Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gia nhập tổ chức Minh Nguyệt

Tiểu thuyết gốc · 1992 chữ

" !! Ý ngươi là sao !"

Nghe được câu nói này hắn rùng mình nhẹ một cái cảnh giác cao độ lên ! Dù là gì đi nữa câu nói này mang rất nhiều ý nghĩa sâu xa. Nhưng cũng nhanh chóng hắn nhận ra mình đã phản ứng thái quá, làm hắn cảm giác hắn đang bị thất thố nặng lề. Nếu nữ nhân này mà muốn làm gì hại hắn thì hắn khó mà chạy được. Dù hắn có hóa thân Hắc Ám chạy chốn chăng nữa thì cũng dễ dàng bị một Nguyên Anh khóa chặt khoảng không này. Trừ khi từ ban đầu hắn đã vào trạng thái Hắc Ám, nếu không ở trước mặt một tu sĩ vượt bậc vẫn sẽ bị họ bắt được trong giây lát. Nhất là người nữ nhân này mạnh gần như gấp đôi hắn rồi !

" Ồ... Ngươi vẫn giấu sao ?"

"... Ta không hiểu rõ, mong người nói thẳng !"

" Vậy tại sao ngươi dám ra tay với người của Thánh Tử ? Ngươi không sợ Đoán Tiên Điện sẽ không tha ngươi ?"

Lục Bảo nghĩ " Hóa ra người nữ nhân nói là chuyện này, nhưng tại sao nàng ta lại biết. Chả lẽ từ khi ta vào đây đã bị theo dõi !" nghĩ vậy hắn cũng hỏi thẳng :

" Sao ngươi lại biết !"

" Tiểu tử ngươi không biết lễ độ thì phải !" Nghe được câu này hắn liền bình tĩnh lại, nếu tới giờ vẫn chưa ra tay với hắn cũng chắc sẽ không vấn đề gì. Nghĩ thế xong hắn cũng đứng dậy khom người nói :

" Tiểu bối Thiên Linh bái kiến lâu chủ. Không biết tiền bối tại sao biết ... ?"

" Ha.. ha ... ngươi nghĩ trận pháp của Minh Nguyệt Tửu Lầu ra để trang trí ?"

Nghe xong hắn tự nhủ : " Hóa ra là vậy ..." nhưng cũng phải nói là cái này cũng phải là cao thâm trận pháp nhường nào, mà khiến hắn không thể phát hiện.

Thật ra cái này là hắn không biết, nếu một trận pháp sư thì rất dễ dàng có thể nhìn ra, nhưng hắn còn chưa học qua trận pháp sao có thể nhận thấy. Dù sao trận pháp đi so sánh với cái kết giới vớ vẩn để canh chỗ ngủ của hắn là không cùng đẳng cấp. Trừ khi là cái trận pháp cấp thấp ở phân bộ chỗ Kình lão không đi kèm huyễn trận ẩn dấu mới nhìn bằng mắt thường được thôi.

" Lại đây đi !" Thấy hắn không trả lời âm thanh nhẹ nhàng đó lại vang lên. Thật ra nàng đây cũng là đang thử lòng hắn thôi. Nếu hắn mà có ý định trốn chạy hoặc bày ra lý do thoát thân thì cũng không cần thiết phải gặp mặt.

Còn Lục Bảo hắn thì lại thấy điểm thiện cảm là năm điểm lên hắn cũng không chạy trốn ngay hoặc lấy lý do cáo lui. Vì như hắn cảm thấy người này sẽ không có ý đồ gì với hắn, dù sao cũng chưa từng đắc tội a. Nhất là mình còn tới đây để bàn về làm ăn.

Đi qua bên cạnh tấm màn lớn, trước mặt hắn là một nữ nhân xinh đẹp, nhưng lại làm cho hắn cảm giác không phải cùng cấp độ. Nhất là ánh mắt u sầu, kết hợp với một bộ trang phục trắng tinh từ đầu đến cuối. Trên người không thấy đeo bất kỳ một đồ trang sức cho nữ nhân nào, chỉ riêng hai chiếc nhẫn giới chỉ ở tay cùng với một cái ngọc bội bên hông. Không thể nói là làm cho hắn cảm thấy thân thiện nhưng cũng khó thể với tới. Có thể là tâm cảnh đi...

Hắn liền ngồi xuống rồi nhìn về phía nàng. Nhưng đối diện nữ nhân vẫn không nhìn hắn mà đem ánh mắt đưa ra ngoài phía cửa, một hồi thấy nàng nói :

" Ngươi nhìn đã đủ ?"

" A .. xin lỗi tiền bối !" Ngại ngùng bị nói một câu hắn liền chắp tay xin lỗi.

" Ngươi biết tại sao ta gọi ngươi gặp mặt ?"

Nghe thấy câu này tim hắn nhảy lên một cái nghĩ " .... không phải để bàn chuyện mua bán sao ...? Hay là có ý gì với mình ...."

" Xin tiền bối nói rõ ...!"

" Ta đã cử người tìm tòi thông tin của ngươi sau khi ngươi giết bọn người ngoài kia...."

" ...." Nghe thấy cái này xong hắn càng cảm thấy nữ nhân này nguy hiểm dần rồi. Sau đó chỉ thấy nàng lấy ra một cái ngọc giản rồi đọc lên cho hắn :

" Tên Thiên Linh, xuất thân không rõ. Xuất hiện từ thung lũng Lạc Yêu ! Vào đan thành tám ngày trước ! Cư trú ở phân bộ đan các Lan Gia ! Ra ngoài một lần hướng thung lũng Lạc Yêu ! Trùng hợp lúc đó có bạo động lớn yêu thú đánh nhau cùng trưởng lão nội môn Linh Thiên Nhai !...."

" Ngươi nghe có sai ..."

Nghe xong câu này hắn tự nhủ : " Mẹ kiếp cái này quá chi tiết a, còn có cái gì nữa mà hỏi người ta có sai hay không... lần sau làm việc phải kín hơn mới được..." sau lưng hắn lạnh một tấm. Chỉ là hắn chưa kịp đáp thì đối diện nữ nhân lại lên tiếng :

" Yên tâm ta không có ý xấu với ngươi. Ta có một đề nghị !"

" .. Đề nghị ?.."

" Đúng vậy ! Theo ta tra xét có vẻ ngươi là không môn không phái ?"

" ... Đúng vậy ... bối....." Nghe cái này hắn cũng chưa nghĩ ra là như nào nhưng cũng đáp. Dù sao đối diện đối phương không muốn mình thoát cũng chẳng chạy được. Chỉ thấy nàng nhẹ cầm bình trà lên rót cho hắn một chén nhỏ rồi nói :

" Gia nhập Minh Nguyệt của ta !"

" .... " Hắn đang định cầm tách trà lên uống thì nghe thấy cái này. Khiến hắn sững lại nhăn mày thẳng mắt nữ nhân gọi lâu chủ này nhìn lại.

Đối diện nữ nhân Thanh Trúc nhẹ nhìn hắn gật đầu rồi nói : " Đúng vậy. Ta là mời ngươi gia nhập tổ chức của ta. Chính xác là dưới trướng của ta !"

Thấy Lục Bảo hắn đang suy nghĩ thì nàng lại nói tiếp :

" Yên tâm ! Ta không có ý đồ ..."

" Ta gia nhập !"

Chưa đợi nàng nói hết câu Lục Bảo liền lên tiếng đồng ý nhanh chóng. Cái này hắn không cần suy nghĩ sâu xa. Chỉ nhìn qua là người chưởng quản phía ngoài là Tuyết Vi tỷ đã Nguyên Anh tầng ba đã biết đây là một thế lực không hề tầm thường rồi ! Mà hắn chính là thiếu một thế lực để chống lưng, cái này đến là quá hợp lý.

" Ngươi không hỏi lợi ích ?"

Nghe được hắn đồng ý nàng cũng giật mình mà hỏi hắn một câu. Cái này đàm luận cũng quá là dễ đi, nàng không tin tưởng một người vừa gặp mặt. Lại còn nói ra mình đã điều tra hắn cụ thể như vậy, như người bình thường sẽ hỏi han một hai lợi ích. Cùng sau đó phải làm cái gì....

" Không cần ! Ta nghĩ tiền bối nếu đã muốn thu ta thì đã thấy ta được tác dụng ! Ta không cần hỏi nhiều những thứ đó !"

Dựa vào quan sát của hắn có thể khẳng định đây là một tổ chức lợi hại và không làm điều bất nhân là đủ rồi !

Thấy hắn trả lời như vậy nữ nhân cũng nghiêm túc nhìn lại hắn, sâu thẳng ánh mắt của hắn nàng không thấy có chút lừa dối nào ở đây. Cái này làm nàng càng kinh nghi về phán đoán của mình, nàng nghĩ người tiểu tử này sát phạt nhiều phải nhiễm ma tính. Quan trọng lợi ích, vì chưa gì lần đầu tới ăn đã bàn chuyện mua bán. Làm sao bây giờ lại khác khác, nhưng cũng không mất mấy giây nàng lại hướng ngoài cửa nhìn lấy rồi nói :

" Nếu ngươi đã đồng ý .. vậy thì thề đi ! Sau đó ta sẽ cho ngươi một món quà cùng giới thiệu một chút về tổ chức !"

Cái món quà này thật ra chính là món trao đổi để dụ dỗ Lục Bảo vào dưới trướng của nàng. Dù sao tình báo của tổ chức cũng nhanh nhạy lên mọi thứ nàng tìm hiểu chỉ tốn giây lát mà thôi, tất nhiên là tổ chức này cũng không phải loại tầm thường.

Lục Bảo không do dự đưa tay hướng lên trời rồi nói : " Ta thề nếu phản bội ... "

" À quên .... tiền bối thế lực tên vậy ??"

" Tổ chức chúng ta chính tên Nguyệt phụ là Minh, chỉ có hai chữ Minh Nguyệt mà thôi."

" Ta thề không làm ra sự tình phản bội Minh Nguyệt !" Sau khi hắn thề xong thì bắt đầu trong thâm tâm có cảm giác nhói nhẹ một cái. Như một cái lời nguyền của thiên địa gắn chặt trong tâm hắn. Nghe được lời hắn nói nàng liền cười nhẹ rồi đưa ra ba cái ngọc giản nói :

" Ta nghĩ cái này sẽ rất quan trọng với ngươi đấy !" Nói cái này nàng đưa tay chỉ vào một trong ba cái ngọc giản.

" Còn cái này chính là ngọc giản truyền tin của ta. Bây giờ ngươi chính thức dưới quyền của ta, bình thường gia nhập Minh Nguyệt tổ chức sẽ hàng năm phải hoàn thành nhiệm vụ để đổi lấy cống hiến. Một năm ít nhất một trăm điểm tổng hợp, nếu không sẽ bị khai trừ ! "

" Tất nhiên là khi ngươi cầm ngọc giản của ta thì chính là người của ta ! Nếu ta có nhiệm vụ cần sẽ liên lạc ngươi hoàn thành !"

" Còn cái cuối cùng này chính là cách mà Minh Nguyệt chúng ta giao nhiệm vụ. Mỗi người sẽ có một thông tin riêng, khi ngươi truyền thần thức vào ngọc giản sẽ thấy được tất cả thông tin của nhiệm vụ. Muốn nhận cái nào ngươi chỉ việc đưa linh lực khắc vào cạnh nhiệm vụ đó thì Minh Nguyệt sẽ biết là ngươi nhận. Như ngươi mới vào tối đa có thể nhận một nhiệm vụ, muốn hơn cũng không thể, nếu mà nhiệm vụ trong thời gian yêu cầu không hoàn thành sẽ bị phạt bằng với thiệt hại của nhiệm vụ."

Lục Bảo nghe xong thì bắt đầu cầm lấy ba cái ngọc giản nghĩ : " Trong đó cái liên hệ với Minh Nguyệt tổ chức nhiệm vụ thì trông rất bình thường, bề ngoài trông chả khác gì một miếng sắt được đúc thành hình tròn dẹp. Còn cái của Thanh Trúc nữ tử này thì màu đỏ bằng ngọc được trạm khắc rất tinh sảo. Cái cuối cùng là cái rất quan trọng thì lại là một miếng ngọc giản bình thường..."

Hắn không ngại mà cầm miếng ngọc giản quan trọng kia lên xem thì Thanh Trúc lên tiếng :

" Từ ! Ngươi ra về hẵn xem ! Chỗ này là bàn chuyện, tất nhiên đồ tổ chức cung cấp không sai. Sau ngươi xem thì đừng nghi ngờ !"

" Được tiền bối !"

" Tiếp tới nói về vụ mua bán gì đó của ngươi đi.."

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.