Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại bán

Tiểu thuyết gốc · 1604 chữ

Năm người này cũng chỉ đang ở Hồi Khí bậc chín bậc mười mà thôi. Nhưng trong đó có một thiếu niên quần áo có Lan Gia ấn ký. Dù sao hắn cũng đang được Lan Kình giúp đỡ lên không ngại ở lại xem xét, nếu có nguy hiểm thì ra tay cứu giúp.

Lúc này năm người đang chiến đấu với ba yêu thú rất là căng thẳng. Thân thể các vết thương đã không ít, theo như hắn cảm nhận cái này đội nhóm trụ được một nén nhanh nữa là cùng. Thấy xa sau lưng bọn họ có hai cây linh thảo cấp một đang được đào dở.

" Lan Gia đã tới tình trạng này sao ...."

Hắn ở trong bóng râm của một bụi cây quan sát, nhưng hầu như có ai tới gần cũng chưa chắc nhận ra hắn. Hiện tại không có điều tức khôi phục linh lực lên hắn giờ có được gần mười năm phần trăm thôi. Nhưng chạy chốn cùng đối phó mấy con tiểu yêu này không khó chút nào.

" Mạc Vy !! Cẩn thận !!"

Bỗng nhiên Lan Vô Song hét lớn rồi lao về phía Mạc Vy để chặn chiêu con yêu thú trông như con tê giác tấn công. Cái này hắn cũng đã nhìn thấu hết nhưng chưa phải nguy hiểm chí mạng, cũng là không phải người Lan Gia. Hắn không đủ tốt như vậy ! Mấy năm nay đã đủ trải nghiệm cho hắn hiểu thấu thế giới này rồi.

" Được rồi ! .... vù ... xoạt !"

Hai bên đại chiến cũng như hắn dự đoán gần tới một nén nhang thì hắn vung tay lên hai luồng linh lực bắn qua hái xuống hai đầu yêu thú. Con yêu thú còn lại đang lên cơn dũng mãnh thấy vậy thì trợn mắt há mồm rồi nhanh chóng chạy mấy trước khi năm người kia hiểu ra sự tình.

" Đa tạ tiền bối ra tay cứu giúp !"

Lan Vô Song nhìn ngó xung quanh ôm quyền nói, nhưng Lục Bảo hắn đã phóng về thẳng Đan Thành rồi.

--------------

Lúc này hắn có thể dùng năng lực Hắc Ám của mình vào ra một cách dễ dàng nhưng nếu bị bắt trong thành sẽ khó sự tình giải quyết. Sau một lúc hắn xếp hàng cuối cùng cũng làm xong thủ tục vào thành, hắn liền thẳng tiến hướng về phía Lan Kình cửa hàng mà đi.

" A ! Thiên ca về ! Kình thúc thúc !"

Hắn mới tới cửa thì đã thấy đứa nhỏ Trần Anh này hô to nhỏ rồi, chắc vì thèm đồ ăn hắn nấu đi.

" Quả là có sức hấp dẫn mà ..." hắn thì thầm.

" Ta về rồi ! Kình thúc đâu ?"

" Thúc trên lầu hai đó ca..... "

" ..... Tối .... tối Thiên huynh có nướng thịt nữa không ...?"

" Ha .. ha.. có ! Tất nhiên phải nướng thịt ăn rồi !"

" Đệ trông hàng tốt tối ta cho đệ gấp đôi thịt !"

" Được !! Thiên huynh nhớ !!"

Nói xong hắn liền chạy tót quay lại chỗ ghế ngồi cạnh cửa nhìn ngó xung quanh khách nhân ngoài đường. Hắn thì lên lầu hai tìm Kình thúc. Lần này hắn đi trộm thấy vài con yêu thú dọc đường cũng gọi là có thu hoạch. Nhưng cái cách kiếm linh thạch nhờ bán xác yêu thú này có vẻ không lời lắm. Hắn đang nghĩ làm ra một sản phẩm để bán ! Dù sao không thể để kiến thức kiếp trước vô tác dụng được !

"Kình thúc !"

Hắn lên tới lầu hai thấy Kình lão đang ngồi lôi mấy cộng linh thảo ra ngắm nghía liền kêu. Kình lão đang chăm chú quan sát nghe vậy liền giật mình quay lại cười nói :

" Ha ! Thiên tiểu hữu về rồi đấy hả. Ta tưởng ngươi đi luôn không chào ta chứ, bảo đi ba bốn ngày mà đi tới bảy ngày lận."

" Có chút việc ngoài lên chậm trễ. Thúc đang xem cái linh thảo này ?"

" Ừm, hôm nay gia tộc có gửi tới một túi linh thảo mới. Ta đang phân tích chúng để đề giá !"

" Cái này không biết linh thảo này có giá cả ra sao ?"

" Ngươi quan tâm ? Cái này cũng không quá đắt so với ngươi. Mỗi cái linh thảo ở đây đều dưới chục năm tuổi, giá cả cũng là mười tới ba mươi linh thạch một cây."

" Rẻ vậy Kình thúc ?"

" Rẻ ?? Ngươi nghĩ thế nào mà bảo rẻ. Một con yêu thú nhất giai cũng chỉ là năm viên linh thạch, còn linh thảo giá cao gấp nhiều lần mà nói rẻ ?"

Nghe thấy Kình lão nói vậy hắn cũng nghĩ nghĩ. Đúng thật đem ra so sánh thì không hề rẻ chút nào. Vì hắn đang đánh giá linh thảo nhất giai trên túi tiền của hắn, nếu cần cho hắn giờ Phá Đan phục dụng ít nhất cũng là tam giai. Một con yêu thú tam giai coi như bán được tám mươi một trăm linh thạch hạ phẩm đi, nhưng nếu là linh thảo, linh dược thì có thể lên tới một nghìn viên đan dược hạ phẩm ! Cái này coi như gấp mười lần giá cả rồi.

" Kình thúc ta có mấy bộ yêu thú cần bán"

Nói xong hắn lấy ra chín cái túi trữ vật để lên bàn hướng Kình lão. Kình lão thấy thể cầm lên tra xét thì ngạc nhiên nhìn Lục Bảo hắn. Cái này trong chín túi trữ vật tổng cộng là sáu cái nhất giai, hai mươi bảy cái nhị giai cùng năm cái tam giai yêu thú xác nằm gọn. Có nghĩa là vị tiểu hữu này có thực lực cũng là Phá Đan đỉnh phong rồi, điều này hắn nghĩ cũng khó có thể tin tưởng. Nhưng cũng không quá thất thần bao lâu hắn liền tính toán nói :

" Sáu cái nhất giai là ba mươi linh thạch hạ phẩm, hai mươi bảy đầu nhị giai là năm trăm bốn mươi linh thạch hạ phẩm, năm đầu tam giai là năm nghìn viên linh thạch hạ phẩm !"

" Tổng cộng năm nghìn năm trăm bảy mươi linh thạch hạ phẩm !"

" Hít ...."

Kình lão nói xong cũng hít mạnh thở ra một hơi. Cái này giao dịch trong mười năm gần đây hắn chưa gặp qua lớn như vậy rồi. Những giao dịch lớn hơn một nghìn linh thạch hạ phẩm hắn chỉ thấy còn là mười năm trước, hiện tại như có cũng chỉ xuất hiện ở cửa hàng hai gia tộc Hoắc Gia cùng Quân Gia mà thôi.

Tuy nói tổng tài sản Lan Gia lên tới mười triệu linh thạch hạ phẩm nhưng tính toán đất đai và các cơ sở thì con số dư ra cũng chỉ còn chưa tới một triệu có thể chi tiêu trong túi. Nhất là phải trợ cấp hàng năm cho người trong gia tộc nữa, còn chưa tính lão tổ Nguyên Anh bế tử quan, tốn rất nhiều tài nguyên a... không phải một Hồi Đan hay Phá Đan có thể so sánh được.

Thế lên đối với Hồi Đan như Kình lão cũng chỉ có nhận trợ cấp gia tộc mỗi năm là một trăm viên linh thạch hạ phẩm thôi. Cũng không liên quan tới cấp bậc trong gia tộc mà là luận thực lực tới phân cấp hết, dù sao những người thực lực cao cũng là đóng góp cho gia tộc nhiều hơn mà.

" Để ta báo về Lan Gia Các, nhanh thôi sẽ đưa tới."

" Kình thúc ! Ta còn muốn mấy loại linh thảo cùng một hai vị linh dược nữa, thúc xem có chỗ nào có không ?"

" Loại nào ?"

" Vô Ngân Thảo, Diệp Huyết Tử, Mộc Mang, .... Tịnh Diệp Trúc"

" Ngươi cần chỉ những thứ này ? Theo ta biết hầu như đều là loại linh thảo cấp thấp cùng cấp một ngoài cây Tịnh Diệp Trúc kia ?"

" Đúng vậy Kình thúc ! Ta là cần những cái đó !"

" Được rồi. Ngươi muốn bao nhiêu ?"

" Hmm....."

" Mỗi loại một trăm."

" Mộ.... một trăm ??"

" Ngươi mua một đống đó về có tác dụng gì ? Ta thấy ngươi tu vi cao thâm những cái đó lấy cũng không tác dụng ??"

Kình lão nghe hắn yêu cầu xong thì ngạc nhiên hỏi xem. Vì như là Phá Đan cảnh giới đi thì những linh thảo linh dược cấp một hầu như đều là phế phẩm mà thôi. Không có tác dụng lại còn tốn tiền nữa.

Hắn cũng biết là Kình lão đang suy nghĩ giúp hắn lên hắn cũng không lừa dối mà đáp :

" Là vì nấu ăn Kình thúc !"

" Hở ? ..... ngươi nói lại xem nào ?..." Kình lão nghe hắn nói mà cũng càng không hiểu rồi. Mua một đống linh thảo linh dược để nấu ăn. Càng là đối với tu vi không tác dụng ... chỉ là ăn uống.

" Nấu ăn !" Thấy Kình lão còn chưa tin hắn đáp.

Lúc này Kình lão nhìn hắn với con mắt săm soi, không biết trong hồ lô chứa gì nữa. Cái người tiểu hữu này có chút kì quái nha.

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.