Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bí ẩn Lăng Gia Khánh

Tiểu thuyết gốc · 1012 chữ

" Hừ !"

Đối với mọi người nói vậy hắn chỉ hừ một cái rồi đi sang một bên vênh mặt lên tỏ thái độ coi thường người khác. Mọi người ở đây đều muốn cho hắn cục gạch vào mặt cho chừa mà đây đang trong thời gian khảo hạch lên dành nhịn lại.

" Liên Hoa"

" Liên Hoa, mười bốn, Khống hệ không, Thiên Phú không, không đạt loại."

" Cao Viêm..."

Cứ thế đến gần chiều tà cũng chỉ có năm người đạt tiêu chuẩn trong ba trăm chín mươi người đã lên :

Hai người Thổ hệ là Vân Kình và Mộng Lăng Vương đều đạt Nhân cấp thiên phú.

Ba người Thủy hệ là hai chị em Lan Thế Doanh,Lan Thế Doãn và Bá Kinh Vân. Bá Kinh Vân thì Nhân cấp thiên phú nhưng hai chị em Thế Doanh, Thế Doãn làm lên một trận láo động nhẹ vì đều đạt được Địa cấp thiên phú tu luyện. Đến mức có Đại Trưởng Lão cũng gật đầu ưng ý. Điều đó chứng minh Địa cấp thiên phú không phải muốn là có a.

Năm nay có ba trăm chín mươi chín người đăng kí khảo hạch mà đến giờ thông qua cửa đầu có được sáu người a. Hiện giờ trên sân cũng chỉ còn đúng chín người tính cả hắn.

" Lăng Gia Khánh"

Khi Văn Dương Tuyền đọc đến tên nhỏ thì nhỏ đến vỗ nhẹ vai hắn rồi nói nhẹ " Mong ngươi có thể qua".

"...? Là sao ?"

Lăng Gia Khánh nói điều này làm cho hắn cảm thấy có gì đó không đúng, nhớ lại lúc đầu gặp cũng nghe nhỏ nói có khi chúng ta sẽ thành đồng môn của nhau. Nhìn lại thì vừa nãy nhỏ có nói " Mong ngươi có thể qua" hắn suy ngẫm thì ngẩn người ra.

" Chả lẽ ... hắn kiểu gì cũng qua ? Là sao ?"

Đối với người khác đến lượt đều trên mặt hiện lên một hình thái lo âu nhưng nhìn nhỏ có tí gì gọi là lo âu đâu, mặt tươi cười như vụng trộm nhìn cô nào tắm vậy. Lăng Gia Khánh đi đến trước bia đá, dần giơ tay lên đặt vào rồi.

Sau mấy giây thôi toàn trường đều có thể nhét vừa quả trứng ngỗng rồi đấy, đến ngay cả Đại đệ tử Vân Dương Tuyền cũng ngẩn người ra. Nhưng có ai để ý Tam Đại Trưởng Lão đến đang trong tư thế ngồi đứng phắt dậy dán con mắt vào người Lăng Gia Khánh. Ngoại chừ có Đại Trưởng Lão Hoàng Văn Cơ là chỉ có hé một con mắt ra nhìn cái rồi lại ngủ. Từ đầu đến giờ rất nhiều người biết Đại Trưởng Lão Hoàng Văn Cơ toàn nhắm mắt không biết là ngủ hay gì nhưng cũng không có ai dám hé miệng bàn tán. Còn đối với hắn thì hắn chỉ thấy ngạc nhiên thôi vì hắn cũng đã đoán trước được nhưng không nghĩ tới như vậy.

" Ô kìa Đại sư huynh đệ qua chưa "

Thấy mọi người như vậy Lăng Gia Khánh liền nở một nụ cười tươi như hoa nhìn về phía Vân Dương Tuyền nói. Thấy vậy Dương Tuyền mới chỉnh đốn lại rồi lấy một hơi nói.

" Lăng Gia Khánh..., tuổi mười một, ..."

" Khà năng khống hệ ..... Song hệ gồm Mộc hệ và Thủy hệ"

" Thiên phú đạt cấp..."

" Tiênnnn..."

Ở dưới khán đài liền rung động vài tiếng kinh hô :

" Trời ạ ! ta không nghe nhầm chứ ! "

" Không đâu, ta cũng nghe thấy rõ"

" Không phải là khảo sát sai sót chứ ?"

" Thiên phú tu luyện Tiên cấp đó !!! Thật hâm mộ."

" Hắn không phải con em gia tộc gì đó chứ ?"

Trên đài bốn vị trưởng lão cũng đang truyền âm bàn bạc với nhau :

Bất Kính THiên : " Cái này đưa nhỏ ta chọn rồi ! Các vị chắc không có ý kiến đi."

" Từ từ nào lão Bất, ta còn chưa lên tiếng đâu !"

Lôi Hình thấy Bất Kính Thiên nói vậy liền nói lại. Hắn là thấy lão Bất này quá nhanh mồm rồi. Thường ngày thì chỉ ham ăn với tiền mà thôi. Hôm nay xuất hiện một hạt giống tốt liền mở miệng nhận về đầu tiên thật không biết xấu hổ.

Mộng Vương : " Để ta đi. Lôi Hình được không ?"

" Dạo này có sắp lên Hồi Đan sư cao cấp ! Có lẽ lên để ta."

Lôi Hình : " Thật !" Hắn liền nhìn sang Hoàng Văn Cơ một cách nghiêm túc !

Bất Kính Thiên : " Nếu Mộng Vương huynh muốn chả lẽ chúng ta lại không cho. Nhưng có vẻ còn một người chưa lên tiếng đâu !"

" Văn Cơ ! Ngươi thử nói xem nào !"

Hoàng Văn Cơ : " ..."

" Ta sắp lên Nguyên Anh ..."

" Lên để ta tới đi. Cho các ngươi ta sợ phí mất một nhân tài !"

Bất Kính Thiên : " Đó là sự thật ? Ngươi sắp lên Nguyên Anh ?"

" Tầm hai năm nữa. Ta cảm nhận sắp đến rồi !"

Ở bên cạnh Lôi Hình và Mộng Vương cũng không còn gì để nói chỉ biết bốn đôi mắt liếc qua nhau đầy thâm ý. Như bọn hắn đều gia nhập tông môn Linh Thiên Nhai lúc còn nhỏ, lớn lên đều muốn ở lại tông môn cống hiến. Lên được chức ngoại môn trưởng lão tính đến giờ được hơn năm mươi năm. Mà bốn người họ đều là Phá Đan sơ kì và trung kỳ, chưa ai đến hậu kỳ. Mà lần này nghe thấy Hoàng Văn Cơ nói vậy bốn người đều hít vào một hơi dài.

Lôi Hình : " Vậy thì cứ như vậy đi ..." hắn thở dài nói.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.