Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thảm sát 300 năm trước

Tiểu thuyết gốc · 1450 chữ

Nhờ lời nói của tiểu hồ ly Hắc Báo mới thả Trần Phong xuống, được thả ra Trần Phong lên tiếng hỏi

- chỉ là một chất độc, làm gì phải kích động vậy chứ?

- người…

Hắc báo hung hăng nhìn Trần Phong, ngẫm một hồi hắn lại nói.

- ngươi có biết đó là thứ không chỉ mình ta mà cả khu rừng này, tất cả sinh vật điều không muốn nó tồn tại không hả.

- không tồn tại ?

Không trả lời Hắc Báo quay mình rời khỏi, lúc này Thái Sơn mới lên tiếng

- tên đó hơi nóng tính người đừng quan tâm

- ta biết rồi.

- ngươi tên gì ?

- ta tên tua….là Lăng Phong

- Lăng Phong sao, cũng không có gì đặt biệt.

- ý ngươi là sao ?

- hỏi Tiểu Bạch kìa

Lúc này hắn mới quay sang tiểu hồ ly bên cạnh lên tiếng.

- ngươi là Tiểu Bạch ?

- um

- ý của tên….à của Thái Sơn ca ca là gì ?

- thật ra ta có đôi mắt không bình thường.- Tiểu Bạch nói

- to hơn hay nhỏ hơn ?

- không phải, mắt của ta là một trong 4 đôi mắt được gọi là dị nhãn gồm Thiên, Địa, Linh, Thần, mắt của ta chính là Thiên Nhãn

- mắt mà cũng phân loại nữa à.

- um, Thiên nhãn nhìn được tương lai, Địa Nhãn Xem lại Quá Khứ, Linh Nhãn nhìn thấy sinh mệnh, Thần Nhãn lại là thứ lợi hại nhất.

- lợi hại cở nào.

- ta không biết.

- vậy cũng là lợi hại sao?

- thì nghe nói vậy mà.

- um thì vậy, những vẫn chưa liên quan đến vấn đề

- có chứ, lúc ngươi từ trong bụi cây bay ra, Thiên Nhãn của ta đã nhìn thấy ngươi…

- ta làm làm sao?

- ngươi đánh với Ma Vương Cổ Chu

- cổ chu?

- Là kẽ dẫn đầu ma tộc, đã ba lần dẫn quân sang muốn tiêu diệt sinh vật trên đại lục này.

- đã ba lần, những hiện tại không có dấu hiệu gì, tức ba lần đó thất bại.

- đúng

- vậy sợ gì.

- ba lần đó là mấy nghìn vạn năm trước, lúc đó trên đại lục có con Người Tu vi Vô Thượng, Yêu Thú Hóa Hình vô số, thêm cả mấy nghìn tộc dân khác liên thủ mới đánh đuổi được thôi, hiện tại một bóng người Tu vi Vô Thượng cũng Không Có, trong khi đó ta lại thấy, mười năm sau, đó là lúc ma tộc trổi dậy, chỉ tức là yêu thú vì cái phong ấn quái quỷ con con người các ngươi nên bây giờ không thể tiếng vào mà cảnh báo với các tộc nhân khác

- thế thì sao, không lẽ bắt ta đi đánh ma vương.

- đúng

- thôi đi, đâu phải ngươi không thấy, một con yêu thú cấp tám ta còn đánh không lại đó, không phải ta sợ, chỉ là không có phần thắng ta không làm

Lúc này Thái Sơn lại lên tiếng

- Nhân Loại, Tinh Linh, Long Tộc, Hải Tộc, Cổ Tộc, Tiên Tộc, Dị Tộc…..ở bên ngoài có hơn trăm tộc nhân khác nhau, ngươi không biết đi tập hợp chúng à, bọn ta thì không thể ra ngoài, ngươi thì có thể, tập hợp lại dù sức không có nhưng với số lượng đông như vậy chắc chắn phải áp đảo bọn Ma Tộc rồi

- ta không…

- không gì? – Thái Sơn hỏi

Trần Phong lúc này như là muốn tự tử cho xong, vừa lên tiếng muốn từ chối công việc không lợi nhuận này thì lại nhận được nhiệm vụ từ hệ Thống.

- đinh, hệ thống giao nhiệm vụ cấp S hạn 10 năm “tập hợp 50 tộc nhân khác nhau” phần thưởng chức danh Anh Hùng Đại Lục, Vé trở về trái đất, thất bại hệ thống ngừng phục vụ

- đinh, hệ thống giao nhiệm vụ cấp S vô hạn “chiến thắng Ma Tộc” phần thưởng Vé chuyển không gian, hình phạt thất bại Hạ toàn bộ cấp bật, tịch thu các kỹ năng, làm tai sai ma tộc vĩnh viễn

- tức nhiên là không thể nào không đồng ý rồi

Vừa nói hắn vừ cố cười tươi nhưng trong lòng lại vô cùng đau khổ, vốn chỉ muốn sống thoải mái ở thế giới này, bây giờ lại dính vào cái nhiệm vụ chết bầm, lại phải phiêu lưu nữa rồi.

- hay lắm, ngươi còn nhỏ mà biết phân biệt chuyện lớn nhỏ ta thích ngươi rồi.

Vừa nói Thái Sơn vừa vỗ thật mạnh vào vai Tuấn Khang, Thái sơn vốn dĩ là yêu thú, đó giờ đã quen sức mạnh, nào biết con người yếu kém, Trần Phong có cảm giác như bã vai bị nát hết ra rồi

- các người yên tâm, khi nào tay ta hồi phục ta sẽ đi triệu tập mấy cái tộc nhân khác đánh Ma Tộc.

- ờ…ta e là….

- chuyện gì ?

Thấy Thái Sơn ấp úng Trần Phong hỏi

- ta e là tay ngươi không thể lành dược đâu.

- ý ngươi là sao.

-…

- sao lại im lặng ngươi nói đi, mau nói ta bị làm sao ?

- NGƯƠI IM LẶNG Đi

Quá căng thẳng, Trần Phong quên mất kẻ trước mắt mình là một yêu thú nữa hóa hình, thực lực có phần cao hơn lão Gia Gia ở nhà đó, một tiếng hét của hắn là cho Trần Phong cứng người, cả người một chút cử động cũng không còn lực

- tay ngươi đã bị phế rồi….ngươi dùng Thoái Cốt Tán thì tức nhiên phải biết, nó có công dụng gì chứ, hai bàn tay của ngươi sau lớp vãi băng đó chỉ là mấy đốt xương mục thôi, chưa kể trong người ngươi toàn là Xà độc, Nội Đan của Tiểu Bạch chỉ ngăn được nhất thời mà thôi, hết cách ta đành dồn hết chất độc sang hai cánh tay, một tuần sau, khi mà hai cánh tay ngươi hoàn toàn chứa hết chất độc thì ta sẽ tháo cả hai tai ngươi ra để bảo toàn mạng.

Nghe từng câu Thái sơn nói mà cả người như chết lặng, một người sống không có tay….vậy sống có mục đích gì, đây không phải trái đất, không có chổ cho kẻ tàn tật, hắn bây giờ mới hối hận, một phút nông nổi, tự cho là đã lường trước mọi việc, bây giờ mới thấy mình ngu.

Lúc này cả Trần Phong, Thái Sơn, và tiểu Bạch điều im lặng, mười phút trôi qua chợt Thái Sơn lên tiếng.

- hình như còn một cách

- là cách gì ca mau nói đi ?

- trong Ma Cốc còn lưu Giữ cơ thể của người đó.

Chợt Thái sơn quay mình chạy đi chỉ để lại một câu

- Tiểu bạch ta đi tìm Hầu Lão mượn lại cái xác đó, nhớ canh chừng tên đó

- hắn làm gì vậy – tuấn khang hỏi

- để ta kể huynh nghe cái này.

Vừa nói Tiểu bạch nhảy về phía chiếc bàn đá đối diện, sau khi an tọa thì bắt đầu lên tiếng.

- 300 năm trước, con người nghe ngóng biết được trong Ma Cốc có chứa một Thần Bảo, dẫu biết nguy hiểm như vì lòng tham họ đã tạo ra một loại thuốc tên là Thoái Cốt Tán, dược tính của nó độc hơn thứ mà huynh sử dụng rất nhiều, kể cả cha của Hắc Báo ca là yêu thú hóa hình cũng không chịu được mà ra đi

Năm đó cả cánh rừng Yêu Thú này điều nhộm máu đỏ, loài nào tu vi cao thì sống thêm được vài canh giờ, những loài tu vi Thấp bé thì cả xương cũng mục nát, bọn con người đi đến đâu rải độc đến đó, không những yêu thú, kể cả những đại thụ nghìn năm cũng bị hủy vô số, suốt gần ba tháng liền, tất cả yêu thú điều phải chốn chạy khắp nơi, cho đến khi người đó xuất hiện, một kẽ mang hai dòng máu, Long Tộc và Yêu Thú, mẹ người đó là Phượng mẫu, là người đã hi sinh trong cuộc thảm sát đó, người đó biết tin quê mẹ gặp nạn lập tức từ Long tộc chạy đến đây, sức mạnh vô cùng phi thường, vô số huyền thần nhân loại đã bị người đó giết chết, nhưng cuối cùng vẫ hi sinh vì con người xảo trá.

- ý ngươi là lấy tay của người đó ghép cho ta.

- um

- Trước khi chết người đó có nói là cơ thể của người do lai tạo từ hai dòng máu, rất quý giá, để lại cho quể hương có khi cần đến.

Bạn đang đọc Trạm Hệ Thống 01 sáng tác bởi Ngotannhat2002
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Ngotannhat2002
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.