Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chạm mặt Thánh Tử

Tiểu thuyết gốc · 2007 chữ

" Vô Song ! Ngươi nói cái này tửu lâu có gì khác biệt ?"

" À, cái này Thiên ca. Minh Nguyệt Tửu Lầu phải nói nó là thế lực kinh doanh lâu nhất ở Đan Thành này. Vì không ai biết từ bao giờ mà có nó cả, nhưng vì Minh Nguyệt Tửu Lầu không động chạm tới các lợi ích của các thế lực lên cũng không ai dám động tới."

" Có chuyện như vậy ..." Nghe thấy Vô Song kể hắn như ngẫm nghĩ đến một số truyện.

" Hồi bé ta cùng tỷ tỷ hay đi tới đây lắm, nhưng sau khi gia tộc xuống dốc thì không thể. Cái này ta bảo huynh trước là không được đánh nhau trong này đâu đấy !"

" Tại sao ?"

" Cái quy luật này nó đã thành điều hiển nhiên rồi, hầu như các người có tiền đều biết ranh giới của Minh Nguyệt Tửu Lầu là không được động thủ !"

" Chả lẽ có gì cố kị ?"

" Ừm... cái này có mấy lần các trưởng tộc gia tộc lớn tới gây chuyện.... liền bị phế đi đan điền đuổi ra khỏi tửu lâu ...."

Vừa nói cái này Lan Vô Song vừa để ý xung quanh một vòng mới nhỏ giọng. Nghe được vậy hắn cũng hứng thú Minh Nguyệt Tửu Lầu này, hắn hiện đang mong chờ để gặp người quản lý. Biết đâu có thể cho hắn một điều không ngờ.

" Tới rồi Thiên ca !"

Đi đường nói truyện đôi ba câu thì cũng tới nơi. Cái này tửu lâu rõ là lớn rất nhiều, nếu so với phân bộ của Lan Gia kia thì phải gấp hai mươi đến ba mươi lần. Trước cửa có một tấm biển dài lớn đề Minh Nguyệt Tửu Lâu bằng vàng. Bên trong đồ nội thất hoàn toàn bằng gỗ, lền nhà được ốp bằng đá loại gì đó rất sang trọng. Trần nhà đều được treo các loại minh châu nhỏ thay thế đèn, cùng các nơi trưng bày cây cảnh thay bằng các loại linh dược cao cấp. Cái này cũng là một trong những nơi sang trọng nhất mà hắn từng tiến vào rồi, kể cả kiếp trước các nhà hàng cũng không có giá trị bằng cái này. Nó không chỉ sang trọng mà còn rất nhiều cái thiết kế chi tiết tỉ mỉ. Ví như là bảng tên kia thôi thì xung quanh viền cũng uốn lượn hai con rồng dài xung quanh viền, ở miệng chúng có ngậm một viên ngọc đỏ lấp lánh.

Cái này tửu lâu khi hắn bước vào cảm giác như bước vào một không gian khác vậy. Chính là do trong đây hắn cảm nhận được linh khí nhiều hơn so với bên ngoài gấp mười lần ! Từ khi bước nhìn vào là trước mặt hắn đã là một ao cá nhỏ nhẹ cùng một cây cầu gỗ xuyên qua. Lúc này ở chỗ quầy bên ngoài có một thiếu nữ đi tới. Người này cũng tới hơn ba mươi rồi, nhưng đó chỉ là hắn đánh giá qua vẻ bề ngoài. Còn thực chất hắn quét qua chiến lực thôi đã khá hốt hoảng rồi, cái này chính là một đầu Nguyên Anh tầng ba a..... còn tuổi thọ cũng đã tám mươi năm rồi.

Hắn nghĩ thầm : " Cái này là một lão bà a...."

" Hô hô... Vô Song ! Lan Doanh lâu rồi mới thấy các ngươi a ! mời vào !! mời vào !!"

Lan Vô Song : " Ha..ha tiểu đệ làm sao có tiền mà tới chứ ! Hôm nay được mời lên quay lại thăm Vi tỷ đây !!"

" Hừ ! Ngươi chỉ được cái dẻo miệng !"

" Được rồi Vi tỷ, hôm nay Thiên ca ta mời. Tỷ xắp xếp cho chúng ta bàn bốn người nhé !"

" Hử ? Vị tiểu đệ đây là ?" Vi tỷ thấy Vô Song thấy vậy thì nhìn sang Lục Bảo hắn, cái ánh mắt nhìn này cũng làm nàng kinh ngạc. Với ánh mắt cô thì đứa nhỏ này cũng chỉ mới mười sáu mười bảy mà tu vi đã đạt tới Phá Đan sơ kỳ rồi ! Mà lại trong Phá Đan cũng là một người không tầm thường, cái này khí tức xem xét linh khí cùng linh lực qua lúc di chuyển có thể nhận ra.

Lục Bảo hắn thấy vậy cũng liền đáp :

" Thiên Linh ra mặt Vi tỷ !"

Cái này đã che dấu tu vi sức mạnh hắn rồi, nhưng vì quá mạnh mẽ hơn Phá Đan lên vẫn bị để ý. Ít nhất hiện tại nếu đánh một một hắn có thế chiến đấu ngang tay với một Nguyên Anh tầng một rồi, nhưng phải áp chế lại hết cũng là một điều khá khó. Hiện tâm pháp hắn đang độ lĩnh ngộ có đạt 117 %, nếu đạt được cao hơn chắc hắn sẽ vận dụng tốt hơn. Chứ không để trường hợp bị phát hiện thế này.

Hắn cũng không biết rằng không phải ai cũng có sự thâm hậu trong ánh mắt để nhìn thấy. Như người nữ nhân trước mặt hắn đây cũng không phải tầm thường, chứ nếu đổi thành một Nguyên Anh ngũ giai khác thì cũng khó nhận ra điểm khác biệt của hắn. Có thể nói đây là một trong những năng lực của nàng.

" Ô ! tên rất hay nha, tỷ là Ánh Tuyết Vi quản lý ở đây !"

" Tên Vi tỷ còn hay hơn đệ đây ...!"

" Ha.. ha ! Vô Song ! Cái người huynh này của ngươi mép cũng dẻo giống ngươi ha !"

" Còn tiểu mĩ nữ đây ?...."

Lan Doanh : " Đây là sư muội đồng môn của ta, tỷ làm quen Kinh Hồng nha."

Kinh Hồng : " Chào Vi tỷ a.."

" Hân hạnh gặp ngươi Kinh Hồng muội"

Đang lúc bọn hắn chào nói thì ở cửa có một nhóm người đi tới. Thấy cái này Lan Vô Song cùng Lan Doanh đều tối mặt mày sầm lại.

" Ô ! Ruồi muỗi Lan Gia lại tới được đây à !"

Người nói chính là Hoắc Trác Luân ! Hắn là dẫn Thánh Tử Ngọc Lâm tới đây thưởng thức món ngon, theo sau hắn một người thanh niên tóc vàng cao ngạo tay ôm ấp mĩ nữ chính là Hoắc Dung Linh. Đằng sau bọn họ còn có năm hộ vệ theo đứng đó.

Lan Vô Song cùng Lan Doanh thấy thế cũng không trả lời chỉ lặng im. Lục Bảo cũng quét qua đống người này thấy không mạnh tới đâu cũng chẳng để ý. Nhưng đột nhiên người thanh niên ôm mĩ nữ kia lên tiếng :

" Hoắc gia chủ ! Ngươi nói là ở đây ?"

" Ha ... ha .. để Thánh Tử chê cười ! Tiểu nhân gặp được mấy kẻ hèn, sợ làm ngứa mắt Thánh Tử thôi..."

" Ồ ...."

Kêu lên một tiếng thì Ngọc Lâm cũng nhìn hướng người Lục Bảo kĩ hơn, cái này đám người lại là Hoắc gia chủ bảo là ruồi muỗi thế chẳng phải khác chi chỗ hắn dùng mĩ vị cũng có mấy con ruồi muỗi.

Lúc này đám người Lục Bảo thấy thế cũng ngạc nhiên mà nhìn chăm chăm người thanh niên này hơn, kia chính là Hoắc Gia gia chủ lại tự xưng tiểu nhân với người này. Cái này Thánh Tử gì cũng quá ngưu bức đi. Lục Bảo hắn cũng quét chi tiết hơn về phía người thanh niên thì ra :

"~Tạ Ngọc Lâm Thiên - Thiên phú tiên cấp

Thánh tử của Đoán Tiên Điện nhị lưu thế lực !

Tuổi : 25

Tuổi Thọ : 95 ( + 90 )

Tuvi : Phá Đan trung kỳ + 3000

Tâm Pháp : Vạn Thần Hỏa cấp B - ( + 40% )

Thiên Phú : Hỏa Hệ - Phong Hệ - Lôi Hệ

Thần Thông : không có !

Kĩ Năng : Lôi Ảnh Tốc - thân cường hóa lôi 3 lần tốc độ trong 3s ! + 30%

Lôi Trì - biến một vùng bán kính 30m thành lôi trì ! + 5% Phong Luân Hãm - 40m bán kính bị gió đè áp bức ! + 5% Lôi Hỏa Cộng Minh - hóa thân lôi hỏa tăng cao tốc độ vs tấn công ! + 20% Đại Hỏa Trưởng Pháp tầng 1 - hóa linh lực thành bàn tay hệ hỏa tấn công ! + 10%

Lực chiến điểm : 3000 ( + 110%) - LC.6300"

Cái này quét xong hắn cũng ngạc nhiên không ngờ người này lai lịch lại lớn như vậy, lại còn có thiên phú tu luyện tiên cấp độ. Thảo nào mới hai năm tuổi đã là Phá Đan trung kỳ, trong lứa tuổi như vậy hắn thấy là rất nhanh rồi a. Xem như hai nàng bên cạnh hắn cũng chỉ mới đang Hồi Đan sơ kỳ, còn Lan Doanh cũng chưa đạt tới Hồi Đan luôn. Nhưng cũng chả là cái gì mà hắn phải để tâm. Ánh Tuyết Vi cũng không quan tâm lắm tới cái Thánh Tử này liền nói :

" Hoan nghênh Hoắc Gia chủ a ! Mời vào mời vào ! Chỗ cũ ngài ta đã xắp xếp tốt a !"

" Đa tạ Tuyết Vi cô nương !"

Cái này nghe Tuyết Vi nói xong Hoắc Gia chủ cũng một mặt vui vẻ, ít ra cũng đề cao độ quan trọng của hắn chứ không phải Thánh Tử. Nhưng đó là người ta, còn hắn vẫn phải cái này vuốt mông ngựa Thánh Tử a, lên quay lại cười đưa tay nói :

" Thánh Tử hướng này a, mời ngài đi theo ta !"

Ngọc Lâm thấy thế cũng không nói gì chỉ đưa ánh mắt về phía sau rồi nhẹ đưa ngón tay qua cổ. Có ý tìm xử lý đám người Lục Bảo sau khi hắn đi ! Đám người Hoắc gia đi lên lầu thì mấy người hầu cũng thay nhau bê các loại thức ăn được đậy kín lên. Còn ở chỗ bọn hắn bây giờ thì năm tên hộ vệ kia cũng biết là không thể ra tay ở Minh Nguyệt Tửu Lầu được cũng thối lui ra ngoài quán. Chờ đợi bọn hắn ra xử lý sau.

" Cái này ..!" Ánh Tuyết Vi nhìn thấy vậy liền khó xử. Cái này tuy trong ranh giới của quán thì nàng vẫn có thể động tay, nhưng nếu đã ra tới bên ngoài thì sống chết đám người Lan Doanh với Lan Vô Song đúng là kết quả đã định. Thấy Tuyết Vi áy náy Lục Bảo hắn cũng hiểu liền nói :

" Không sao đâu Vi tỷ ! Chúng ta lên thôi !"

Ba người còn lại cũng đang cau mày lo lắng thì thấy Lục Bảo nói liền quay lại. Hai tỷ đệ Lan Gia đã hầu như xác định mình khó thoát ải này rồi, chẳng hiểu sao đi ăn thôi mà cũng đắc tội người ta. Còn cái kia Kinh Hồng ở cạnh thì cười khẩy một cái nhưng cũng suy tư.

" Ài... cái này ta cũng không muốn a... ! Đi thôi, ta dẫn các ngươi lên lầu.."

Ánh Tuyết Vi thấy thế liền lắc đầu nói. Cái này nàng có muốn bảo vệ cũng dễ dàng, sau đó nàng tìm cách khác xử lý vậy. Dù sao khách nhân tới đây ăn ra cửa liền bị giết thì cũng không tốt. Còn Lục Bảo hắn thì đã thầm xử tử năm người kia rồi, hắn đang định nhân lúc ăn đi vệ sinh thì ám sát luôn. Dù sao bọn người kia mạnh nhất cũng chỉ là cái người Thánh Tử kia. Mà riêng người đó hắn nháy mắt có thể giết chết được !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.