Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại Thạch thôn

Tiểu thuyết gốc · 2111 chữ

Ngay sau khi đường hầm không gian đã triệt để biến mất, những người khác ở xung quanh chiến trường mới như từ trong mộng chợt tỉnh dậy.

Ngày hôm nay quả là một ngày khó quê của đám người thôn dân Thạch thôn, bọn họ đã được trải qua một trận tâm lý chập chùng khó mà có thể gặp được lần nào nữa ở trong cuộc đời.

Đầu tiên là bị yêu quái truy sát, tính mạng như ngàn cân treo sợi tóc, chỉ có thể tuyệt vọng tìm đường tháo chạy.

Sau đó đến khi vị lão nhân Diệp Cát của Cực Quang Kiếm Tông chiếm thượng phong thì bọn họ ôm nhau hoan hô nhảy nhót, ai biết đâu tình thế lại đột ngột chuyển tiếp, nhóm ba người của Cực Quang Kiếm Tông bị yêu nữ trong cây đào cổ thụ phản công đánh cho chạy trối chết.

Chính thời điểm lòng người bàng hoàng, tâm lý tràn ngập hoảng sợ lo lắng này, đột nhiên từ trên không trung bất ngờ xuất hiện một vị thiếu nữ tuyệt sắc tiến hành đấu pháp với yêu quái một trận long trời lở đất.

Cuối cùng vào thời điểm tối hậu, thiếu nữ còn thi triển thuật pháp cao siêu, kêu gọi một tia sét cực lớn từ trên trời cao đánh xuống, trực tiếp giết chết con yêu quái kia.

Nhân sinh lên voi xuống chó thực sự quá nhanh, làm cho các thôn dân Thạch thôn không kịp phản ứng, đợi đến khi đám người bọn họ phục hồi tinh thần trở lại, không ít người thậm chí mừng đến phát khóc, dồn dập hướng về phương hướng thiếu nữ tuyệt sắc biến mất tiến hành quỳ lạy lia lịa.

Nhóm ba người của Cực Quang Kiếm Tông đứng ở xa xa quan chiến nãy giờ, nhìn thấy kết quả cuối cùng của trận chiến, lúc này cũng trợn mắt ngoác mồm, nam thanh niên mặc áo bào trắng tức khí nói:

- Tên khốn kia cũng quá biết cách lựa chọn thời điểm để lụm lặt lợi ích đi chứ! Thừa dịp Diệp trưởng lão cùng con thụ yêu kia đánh nhau đến lưỡng bại câu thương sau đó mới mời người khác ra tay hỗ trợ để chính mình hưởng lợi. Đúng là đồ cơ hội, vô liêm sĩ mà.

Lão nhân Diệp Cát sắc mặt mệt mỏi do tổn hao pháp lực quá độ, thở dài lắc lắc đầu:

- Ngươi cũng đừng quá đánh giá thấp người khác! Theo đánh giá của ta, dựa trên uy lực của đạo ánh chớp kia, thực lực vị cô nương so với ta tuyệt đối chỉ có cao hơn chớ không thấp hơn, cho nên thực lực vị thanh niên kia chắc chắn sẽ không tầm thường đâu!

Thế nhưng lão nhân Diệp Cát lại không biết Nguyễn Thế Luân vào lúc này chỉ giống như “Thùng rỗng kêu to”, hoàn toàn không có khả năng thi triển đạo thuật “Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết” như Lục Tuyết Kỳ lúc nãy.

Nghe thấy nhận xét của lão nhân Diệp Cát, nội tâm thiếu nữ Mộ Dung Yên Nhiên cảm thấy do dự khó quyết, một lúc sau mới chần chờ nói ra:

- Tiếp theo chúng ta có muốn quay trở lại nơi đó nhìn một cái hay không?

Mộ Dung Yên Nhiên vừa nói xong, đột nhiên từ phương hướng phát sinh ánh chớp lúc nãy truyền đến một trận địch ý, luồng sóng pháp lực kèm theo từng đạo linh khí sấm sét mạnh mẽ lần thứ hai hiện lên.

Nhóm ba người của Cực Quang Kiếm Tông sắc mặt lập tức đều trở nên khó coi, nam thanh niên mặc áo bào trắng tức giận chửi ầm lên:

- Khốn nạn! Dám trực tiếp khiêu khích ở trước mặt người của Cực Quang kiếm tông chúng ta?

Ánh mắt Mộ Dung Yên Nhiên tràn đầy vẻ xem thường, liếc xéo hắn một cái:

- Hiện tại Diệp trưởng lão có mang thương tích trong người, đối phương lại có đạo pháp cao thâm, lúc này chúng ta cũng chỉ có thể để mặc cho hắn hung hăng càn quấy mà thôi.

- Thôi được rồi, đừng cãi nhau nữa, chúng ta nên đi thôi, tốt xấu gì thì thụ yêu cũng đã bị diệt trừ rồi.

Lão nhân Diệp Cát nói xong thì thở dài, nhìn về phía thiếu nữ Mộ Dung Yên Nhiên, lộ vẻ khó xử:

- Chỉ có điều sau việc này còn muốn làm lỡ thêm một quãng thời gian của ngươi nữa, chờ lão già này về tông môn đem nội thương chữa trị cho tốt, mới có thể tiếp tục cùng ngươi đi đến Tiêu gia ở Ô châu tiến hành từ hôn!

Nghe lão nhân Diệp Cát bộc bạch, Mộ Dung Yên Nhiên vội vàng đáp lời:

- Đương nhiên là việc chữa trị vết thương của Diệp trưởng lão mới quan trọng hơn chứ, chuyện riêng của đệ tử để sau này xử lý cũng không muộn.

Lão nhân Diệp Cát thấy Mộ Dung Yên Nhiên hiểu chuyện như thế cũng khẽ gật đầu hài lòng, sau đó lão quay sang ý vị thâm trường nhìn phương hướng chiến trường một lần nữa rồi mới ra hiệu cho Mộ Dung Yên Nhiên cùng nam thanh niên mặc áo bào trắng lập tức theo mình rời đi khỏi nơi này.

Nhìn thấy nhóm ba người của Cực Quang Kiếm Tông đã bị kinh sợ thối lui, Nguyễn Thế Luân mới thở phào nhẹ nhõm, vội vả tản đi pháp lực vừa điều động bên trong Thiên lôi ngọc phách cùng Bắc Cực Thiên Lôi kiếm.

“Bảng thông số nhân vật:

Họ tên: Nguyễn Thế Luân.

Cấp bậc: Triệu hoán học đồ (Luyện Khí) tầng bốn.

Danh hiệu: Không.

Chức vụ: Không.

Hối đoái điểm hiện có: 00.

Thần thông:

  1. Tiềm Hành thuật.

  2. Thần Kiếm Ngự Lôi Chân Quyết.

Vũ khí:

  1. Bắc Cực Thiên Lôi kiếm.

Pháp bảo: Không.

Thú cưỡi: Không.

Thế giới triệu hoán:

  1. Samurai Warriors.

  2. Tru Tiên.

Trận pháp:

  1. Dẫn Lôi trận.

Túi đồ: Thiên lôi ngọc phách. Số lượng: 01.

Đệ tử: Không.”

Không lâu sau đó, Nguyễn Thế Luân kiểm tra một lượt bảng thông số nhân vật, rồi mới đưa ánh mắt nhìn đến bên trong đám người Thạch thôn ở phía xa xa. Hắn nhanh chóng tìm thấy được thân ảnh bé nhỏ đáng yêu của Tiểu Du Du, trong lòng nhất thời hừng hực hẳn lên, miệng thầm lẩm bẩm:

- Chịu đựng vất vả nguy hiểm từ tối qua đến giờ, lại tiêu hao hết hối đoái điểm của hệ thống ban tặng, rốt cục cũng khổ tận cam lai, cuối cùng cũng đã đến thời khắc thu hoạch thành quả rồi! He he he!

Nghĩ tới mình vì tên đệ tử đầu tiên này mà dẫn đến hậu họa với yêu nữ Hồng Dạ kia, Nguyễn Thế Luân cũng chỉ có thể trước tiên đem nỗi phiền não này ném sang một bên không thèm suy nghĩ tới làm gì, hiện tại tất cả tâm tư của hắn đều là suy nghĩ rốt cục chính bản thân mình sắp đạt được người đồ đệ thứ nhất rồi.

Nghĩ đến đây, Nguyễn Thế Luân vội vã vận dụng pháp lực thoáng tẩy sạch bụi bẩn trang phục đạo bào trên người, trở lại thành dáng dấp một vị cao nhân đắc đạo, tiên phong đạo cốt.

Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, Nguyễn Thế Luân ngay lập tức vận dụng Tiềm Hành thuật, bí mật quay về nhà của lão thôn trưởng Thạch thôn, bày ra tư thế thoải mái nhất, ngồi trên một cái bồ đoàn đặt tại sàn trong nhà thôn trưởng, lấy ra Bắc Cực Thiên Lôi kiếm, chậm rãi chờ đợi Tiểu Du Du cùng đám thôn dân Thạch thôn trở về.

Không lâu sau đó, đám người thôn dân Thạch thôn cùng lão thôn trưởng và Tiểu Du Du dẫn dắt cùng nhau đi vào sân, mục đích của bọn họ vốn là muốn đồng thời thảo luận công việc để khắc phục hậu quả sau trận chiến vừa qua.

Ai mà biết được, vừa vào cửa nhà cả bọn liền nhìn thấy Nguyễn Thế Luân đã thản nhiên ngồi khoanh chân trên bồ đoàn đặt tại sàn trong nhà lão thôn trưởng tự bao giờ, vẻ mặt dương dương tự đắc, tại đầu gối đặt một thanh pháp kiếm nằm ngang, trên pháp kiếm trong nháy mắt lại thỉnh thoảng nhảy lên những luồng hồ quang ánh chớp chiếu thẳng vào mắt bọn họ.

Nhìn thấy thanh pháp khí Bắc Cực Thiên Lôi kiếm trên gối của Nguyễn Thế Luân thỉnh thoảng lại toát ra từng luồng luồng hồ quang ánh chớp có chút quen mắt, đầu óc Tiểu Du Du lập tức có phản ứng, hưng phấn la lớn:

- Đạo trưởng, có phải chính là ngài đã mời vị tiên nữ kia ra tay diệt trừ con yêu quái cây đào cổ thụ kia không?

Đi ở phía trước đoàn người, Thạch Cẩu là người đầu tiên nhìn thấy thân ảnh của Nguyễn Thế Luân, chỉ trong phúc chốc hắn nhận ra ngay đây chẳng phải chính là vị tiên trưởng thanh niên đã không chỉ giảng dạy yếu quyết tán gái mà còn ban thưởng tiên dược cho hắn đó sao.

Dù cho bản thân Thạch Cẩu có đi đầu thai chuyển sinh kiếp khác, hắn sẽ vẫn nhận biết được vị tiên trưởng có ân tình nặng tựa như núi với mình ở kiếp này.

Tâm tình Thạch Cẩu bỗng nhiên trở nên kích động, bật thốt lên:

- Đại tiên, đúng thật là ngài rồi, đa tạ ngài đã cứu giúp lấy mọi người trong thôn làng chúng tôi. Đội ơn đại tiên dữ lắm!

Liên tưởng đến sự kiện lúc trước Nguyễn Thế Luân đưa cho Tiểu Du Du cái bùa hộ mệnh có thể triệu hoán thiên lôi, lại nhìn tới thanh Bắc Cực Thiên Từ kiếm đang nằm trên đầu gối hắn, nghĩ đến cột ánh sáng khổng lồ chiết xạ ra từ quả cầu sét khổng lồ giống như thần tích đánh nát cây đào cổ thụ, cùng lời nói cảm kích của Thạch Cẩu, đám người thôn dân Thạch thôn nhất thời mừng rỡ hoan hô cả lên:

- Chúng tôi xin đội ơn đại tiên đã cứu giúp!

“Phịch!”

Tất cả mọi người đều tỏ rõ vẻ kính nể nhìn Nguyễn Thế Luân, ngay sau đó lấy Thạch Cẩu dẫn đầu, toàn bộ những thôn dân Thạch thôn có mặt trong nhà lão thôn trưởng đồng loạt từng mảnh một phần phật quỳ xuống, hướng về Nguyễn Thế Luân khấu đầu tạ ân cứu mạng.

Dù cho lớp da mặt Nguyễn Thế Luân vốn dầy như da trâu, thế nhưng vào thời điểm này hắn cũng cảm thấy hai má của mình hơi nóng lên, tâm tình hơi mắc cỡ một chút, nhưng là một người hiện đại, hắn biết mình nhất định không thể để mọi người thất vọng, nên chỉ đành phải chấp nhận đau thương để chính mình tiếp tục đóng vai cao nhân đắc đạo, không thể làm gì khác hơn là quyết đoán nhắm mắt xuống đón nhận sự lễ bái của đám người Thạch thôn, trong lòng lại không ngừng thầm niệm thần chú:

“Ta không thấy gì, tâm không phiền não, tất cả chỉ vì đại cuộc! Thiện tai, lạy chúa, a men!”.

Đám người thôn dân Thạch thôn khấu đầu xong thì lật đật đứng dậy, cung kính đứng im một chỗ, lúc này lão thôn trưởng mới đi tới phía trước một bước, cất lời cảm tạ Nguyễn Thế Luân.

Sau khi nói lời cảm tạ xong, lão thôn trưởng Thạch thôn tựa hồ có lời gì muốn nói, ánh mắt lão hết nhìn Nguyễn Thế Luân lại dời đến trên người Tiểu Du Du chần chờ không nói.

Bề ngoài Nguyễn Thế Luân tỏ vẻ hờ hững không quan tâm chuyện thế tục xung quanh, nhưng kỳ thực khóe mắt dư quang vẫn luôn tập trung quan sát trên người Tiểu Du Du cùng lão thôn trưởng Thạch thôn.

Bắt được ánh nhìn của lão thôn trưởng Thạch thôn, Nguyễn Thế Luân biết việc lớn sắp thành, nội tâm hắn lập tức trở nên hưng phấn, thâm tình hô hoán.

"Tiểu Du Du ơi là Tiểu Du Du, cuối cùng thì đồ đệ sắp đi vào trong túi của sư phụ rồi nhe!"

Bạn đang đọc Triệu Hoán Tổ Sư sáng tác bởi Phidao8800
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Phidao8800
Thời gian
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.