Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động yêu thú

Tiểu thuyết gốc · 1522 chữ

- đinh nhiệm vụ “giải cứu yêu thú” hoàng thành một nữa, thưởng năm nghìn linh tệ, nữa quyển Giáng Long Thập Bát Chưởng, hình phạt tịch thu Phong Cước và Nhất Dương Chỉ

- hoàng thành một nữa cũng tính nữa à?

- hệ thống luôn dễ giải với ký chủ, nếu theo sự thật ký chủ không tham gia vào thì Cửu Vĩ Hồ sớm đã chết, dù không hoàng toàn bảo vệ được Cữu Vĩ nhưng cũng có công bảo vệ tính mạng, cho nên hệ thống mới tính là hoàng thành một nữa.

- ra vậy, nhưng có nhất thiết là tịch thu hai kỹ năng mới của ta không.

- thưởng một nữa thì phạt cũng một nữa, hệ thống sẽ không có chuyện trả giá

Dù sao lần này hệ thống cũng không lấy đi toàn bộ lục thức, mà hắn cung không quá thiệt thòi, quét sơ Thần thức ra bên ngoài hắn thấy không có ai nên tỉnh dậy.

Nhìn xung quanh, nơi này khá rộng, rộng hơn đại sảnh nhà hắn nữa, xung quanh có bàn có ghế, phía trên nữa là ba cái ghế đá to đùng,, nhìn lại thì hắn cũng đang nằm trên một cái ghế đá nữa vậy là có bốn cái ghế, tự mình suy luận hắn chắc chắn nơi này phải có bốn tên Yêu thú hóa hình đứng đầu, hắn hiện giờ yêu thú cấp 3 đánh còn không lại, nếu ở đây thì chết chắc, thân mình bắt đầu đứng dậy

Lo suy nghĩ vu vơ mà hắn không phát hiện hai tay hiện giờ đã bị băng lại như tay gấu, lúc ngồi dậy vô tình động đến vết thương, cảm giác đau đột ngột kéo đến làm hắn hét lên một tiếng.

Vội ngặm miệng lại vì sợ bọn yêu thú phát hiện hắn đã tĩnh, nhìn lại vết thương trong đầu hắn chỉ có một câu “ngu người, nghịch dạy làm gì để bây giờ ngón tay cũng không có lực”

Nhìn quanh cũng không thấy ai xuất hiện hắn thở mạnh một hơi, nãy mà la lớn tí nữa để cho bọn yêu thú đến không biết hắn sống sao.

Vừa bước chân xuống giường hắn thoát giật mình, một con hồ ly đang đứng phía dưới, mấy cái đuôi đang liên tục vẫy vẫy nhưng mừng hắn tỉnh lại vậy.

- một hai ba năm, chín cái đuôi, mày là con hồ ly hôm đó

Nghe lời hắn nói tiểu hồ ly liên tục vẫy đuôi, đầu thì gật liên tục tỏ vẽ đồng ý.

- không đúng, hôm đó mày bị con Mã xà kia thiêu chết rồi mà, sao lại sống lại được vậy?

- lúc đó ca ca đến kiệp nên đã cứu ta.

Một tiếng nói phát ra, giọng nói trong có vẽ như là của một cô bé từ đâu vang ra làm cho hắn giật mình, nhìn xung quanh không thấy ai hắn nhìn qua tiểu Hồ Ly hỏi.

- là ngươi mới lên tiếng?

- um

- không đúng, ngươi đâu phải yêu thú hóa hình, sao nói được tiếng người.

- ta đâu nói tiếng người, là ngươi hiểu được ý của ta.

- hiểu ý?

- đúng, một nữa nội đan của ta trong người ngươi, vì lý do đó nên ngươi và ta có thể tâm linh mà trò truyện với nhau.

- nội đan?

Hệ thống lúc này không cần Tuấn khang lên tiếng tự động cập nhật thông tin cho hắn, Nội Đan là thứ thông qua thời gian hình thành trong đan điền của yêu thú, nội đan có liên kết với sinh mệnh và tu vi của yêu thú, nội đan bị tổn hại thì tu vi giảm, nội đan bị hủy, sinh mệnh cũng dứt.

Nghe hệ thống truyền đạt hắn gật gù hiểu ý tự dưng lại thấy có vấn đề quay sang tiểu hồ ly cất tiếng.

- ngươi nói nội đang trong cơ thể ta, vậy còn ngươi thì là sao, chẳng phải nội đang liên kết với sinh mệnh của ngươi sao?

- yên tâm, ta chỉ để một nữa trong cơ thể ngươi thôi, tu vi bị giảm một tí chứ không ảnh hưởng gì.

- một nữa nội đan nghĩa là một nữa tu vi, sao lại không ảnh hưởng, nè tu luyện rất khó, yêu thú phải mất mấy trăm năm, hai ngươi lấy lại nội đan, đi, ta không cần đâu.

Vừ nói hắn vùa hả miệng thiệt to hướng đế phía hồ ly, lúc này tiểu hồ ly từ từ đi lại, một chân nó gõ vào đầu tuấn Khang rồi nói.

- ngốc quá, ngươi bây giờ mà lấy nội đan của ta ra là chết chắt

- tại sao?

Lúc này tiểu hồ ly còn chưa kịp lên tiếng thì một giọng nói lạ vang lên

- toàn thân điều ngắm độc của con mãng xà đó, không có cái gì chặn đọc tính thì chắc chắng chết rồi.

Giọng nói như của một người đàn ông, âm thanh phát ra trong rất mạnh mẽ, chỉ là dù nhìn hướng nào cũng không thấy có người làm Trần Phong tò mò.

Đột nhiên một thân hình xuất hiện trước mặt hắn, dáng người, đầu sư tử, hàm răng sắc nhọn nhe ra hết cở, giật mình Trần Phong té ngữa ra sau, đầu vừa chạm đất lại thấy một cái đầu màu đen, hình như là họ mèo, đó chính là báo đen, một con báo mang hình người.

Lúc này tiểu hồ ly bò qua phía Nhân Sư nói.

- đại ca, nhị ca, sao lại hù người ta như vậy chứ.

- giớn với hắn tí thì có sao, hắn cũng không thể nào chết được.

- người ta là con người, còn đang bị thương mà ca nói vậy sao được.

- đúng hắn là người, vì một con người mà muội trách ta, huhu Hắc Miêu, ta bị nó cho ra rìa rồi

Nhân sư hai tay ôm mặt quay vào vách đá tỏ vẽ đang khóc, nhìn thân hình đồ sộ như vậy mà mới đụng tí đã khóc trong thật tức cười.

Lúc này con báo đen hình người mà Nhân Sư kêu là Hắc Miêu bước lại đỡ Trần Phong dậy lên tiếng.

- đừng sợ, tên đó hay bị khùng lắm ngươi đừng quan tâm.

- ngươi nói ai khùng – nhân sư quay ra đáp lời.

- hai người thôi được không, sao cứ cãi nhau hoài vậy.

Tiểu hồ ly lúc này mới phóng lên giường đá nói, Trần Phong cũng đã bình tĩnh lên tiếng.

- hai người là..

- ta không phải người, ta là yêu thú sư tử, tên là Thái Sơn

- ta là Hắc Miêu.

Hai con yêu thú nữa người nữa yêu đáp lời.

Trần Phong lúc này hơi bị bất ngời, cứ nghĩ yêu thú hóa hình sẽ hung dữ lắm, ai ngờ lại khùng hơn hắn tưởng.

- ta thắc mắt tại sao ngươi lại đi vào tận đây, hơn trăm năm nay chỉ có một vài người vào, nhưng kẻ nào cũng toàn râu tóc trắng tinh, tu vi cũng cao, còn kẽ tu vi không ra gì mà tuổi tác không bao nhiêu như ngươi là lần đầu thấy đó. –Hắc Miêu nói

tức nhiên hắn không thể nói là đi vào đây để đánh yêu thú, biết đâu hai tên này nghe xong lại ăn thịt hắn thì khổ.

- ta vào đây để tìm thảo dược, nhưng vô tình đi lạc

- hóa ra là một tên nhân loại biết luyện dược, nè ngươi luyện được đến cấp mấy.

- dưới thần dược cái nào cũng luyện được

Hăn nói vậy không phải đùa, hiện có hệ thống chuyện bán đồ, chỉ cần hắn muốn là hệ thống có, chủ yếu là coi hắn có điều kiện hay không, cho nên nói quá một tí cũng không sao, với hắn thấy tên này quan tân hắn luyện dược nên chắc là có ý muốn sử dụng đan dược gì đó.

- nè ngươi đừng tưởng ta ở trong đây không biết gì về loài người, tuổi như ngươi luyện được Tam Phẩm đan dược cũng là thiên tài, nhưng nói Cửu phẩm, ta không tin – hắc miêu phản bác

-này, người đừng xem thường hắn, hắn không bình thường đâu.

Thái sơn lên tiếng.

- cái gì không bình thường

- ngươi biết tại sao tay hắn bị thương không ?

- trong bụng con mãng xà đó tức nhiên là nhiểm độc.

- nhiểm cái đầu mèo nhà ngươi, đó là Thoái Cốt Tán đó, ta cho ngươi biết, nếu ta đến trể thì con mãng xà đó đã bị thoái cốt tán rửa sạch dạ dày rồi.

Nghe lời của Thái sơn hắc miêu lập tức kích động, tay nắm lấy cổ áo của Tuấn khang nhấc lên

- nói, người tại sao lại có Cái chất độc đó.

- ta..ta..là ta dựa vào một quyển sách mà chế tác theo để bảo vệ bản thân.

- nhị ca thả hắn xuống đi, hắn không có ý xấu đâu.

Tiểu hồ ly thấy tình hình căng thẳng nên lên tiếng ngăng cản.

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.