Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khảo hạch bắt đầu

Tiểu thuyết gốc · 1047 chữ

Chả mấy chốc mà nơi đây phủ kín người.

Lần này đăng kí khảo hạch nhiều lắm, theo hắn nhìn đến khoảng mấy trăm người tụ tập tại quảng trường chân núi. Tại nơi đây là nơi khảo hạch cửa đầu tiên, cao lớn hai bên là bốn chiếc ghế đá to lớn lơ lửng hai bên quảng trường.

Chính giữa có đặt một tấm bia được làm bằng gì không rõ nhìn vào người ta sẽ thấy bia đá giống một viên Rubi đỏ to cao bảy mét ngang và rộng ba mét. Trên đó có khắc một biểu tượng hình thanh kiếm dọc từ trên xuống tỏa ra làn khí trắng mắt thường cũng nhìn thấy lan ra.

" Thật tuyệt vời ... Oaaa..."

Rất nhiều người mới lần đầu thấy đều không tiếc nói ra một câu khen ngợi, trong đó có hắn.

----------

Một lúc sau tất cả mọi người đều nhìn lên phía trên ngọn núi có mười người phi kiếm bay xuống trong đó đi đầu là bốn lão già mặc áo trắng trên lưng đều đeo một thanh kiếm. Đến nơi một trong bốn lão già người trẻ nhất đứng ra nói :

" Kỳ khảo hạch năm nay sẽ do bốn vị trưởng lão giám sát ai có hành vi phá sẽ bị sử phạt theo quy định. Hãy nhớ đây là Linh Thiên Nhai chứ không phải nhà các người. Sau đây mọi người nghe theo chỉ dẫn của Đại hộ pháp."

Nói xong cùng với ba vị trưởng lão phi kiếm tọa trên bốn chiếc ghế lơ lửng kia. Xong một người thanh niên tầm ba mươi tuổi cùng đi với tứ đại trưởng lão vừa xuống tiến lên nói :

" Xin giới thiệu ....."

Cụ thể đầu tiên là Đại trưởng lão ngồi phía bên trái đầu tiên tự Hoàng Văn Cơ pháp danh Nhất Kiếm vẻ ngoài với một khuôn mặt cũng không gọi là đẹp với mái tóc trắng, người bình thường không quá béo nhưng ánh mắt làm cho người khác cảm giác khó thở như đang có một thanh kiếm kê sát cổ vậy.

Thứ hai là Đại trưởng lão Bất Kính Thiên với cơ thể đầy đặn mà chúng ta hay gọi là béo, khuôn mặt khá ưa nhìn cùng với mái tóc đen trông chỉ tầm ba chục tuổi.

Thứ ba là Đại trưởng lão Lôi Hình trông vẻ mặt đang rất nghiêm túc, dáng vẻ cao gầy, mái tóc đen.

Thứ tư là Đại trưởng lão Mộng Vương tóc đen thân hình vừa phải " Vừa đi thi người mẫu...". Khuôn mặt hiền dịu nhìn vào nhiều đệ tử đã thấy có hảo cảm rồi.

" Còn ta là Trần Đại, không nói nhiều nữa chúng ta bắt đầu khảo hạch. Cửa thứ nhất là khảo nghiệm thiên phú của các ngươi chính là khả năng khống hệ."

Vị Đại hộ pháp này giới thiệu qua Tứ Đại trưởng lão liền nói.

" Như một số người đã biết thông qua sách nhưng ta vẫn nói lại cho một số người chưa biết : Cửa một này từng người các ngươi sẽ đặt tay vào bia đá, nếu bia đá phát quang xanh dương dấu ấn bên trên thì là khả năng khống thủy. Hỏa, Kim, Mộc, Thổ còn lại ứng với Đỏ, Trắng, Lục, Vàng. Mỗi một dấu ấn xung quanh sẽ có bốn vòng tính theo độ mạnh thiên phú của các ngươi về tiềm lực tu hệ, vòng một là Thiên Phú Nhân, hai là Thiên Phú Địa, ba là Thiên Phú Tiên, và bốn là Thiên Phú Thiên."

" Thấp nhất là Nhân và cao nhất là Thiên các ngươi tự suy, nói cho các ngươi biết trong năm trăn lần khảo hạch gần đây tông ta mới chỉ lọc ra được một người có Thiên Phú Tiên, hiểu chứ !"

Nghe xong cả tràng im lắng không một tiếng nói, năm trăm năm là thời gian bao lâu ?, năm đời người hay sáu đời người, thật sự không thể tin nối. Sau đó vị Đại hộ pháp Trần Đại nháy mắt với một người đằng sau.

" Ta là Vân Dương Tuyền giữ chức vị Đại đệ tử, sau đây ta gọi tên ai thì lên đây khảo"

" Hoàng Bá Lâm"

Một thanh niên tầm mười ba tướng mạo nho nhã đi lên, nhìn qua ngoại trang cũng biết là một trong con nhà phú giả nhưng với ánh mắt miệt thị mọi người kia ai nhìn cũng thấy gét.

" Ngươi còn không nhanh lên khoe cái gì !"

Vân Dương Tuyền thấy dạng này cũng khó chịu nói. Thấy vậy thằng nhỏ lườm Dương Tuyền một cái rồi đi lên để tay lên bia đá.

Sau một hồi bia đá dần hiện lên màu vàng với một vòng ở bên ngoài.

" Hoàng Bá Lâm, tuổi mười ba, Thổ hệ, Thiên phú Nhân, qua khảo." Văn Dương Tuyền nói.

"Éc...éc.. Các ngươi thấy chưa ta qua rồi haha...ha"

" Những người khác chưa lên mà ngươi khoe khoang cái gì !"

Thấy hắn ta quá khinh thường mọi người có một thanh niên nói. Kì thật là hắn cũng có thiên phú nhưng không lên coi thường người khác như thế. Làm cho mọi người khinh bỉ.

Nhà hắn cũng là một gia tộc tu tiên ở Hỏa Ly Thành. Hoàng gia tộc cũng là một trong tứ đại gia tộc ở Hỏa Ly Thành, nắm gọn nhiều quyền trong tay. Nhưng cũng vì đó mà ba gia tộc Vân, Phong, Triệt gia ngắm vào. Vì tình huống khó khăn mà cha hắn liền quyết định đưa hắn gia nhập vào Linh Thiên Nhai. Để sau đó có người có thể gánh vác, cũng giúp ba gia tộc còn lại kiềm chế không động thủ. Nhưng hắn còn nhỏ được chiều quen thói lên cũng mắt hơn người, không coi ai ra gì cả.

Cơ mà hắn nhỏ tuổi còn không để ý là một trong các con cháu Vân Gia cũng cùng hắn vào lần này. Có thể sau đó gia tộc hắn sẽ không còn bị kiêng kị nữa. Cuộc vui này khó có thể mà tiếp diễn !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.