Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rời Vu Sơn Thành

Tiểu thuyết gốc · 1844 chữ

Nam nhân cũng gật đầu coi như thấy tiểu tử này có chút lễ độ, càng khiến hắn tò mò về gia thế của Lục Bảo. Như hắn biết tính toàn trong toàn thể các gia tộc lớn hiện này, tất cả các đại công tử dù có tiền tới mức nào cũng không có tới con số năm trăm triệu hạ phẩm linh thạch chứ đừng nói là gần một tỷ như này ! Chủ yếu nhất còn dám bỏ ra gần một tỷ linh thạch hạ phẩm để mua đan dược hỗ trợ đột phá trúc cơ !

Như đã nói kể cả Ninh Ngọc là một Đan Sư Huyền Cấp chăng nữa thì số lượng tiêu tốn linh thạch của nàng cũng gần hết hầu như không còn, lên dù có kiếm được một triệu linh thạch hạ phẩm mỗi năm thì nàng cũng không có tích góp được bao nhiêu. Kỳ quái là tiểu tử trước mặt đây lại mang ra tới con số lớn như vậy ! Không biết là con em gia tộc nào ẩn cư ! Thiên Gia ư ? Chưa nghe nói qua ...

Cũng không chờ Lục Bảo nói nhiều nam nhân mặc áo đen liền nói : " Ta đã mang tới đan dược ! Không biết công tử đây muốn trả như nào đâu ?"

Nghe vậy Ninh Ngọc liền bổ xung : " Vì Thiên Linh công tử có lệnh bài Bạc thành viên của Đan Vương Điện lên chỉ cần trả 760 triệu linh thạch hạ phẩm !"

Nghe Ninh Ngọc nói xong nam tử áo đen cũng không nói chỉ gật gật đầu chờ hướng Lục Bảo xem xét. Hắn cũng không sợ tiểu tử này đùa giỡn, lần này chỉ là tiện đường hắn làm việc lên đi qua xem xét luôn mà thôi.

Lục Bảo cũng không nhanh không chậm lấy ra bốn chiếc nhẫn trữ vật lơ lửng trên lòng bàn tay rồi hướng phía nam tử đó dần đi qua. Dù sao hắn cũng là tin tưởng một cường giả Phá Phàm chả đi ăn hắn chút tiền này.

Lục Bảo : " Đây thưa tiền bối !"

" Ừm..." Nam tử áo đen nhận lấy bốn chiếc nhẫn dùng thần thức quét qua một lần rồi gật đầu nhẹ nhàng. Sau đó liền phất tay ra một chiếc nhẫn trữ vậy hướng Lục Bảo bay sang nói : " Đây là đan dược !"

Lục Bảo tiếp nhận xong cũng chuyền linh lực vào xem xét một hồi mới gật đầu chắp tay nói : " Đa tạ ! Vãn bối xin cáo từ, hẹn sau có thể gặp lại ngài !"

Lục Bảo chắp tay nói xong liền hướng Ninh Ngọc chào tạm biệt rồi hướng phía lầu dưới đi xuống biến mất khỏi tầng sáu Đan Vương Các. Lúc này chỉ còn ba người Ninh Ngọc, Kim Quân lão nhân với nam tử kia trong phòng. Từ lúc giao dịch tới lúc hoàn thành Kim Quân lão nhân không dám hé nửa lời, vì hắn biết nam tử trước mắt hắn là ai. Nếu không được sự cho phép ai dám nói.

" Hm... hay cho một tiểu tử ! Báo cáo cho các phân bộ liệt tên hắn vào Kim Bảng của Đan Vương Các, sau này hắn có tới phải chăm sóc đặc biệt !"

" Còn nữa ! Ninh Ngọc ! Ta cảnh cáo lần thứ hai ! Với một khách hàng lớn như này dù có không chắc chắn đi nữa cũng không thể tiếp đón như vậy !"

Nam tử áo đen vừa giọng trầm thấp nói khiến Ninh Ngọc nghe cũng chỉ biết run rẩy mà thôi. Cái này chính Phó Điện Chủ của Đan Vương Điện ! Nếu muốn trong giới đan sư này sống sót được thì đây là một đầu không thể nghịch. Tuy biết vấn đề rất nhỏ con nhưng áp lực khi Lục Bảo đi thì không gian xung quanh bị linh lực của người này đè nén càng làm thêm uy nghiêm, một sự khống chế từ thần linh đối với những con kiến không thể kháng cự !

" Ực..." Kim Quân lão nhân ở bên cạnh cũng chỉ biết nuốt nước bọt nhẹ một cái, dù có áp lực cũng không dám thở mạnh.

" Phù ...." Chỉ là không bao lâu thì thân ảnh đó biến mất làm hai người ngã quỵ gối xuống đấy thở hồng hộc. Cái này chỉ là tiếp khách nhân có vấn đề thôi liền một chút cảnh cáo, chứ nếu không chưa chắc nhẹ nhàng như này.

Cũng chính vì luật lệ của Đan Vương Các rất quan trọng lên nam tử khi đến mới nghe thấy Ninh Ngọc xưng hô với Lục Bảo là Thiên đệ ! Cái này đối với khách nhân là không được sai xót, lên cho nàng một bài học nhỏ mà thôi.

Kim Quân lão nhân vì tu vi cao hơn Ninh Ngọc lên cũng nhanh phục hồi hơn nhanh chóng đứng dậy đi mất. Cái này nếu giao dịch đã xong hắn cần phải liên hệ với đồ đệ hắn ngay, tránh cho mất dấu tiểu tử kia.

Lần này đi ra Đan Vương Các hắn cũng không chạy trốn ngay mà bình thường phương pháp quay lại Minh Nguyệt Tửu Lầu ! Tới đây hắn cũng chỉ kêu Lê Phong sắp xếp một bàn cho hắn để dùng đồ mà thôi, tiện đó kêu Lê Phong chạy đi kiếm một cái phi chu cấp ba ! Hắn bỏ ra thêm một trăm triệu linh thạch hạ phẩm đưa cho Lê Phong đi mua sắm giúp hắn.

Dù sao cái này cũng thuận cho về sau di chuyển dễ dàng, lại hắn không thiếu tiền lên cũng không đắn đo. Cái phi chu cấp ba này có thể di chuyển 1000 dặm trên một giờ ! Cao gấp năm lần cái phi chu trước đó mà Thanh Trúc dùng để đưa hắn tới đây ! Không phải là Minh Nguyệt nghèo hay gì, nhưng cả một thế lực lớn để tiền nuôi dưỡng đào tạo quân đội của riêng mình không hề rẻ. Lên số lượng tiền tiêu của Thanh Trúc một năm cũng chỉ dao động một hai triệu linh thạch hạ phẩm mà thôi. Còn muốn hơn thì phải tự kiếm thêm ! Đó chính là quy tắc mà Thanh Phong Vương đặt ra cho nữ nhi của mình ! Do đó nếu không phải chuyện gì quá gấp gáp thì đều dùng loại phi chu cấp thấp là chính, vì số lượng linh thạch nó tiêu thụ cũng không đáng là bao.

Do đó lên dù có là tiểu thư một thế lực lớn như Minh Nguyệt nàng cũng không quá giàu có. Thật ra là so với Lục Bảo mới không giàu có thôi, chứ so với các tu sĩ Nguyên Anh thì ... hầy....

--------------------

" Đại sư ! Ta vẫn đang phái người theo dõi hắn ! Nhưng dựa theo hành tung của hắn chỉ có thể nói hắn là loại người coi tiền như cỏ rác !"

" Người mai phục theo dõi báo cáo hắn vào Minh Nguyệt Tửu Lầu dùng một bàn ăn thịnh soạn chỉ riêng một mình lên tới giá một hai triệu linh thạch hạ phẩm !! Còn sau khi hắn cùng lão Lê Phong kia nói truyện một hồi thì lão đang tới Khí Thần Các mua sắm Phi Chu cấp 3 !!"

" Dựa vào thông tin tổ chức cung cấp đây chính là hai điểm ngài cần quan tâm !"

Kim Quân lão nhân nghe xong thì nhíu mày tự nhẩm : " Cái này tiểu tử thật có tiền nha ! Ta lại càng thích hắn hơn rồi..."

Sau đó lão liền liên hệ với đệ tử Dương Võng của hắn nói lại tình hình, sau khi bàn bạc hai sư đồ có ý gia tăng nhân số mai phục ! Và thuê một chiếc phi chu cấp ba nữa để kịp đuổi theo Lục Bảo nếu hắn chạy trốn ! Cái này thuê cũng là Kim Quân lão nhân đứng ra để bảo đảm ! Một ngày mười vạn linh thạch hạ phẩm ! Mười ngày một triệu, lão liền thuê luôn mười ngày !

Thế là ngoài Vu Sơn Thành mấy chục dặm có một chiếc phi chu cấp ba đang đỗ, trên đó tổng hợp có năm mươi tên sát thủ Nguyên Anh tầng năm đổ lên. Nguyên Anh tầng mười có sáu người ! Cả một lần chặn cướp này do Dương Võng cầm đầu mà đi. Kim Quân lão nhân chỉ chi tiền cùng cung cấp tình báo cho hắn mà thôi.

Lão cũng mong đồ đệ này của hắn thành công ! Khi đó hắn lại lấy về không biết bao nhiêu linh thạch ! Nghĩ tới đây hắn lại tự cười một mình.

" Ha ha ha ! Bỏ ra có ba mươi triệu linh thạch hạ phẩm kiếm về một tỷ !! Ha ha ...."

----------------------

Còn Lục Bảo lúc này cũng không biết gì về có một đội sát thủ đang chờ hắn ra khỏi thành rồi hướng hắn giết người cướp của ! Sau khi ngồi ăn một lúc thì Lê Phong về đưa cho hắn chiếc nhẫn trữ vật rồi giảng cho hắn cách dùng phi chu. Cái này thật ra cũng là đơn giản không khó khăn, đối với phi chu cao cấp như này một giờ đi được 1000 dặm cũng tiêu đốt mất một vạn linh thạch hạ phẩm. Lục Bảo hắn cũng chả để tâm tới số tiền nhỏ này mà lo lắng cái là khi mình điều khiển phi chu thì không thể tu luyện được.

" À quên mất ! Ầy.. ta sao lại quên đi hắn chứ !"

Lục Bảo suy nghĩ rồi vỗ đầu một cái tự trách bản thân dạo này đọc sách nhiều tới ngốc rồi. Sau đó cũng lắc đầu đứng lên nháy mắt với Lê Phong một cái rồi hướng phía ngoài thành mà đi.

Hắn là đã liên lạc với Thanh Trúc hẹn gặp nhau ở phía ngoài Đan Thành rồi ! Lần này về hắn là hướng muốn tiểu tử Trần Anh từ Lan Kình thúc kia. Hắn cũng đã tới Vu Sơn Thành này hai lần rồi nhưng cũng chưa từng đụng phải người có thiên phú ( -SS) như Trần Anh đứa nhỏ. Hắn cũng không thể lẻ loi mãi được ! Nếu có cơ hội thu hắn dưới trướng thì ngại gì không thu ! Tính tới hiện tại hắn cũng chưa có ai thật sự tin tưởng dưới tay để phụ trách hộ hắn một mảng cả ! Đó là cái mà hắn phải chạy đông chạy tây tới mệt người. Hắn còn muốn nhiều thứ nữa .... một mình hắn vừa tu luyện, vừa kiếm tiền ... vừa muốn xây dựng thế lực vẫn quá chậm....

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.