất thức Tân Lôi Nhất Kích, nhị thức Lôi Liêu Vạn Kích, tam thức Lôi Đình Hàng Thế."

Nhìn kỹ, chỉ thấy Viêm Phong múa trường thương, thân thương còn quấn một sợi lôi điện, một thương động ra, mặt đất đều bị nổ ra cái hố to như cửa hang, tràn đầy uy lực. Đây chỉ là nhất thức, bởi vậy có thể thấy được uy lực của thương pháp này.

"Còn có một bộ thân pháp gọi là Lôi Ảnh, bộ thân pháp này có thể làm cho Lôi Đình Thương Pháp hoàn chỉnh. Có thể gia tăng uy lực của Lôi Đình Thương Pháp."

Lại nhìn, Viêm Phong giống như lôi điện xuyên qua bốn phía, đập vào trong mắt chỉ có bong người thổi qua.

"Oa, thật là lợi hại! Võ kỹ của bộ lạc Mãng Hoang chúng ta thật là lợi hại, ta cũng muốn học cái này."

Một đám nhóc con hét lớn tiếng.

Lập tức, một đám nhóc con cầm mộc thương múa may ở bốn phía, Viêm Khiếu cũng ở trong đó.

Viêm Khiếu cầm mộc thương, nghĩ đến thương pháp vừa nãy của Viêm Phong, từ từ múa thương. Mà ánh mắt của Viêm Phong cũng từ trên người bọn nhỏ di chuyển tới Viêm Khiếu, sau đó trong mắt lóe lên ánh sáng.

Chỉ thấy Viêm Khiếu múa trường thương giống như lôi điện du tẩu, thương pháp càng lúc càng mạnh, "Hô" một tiếng. Đây là âm thanh trường thương của Viêm Khiếu xé rách không khí.

"Tốt, không hổ là con trai tộc trưởng, chính là không giống bình thường, có khí phách của tộc trưởng năm đó."

Nghe được Viêm Phong tán thưởng, Viêm Khiếu đình chỉ thương pháp. Gãi đầu một cái nói ra: "Chỗ đó, đều là huấn luyện viên dạy tốt."

"Tên nhóc nhà ngươi giỏi thật, khen ngươi còn không vui, có phải ngươi xem thường ngươi Phong thúc hay không."

Viêm Khiếu cười khổ nói: "Không có, sao có thể như vậy được."

"Các ngươi cũng phải luyện thương pháp tốt như Viêm Khiếu, lại luyện thân pháp cho tốt vào. Ta có thể phê chuẩn cho các ngươi theo đỗi ngũ đi săn ngoài săn bắn hung thú, nhìn một chút tư thế oai hùng của đội ngũ đi săn."

Viêm Phong khích lệ lòng nhiệt tình của tất cả mọi người.

Chỉ còn lại âm thanh của một đám nhóc con sáu đang diễn luyện thương pháp và thân pháp.

Chạng vạng tối, Viêm Khiếu không che giấu được sự hưng phấn của mình, liền chạy về nhà.

Viêm Khiếu không chờ đợi nổi bèn nói: "Cha ơi, hôm nay con học được một bộ thương pháp và thân pháp, con luyện cho người xem."

Nhìn kỹ, toàn thân giống như bùng nổ lôi điện, lôi điện từ trường thương đi ra, thương ảnh trải khắp trên không trung, có thanh thế không nhỏ.

Viêm Thịnh cao hứng nói: "Ta đoán không sai, đây cũng là Hòa Thanh Pháp - một bộ thương pháp nhập môn hoàn chỉnh của bộ lạc ta sao. Không hổ là con của ta, không đến một ngày đã có thể luyện ra thanh thế như vậy, đúng là không tệ."

"A Khiếu, về sau con phải chăm chỉ luyện tập. Sau này bộ lạc cuối cùng sẽ giao vào tay con, con cần phải phát triển bộ lạc của chúng ta ngày càng lớn mạnh, ngày càng cường đại. Chỉ có bộ lạc như vậy mới có thể bảo vệ tộc nhân tốt hơn. Cũng khiến cho bộ lạc khác không dám tùy tiện bắt nạt chúng ta."

Viêm Khiếu âm thầm nói ra: "Nhất định, con sẽ làm được!"

"Hai cha con các người còn không mau vào ăn cơm."

Viêm Khiếu vui vẻ nói:

"Tuân lệnh, mẫu thân đại nhân!"

Ban đêm, Viêm Khiếu cầm mộc thương của mình bắt đầu luyện tập thương pháp. Ôn tập lại thân pháp và thương pháp mà Phong thúc đã dạy vào hôm nay.

Trong lúc tu luyện Lôi Đình Thương Pháp, Viêm Khiếu cũng cẩn thận cảm thụ sự biến hóa của thân thể . Dùng thương pháp rèn luyện thân thể, rèn luyện khí huyết từng lần từng lần một.

Sáng sớm, Viêm Thịnh gọi Viêm Khiếu ra nói có việc muốn giao phó cho hắn.

"A Khiếu, hôm qua con vừa tròn sáu tuổi, cũng đến độ tuổi nên tu luyện. Hôm qua con ở chỗ Phong thúc cũng đã học được thương pháp và thân pháp nhập môn của bộ tộc."

"Nhưng hôm nay cha sẽ nói với con một chút về sự phân chia cảnh giới tu luyện."

"Tố Xương Cảnh: Cần phải đánh nát 206 khối xương rồi tái tạo gân cốt toàn thân. Loại bỏ tạp chất ẩn sâu trong xương cốt cơ thể con người, chiều sâu rèn luyện thân thể."

"Tố Xương Cảnh có tất cả chín tầng, mỗi lần đột phá một tầng, sức lực lại tăng thêm một vạn cân, cơ thể người đạt tới chín tầng viên mãn có sức lực lớn đến mười vạn cân."

"Chủng Huyết Cảnh: Rèn luyện huyết dịch toàn thân để ngưng tụ thành một giọt tinh huyết, cho đến khi thay máu thành công, ở cảnh giới này huyết khí hao tổn cực lớn. trong quá trình tu luyện cần có đầy đủ tinh huyết hung thú và bảo dược duy trì, một khi đột phá cảnh giới này, thì có thể huyết khí hóa hình. Cảnh giới này lấy huyết khí tự thân hóa hình đến tăng phúc tự thân, lực phá hoại kinh người."

"Còn có Ngự Khí Mạch Cảnh, Niết Bàn Cảnh, chỉ khi con đạt tới hia cảnh giới này mới có thể hiểu được sự thần kỳ của nó, không cần mơ tưởng xa vời." Viêm Thịnh nghiêm túc nói.

"Hôm nay cha sẽ dạy cho con Viêm Vũ - công pháp trấn tộc của bộ lạc Viêm tộc chúng ta, tu luyện phương pháp này có thể đạt tới Chủng Huyết Cảnh "

Viêm Thịnh tự thuật nói: "Dù sao bộ lạc Viêm Tộc chúng ta cũng chỉ là quận bộ, con là con của cha, cha hi vọng là con có thể dẫn dắt tộc ta bộ lạc đứng hàng bá bộ."

"Mà bộ tộc phân chia là: quận tộc, bá tộc, đợi tộc, công tộc, vương tộc. Tuy nhiên, cha cũng không rõ ràng, ở phía trên cái này còn có bộ tộc cao hơn bộ tộc hay không."

"Quận tộc: Phải có ba vị đạt tới Chủng Huyết Cảnh."

"Bá tộc: Thì là phải có ba vị đạt tới Khí Mạch Cảnh."

"Đợi tộc: Thì là phải có ba vị đạt tới Thần Tàng Cảnh."

"Như vậy mỗi lần có một người tu luyện tăng thêm một cảnh giới lớn thì lại tăng lên một cấp bậc lớn."

Viêm Khiếu nghe được người cha không thiên vị nói lời này, đối với chuyện này cảm thấy vô cùng kinh ngạc, hóa ra bộ lạc chúng ta lại nhỏ yếu như vậy. Trong lòng nhất thời cháy lên ngọn lửa hừng hực, ta muốn trở nên mạnh hơn, không vì lý do gì, mà chỉ vì bộ lạc Viêm Tộc chúng ta!

Viêm Thịnh ném cho Viêm Khiếu một tấm lệnh bài, đây là lệnh bài ra vào Tàng Kinh Các Viêm Tộc của cha. Nơi này có quyền hạn tối cao, cầm khối lệnh bài này, Tàng Kinh Các sẽ không có hạn chế đối với con.

"Vâng thưa cha." Viêm Khiếu cầm lệnh bài đi về phía Tàng Kinh Các.

"Viêm lão buổi sáng tốt lành." Viêm Khiếu cầm lệnh bài đưa cho Viêm lão.

Viêm lão nhìn lệnh bài nói: "Vào đi, đến tầng thứ tư học tâm pháp trấn tộc."

Viêm Khiếu đi vào lầu một Tàng Kinh Các liền thấy một vài người trong bộ tộc đang tìm công pháp phù hợp với mình. Viêm Khiếu nhìn một chút, lầu một chỉ có trên dưới một trăm bản công pháp và võ kỹ. Lầu hai có sáu, bảy mươi bản, lầu ba lại chỉ có hơn hai mươi bản mà thôi. Đến lầu bốn, Viêm Khiếu chỉ nhìn thấy có ba quyển.

Viêm Khiếu nghĩ thầm, nội tình bộ lạc Viêm Tộc vẫn còn rất nhỏ yếu, trong lòng lại bùng lên ngọn lửa lần nữa.

Nhìn thấy công pháp trấn tộc mà cha đã nói tới, bèn cầm lên, ngồi xếp bằng trên mặt đất để quan sát. Sau khi nhìn hai canh giờ đã nhớ kỹ một phần Tố Cốt Cảnh, liền về trong nhà tu luyện.

Viêm Khiếu lấy thị hung thú - tài nguyên trong nhà cho mình tu luyện Tố Cốt Cảnh ba tầng, bắt đầu ăn.

Gọi người hầu trong nhà cầm lấy côn sắt, đập nát xương cốt của mình.

Đây là phương pháp tu luyện Tố Cốt Cảnh nhanh nhất, cũng là phương pháp thống khổ nhất.

"Thiếu tộc trưởng, nhịn xuống."

Liền dùng sức một côn đập về phía cơ thể Viêm Khiếu.

"A!"

Viêm Khiếu vẫn không chịu đựng nổi cảm giác đau đớn khi xương cốt toàn thân xương bị đập nát mà hét to lên.

Viêm Hoàng đứng một bên, nhìn con mình tu luyện. Nghe được con trai mình kêu thảm, thì vô cùng lo lắng.

Nhưng mà trong nội tâm nàng minh bạch, hắn là thiếu tộc trưởng của bộ lạc này. Nhất định hắn phải khiến cho bản thân trở nên mạnh mẽ, trên người hắn gánh vác toàn bộ bộ lạc. Nàng muốn khống chế lại tâm tình của mình, phòng ngừa để cho con trai mình nhìn thấy sự lo lắng, mà để tâm vào thời gian con trai mình tu luyện.

"Răng rắc, tiếng tạch tạch vang lên."

"A!"

Viêm Khiếu vô cùng thống khổ. Lập tức, thần chí Viêm Khiếu có chút mơ hồ. Viêm Khiếu cảm giác được bản thân không thể kiên trì nổi, xương cốt bị đập nát đau đớn. Liền muốn từ bỏ, khiến cho bản thân trôi qua mê man.

Đột nhiên, Viêm Khiếu nghĩ đến cuộc sống của bộ tộc.

Bạn đang đọc Trái Tim Liều Lĩnh (Bản Dịch) của Ngã Tưởng Mộng

Truyện Trái Tim Liều Lĩnh (Bản Dịch) tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MakeMoney
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.