Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thân bài

Tiểu thuyết gốc · 1325 chữ

…“Thế thì ngon”.

Một viễn cảnh tươi đẹp được vẽ ra trong đầu Long, nó là fan cuồng của anh Dương cuto, kể từ lúc đọc được bộ truyện, nó vẫn mong ước sở hữu báu vật như vậy. Do sinh ra trong thời đại này nên nó luôn quan niệm rằng: trí lực giá trị hơn vũ lực. Nó cố kìm nén sự vui mừng, dò hỏi: “Ngươi là Google?”.

“Không phải!” giọng nói vô cảm nhẹ nhàng đáp.

“Thế chẳng lẽ ngươi là hệ thống tu luyện bla bla gì gì đấy?”

“Cũng không phải!” giọng nói vẫn như cũ vô cảm.

Hỏi một hồi mà vẫn như thằng đần, chả biết thêm được cái mẹ gì, Long bực tức: “Thế thì là cái mẹ gì ? Nói rõ ra xem nào”.

“Ta vẫn đang đợi ngươi đặt tên!”

“Vậy sao ? Vậy ngươi có thể làm được gì ?”

“Ta sở hữu khả năng cơ bản gần giống với cái mà ngươi gọi là Google!”

Những viễn cảnh trong đầu Long lại một lần nữa bật nhạc sàn mà lên: “Đuỵt, thế là ngươi có thể biến thành …” Long hồ hởi.

“Gần giống!” giọng nói cắt ngang, ngăn cản Long nghĩ thêm.

Long càu nhàu : “Đấy, nói mẹ thế từ đầu đi cho nhanh còn bày đặt làm trò”

“Ngươi không bảo ta nói!”

“Đệt” Long thầm mắng. “Dường như cái của nợ này chỉ có thể đáp lại những câu hỏi hoặc mệnh lệnh của mình một cách máy móc. Chứ không có tính linh hoạt và cá tính riêng”.

Bất chấp việc Long chỉ đang nghĩ thầm, giọng nói vẫn trả lời: “Có lẽ sau khi cài đặt thành công hoặc sau khi cập nhật phiên bản sẽ có!”.

“Ê! Ê! Long ơi, có sao không thế?” tiếng thằng Tiến gọi í ới làm Long giật mình quay lại thực tại. Nãy giờ nó vẫn nói chuyện với thứ kia bằng suy nghĩ trong đầu

“À ờ, chơi game nhiều hơi lú tí thôi, hôm nay tao nghỉ sớm nhé”

“Oke thôi, tao còn tưởng mày bị sao, nếu mệt quá thì mua viên vương liệm 500k mà dùng cho khỏe, hê hê”.

“Liệm cái đ*t!” Long chửi một tiếng rồi tắt máy. “Cập nhật thêm là sao?” nó quay sang hỏi thứ đang nằm trong đầu nó.

“Đang trong quá trình cài đặt ! Chỉ có thể trả lời những câu đơn giản!”

“Cài đặt? Cài vào đầu ta sao ?”

“Hiện tại tạm thời ở trong đầu ngươi! Khi cài đặt hoàn tất ta sẽ hòa làm một với linh hồn của ngươi!”

“Vãi lều” Long giật mình nhưng nó không thử ra lệnh ngừng cài đặt, vì nó hiểu đây có thể là một bước ngoặt lớn trong đời nó.

“Thế còn bao lâu để hoàn thiện cài đặt?”

“Trạng thái bình thường: 1 tuần. Trạng thái ngủ: 3 ngày”

“Vậy để trạng thái ngủ đi”

“Không thể thực hiện lệnh trạng thái! Yêu cầu đặt tên!”

“Ạch, tí thì quên mất, gọi ngươi là Linh Thư đi”

“Xác nhận tên: Linh Thư! Hoàn thiện dữ liệu cơ sở! Thời gian cài đặt hoàn toàn còn: 6 ngày 23 giờ 59 phút 59 giây!”.

“Ơ kìa, chế độ ngủ cơ mà! Nhờn à?” Long lại chuẩn bị phát cáu.

“Lệnh trạng thái ngủ đã được xác nhận! Thời gian cài đặt hoàn toàn còn 2 ngày 23 giờ 59 phút 03 giây!”

Long xoa xoa 2 bên thái dương: “Nói chuyện với thứ này dễ tăng xông quá”…

Đại lục Thiên chia làm 2 phần nam bắc rõ rệt tách biệt nhau bởi một dải đất rộng chừng 3,9 triệu km vuông (cho anh em dễ tưởng tượng thì là rộng gấp đôi diện tích Mexico), trung tâm dải đất là một khu rừng rộn lớn tên là Nguyên La còn hai phía đông tây của dải đất là 2 dải duyên hải chạy dài với ngư trường rộng lớn. Rừng Nguyên La vốn được coi là một khu rừng lớn hàng đầu trên thế giới, sự rậm rạp của cây cối, sự kì dị của tự nhiên và móng vuốt của hung thú nơi đây khiến cho việc băng qua rừng dường như là không thể trừ khi là quân đội đặc chủng, các hoạt động giao thương giữa nam bắc đều thông qua đường biển và 2 dải duyên hải khu rừng được coi là rừng cấm.

Một gã đàn ông cao to toàn thân mặc đồ đen rộng thùng thình với mũ trùm đầu chỉ để lộ chiếc cằm nhọn với hai bên ria lốm đốm trắng đang bất chấp thân hình cồng kềnh của mình mà mau chóng chạy xuyên qua những bụi cây rậm rạp tới một bãi đất trống nhỏ. Dường như, cái được gọi là rừng cấm này cũng không thể làm gã có bất cứ sự lo lắng nào cả.

“Mã 092, yêu cầu mở cửa” gã rút một tấm thẻ đen ra, bấm vào một cái nút nằm trên thẻ, rồi khàn khàn cất giọng.

Bốn cái cột to bằng bắp chân nhẹ nhàng trồi lên ở bốn phía xung quanh cao tới ngang đầu gã, rồi thực hiện một loạt chương trình quét đa chiều: “Bíp! Yêu cầu được chấp nhận! 092! Chào mừng trở lại”.

Mảng đất trước mặt gã áo đen dạt sang một bên, hiện ra một cửa hầm tối tăm, gã không do dự nhảy xuống, cửa hầm nhẹ nhàng đóng lại, mảng đất cũng trờ về như cũ, bốn chiếc cột đã thu lại từ bao giờ, bãi đất trống trở về trạng thái ban đầu như chưa từng có gì xảy ra.

Sau khi nhảy vào đường hầm, gã áo đen nhẹ nhàng tiếp đất từ độ cao chừng 3m, gã tiến tới cánh cửa trước mặt rồi bấm một dãy số loằng ngoằng vào bảng mã số. Chiếc cửa mở ra, trước mặt gã là hành lang hay đúng hơn là một đường ống dài làm bằng hợp kim siêu bền với nhiều ngã rẽ như một ổ kiến. Gã rảo bước qua những ngã rẽ mà gã đã quá quen thuộc, rồi bước tới một căn phòng.

“Thưa giáo sư! Thuộc hạ đã trở về!” gã cung kính cúi người nói.

Cánh cửa sắt của căn phòng từ từ nhẹ nhàng mở ra, một giọng nói già nua vọng ra: “Tình hình sao rồi?”

“Đúng như dự đoán của ngài, bên phía phòng nghiên cứu quốc gia của Đại Kỳ vẫn chưa tìm ra cách để khắc chế sự biến đổi liên tục của virus”

Từ trong căn phòng, một lão già như đã ngoài 80 với những nếp nhăn hằn sâu nên khuôn mặt khắc khổ và gầy gò nhưng sự khỏe mạnh trong bước đi biểu hiện rằng tuổi của lão không gia đến thế hoặc tuổi tác còn không ảnh hưởng được tới lão, lão vừa bước ra vừa nói, giọng có chút tự đắc: “Hừ! Loại virus này là tâm huyết cả đời của ta, nếu không có có mã gen do ta nắm giữ, chúng đừng mơ chế ra được vaccine”

“Chúc mừng giáo sư! Đợi đến khi các quốc gia bó tay, cả thể giới này liền do ngài quyết định hết cả, lý tưởng vĩ đại của ngài sẽ sớm trở thành hiện thực” gã áo đen dở giọng nịnh bợ.

“Đừng vội mừng, vẫn còn một kẻ có khả năng phá hỏng đại kế của ta, ta vẫn chưa thể yên lòng”.

“Ý giáo sư là tên Lucia? Ngài đã có biện pháp?”.

“Hừ, đi theo ta một chuyến, chuẩn bị một món quà nhỏ tặng hắn!” lão già âm trầm ra lệnh.

Không lâu sau, 2 bóng người vụt xuất hiện ở bãi đất trống giữa rừng rồi chớp mắt biến mất sau những tán cây rậm rạp.

Bạn đang đọc Trí Tuệ sáng tác bởi danchoihechien1001
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi danchoihechien1001
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 31

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.