Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng thương !

Tiểu thuyết gốc · 2066 chữ

Chỉ thấy cú đá này của hắn làm cho Hoắc Lâm bị văng phá liên tục hơn mười cái vách tường cửa hàng cạnh. Lúc này Kình lão với Trần Anh đứa nhỏ cũng bị tiếng động đánh thức đang run sợ hé cửa nhìn ra.

" Kinh thúc đưa Trần Anh chạy đi !" Chỉ thấy Lục Bảo hô một tiếng hường Kình lão.

" Được ! Được !!"

Sau đó Kình lão cũng không chậm trễ mà phóng vọt ôm Trần Anh đứa nhỏ ra ngoài chạy, lúc chạy ra ngoài ! Cái này khi buổi tối đã thu thập thì đã thu hết những đan dược cùng vật phẩm vào hết túi trữ vật rồi, lên không có gì tổn thất quá nhiều !

Chỉ nhìn thấy phương hướng đằng xa từng lớp từng lớp tường xa kia có một thân hình bị văng đập mạnh vào tường đang nằm đó.

" Khục !! Khục !"

" Nhãi ranh ! Bản Vương coi thường ngươi rồi !!"

Chỉ thấy sau tiếng nói đó thì cơ thể Hoắc Lâm cũng dần biến hóa lớn lên thành một đầu yêu hổ to lớn cao tới bốn mét, dài tới bảy tám mét. Răng lanh dài sắc nhọn nhìn chăm chăm hướng Lục Bảo hắn !

" Ồ .. Đẹp đấy ... ngươi ở lại chơi nhé !"

Chỉ thấy hắn chưa kịp tẩu thoát thì Bạo Viêm Hổ đã gầm to một tiếng rồi mở Lãnh Địa Bạo Viêm lên khiến xung quanh hơn năm mươi mét đều bị lửa thiêu đốt ! Làm cho Lục Bảo hắn cũng không thể vận dụng Hắc Ám chạy trốn được.

" Vụt !!"

Một tiếng xé gió vang lên Hoắc Lâm hướng năm móng vuốt sắc nhọn hướng về phía Lục Bảo ! Chỉ là lần này đã có phòng bị lên hắn cũng dễ dàng né được cái này thủ trảo. Hoắc Lâm thấy thế cũng sững sờ nhưng trong nháy mắt liền ánh mắt sắc lẹm nhìn về phía Lục Bảo hắn rồi lấy một tốc độ nhanh hơn lao tới liên tục tấn công !

Lục Bảo hắn cũng là nhanh chóng triệu hoán ra Minh Kiếm chống đỡ lại những cái móng vuốt này. Hắn là không biết dùng kiếm chỉ có thể chém mấy đường tạm bợ, chủ yếu là dùng chênh lệch sức chiến đấu để lấy sức đón đỡ !

" Mẹ kiếp ! Ta phải giết ngươi !!" Thấy Lục Bảo lấy ra Minh Kiếm thì Hoắc Lâm càng là tức tối liền nói lớn rồi xông lên !

Vì hắn đã bị thương do đón đòn đột kích kia lên trận chiến thế hạ phong là hắn sở hữu không ai tranh giành ! Nhưng cũng tình thế này khiến hắn càng cảm thấy nguy hiểm !

------------------------

Chuyện xảy ra quá nhanh còn chưa tới nửa phút đồng hồ, lúc này kinh động tới cả phủ Thành Chủ và tam đại gia tộc yên tĩnh !

Lan Doanh mở cửa phòng đi ra hướng về phương chiến đấu nhìn lại nhíu mày rồi kinh hô :

" Không tốt ! Là phía Thiên huynh !"

Kinh Hồng cũng chạy ra cạnh Lan Doanh nhíu mày thật chặt lo lắng nói : " Cái này xem ra giống tu sĩ Nguyên Anh chiến đấu ! Chúng ta có qua xem không ?"

Lan Doanh : " Không được ! Ta phải tìm phụ thân xem thế nào ! Cái này chúng ta cũng không thể tham dự !"

Nói xong nàng nhanh chóng hướng phía chỗ phụ thân nàng chạy đi, còn Kinh Hồng đứng đó nhìn trầm ngâm một lúc rồi lôi ra một miếng ngọc giản rồi mạnh mẽ bóp nát. Xong cũng hướng Lan Doanh chạy theo.

---------------------------

Ở chỗ Hoắc Gia.

" Không tốt Thánh Tử ! Trong thành xảy ra hai tu sĩ Nguyên Anh chiến đấu !"

Hoắc gia chủ Hoắc Trác Luân đang ở trước phòng của Ngọc Lâm bẩm báo ! Cái này động tĩnh quá lớn phải tập hợp bảo vệ Thánh Tử phòng tránh xảy ra việc ngoài ý muốn.

Ngọc Lâm cũng đang chuẩn bị mây mưa với Hoắc Dung Linh thì bị phá đám cũng mang vẻ mặt âm trầm mở cửa đi ra hướng chỗ chiến đấu nhìn lại. Chỉ có thể nghe thấy các tiếng đánh nhanh đinh đinh đang đang rồi rầm rầm truyền tới.

Sự việc này cũng đánh động đến hầu như toàn bộ các thế lực ở Đan Thành. Còn chỗ thành chủ thì đang nhíu mày tự mình dẫn quân đi sang !

Quân Gia chủ thì vẫn giữ thái độ bình tĩnh không muốn liên lụy ngồi xem biến !

----------------------

Quay lại chỗ Lục Bảo !

Bây giờ hắn là đã nhuốm máu y phục gần hết ! Tuy sức chiến đấu của hắn rất cao nhưng móng vuốt của Hoắc Lâm không phải trò đùa. Cộng thêm tính hiếu chiến cùng vô vạn trận chiến đấu trải qua thì Hoắc Lâm cũng không khó để đè ép hắn Lục Bảo !

Lúc này hắn nghĩ : " Cái này yêu hổ quá là kinh khủng ! Phải tìm cách chạy trốn !"

" Đã có !!"

Nghĩ tới đây hắn cố hết dức tốc độ di chuyển ra một phương hướng rồi bị một bộ móng vuốn vung tới.

" Keng !!"

Cái này một cái chạm với mũi kiếm làm hắn bay vút đập nát mấy cái cửa tiệm bên cạnh ! Nhưng đợi bụi mù tiêu tán qua thì không còn thấy bóng dáng của hắn nữa. Hoắc Lâm cũng ngơ ngàng nhíu mày quan sát xung quanh cố gắng tìm kiếm !

Chỉ là hắn chưa tìm kiếm được bao lâu thì trên trời xung quanh bao vây hắn đầy những cấm vệ quân cùng thành chủ đang nhìn hắn chằm chằm ! Lúc này lồng bảo hộ Đan Thành cũng được kích phát tất cả tam tầng lấp lánh trên cao !

Một tướng lĩnh lên tiếng hét lớn về phía Hoắc Lâm : " Tiểu yêu còn không chịu đầu hàng !!!"

" Hừ !!" Nhìn thấy cảnh này Hoắc Lâm cũng nhíu mày thật chặt, hắn không ngờ hắn lại không bắt được một đứa vắt mũi chưa sạch như vậy ! Nhìn thấy Lục Bảo thiếu kinh nghiệm chiến đấu hắn là nghĩ rằng có một bí pháp tăng sức chiến đấu. Càng là cay cú để thoát mất con mồi, chỉ là hiện tại trên đỉnh đầu hắn nhiều đội quân thế này khiến hắn càng lo lắng hơn. Nhất là nam nhân đứng trước khoanh tay sau lưng chưa nói gì kia ! Hắn cảm nhận được thấy một sự uy hiếm cùng sát ý rất lớn !

---------------------------

Lúc này Minh Nguyệt Tửu Lầu trên lầu cao nhất

Thanh Trúc đang ngồi thưởng trà nhìn về phía đội quân ở phía xa đang bao vây gì đó, thì nàng cảm nhận có một luồng sức mạnh phóng qua trước mặt nàng. Rồi sau tấm bình phong bằng gỗ sau này có một tiếng động vang lên :

" Bịch .!"

" Xoạt !!" Sau khi bị giật mình bởi tiếng này nàng không mất thời gian thanh kiếm đang ở bên cạnh trong vỏ rút ra chém thẳng hướng về một hướng làm chia đôi tấm màn gỗ chắn đó.

" ?"

Nhưng cái này nàng không cảm thấy sát ý hay là người nào. Nhưng nhanh chóng nàng phản ứng có một cái thân thể nam nhân toàn máu be bét nằm ở dưới sàn ! Cái này chính là Lục Bảo cố gắng cưỡng ép chịu một đòn toàn lực của Hoắc Lâm rồi dùng Hắc Ám di chuyển tới đây.

" Thiên Linh ?"

Cái này làm nàng không biết nói gì, liền nhanh chóng nhìn ra hướng ngoài cửa sổ phản ứng được tới đưa tay kiểm tra.

" May còn sống !"

" Rầm !"

" Tiểu thư !!! Có chuyện gì !!!" Chỉ thấy Ánh Tuyết Vi đã đạp mạnh cửa lao thẳng vào nhìn thấy Thanh Trúc đang đưa tay lên cổ một cái thân thể nam nhân toàn máu nằm sấp nơi đó !

Thanh Trúc cũng không chậm chạp nói :

" Ta sẽ chữa thương cho hắn ! Ngươi đảm bảo không được kinh động tới ai !"

" Nếu có ai tới tìm kiếm hắn nhớ bảo trì như thường ! Nghiêm cấm động tới Minh Nguyệt Tửu Lầu chúng ta !!"

Ánh Tuyết Vi nghe vậy cũng thốt nhẹ lên : " Thiên đệ !! Sao lại có chuyện này !"

" Ta không biết ! Nhưng có lẽ hắn đã chạy trốn tới đây ! Cũng suýt đi toi cái mạng rồi !" Vừa trả lời Thanh Trúc vừa lấy trong nhẫn trữ vật ra một viên đan dược đút vào miệng Lục Bảo hắn rồi đỡ người hắn dậy chuyền linh lực vào.

" A !" Chỉ là cái này động tác làm nàng phát hiện là trong người Lục Bảo có một luồng linh lực vô cùng tinh khiết cùng một luồng linh lực mang tới hắc ám kinh dị !

" Sao vậy tiểu thư ?..."

" Không có gì ! Ngươi xuống dưới dàn xếp đi ! Cấm được để người nào không cho phép lên tới đây !!"

" Vây tiểu thư !!" Nói xong Ánh Tuyết Vi liền đi ra ngoài đóng cửa lại, nàng cũng không quên kích hoạt mấy cái trận pháp cấp ba của lầu trên cùng tiểu thư này. Có thể nói nếu không có lệnh tiểu thư thì có là nàng Nguyên Anh tầng ba cũng khó có thể xông vào ! Cái này nàng phải đi điều tra xem đã xảy ra việc gì ....

Quay lại chỗ Thanh Trúc thì bắt đầu nhíu mày càng chặt. Lúc này nàng cũng sợ hãi tác động quá mạnh làm Lục Bảo hắn người này đi đời. Nhưng khó thể để Tuyết Vi ở lại giúp nàng vì nàng còn thấy trước ngực hắn có một phần vết chém của nàng gây tổn thương suýt nữa chí mạng. Có thể nói vừa xuất hiện chưa kịp ngã hoàn toàn liền bị một kiếm kia của nàng một phần chém phải. Cái này rất ngại ngùng a...

Nàng nhẹ nâng hắn lên dìu vào phòng tắm, dù sao sau khi phục dụng đan dược đã được cầm máu khá nhiều. Chỉ là cái này việc rửa cho hắn làm nàng cũng đỏ bừng khuôn mặt mà thôi.

" Cái này... "

" Bụp !" Cái này nàng ngại ngùng lên nhỡ tay để hắp ngã một phát vào thùng nước tắm khiến nàng cảm thấy đau thay hắn.

" Thôi không sao ! Chỉ là một bộ da thịt phàm nhân !"

" Tiện nghi cho tiểu đệ này rồi !"

Chẳng mấy chốc nàng đã xong xuôi cho hắn Lục Bảo, mặt đỏ bừng đem hắn lên giường nằm nghỉ. Giờ đây hắn đang nằm trêm một cái giường với chỉ một mảnh vải đắp lên người. Chỉ quan sát thấy linh lực hắn tiêu hao nghiêm trọng, các vết thương thì vẫn rõ nét ở đó chưa có dấu hiệu lành lại.

Còn Thanh Trúc bắt đầu về thư phòng lục lại đống thư sách xem lại về hai luồng linh lực kia mà nàng cảm ứng được ! Cái này cũng là lý do mà nàng không muốn để Tuyết Ánh Vi làm thay cái việc ngại ngùng. Chỉ là lần đầu tiên nàng làm cái việc này lên lâu lâu nghĩ lại cũng đỏ ửng khuôn mặt.

Cái này lại phải kể công tới cơ thể sáu múi của Lục Bảo rồi. Thường các kiếm sư với tu tiên giả sao có được cơ thể như hắn cơ chứ. Trừ khi là thể tu từ đầu, nếu không chỉ tu dưỡng củng cố vững chắc cơ thể chứ khó mà thay đổi cơ bắp như hắn.

" Cái này ...." Mở đến một trang cổ thư nàng liền nhìn về phía Lục Bảo nằm kia tràn đầy nghi hoặc !

Lúc này Ánh Tuyết Vi cũng đã mang tình hình đem tới báo cáo cho nàng !

Bạn đang đọc Trấn Ngục Vĩnh Hằng sáng tác bởi HyperNia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HyperNia
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.