Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao dịch

Tiểu thuyết gốc · 1962 chữ

Hắn nghe vậy thì liền cất ba cái ngọc giản vào nhẫn trữ vật rồi lấy từ nhẫn ra hai cái bình ngọc. Rồi nhẹ nhàng giải thích, cái này một lần giải thích xong thì Thanh Trúc nữ nhân này cũng bắt đầu sáng mắt lên nhìn hắn. Cái này tuy là tiểu vật nhưng không tầm thường a... Biến một đống linh dược có gần hai trăm linh thạch hạ phẩm thành bốn nghàn bình, mà mỗi bình lại bán ra với giá năm linh thạch ! có khi tới mười linh thạch !

Một nước đi này của hắn làm cho hầu như các thực thần sơ cấp học đồ đều mất việc a...

" Hô.." Nói xong một tràng phân tích hắn liền thở dài, cái này đúng là một vụ làm ăn nhọc sức a.. mới đầu hắn định nhờ Lan Gia nhưng khó có thể kiếm được nhanh chóng linh thạch. Nay gặp được Minh Nguyệt Tửu Lầu chẳng lẽ lại bỏ qua cơ hội hiếm này sao. Mới đầu hắn có tư tưởng tự làm đem bán nhưng một hồi hắn ngẫm lại thì lại có ý tưởng bán phương thức rồi lấy bảy phần lợi nhuận ! Thế là vừa có tiền vừa không phải động tay chân tốn thời gian.

Thanh Trúc này nghe xong cũng khó giữ được bình tĩnh, vì nếu thực sự như hắn nói sẽ là rất rất nhiều linh thạch a...

" Ngươi có chắc chia bảy ba !!!???" Sau một hồi kinh ngạc nàng liền nói. Cái này là một vốn mà tới gấp một trăm lần a ! Kể cả bên Minh Nguyệt có ký kết khế ước thì lợi nhuận bên tổ chức cũng là một nhân ba mươi lần con số. Cái này khó mà có thể tưởng tượng...

" Ưm.... không đúng !"

" Tiền bối cái này là một ba sáu ! Một phần của tiền bối, ba phần của Minh Nguyệt cùng sáu phần của ta !"

" Cái này ....!! Ta nghĩ ngươi đợi ta một lúc ta liên lạc với bên trên !" Cái này nàng không thể chờ mong được nữa rồi liền phóng về một phía gian phòng khác đi vào để hắn một mình ở đây ngẩn ngơ. Cái này phân tích kinh doanh mà Lục Bảo dựa trên kiến thức hiện đại các thị trường buôn bán như lazada cùng shopee mà nói. Tuy là giá trị không cao nhưng bù lại lượng lớn người dùng. Tạo lên một số lượng không phải nghĩ, như hắn biết dân số trái đất cũng bảy tỷ người nhưng không rõ ở thế giới này là bao nhiêu lên chỉ nói suy đoán.

Tất nhiên là Thanh Trúc biết số lượng người tu tiên có thể mua cái này có bao nhiêu ước trừng. Một thành cấp một như Đan Thành có tổng một vạn người nhưng cũng chỉ có bảy phần là tu tiên giả, thành cấp hai đạt được danh xưng cũng gấp mười lần thành cấp một. Sau đó thành cấp ba lại gấp mười lần thành cấp hai. Cái này thông số có nghĩa thành cấp ba sẽ có bảy mươi vạn người tu tiên a, mà nhất là đã tới thành trấn cấp hai là số lượng dân thường có thể sinh sống hầu như không có. Dân thường đều sẽ hầu như sẽ chỉ ở các trấn mà thôi, còn các xóm làng nhỏ hơn thì không nói tới.

Nếu hắn mà biết Mộc Nguyên Lục Địa có tổng 120 thành, trong đó thành cấp một chiếm 80 cái, cấp hai chiến 40 cái, còn cấp ba là mười cái ! Một thành cấp một sẽ có sấp sỉ bảy nghìn tu sĩ lớn nhỏ, một thành cấp hai có thể là một trăm nghìn tu sĩ ! Còn thành cấp ba là một triệu tu sĩ sinh hoạt !

Tính sơ sơ các thành lên tới con số gần mười năm triệu tu sĩ, chưa tính tới các tu sĩ ở các tông môn cùng các thế lực khác. Mỗi người chỉ cần mua một bình là hắn có thể lời tới ít nhất chín triệu linh thạch hạ phẩm rồi ! Quy đổi linh thạch cao cấp là chín viên !

" ? Sao chạy đi rồi ?"

Cái này hắn ngồi đó ngơ ngác. Dù sao hắn có đem mấy bài phân tích khá hay nhưng hắn chưa có lường tới một chuyện đó chính là độ lớn của tổ chức Minh Nguyệt. Hầu như tất cả các thành đều có phân bộ của tổ chức, lên nếu cái này của hắn thành công sẽ là hầu như tất cả một vùng Mộc Nguyên Lục Địa này bán cái gia vị của hắn !

------------------

Lúc này ở trong phòng Thanh Trúc.

" Phụ thân ! Ta có chuyện quan trọng bẩm báo !" Ở trước mặt nàng là một chiếc gương giống như thủy kính của lão Bạch Hầu.

" Ồ Trúc nhi ! Ngươi ở Đan Thành nghỉ ngơi sao rồi ? Mẫu thân rất nhớ ngươi đó !" Một giọng nam nhân nhẹ nhàng quan tâm vang lên.

Sau đó nàng mang chuyện Lục Bảo nói lại cho cha nàng, cái này đầu bên kia thủy kính cũng kinh ngạc một hồi rồi mới đáp với âm thanh không mấy tin tưởng :

" Thật vậy !"

" Đúng vậy phụ thân !"

" Tốt tốt... tốt ! Trúc nhi ngươi mau đồng ý !"

" Vâng phụ thân ! Con đi hoàn thành !" Sau đó nàng ngưng truyền linh lực vào chiếc thủy kính rồi thu vào nhẫn trữ vật đi ra hướng Lục Bảo hắn.

-------------------------

Ở Minh Vương tổng bộ lãnh địa phía tây nam cách xa xôi tiếp giáp Hải Vực !

Phía tròi nghỉ mát trên một đỉnh núi hướng ra biển cả bao la, một người trung niên ngồi đó thu lại thủy kính nói lớn :

" Ha ha ! Ha ! Đúng là nữ nhi của ta mang tới cho ta kinh hỉ lớn !"

" Phu quân cái gì đó ?"

Lúc này mỗi mĩ phụ vóc người đầy đặn, dáng cao người thon cùng một làn da trắng đi tới nói nhỏ.

" Là Trúc nhi a....." Sau đó một phen kể chuyện quay lại.

-------------------------

Lúc này Thanh Trúc đi ra hướng Lục Bảo, tuy đã có bớt hơn nhưng nghĩ về cái chuyện này nàng vẫn khó có thể bình tĩnh. Hãy như nàng nghĩ Minh Nguyệt Tửu Lầu này lợi nhuận cũng chỉ đạt ba phần mười ! Là hiểu mấy tờ phương thức này của Lục Bảo hắn đáng giá như nào rồi.

Chủ yếu Minh Nguyệt Tửu Lầu không kiếm tiền chính từ bán quán ăn, mà là buôn bán tin tức cùng với một phương sát thủ cùng bảo vệ !!! Tính tổng chi phí kiếm được hàng năm tửu lâu so với cái kia chỉ bằng hai phần một trăm, nếu mà có được mảng gia vị này của Lục Bảo sẽ tăng lên một cách chóng mặt lợi nhuận !

" Ực ..." Lục Bảo hắn lúc này đợi ở đây cũng sốt ruột, hắn là cũng một phần lo lắng. Tuy hắn biết các loại giao dịch ở tu tiên giới này đều cần thiên đạo chứng giám lên khó có ai phản bội hiệp ước ! Kể cả các tu sĩ cao cấp, nhưng lần đầu tiên làm giao dịch kiểu này hắn cũng lo a. Dù sao hắn không phải thương nhân.

" Tiền bối xong rồi !" Lúc này hắn thấy Thanh Trúc đi tới liền nói.

" Ừm, việc của ngươi đã xong ! Minh Nguyệt chúng ta đồng ý !"

Sau đó chỉ thấy nàng lấy ra một tờ giấy, một tấm lệnh bài màu vàng ghi chữ Minh Nguyệt cùng khắc một con rồng với số hai mươi trên đó đưa ra.

Rồi nàng nói : " Đây là lệnh bài cấp mười của Minh Nguyệt chúng ta, tiền của ngươi sẽ được Minh Nguyệt lưu trữ ở các phân bộ. Nếu muốn lấy chỉ việc tới đó và giao lệnh bài ra, vì đánh giá ngươi là một mối làm ăn lớn lên phân cho ngươi cấp bậc cao nhất lệnh bài !"

" Còn đây là giấy Thiên Giám ! Ngươi xem xét nghi thêm rồi nhỏ máu !"

Hắn cầm tờ giấy lên đọc đúng là kiểu hợp đồng giao dịch, nhưng là hắn cùng Minh Nguyệt tổ chức giao dịch. Tất cả đều đúng như hắn nói chỉ có điều là không có phần của Thanh Trúc nữ nhân này mà là hắn được sáu phần cùng Minh Nguyệt được bốn ! Cái này làm cho hắn đánh giá cao Thanh Trúc vị này nữ nhân hơn nữa !

Còn một nhánh nhỏ nữa nhưng hắn cũng không mấy quan tâm, chính là các giao dịch gia vị từ nay về sau.

" Xoạt..."

Một vết rách nhỏ từ ngón tay hắn mở ra, rồi hắn ấn ngón tay vào Thiên Giám tờ giấy này. Sau đó hắn đưa hướng Thanh Trúc.

Nàng tiếp lấy tờ giấy xem qua mấy lần rồi mới gật đầu điểm chỉ một cái dấu ngón tay máu. Chỉ thấy sau đó tờ giấy bắt đầu hóa thành một đoàn lôi ảnh với vận tốc chóng mặt phi lên phía bầu trời.

" RẦm !!"

" ưm.. ?"

Chỉ thấy sau đó một tiếng sét lớn đánh lên, chứng tỏ Thiên Giám thành công. Tới đây hắn cũng thở ra một hơi, phía kia Thanh Trúc cũng vậy. Cái này phản ứng làm hai người nhìn nhau một cái rồi má nhẹ hồng hào.

" Ha ha... "

Sau đó hai người cùng cười vang. Một lúc nhìn nhau rồi Thanh Trúc nói :

" Được rồi sau này ngươi gọi ta là Thanh Trúc tỷ là được, ta cũng gọi ngươi Thiên đệ, ngươi không cần xưng hô tiền bối !"

" Vâng Thanh Trúc tỷ !"

Cái này một cái cười vang từ những người đầu tiên làm mua bán khiến cho độ thiện cảm của Thanh Trúc với hắn tăng lên tới hai mươi điểm, lên tới hai năm suýt nữa thành bạn bè tâm giao.

" Được rồi Thanh Trúc tỷ ! Đệ đi đây !" Tới đây hắn đưa ra hai cái ngọc giản rồi cúi người chào Thanh Trúc hướng cửa đi ra.

" Ừm .. "

Thanh Trúc ở lại cầm lấy ngọc giản xem xét rồi cười thêm một chút. Tuy nàng chủ tu kiếm đạo cần tĩnh dưỡng bản tâm thật bình lặng, như một lưỡi kiếm chờ thời cơ ra khỏi vỏ. Nhưng đối diện với cái giao dịch này cũng khó kiềm được vui mừng, nhất là cái đoạn ngượng ngùng của hai người kia.

----------------

Ở ngoài cửa chỗ cầu thang Ánh Tuyết Vi đang ngồi đó xem một quyển sách.

Thấy hắn đi ra nàng liền nói : " Ô ! tiểu đệ bàn bạc thế nào ? Tiểu thư có đồng ý ?" Cái này là Minh Nguyệt Tửu Lầu có trận pháp chặn tiếng ồn từ hai tầng cao nhất lên Tuyết Vi nàng cũng không nghe thấy âm thanh Thiên Giám ngoài kia.

" Tỷ đoán xem !"

" Hừ ! Giấu diếm !"

" Đi thôi ! Ngươi đã vô đó một giờ rồi, còn chưa đi ta các bạn ngươi lại nghĩ nhiều !"

" ? Nghĩ gì Tuyết Vi tỷ ?"

Ánh Tuyết Vi giọng nhỏ nhẹ ghé tai hắn nói " Nghĩ ta ăn ngươi ...."

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.