Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu thú tự bạo

Tiểu thuyết gốc · 1405 chữ

Lúc này đoàn người hộ pháp cho Trần Phong lại gặp vấn đề, con bọ ngựa lúc nãy tự dưng đứng dậy, mặc kệ máu xanh cứ chảy không ngừng, hay càng cứ liên tục cắt đứt những nhánh rể bám quanh những cái chân.

- không lí nào, một đòn khi nãy đã đi xuyên qua tâm của nó, làm thế nào mà nó có thể sống được chứ- chàng thanh niên khi nãy đỡ Trần Phong nói.

- yêu thú thuộc loài côn trùng như vậy rất hiếm, đặc điểm của chúng là sống rất dai, cho dù ngươi có lấy não chúng, moi tim chúng ra chưa chắc chúng đã chết - Lão già áo tím nói.

Bỗng dưng lúc này nhìn thấy thân hình con bọ ngựa rung động, lão già áo tím dường như có rất nhiều kinh nghiệm về yêu thú, nhìn sơ lập tức hét to.

- tất cả mau chạy khỏi đây, con yêu thú này đang muốn tự bạo

Mọi người xung quanh phải có hai ba chục người, khi nghe thông báo điều đứng lên chạy bán mạng, đùa à, yêu thú tự bạo mà trong khi bọn chúng chỉ là Hồn Sư và Ngân Hoàng, vốn không hề có khả năng chống đỡ

Trong lúc mọi người chạy đi thì một cô gái tầm mười sáu mười bảy tuổi chạy lại phía lão già đang tỏa ra linh lực bao trùm lấy con bọ ngựa chưa rõ là muốn làm gì

- sư phụ, sao còn chưa đi?

- không động đến cơ thể thằng bé và đưa nó đi con làm được chứ? – lão già áo tím hỏi.

Nhìn qua phía Trần Phong đang tu luyện cô nàng trả lời

- cái này không khó, nhưng hơi mất thời gian

- cứ làm đi, ta có thể áp chế nó một lúc

Nghe vậy cô quay qua phía Trần Phong, hai tay tụ lại hai luồn tinh lực to gần bằng quả bóng, chợt cô quỳ một gối xuống ấn hay quả cầu năng lượng xuống đất, chỉ thấy vùng đất quanh Trần Phong đang chuyển động, khoản đất phía dưới Trần Phong từ từ tróc khỏi mặt đất mà bay lên, à chính xác là được đỡ lên, nó được một nhánh rể nâng lên, nhánh rể không ngừng vương dài ra, trong khi Trần Phong thì dang ngồi trên đó

Lúc này cô gái mới đứng dậy chuẩn bị chạy đi thì quay lại nói.

- sư phụ mọi người đã đi hết có thể bõ áp chế được rồi

- được ta đếm đế ba phải chạy thật nhanh rõ không

Không trả lời chỉ thấy cô gái gật đầu, lão già bắt đầu đếm đến ba buôn bõ áp chế phóng thẳng đến phía cô gái, không rõ lão đang ở tu vi nào mà tốc độ rất kinh khủng.

Lão một tay nắm lấy vai cô gái phóng đi, Trần Phong lúc này thì được nhánh rể tự vương dài đưa đi được một đoạn, rất nhanh hai người kia đã đuổi kịp được hắn, hai người vừa đi cách đó chưa bao xa thì nghe một chấn động lớn, khi nãy lão có để lại một màng linh lực để giảm bớt uy lực, không ngờ vẫn còn mạnh như vậy.

Cả ba chạy đến một khu vực thì thấy hầu hết mọi người điều đã tập trung lại, một thanh niên bước lên nói

- tình hình khi nãy rất nguy hiểm, không biết tại sao ngài vẫn ở đó cứu đứa bé này.

- nó có lợi hơn các ngươi.

Lời nói của lão làm cho hắn vừa tức vừa cười,

- một thằng nhóc thì làm gì được chứ, thật nhảm nhí.

phía Trần Phong cũng vừa hoàng thành đả thông các kinh mạch, chỉ tiết là thiếu một chút đã có thể dột phá được Luyện Khí tần năm, lúc này thì hắn nghe được cuộc nói chuyện của lão thì đứng dậy

- thật cám ơn mọi người đã cứu giúp lúc nguy hiểm, ta tên là Lăng Phong xin hỏi cao danh quý tánh của mọi người

Hắn thấy nên dấu đi thân phận, dù sao Trần gia cũng có không ít kẽ thù, nên tránh một chút thì hơn

Mất một lúc vẫn không ai trả lời hắn, cứ như đang trách nếu không tại hắn thì cũng không phải chạy thục mạng như vậy

Nhìn thấy Trần Phong tỉnh dậy lão liền quét thần thức kiểm tra một lúc, phát hiện điều lạ lão hỏi

- Ngươi cứ kêu ta là Bằng lão là được, không biết lâu như vậy ngươi đã đột phá được tới đâu rồi.

- Luyện Khí tần thứ tư, thiếu một chút đã là Luyện Khí tần năm

-Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?

- mười

Câu trả lời cực kỳ ngắn gọn nhưng lại làm cho tất cả như căm nín, thiên tài Luyện Khí, mười tuổi đã được Luyện Khí tần bốn, cái này là thiên tài nghìn năm có một, thật ra lão cũng đã đoán trước được điều này, theo suy nghĩ của lão thì thiên tài như vậy không thể khơi khơi à có, chắc hẳn do một tông môn nào đó bồi dưỡng từ nhỏ, lão cứu hắn vì nghĩ nếu may mắn được hắn về báo lại với tông môn biết đâu lại có phần lợi

- ta thắc mắc một chuyện, tại sao ngươi lại đi vào trong này, có đồng đội không.

- ta phụng mệnh sư phụ vào đây trải nghiệm chiến đấu với yêu thú, thật không ngờ yêu thú cấp một cấp hai lại mạnh như vậy.

- ai nói đó là yêu thú cấp một cấp hai?

- ta tự suy đoán, ngoài này lẽ nào có yêu thú cấp cao hơn sao?

- con bọ khi nãy là yêu thú cấp ba.

Nghe lão nói mà hắn bất ngời, hỏi lại hệ thống thì quả thật nó là yêu thú cấp ba, thật điên rồ, nếu khi nãy không có họ hắn 100% đã bị giết rồi.

- thật ngại quá, lần đầu vào nơi này không có tí kinh nghiệm nào hết.

Lúc này đột nhiên một cô bé từ đám đông chạy ra, trên người một bộ y phục màu hồng, thật đáng yêu, đó là cô bé khi nãy hối thúc không cho lão Bằng ở lại hổ trợ Trần Phong, lúc yêu thú chuẩn bị tự bạo thì đã được người khác đưa đi trước

- nói, làm sao ngươi có thể tu luyện như vậy được.

Nhìn thì đáng yêu nhưng lời nói lại rất khó nghe, tay cầm một thanh kiếm chỉ về phía hắn

- tu luyện thế nào? – hắn hỏi lại

- còn giả đò, mười tuổi làm sao ngươi có thể là Luyện Khí tần thứ tư được, có phải dùng cấm dược không.

- đúng thì sao?

- mau gia ra.

- không thì sao?

- ta giết ngươi

Hắn từ đầu cũng khá ngạc nhiên với cô nàng này, hệ thống cho biết thông tin cô bé tên là Triệu Mẫn, tiểu thư thiên kim của Triệu gia, cũng chỉ mười tuổi mà đã Luyện Khí tần ba

- Luyện Khí Tần ba đánh với Luyện Khí tần bốn, thắng nổi không ?

Hắn đứng khoanh tay lên tiếng hỏi kiểu trêu đùa.

- ngươi vừa mới đột phá, linh lực còn mỏng dĩ nhiên ta có phần thắng rồi

- thiệt không?

Vừa nói tay hắn lấy ra một viên đan từ hệ thống, mọi người thấy trên tay hắn có deo nhẫn chỉ nghĩ là lấy trong giới chỉ, nào có biết là lấy từ hệ thống ra, thứ hắn vừa lấy ra chính là Bình cảnh đan của hệ thống cho khi trước, giúp cho linh lực ổn định sau khi đột phá

Bõ thuốc vào miệng chỉ trong tích tắc linh lực xung quanh đã dầy đặt trở lại, nhưng chỉ có bằng lão tu vi cao cường có thể nhìn ra.

- là bình cảnh đan. – Triệu Mẫn ngạc nhiên thốt lên

- sao hả sợ không? – Trần Phong đắc ý hỏi

- ta sợ ngươi sao? nói rồi nàng cầm kiếm lao về phía hắn

Lúc này một thanh niên đi lại như muốn ngăn chặn cô bé thì bị Bằng lão giữ lại

- để xem thân thủ hắn thế nào, tiểu thư không dễ bị hạ đâu, khi nào có biến hãy xen vào

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.