Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xém chết

Tiểu thuyết gốc · 1971 chữ

Trong lúc đang nói chuyện với hệ thống thì vật thể đó đột nhiên từ phí trên nhảy xuống ngay phía sau lưng hắn, bất ngờ vì đột nhiên nó lại xuất hiện, và cũng chưa xác định được đó là gì Trần Phong chỉ còn cách lộn nhào về trước để giữ khoảng cách.

Sau khi tìm được vị trí tốt hắn quay lại để xem xem đó là thứ gì, phải mất mấy phút hắn mới tin được vào mắt mình, trước mắt hắn hiện tại là một loài côn trùng cỡ lớn, chính xác là loài Bọ Ngựa, thân dài năm sáu mét, cao gấp hai ba lần người trưởng thành, có hai cánh trước và hai cánh sau trông như tấm kính và có màu xanh lá cây nhạt vài chổ nâu nhạt, Đôi chân trước có dạng lưỡi kiếm, bờ trong có răng, chắc chắn là dùng để bắt mồi và chiến đấu với kẻ thù.

Hắn thằm than trong lòng, cứ nghĩ Yêu Thú chỉ là mạnh hơn người thường thôi chứ, không ngờ cả kích cỡ cũng đàn áp đối phương như vậy

Lúc này bọ ngựa từng bước đi tới, từng cái chân nhỏ của nó bước đi khi chạm đất tuyệt đối không gây ra một chút tiếng động nào nhưng vẫn cắm xâu xuống đất ba bốn phân, mặc dù thân hình có quá khổ một chút, nhưng chuyển động không hề chậm.

Trước mắt hắn bây giờ là một con yêu thú, mà yêu thú thì không hề có giới thiệu, trực tiếp tấn công mà thôi.

Hai chân trước đột nhiên giơ cao lên và bất ngờ nhàu tới và bổ xuống, tốc độ phải nói là chóng mặt, Trần Phong bình thường miễn cưởng thì có thể nhìn kiệp tốc độ Ngân Hoàng, nhưng trước con linh thú này hắn không hề bắt kiệp được dù là một chút hành động của nó.

Ngay lúc này nguy hiểm gần kề, vì quá bất ngờ không thể chạy, mà hắn cũng biết thân hắn không thể nào đỡ được đòn xác thương lớn này, rất may hắn nhớ đến lục thức

- lục thức

Chỉ nghe hắn hét lên một tiếng cơ thể như biến đổi, hai chân bọ ngựa vừa bổ xuống chỉ thấy thân hình hắn như tờ giấy lách qua lách lai làm chệt mục tiêu của con yêu thú.

Con bọ ngựa trước mắt cũng không vừa, hai nhát bổ vừa hụt nó liền thu hồi lại cặp vũ khí và lập tức lập lại đòn tấn công nhiều lần lữa, chỉ là đòn tấn công của nó quá nhanh, Trần Phong lúc này chỉ cần mất tập trung một chút thôi thì sẽ gặp thảm cảnh, hắn chỉ biết đứng yên mà dùng lục thức, một chút ý niệm muốn chạy đi cũng không kịp xuất hiện

Dường như biết đòn bổ bằng chân của mình không hề có xác thương với con mồi trước mắt, bọ ngựa liền chuyển đổi phương thức tấn công, không bổ được thì cắt ngang.

Hai càng bọ ngựa lúc này từ hai bên theo phương nằm ngang như hai lưỡi kéo cắt vào trong, ngay khoản khắc chết người thì hệ thống lên tiếng

-thức thứ hai của lục thức là Phong Bộ ( Geppou)

Lời hệ thống vừa vang lên như là cho Trần Phong con đường thoát, tình hình nguy hiểm làm hắn quên cả mình vừa mới nâng cấp Lục thức, ngay lập tức hắn thực hiện chiêu thứ hai của lục thức.

- phong bộ

Lời nói vừa dứt trong nháy mắt mắt chỉ thấy hắn nhảy lên trên, không chính xác là đạp không khí, hai giữa không trung như có một bề mặt vô hình, hai chân của Trần Phong liên tục đạp lên bề mặt đó, chân vừa đưa xuống lập tức cơ thể bay lên, rồi lại đổi chân

Bay lên cũng không có nghĩa là có lợi thế, đừng quên bọ ngựa có cánh, nhưng nó chưa cần dùng đôi cánh đó, chỉ tích tắc nó liền phóng lên hai chân vừa cắm vào giữa ngực Trần Phong, khoan hả nói đến cấp bậc chỉ cần thấy kích cỡ to lớn và tốc độ phóng của nó so với thân hình chưa đầy mét rưỡi của Trần Phong là đã biết hắn như thế nào rồi, chỉ thấy hắn bị lực chấn của đòn bay thẳng lại góc cây, lưng đập vào thân cây rơi xuống, máu trong miệng liên phun ra

Lúc này cơ thể Trần Phong như rã rời, cảm thấy nội tạng như đang mở Party trong bụng mình, nhưng hắn cũng thấy mình có phần may mắn, hồi sớm trước khi đi Trần Mẫu đã tặng hắn một cái Giáp Nội Y Thượng Phẩm, bà kêu hắn mặc vào phòng khi có điều bất trắc, nhờ điều đó đã cứu hắn một mạng, chứ với vài cái áo vải thì không thể nào đỡ được nhát đâm đó của con bọ ngựa, có khi nó còn xuyên qua cơ thể hắn nữa là

Nhưng đỡ được đòn đó hắn cũng bị trấn thương quá mạnh, hắn không ngờ yêu thú lại Lợi hại như vậy, ban đầu dù có nghe bao nhiêu sự tích về yêu thú thì hắn cũng chỉ coi chúng là loài động vật thấp kém, làm sao so được với người, bây giời thì hắn lại thấy hối hận vì suy nghĩ đó, bản thân dù đã tắm qua linh dịch mà vẫn không đủ sức thoát khỏi đòn tấn công củ nó,

Lúc này hắn cảm thấy ê nhức toàn thân, không còn chút lực để sử dụng, ngay lúc tưởng chừng phải xuyên không thêm lần lữa thì lại có tiếng phát lên.

- có đứa bé bị tấn công bên này, mau qua đây

Kỳ tích xảy ra, những rễ cây đáng lẽ không nên nhìn thấy mặt trời đột nhiên từ dưới đất nhô lên, mỗi nhánh rể phải to bằng cổ tay người lớn, mà lại có hơn chục nhánh mọc lên quấn quanh mấy cái chân nhỏ của con bọ ngựa, bị khống chế không thể di chuyển, nó giơ hai chân trước lên muốn cắt đi những nhánh rể phiền phức.

Ngay lúc đôi chân vừa giơ lên dù có nhanh nhưng không nhanh bằng một mũi thương, mũi thương từ phía sau lưng Trần Phong không biết của ai phóng đến đăm xuyên vào mắt ma thú đi thẳng ra phía sau cắm vào thân cây, một chất dịch màu xanh chảy ra từ cơ thể con bọ ngựa, đó chính là máu của ma thú, lúc này con bọ ngựa cũng nằm vật xuống đất, chắc đã chết.

- đệ đệ, đệ có sao không? -một thanh niên tầm trên hai mươi tuổi đi lại đỡ hắn dậy hỏi

- đệ không sao ạ

- cho thằng bé uống cái này

Một lão già khác mặt áo choàng màu tím lấy ra một viên đan màu đen nói.

Chàng thanh niên nhận lấy đan dược rồi dưa cho Trần Phong uống vào, chẳng có gì lại ngoại trừ tiếng thông báo của hệ thống.

-Phục Linh đan nhất phẩm, có thể hồi phục 100% linh lực cho ký chủ, ký chủ lưu ý, chấn thương khi nãy đã đả thông được 2/3 kinh mạnh còn lại của ký chủ, phục dụng đan dược này ký chủ vận hành Công pháp sẽ có cơ hội đột phá.

Lời hệ thống nói ra làm hắn ngạc nhiên, bị đánh cũng có cơ duyên như vậy sao, vậy mấy thằng thường xuyên ăn hành chắc sẽ mau đắc đạo lắm

Vừa uống xong liền thấy có một cổ linh lực từ từ hòa tan ra cơ thể, cổ linh lực từ viên đan phát ra mạnh đế nổi hắn có thể xác định được vị trí của đan dược đã đi đến chổ nào trong người.

Cảm thấy linh lực đã hòa tan xong hắn liền ngồi xuống vận hành Vô Danh Công Pháp, Linh khí đi vào ngay tức khắc, hắn phát hiện đúng thật là có vài kinh mạch mới đã được khai thông, hắn lập tức đưa linh được đi theo một chu kỳ, theo vòng kinh mạch mới, nhằm khai thông những kinh mạch khác.

Đối với hắn là bình thường, nhưng với lão già áo choàng tím kia lại là chuyện không bình thường, ông cảm nhận được Trần Phong là Luyện khí Tần ba, không bao lâu nữa là có thể đột phá, như không ngờ phục dụng xong đan dược lại có thể huy động một lượng lớn linh lực như vậy vào cơ thể, ông đâu biết kinh mạch hắn đã có một chút kỹ xảo từ linh dịch nên to lớn hơn thường, linh khí đi vào cũng nhiều hơn thường.

- tất cả nghe lệnh, hộ pháp cho đứa trẻ này, tất cả phải cảnh giác.

Lão già quay ra phía những người khác hô.

- lúc này một cô bé tầm trạc tuổi Trần Phong đi lên, ông ơi sao lại phải Hộ pháp cho tên đó chứ, chúng ta mau đi tìm đồ đi.

- con không biết đâu, theo tình hình này ta thấy, cậu bé đó sắp tiến giai rồi, là Luyện khí Tần 4 đó, chúng ta mà bõ hắn ở đây, hắn lo đột phá không khéo bị thú rừng ăn mất thì làm sao?

- vậy bao giờ hắn mới xong, ông ơi chúng ta không có nhiều thời gian đâu.

- nhanh thôi đừng gấp.

Nữa canh giờ đã trôi qua, lão gia áo tím bắt đầu thấy có vấn đề, rõ là khi nãy tu vi của hắn đã đến ngưỡng của đột phá, mà linh lực từ nãy giờ mà hắn thu vào phải nói là rất nhiều, nhưng tại sao vẫn chưa đột phá, lão càng nghĩ càng khó hiểu chỉ đành để đó khi hắn đột phá xong rồi hỏi.

Lúc này phía Trần Phong cũng không khác gì lão, hắn đã vận công được rất nhiều chu kỳ, đã vược chỉ định công pháp, vốn phải đột phá nhưng vẫn chưa có dấu hiệu, hắn thằm than khổ, đành hỏi hệ thống.

- hệ thống, tại sao lấy nhiều linh lực vậy mà chưa đột phá vậy.

- là do đòn chấn thương ban nãy, có lẽ nó đã làm nghẽn một kinh mạch quan trọng nào đó, điều này rất có lợi, ký chủ nên đi những kinh mạch mà từ nãy giờ linh khí chưa đi qua, làm thông lại kinh mạch thì sẽ bình thường

- ta luyện lâu vậy còn chưa đột phá ngươi lại la có lợi, ngươi thiệt là khó ưa

- ký chủ nên cân nhắc lại lời nói, vốn dĩ ký chủ đã đột phá rồi, chỉ là kinh mạch không lưu thông nên vẫn chưa có hiện tượng báo hiệu, nếu sau khi khai thông kinh mạch, linh khí lấy dữ đủ nhiều sẽ có thể tiếng tới luôn tần năm

- hiểu

Chợt hắn lại hỏi

- mà ta thắc mắc sao các kỹ năng thì phải học, mà công phải phải luyện

- vì hệ thống chỉ có chức năng bỏ qua cảm ngộ mà thôi, công pháp các tần khác nhau thì chỉ làm mạnh lên, trong khi kỹ năng mỗi tần một chiêu khác nhau, cảm ngộ được là thành công nên hệ thống có thể giúp loại bỏ phần cảm ngộ trực liếp thăng cấp

- hơi hiểu

- theo hệ thống biết khi tu luyện mà liên tục nói chuyện bằng thần thức 9 người là có 8 người tẩu quả nhập ma.

Hệ thống nói xong hắn cũng im bặt luôn, không dám nói chuyện nữa,

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.