Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bị chặn cướp !

Tiểu thuyết gốc · 2057 chữ

Nếu muốn tu vi đột phá nhanh hơn nữa hắn còn phải chăm chú nhiều, nhất là khoản thực hành của hắn thì hiện tại chưa có cái gì ngoài lấy lượng linh lực khổng lồ đi đè người. Nếu không có một thân linh lực vượt cấp như hắn thì chắc hắn cũng đã đi đời từ lúc gặp Hoắc Lâm Bạo Viêm Hổ rồi.

Lần này hắn tới đàng hoàng lên đi ra cũng là đàng hoàng mà đi, tất cả những hành động của hắn đều có người xung quanh theo dõi báo lại cho Dương Võng trực chờ bên ngoài. Chỉ cần hắn xuất phát thôi sẽ phát động tấn công ngay lập tức !

Chẳng tốn chút mấy thời gian hắn đã đi ra ngoài thành tầm hai mươi dặm, lúc này Lục Bảo lôi chiếc phi chu kia xuất ra ngắm một vòng rồi gật đầu khá ưng.

Dù sao chưa có thần thức lên đồ vật trong nhẫn trữ vật cũng chỉ là thấy khí tức cùng hình dáng mà phân biệt ! Không thể bằng nhìn tận mắt như thế này được !

-----------------

Dương Võng : " Tất cả chuẩn bị xuất phát !! Cấm được gây ra động tĩnh lớn !"

Sau khi nghe Dưỡng Võng hắn câu này tất cả các sát thủ đều gật đầu nhưng không nói câu gì, tất cả chỉ như một mình Dương Võng hắn là người sống vậy. Cái này chính là quy định của tổ chức sát thủ ! Tất cả mặt đều được che bởi mặt lạ có ngăn cản thần thức xem tới, không nói chuyện chỉ có kí hiệu !

---------------------

Lục Bảo hắn cũng lắc mình một cái liền lên tới trên thuyền, lúc này trên người hắn tách ra một đạo ánh sáng nhẹ rồi hiện ra một người nữa y hệt hắn. Đây chính là Quang Minh phân thân, dựa theo ban ngày cùng lên rất cao nếu vận dụng Hắc Ám phân thân sẽ bất tiện hơn ! Đó là theo luận điểm hắn nghiên cứu ra từ hai đạo thiên phú này.

Thật ra đó là khi chiến đấu, càng nhiều ánh sáng càng hợp Quang Minh còn Hắc Ám thì ngược lại. Nhưng do quan niệm đó mà hắn triệu hồi ra cũng là thói quen. Quang Minh phân thân lắc người liền tới trong khoang thuyền rồi đưa tay ra truyền linh lực khởi động trận pháp của phi chu. Khi Quang Minh phân thân bắt đầu khởi động thì phi chu từ từ phóng thẳng lên trời cao bay về phía Bắc Phương hướng mà đi.

Thời gian hắn ngốc đọc thư tịch cũng không lãng phí, nếu chỉ tính trong Mộc Nguyên Lục Địa thì các vị trí thành lớn hắn đều có nắm bắt trong đầu, lên việc này không hề khó khăn.

Chỉ là hắn tự nhiên cảm nhận được khi hắn bắt đầu xuất phát thì cũng có một chiếc phi chu xuất phát theo phía sau hắn năm dặm ! Cái này bọn ngốc không biết là hắn có thể cảm nhận biến động linh khí trong năm mươi dặm sao, không phải vậy mà bọn hắn không hề nghĩ rằng một tu sĩ Phá Đan đỉnh phong có thể cảm nhận được mười dặm ! Cái vấn đề này là Lục Bảo hắn khác biệt, hắn là dùng thiên phú cảm ứng chứ không phải thuần linh khí cảm ứng như các tu sĩ Phá Đan khác !

" Cái này là có chuyện gì ?"

Lục Bảo lấy ra một cái ghế ngồi trên đầu khoang thuyền cảm ứng thấy vậy liền nói. Hắn cũng không thể nhìn kĩ từng người từng vật được, nhưng dựa theo tốc độ di chuyển và linh lực phân tán ra hắn vẫn có thể rõ ràng cảm ứng được ! Đừng nói là chỉ năm dặm, dù bọn hắn có cách năm mươi dặm Lục Bảo hắn cũng có thể mang mác cảm ứng được.

Chỉ là cái phi chu đi sau kia vẫn giữ khoảng cách như vậy không có ý định phi lên hay làm gì khiến hắn cũng chả bận suy nghĩ, thật sự thì sau khi cảm nhận qua thì hắn không quan tâm bọn người kia. Vì dù sao chả có ai là cường giả mạnh hơn hắn hết, vì vậy hắn mới không thèm để tâm.

----------------------

Trên chiếc phi chu của Dương Võng.

Dương Võng lúc này cũng nhận được truyền tin của sư tôn hỏi đã động thủ chưa, cái này hắn báo lại chưa tới thời cơ. Dù sao theo hướng mà Lục Bảo đang đi thì chả mấy chốc là đi ngang qua Vạn Yêu Thành cùng Mộc Nguyên Thần Tông !! Cái này cũng không thể hành động được. Giữa Mộc Nguyên Thần Tông cùng Vạn Yêu Thành đều có nhân mã canh thủ ở đây tránh trường hợp yêu tộc muốn xâm nhập có ý đồ xấu gì.

Mà được Lục Bảo hướng tới chính là giữa hai nơi đó, nếu muốn động thủ thì phải chờ sau khi qua mới có thể khai đao tránh trường hợp Lục Bảo hắn chạy thoát. Cái thời gian này cũng là nhanh chóng, chỉ tốn nửa ngày đã theo Lục Bảo đi qua.

Nhưng tới đây lại thấy Lục Bảo hướng phi chu sang phía Đông Bắc mà đi, Dương Võng cũng mỉm cười sai bảo đi theo, hiện tại cũng đã là trời đêm ngả xuống. Lúc này đi cướp tiền đúng là thuận theo thiên địa rồi.

" Ha ha ha !! Người nào lấy được đầu tên đó liền thưởng năm triệu linh thạch hạ phẩm !!"

Cái này một câu nói của Dương Võng là khiến cho ba mươi tu sĩ Nguyên Anh kia nổi lên hứng thú thật mạnh mong chóng muốn tới giết hắn Lục Bảo nhanh hơn. Đừng thấy năm triệu này là ít, nó tương đương giết năm con yêu thú Nguyên Anh đấy !! Mà mỗi một con yêu thú Nguyên Anh đều phải bốn tới năm Nguyên Anh hậu kỳ mới săn giết được là biết khó khăn không nhỏ. Còn bây giờ chỉ là một cái đầu của tu sĩ Phá Đan ... thử hỏi ai mà không thèm khát.

Chỉ là Dương Võng lần đầu đi làm việc này vẫn liên quan tới tương lai chính mình lên cầu ổn thỏa, quyết định một canh giờ sau liền vây giết. Hắn cũng không muốn mới thoát khỏi ranh giới Mộc Nguyên Thần Tông lại gây ra động tĩnh ! Dù có nhỏ chăng nữa.

Còn Lục Bảo lúc này cũng là đặt lưng nằm ngủ trên một chiếc ghế tựa đầu khoang thuyền, cái này tất cả hành động của bọn Dương Võng di chuển đều được phân thân Hắc Ám nắm bắt hết thảy chỉ là cũng không quan tâm cho lắm. Điều khiển phi chu buồn chán mà xem xét thôi. Này cũng là tới tối Lục Bảo triệu hoán ra Hắc Ám phân thân, còn Quang Minh phân thân thì cũng ở ngay cạnh Hắc Ám phân thân để còn đổi vị trí. Lần này di chuyển tới Đan Thành dù phi chu gấp năm lần tốc độ với lần đi cùng Thanh Trúc đi nữa thì cũng phải mất hai ngày mới tới nơi. Hắn là muốn nằm ngủ một chút lên cho hai phân thân canh gác luôn.

Lúc này Lục Bảo cũng là ngủ thật không chút động tĩnh hay suy nghĩ, trừ khi phân thân hắn xảy ra truyện hoặc đánh thức hắn chứ hắn là muốn ngủ một phát luôn hai ngày này. Từ lúc xuyên qua tới thế giới này đã xảy ra rất nhiều chuyện, có chuyện vui - chuyện buồn. Có cái khiến hắn đau khổ, có cái khiến hắn bất ngờ. Nhưng hắn tự nhủ ngoài thời gian sinh sống với A Ngưu ra thì không chút nào vui vẻ hết.

Kể cả vào tông môn, hắn cũng chỉ là một cái bóng chăm chăm đọc sách ... chỉ có bình lặng nhẹ nhõm sống qua ngày rồi lên tu vi ầm ầm ....

Chẳng bao lâu sau Quang Minh phân thân đang luyện thương ở trong phòng thì quay sang nhìn Hắc Ám phân thân một cái rồi nhẹ dùng linh lực đưa Lục Bảo đang nằm trên khoang thuyền vào trong phòng. Còn hắn lại thay thế chỗ Hắc Ám phân thân điều khiển con thuyền. Hắc Ám phân thân cũng không nghĩ nhiều liền lên mũi thuyền ngồi đả tọa tu luyện

Dù sao hai phân thân này đều có ý thức riêng của mình lền khi cảm thấy bọn người theo sau có ý đồ xấu không muốn ảnh hưởng tới Lục Bảo liền đem hắn đang ngủ di dời vào trong. Miễn phân thân chưa chết thì không nhất thiết đánh thức Lục Bảo.

Lúc này chỉ nghe thấy tiếng xé gió ầm ầm lao tới, Quang Minh phân thân cũng nhẹ mà hạ tốc độ của thuyền lại rồi dừng hẳn.

" Xoẹt !! xoạt ...."

Lúc này chỉ thấy có ba mươi mốt người bao vây quanh phi chu, trong đó là Dương Võng dẫn đầu ! Cái này khí tức khiến Hắc Ám phân thân nhíu mày... vì hắn đã từng cảm ứng qua trên người Kim Quân lão gia hỏa kia !!! Cùng lúc quét qua một vòng Đan Vương Các tìm kiếm Ninh Ngọc cũng đã thấy qua lên không còn gì khác liền biết lão gia hỏa kia có ý đồ cướp đoạt chính mình.

" Hừ ..."

Nghĩ tới đây hắn hừ nhẹ mỉm cười lắc đầu rồi không đợi Dương Võng ra lệnh hay nói gì Hắc Ám phân thân bay ra khỏi trận pháp bảo vệ của phi chu rồi nói :

" Đúng là chim chết vì mồi ! Người chết vì tham mà ... Kim Quân lão gia hỏa kia đúng là bán mặt của Đan Vương Các !"

Nghe được câu nói này của Lục Bảo, Dương Võng liền sững người lại không động tĩnh. Thầm nghĩ " Chết tiệt sao tiểu tử này lại biết được ! Không ổn !!!" nghĩ vậy hắn liền hô lớn :

" Động thủ !! Nhanh giết hắn !!!"

Dương Võng cũng là lo lắng tiểu tử Thiên Linh này liên lạc với bên ngoài báo cáo lại tình hình, đến lúc đó thì đừng nói hắn mà ngay cả sư tôn hắn cũng không giữ được cái đầu đâu.

" Mẹ kiếp ... giết hắn !"

Càng khó chịu hơn là hắn lơ là quên mất không bố trí trận pháp Cấm Linh ! Nếu tiểu tử này mà dùng ngọc giản cao cấp hoặc thủy kính thì cũng coi như là hắn với sư tôn tiêu đời !!!

Chỉ tiếc Hắc Ám phân thân cũng đảo mắt qua một vòng rồi cười nói :

" Ầy... đông nha ..."

Rồi sau đó một đạo thương ảnh như trong sách giáo khoa được dạy mà bay ra lướt qua cổ hai tu sĩ Nguyên Anh đứng gần nhất mà tới. Chỉ sau một lần vung thương liền kết liễu hai tu sĩ Nguyên Anh thành hai bộ thân thể rơi xuống mặt đất bụp bụp hai cái.

Thấy một màn như vậy tất cả những người xung quanh đều chậm lại một nhịp nhìn phía Hắc Ám phân thân...

" Ực..." Dương Võng thấy một màn này cũng đang trong đà phi lên liền rụt cổ quay ngay lại phi chu đứng ra lệnh :

" Nhanh giết hắn ! Hắn chỉ là Phá Đan hậu kỳ ! Đáng chết hai tên kia lại dám lơ là !!"

Nghe thấy vậy hai mươi tám danh sát thủ xung quanh liền nhíu mày rồi xuất ra vũ khí của riêng mình, cái này cũng là bọn hắn chủ quan tưởng chỉ là một con kiến Phá Đan mà thôi.. không ngờ lại có bản sự một thương giết hai tu sĩ Nguyên Anh trung kỳ như vậy !!

" Vụt vụt !!"

Đám sát thủ này cũng đã qua đào tạo lên một đội bốn người liền phi lên bao quanh Hắc Ám phân thân.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.