Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hồ nháo

Tiểu thuyết gốc · 2125 chữ

Hắn cũng là biết mình thiếu khả năng thực chiến nhưng không đồng nghĩa chính mình bản thể phải đi ra chiến đấu. Ở thế giới này không có gì là có thể đoán trước, nếu ba tên sát thủ kia mà không chờ Dương Võng kêu lên liền dùng thần thức tấn công thì khác gì đâu hắn đã chết rồi.

Trong số bọn người kia mạnh nhất cũng chỉ là một kẻ Nguyên Anh tầng 10 điểm lực chiến lên tới 10 vạn, cái này đã là ngang ngửa với hắn hiện tại chỉ kém có 7 nghìn điểm mà thôi. Cái số đó cũng nhỏ bé không đáng nhắc tới ! May là dựa vào ban đêm bọn sát thủ giảm tầm quan sát lên Hắc Ám thiên phú mới lộ ra ưu điểm kích sát được hai tên Nguyên Anh tầng 10. Cái này bọn sát thủ cũng không có biết lên đoán sức mạnh Lục Bảo hắn hơn bọn hắn nhiều. Mà chính xác là độ điều khiển linh lực của Lục Bảo quá biến thái lên dù cao thủ Nguyên Anh trong buổi tối cũng khó mà nhanh nhạy phát hiện.

---------------------

Sau khi Lục Bảo đi xong thì Dương Võng ở kia đã tái mặt vào rồi, cái này một hồi bọn hắn phân chia nhau tốc độ cao nhất đi tìm kiếm nhưng không hề phát hiện được một manh mối nào của Lục Bảo hắn. Nếu việc này mà Lục Bảo báo lên cho cao tầng Đan Vương Các thì chả khác gì quyết định sự việc hai cái đầu của đôi sư tôn hắn.

Nhưng tìm mãi không được hắn cũng không còn lực mà suy nghĩ liền truyền tin về cho sư tôn. Cái này Kim Quân đại sư cũng đang vui vẻ ngồi cười nói với một người nam tử khác trước mắt, cái này chính là bàn về việc mua sắm danh ngạch cho Dương Võng đồ đệ lão.

Trước mặt bọn hắn chính là bày một bàn lớn sơn hào hải vị dọc theo dòng sông trôi cách phía Vu Sơn Thành cũng chỉ mấy chục dặm. Cái nam tử này chính là gia chủ Thiên Gia - Thiên Lăng !. Nếu chỉ nghĩ mua sắm tranh cướp danh ngạch của bí cảnh Chân Tiên lần này chỉ cần dùng tiền đúng là đầu óc vứt đi hết.

Có tiền là một truyện nhưng cũng cần phải có quan hệ mới được ! Nếu không dù ngươi có vứt ra bao nhiêu linh thạch thì ai lại bán một cơ hội thành Chân Tiên với giá cả bèo bọt đó. Ở chợ đen giá cũng lên hơn một tỷ linh thạch hạ phẩm rồi !

" Kim Quân đại sư nay lại đi xa tới đây hẳn không phải vì thăm ta đi .."

Thiên Lăng là một trong tam đại gia tộc ở Vu Sơn Thành ! Nói tiền quyền hắn càng không thiếu, chỉ vốn chi mười tỷ linh thạch hạ phẩm hắn có thừa năng lực đưa ra ! Còn nếu nói tới bản sự của hắn là một Phá Phàm bậc 5. Thử hỏi còn cần nể mặt một đan sư ngũ giai Huyền Cấp không ? Chắc chắn không rồi, chỉ là tất cả đều là quan hệ với Đan Vương Điện lên mới nhận lời gặp lão Kim Quân này thôi.

Kim Quân lão nhân cũng biết là đến cầu tình lên liền lôi từ áo ra một hộp ngọc đưa phía Thiên Lăng nói : " Lần này ta đến nhờ Thiên gia chủ việc bí cảnh kia cho đồ đệ ta .."

Lăng Thiên nghe vậy cũng tiếp lấy hộp ngọc cười thú vị nói :

" Ồ ! Không biết đại sư là muốn ta giúp như nào ?"

" Cái này cũng chỉ mong Thiên gia chủ nói một lời với Phó Điện Chủ ta..."

Thiên Lăng nghe vậy cũng không cho ra đáp án mà khẽ mở hộp ngọc ra liền thấy một viên đan dược, ngửi mùi nó tỏa ra chắc chắn không phải dưới bát phẩm rồi.

Kim Quân lão nhân nói : " Đây chính là Tán Độc Đan - bát giai cap cấp đan dược ! Nếu cơ thể bị dính độc tính chỉ cần một viên là có thể thanh trừ !"

Nghe câu này Thiên Lăng cũng nhẹ gật đầu tính toán. Giá cả một viên đan dược này cũng không hề rẻ, chí ít cũng 10 - 20 triệu linh thạch hạ phẩm. Chỉ đến cầu mình một câu nói cũng có vẻ hơi ít ... lúc này Thiên Lăng liền đóng hộp ngọc đưa sang một bên cười nói :

" Cái này không biết có phải đồ đệ của đại sư mới xuất động một nhóm sát thủ ra ngoài không ?"

" ... "

Nghe được câu hỏi này của Thiên Lăng thì lão bỗng nhiên ánh mắt sắc lên một cái rồi nhanh chóng nhẹ cười nói :

" Cái này ta cũng không biết được ! Chắc nó có sự tình cần giải quyết đi.. ta cũng không xem vô..."

" Ha ha ! Vậy mà ta cứ tưởng đại sư biết chuyện này chứ !" Thiên Lăng cười nói rồi ra hiệu nha hoàn rót rượu.

" Đại sư ngươi cứ về đi, cái này ta sẽ nói với hắn. Nhanh thôi đại sư sẽ nhận được tin, chỉ là có thể giá cả không chỉ dừng ở đó ..."

Nghe được câu này Kim Quân lão nhân cũng cười cười rồi hào sảng nói : " Ha ha, cái gì mà giá cả. Chỉ cần Thiên gia chủ giúp lão già ta đây là cũng tốt lắm rồi !"

" Vậy ta xin cáo từ Thiên Gia chủ ! Hôm khác lão sẽ tới quấy rầy sau !"

" Đại sư đi cẩn thận !" Nghe được câu này Thiên Lăng cũng cười cười tiễn Kim Quân lão già đi. Chẳng biết từ lúc nào bên cạnh góc tường hướng cửa Kim Quân lão vừa đi xuất hiện một bóng đen.

Lúc này bóng đen cười nói : " Ta còn chưa đáp ứng !"

" Thôi nào Diệp Lang ! Ngươi cũng quá khó tính đi .. lại đây làm một hớp rượu với ta !"

" Ha ha ! Ngươi chỉ biết có rượu thôi ! Cơ là ta thích Ha ha !!"

" Ực ! Ực !"

Hai người nâng ly uống hết một chén lúc này Thiên Lăng mới hỏi sự tình :

" Cái kia ngươi thấy sao ?"

" Thấy gì ?" Nghe câu hỏi này của Thiên Lăng thì Diệp Lang hắn cũng ngơ khác tỏ vẻ không hiểu trả lời. Thấy thái độ hắn như vậy Thiên Lăng nhăn lông mày châm biếm :

" Ta lại không biết cái tính tình của ngươi ! Nếu ta không đoán sai, thì nãy ngươi cũng là đi xem cái tiểu tử mà đồ đệ lão già kia đuổi giết !!"

" .... Cái nào ? À ừ cái kia ... Ừm .... Đúng rồi ta còn có việc ! Hôm sau uống với ngươi sau !!"

Diệp Lang để lại câu đó liền tiêu thất biến mất rồi xuất hiện trên một ngọn đồi cách đó mười dặm lắc đầu tự nói : " Cái này ta mà say chắc khó mà giữ miệng, hôm khác nói với ngươi sau vậy..."

Sau đó hắn cũng nghiêm mặt lườm về phía Vu Sơn Thành rồi chạy về. Cái này việc sát hại khách tới Đan Vương Các không phải là việc nhỏ, dù là hắn cũng cần phải điều tra thêm nữa. Nếu chỉ bụp cái cho Kim Quân lão kia thành thịt vụn cũng quá dễ dàng rồi, mà chủ yếu là hắn cũng càng tò mò cách mà tiểu tử kia trốn thoát ! Từ đầu hắn đã đi theo sau để xem xét rồi, thấy một thân bản lĩnh kia. Dù kĩ thuật chiến đấu còn chưa tinh diệu, thương pháp cũng chỉ dùng sức mạnh linh lực vung bừa bãi ! Nhưng lại có chút huyền ảo trong đó khiến hắn cũng có chút cảm thấy không đúng. Mà trọng yếu nhất là lúc tiểu tử Thiên Linh kia trốn đi hắn không có phát giác được !!! Cái này thật sự khiến hắn càng hứng thú hơn. Một tiểu tử Phá Đan hậu kỳ bị vây bởi ba mươi tên Nguyên Anh vẫn còn chạy trốn được ! Đúng là thú vị.

-----------------------------

Còn Thiên Lăng thì ở lại đó mặt mày cau có mở miệng nói :

" Cái này bạn bè thật là vứt đi cho xong !" Cái này hắn cũng không bằng cảnh giới của Diệp Lang không thì đuổi theo đập cho một trận rồi.

" Ừm ?"

Sau đó hắn thấy trên bàn chỗ hắn để ly rượu có một chiếc giới chỉ liền cầm lên xem xét liền cười nói : " May cho còn chút tình nghĩa !"

Sau đó hắn hét lớn ra bên ngoài : " Tôn Minh !"

" Gia chủ !" Chỉ thấy một nam tử cao giáo mặc một bộ y phục màu đen tiến tới chắp tay với hắn rồi nói.

" Thằng oắt con kia có gây truyện không ?"

" Hiện tại thiếu gia không có ! ... " suy nghĩ thêm chút Tôn Minh nói : " Nhưng mà hiện thiếu gia đang dẫn mấy người hướng phía Đan Thành đi tới !"

" Đan Thành ? Nó tới đó làm gì ?"

" Theo đội hộ vệ thông báo hình như công tử mua sắm thông tin từ Quỷ Điện về một thiếu niên tên Thiên Linh ! Ta nghĩ có vẻ công tử nhắm tới người kia !"

Nghe xong lời Tôn Minh nói Thiên Lăng liền mặt mũi xầm lại rồi đập mạnh cái bàn bên cạnh một cái nát tươm rồi quát lớn : " Hồ nháo !!"

" Tôn Minh ! Ngươi dùng tốc độ nhanh nhất đuổi theo thằng nhãi kia bắt nó lại đây cho ta !"

Tôn Minh : " Vâng gia chủ !" nghe thấy gia chủ nói vậy Tôn Minh cũng cẩn thận nghiêm túc nói rồi không tạm biệt liền phóng nhanh ra ngoài phóng ra phi chu cấp 2 hướng phía Đan Thành lối mà đi.

Còn Thiên Lăng thì mới nhận được vật mà Diệp Lang đưa cho có chút vui vẻ liền bị đứa con này báo tới. Nếu như hắn đoán thì Diệp Lang đi theo tiểu tử kia cũng là người con trai hắn bị nhắm tới, chắc chắn sẽ không là đối thủ của tên kia ! Chí ít sẽ không xảy ra gì quá nhanh vì thằng con kia hắn cũng không thừa tiền mà đi phi chu cấp 3 đâu.

---------------------------------

Còn lúc này Kim Quân lão nhân quay lại phòng của mình liền lôi tin tức mà đồ nhi yêu quý của hắn gửi cho liền ngồi bệt xuống ghế thất thần rồi ôm đầu tính toán. Cái kết quả này thật là không trong hắn dự liệu, cái này tiểu tử chạy trốn thật cao minh ! Nếu không nghĩ ra biện pháp giết tiểu tử kia để đến lúc Đan Vương Điện biết tới thì hắn cũng khó mà sống tốt. Tuy hắn biết bên ngoài Đan Vương Điện sẽ thông báo tử hình hắn, nhưng thật ra những ai phạm phải lỗi lầm đều được quyết định đưa tới U Vong Cốc !

Mà có những truyện mật báo hắn nghe được về U Vong Cốc không hề hay ho tí nào ! Có thể ngoại nhân không biết nhưng hắn biết rõ ràng. Lúc này đột nhiên một ý nghĩ lóe lên trên đầu hắn rồi hắn nghiêm mặt truyền lại cho Dương Võng một tin :

" Ngươi không cần lo ! Ta sẽ tranh thủ cơ duyên kia cho ngươi !"

Chỉ một dòng tin tức như vậy rồi lão đứng dậy nhanh chóng lấy hết gia tài mình mang đi bán đổi lấy linh thạch ! Cái này chính là lối thoát duy nhất cho hắn, nếu hắn có một đệ tử đạt được cơ duyên Chân Tiên thì không còn có thể phạt gì hắn được nữa ! Đề phòng cẩn thận hắn liền thu gom hết cả tiền tài, sau khi đồ đệ này của hắn vào được bí cảnh hắn phải chạy trốn đi trước ! Phòng trường hợp không thể đạt được cơ duyên lão chỉ có thể chạy trốn !! Quyết không thể vào U Vong Cốc được !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.