Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dungeon Xà Vương

Phiên bản Dịch · 2249 chữ

Trans + Edit: Nghialvmax.

Sau một lúc, Hạo Nhân dừng lại, kiểm tra giá trị kỹ năng, thở dài: “Càng ngày càng chậm, trung bình giết hai ba con rắn mới có thể tăng 1% Kiếm thuật cơ bản, Thuận phách trảm chậm nữa.”

Hai người lạ lùng nhìn nhau, Dương Phong hỏi: “Kiếm thuật cơ bản của cậu cấp bao nhiêu?”

“lv7.”

Dương Phong sững sỡ, không nhịn được chửi tục: “Đậu xanh rau má! Cấp 7, cậu lên thế đéo nào thế! Tôi và Oánh Oánh xem như đã thăng cấp nhanh rồi mà kỹ năng cơ bản mới chỉ cấp 4 cấp 5 thôi.”

Lâm Oánh gật gù: “Lúc nãy ở sân cỏ tôi có gặp một ít người quen, ở đó có rất nhiều người kỹ năng cơ bản mới chỉ cấp 2 cấp 3 thôi.”

Hạo Nhân đoán chừng: “Có thể do quái vật cấp thấp cung cấp quá ít điểm kinh nghiệm, chắc nên tìm quái cấp cao hơn thôi.”

Dương Phong và Lâm Oánh nhìn nhau mà bất lực. Bọn họ dám khẳng định, hơn phân nửa số người trên sân cỏ đều coi rắn khổng lồ là quái vật rất kinh khủng, chỉ có trong mắt Dương Phong mới không đủ nhắc tới thôi.

“Nhìn kìa! Đằng kia có một con rắn cấp 4!” Lâm Oánh sắc mắt, chỉ vào một con rắn nâu lớn hơn thường ở trong rừng tùng.

“Thật kỳ lạ, trước đó nơi này đâu có phát hiện rắn biến dị cấp 4 đâu.”

Hạo Nhân khó hiểu, nhưng tốc độ tiến lên cũng không chậm. Khi Dương Phong nâng tấm khiên lên va chạm với nanh rắn khổng lồ, Kiếm của chiến đấu giả trong tay hắn đã lao vù vù tới, một chiêu Thuận phách trảm hạ xuống.

Năng lượng đạn rít gào theo sát sau, con rắn khổng lồ nhất thời mất đi tới gần 150 HP, nhưng làm ba người bất ngờ là con rắn vẫn chưa nằm xuống, chỉ còn sót lại xíu máu đang hú lên quái dị, quay lại đánh tới Hạo Nhân.

Thuận phách trảm vẫn đang hồi chiêu, Hạo Nhân thoải mái tung một nhát chém bình thường, con rắn khổng lồ mới không cam lòng biến thành một điểm kinh nghiệm.

“Không thể lơ là được, có vẻ như các năng lực của quái vật cấp 4 đều được đề cao.”

Hạo Nhân nhíu mày: “Không chỉ thế, trí thông minh của quái cấp 4 dường như cũng được cải thiện. Ít nhất nó đã biết tấn công kẻ có uy hiếp lớn nhất là tôi.”

Dương Phong tùy tiện hơn: “Mà kệ đi, cái con này cung cấp nhiều điểm kinh nghiệm vãi! Hè hè, nếu gặp thêm nhiều quái cấp 4 thì tuyệt cú mèo.”

Lâm Oánh nhìn bạn trai với một cái nhìn trách móc. Cô thà rằng thăng cấp chậm hơn cũng không muốn đối mặt nhiều nguy hiểm không xác định.

Tuy nhiên có vẻ như lời của Dương Phong đã trở thành sự thật. Khi cả ba người ngày một xâm nhập vào trong rừng tùng sâu hơn, xác suất gặp phải Rắn biến dị cấp 4 cũng càng lớn, cho đến khi ba người dừng lại trước một cánh đồng tu la tanh tưởi.

“Đây là …” Lâm Oánh chỉ liếc cái rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, không ngừng nôn khan, Dương Phong vội vàng tiến lên vỗ nhẹ lưng cô.

Hạo Nhân cau mày, trong ánh mắt không thể phân biệt là sự khó chịu hay tức giận.

Trước mặt họ là một khu vực đỏ thẫm màu máu, như địa ngục trần gian nơi trần thế, lổm ngổm vô số máu thịt, chân cụt tay đứt, thân thể bể bụng vỡ ngực, nội tạng còn chưa khô máu đang nằm rải rác đầy đất.

Hơn chục con rắn khổng lồ đang chè chén no nê với phần bụng phình to, uể oải bò lên đống xác nằm phơi nắng. Những con ruồi muỗi lớn chừng nắm tay lượn lờ xung quanh kiếm chác chút canh thừa thịt nguội.

Những thi thể này chắc chắn là những sinh viên đã chết trên sườn núi trước đó, không thể ngờ được những con rắn khổng lồ này còn biết cách dồn thức ăn tập trung mà ăn dần.

“Những con súc sinh!” Dương Phong phẫn nộ, cho dù những người này đều là đồng đội heo, nhưng thấy đồng loại chết thảm, hắn cũng không khỏi chạnh lòng.

Đôi mắt đang cau có của Hạo Nhân đột nhiên lóe lên một tia kinh hãi: Cấp độ! Cấp độ của bọn chúng đang tăng lên!”

Lâm Oánh nén sự ghê tớm, cố không nhìn tới những thi thể tan nát khủng khiếp kia, rất nhanh cô cũng phải ngạc nhiên há mồm.

Ngay trong tầm mắt họ là ba con rắn khổng lồ cấp 3 đã ăn no, cấp bậc chúng thế mà đang thong thả tăng lên cấp 4! Theo sự biến hóa là chúng nhanh chóng tiêu hóa khiến cái bụng dần xẹp xuống.

Dương Phong vừa hãi vừa sợ nuốt nước bọt: “Những con súc sinh này cũng đang thăng cấp?”

“Thoạt trông là vậy, cũng giống như chúng ta giết quái luyện cấp vậy. Nhân loại không phải cũng trở thành thức ăn dinh dưỡng cho những con quái vật này sao, ăn chúng ta, chúng nó sẽ không ngừng thăng cấp!”

Hạo Nhân lặng lẽ phân tích, nhưng trong lòng lại không chút yên bình, điều này không phải là tin tốt đối với những nhân loại may mắn sống sót.

Ba người thần sắc khác nhau nhìn vào ổ rắn đang không ngừng thăng cấp kia, thậm chí ở tận cùng ổ rắn bọn họ còn thấy được một con rắn khổng lồ siêu cấp đã lên đến cấp 5!

“Chúng ta vẫn nên đi thôi!” Dương Phong cười khan. Kinh nghiệm quả đáng quý, nhưng sinh mệnh còn cao hơn!

- Dungeon bắt đầu hình thành!

Theo tiếng đinh đông giòn giã vang lên, trong đầu ba người đều xuất hiện thông báo.

- Tên Dungeon: Biến dị cự xà.

- Mục tiêu Dungeon: Tiêu diệt quái hiếm, Xà vương biến dị.

- Cấp bậc Dungeon: Trắng.

Ba người không khỏi hai mặt nhìn nhau, thế mà họ vừa bắt gặp một Dungeon mới hình thành đấy, không biết nên nói là may mắn hay bất hạnh đây.

Theo ghi chép trong Sổ tay tân thủ thời tận thế, Dungeon sẽ ngẫu nhiên hình thành. Một tòa nhà, một con phố, thậm chí là nhà vệ sinh cũng đều có thể chuyển hóa thành Dungeon. Hơn nữa những Dungeon này đều chỉ tính một lần, nghĩa là có người xử lý xong là sẽ biến mất.

Độ khó của Dungeon được chia thành 5 cấp: Trắng, Thanh, Lam, Tím và Cam. Trắng là thấp nhất, thường chỉ có một con Boss, diện tích Dungeon cũng là nhỏ nhất, trước mắt chỉ là một ổ rắn không lớn.

Nhưng đối với Hạo Nhân và những người khác lần đầu gặp Dungeon thì vẫn là một thử thách lớn.

Với sự hình thành của Dungeon, sau lưng họ xuất hiện một vầng sáng màu trắng, tượng trưng cho lối vào phó bản. Và những con rắn khổng lồ vẫn đang lười biếng nằm trong ổ đều đã bừng tỉnh, nhìn chằm chằm vào kẻ xâm nhập với ánh mắt bất thiện.

“Xà vương Biến dị, chính là con quái vật cấp 5 ở trong cùng sao!” Lâm Oánh sợ hãi nói.

Trong ổ rắn, Xà vương có thân hình phải to gấp đôi rắn khổng lồ thường, đen nhánh, thè ra chiếc lưỡi đỏ thắm đang luẩn quẩn qua lại.

“Quái hiếm cấp 5, khó đối phó, cậu xem tính sao?” Dương Phong nhìn Hạo Nhân hỏi.

Cấp bậc quái vật được chia thành 6 cấp độ là Bình thường, Hiếm, Tinh anh thường, Tinh anh cao cấp, Thủ lĩnh thường và Thủ lĩnh cao cấp.

Hạo Nhân cũng đang phân vân, dù sao thần kỹ của hắn “Ta là người tốt” còn đang trong thời gian cooldown, nếu có thể 100% Bạo kích thì sẽ dễ hơn.

Nhưng rất nhanh hắn đã dập tắt suy nghĩ này, nguy hiểm ngang bằng phần thưởng, hắn rất tin vào đạo lý này. Trong tận thế mà vẫn muốn đạt được mọi thứ an toàn chỉ là mơ mộng!

Hạo Nhân bình tĩnh phân phó: “Dương Phong, cậu hấp dẫn những con rắn khổng lồ thường tới đây, chậm rãi giải quyết đám cá tạp đó, chúng ta sẽ tập trung tinh lực đối phó với Xà vương! Lấy thực lực của chúng ta nhất định có thể!”

Với sức tấn công của Hạo Nhân chắc chắn có thể liệt vào hàng đầu, lần Dungeon này mấu chốt ở chỗ Tanker Dương Phong có thể chống đỡ nổi không.

Dương Phong thận trọng tiếp cận hai con rắn ở ngoài cùng bên phải, dùng chiếc khiên sắt đập mạnh vào thân rắn. Sau khi chọc giận rắn xong thì không ham chiến mà nhanh chóng lùi về phía cửa Dungeon, nâng khiên sắt trước ngực, gắt gao ngăn đỡ công kích của Rắn khổng lồ.

“Lâm Oánh! Tấn công!”

Thấy Xà vương vẫn chưa bị hấp dẫn qua, Hạo Nhân có đôi chút nhẹ lòng, nâng Kiếm của chiến đấu giả lên, phối hợp với Lâm Oánh công kích.

HP của rắn khổng lồ cấp 4 là khoảng 200, hai người hợp lực tấn công có thể dễ dàng giải quyết chỉ trong vài hiệp. Theo cách tương tự, những con rắn khổng lồ ở hai bên trái phải dần dần được dọn sạch.

Hạo Nhân không thể không kính trọng hơn với Dương Phong, người này quả là có tiềm năng làm Tanker. Mỗi lần đều hấp dẫn tới số rắn vừa đủ, nhưng lại không kinh động tới Xà vương.

Sau khi giải quyết xong hai lượt Rắn khổng lồ, ba người bắt đầu khôi phục tại chỗ. Hạo Nhân không chút keo kiệt lấy ra ba lọ thuốc trị liệu yếu quý giá.

“Dương Phong, cậu hiện tại có bao nhiêu HP?” Hạo Nhân hỏi.

“250 HP, có lẽ bởi vì ngày trước thường xuyên rèn luyện thân thể nên thể lực cao hơn người thường một chút.” Dương Phong có chút lấy le nói, xong thuận miệng hỏi: “Thế còn cậu?”

“270.”

Dương Phong nhất thời nuốt nước bọt, nhìn hắn mà cạn lời: “Rồi, quên mất cậu là cái tên cấp cao nhất, hơn nữa đều thêm điểm tiến hóa vào thể lực!

“Cậu có kế hoạch gì không?” Lâm Oánh cảm thấy Dương Phong sẽ không tiện hỏi.

Hạo Nhân gật đầu, nói với Dương Phong: “Quái hiếm có lực công kích bao nhiêu chúng ta hoàn toàn không rõ. Để ngừa vạn nhất, lát nữa tôi và cậu sẽ thay phiên gánh vác một ít sát thương.”

“Cậu đâu có trang bị khiên!”

“Không thành vấn đề, chỉ là trì hoãn chút thôi, chỉ cần trước khi HP của chúng ta về 0 giải quyết được nó là xong!”

Với Thuận phách trảm lv2, sát thương Hạo Nhân gây ra trước mắt đã lên tới hơn 60, nói cách khác sát thương của hắn bằng với hai ba người, lại còn có sát thương ma pháp của Lâm Oánh nữa!

“Nhận quái!”

“Cẩn thận nhé!” Lâm Oánh không khỏi lo lắng hô.

Dương Phong xông lên một bước lớn, cây rìu trong tay hung hăng chém xuống thân rắn da dày thịt béo, nhìn có vẻ nặng nhưng lại chỉ gây ra 12 sát thương, bất quá hắn đã thành công hấp dẫn cừu hận của Xà vương lên mình.

“Chúng ta lên!” Hạo Nhân phân phó, lập tức phát động Thuận phách trảm, Kiếm của chiến đấu giả xẹt qua da rắn đen nhánh, lại chỉ để lại một vết ngấn trắng nhợt.

“Không hổ là quái hiếm! Phòng ngự cao vãi!”

Sát thương thực tế mà Hạo Nhân đánh lên Xà vương chỉ có hơn 50 HP, trong khi đó đạn ma pháp của Lâm Oánh còn ít hơn, chỉ vỏn vẹn 30 HP.

Sau một lượt tấn công, HP của Xà vương giảm chưa đến 1/10 nữa. Trong lòng mấy người rùng mình, HP, lực phòng ngự của quái hiếm đều cao ngoài sức tưởng tượng.

Bị tấn công, Xà vương trông rất khó chịu, nó há mồm to như chậu máu cắn tới Dương Phong, những chiếc răng nanh sắc nhọn để lại những vết cắn kinh hoàng trên tấm khiên sắt.

-21!

Nhờ lực phòng ngự từ chiếc khiên sắt thêm vào, cộng thêm Đỡ đòn cơ bản của Dương Phong đã lên tới cấp 4, thương tổn mà Xà vương gây ra cho hắn cũng không cao, so với lượng HP cao tới hơn 200 điểm thì không đáng nhắc tới.

Liên tiếp chịu 3 lần công kích nữa, tự tin của Dương Phong tăng lên rất nhiều, hô: “Hạo Nhân, xem ra không cần cậu tới làm khiên thịt rồi!”

“Cẩn thận!” Lời còn chưa dứt, Hạo Nhân và Lâm Oánh đã kinh hô.

Xà Vương thấy tấn công ba lần không có kết quả liền trở nên cáu kỉnh, nó vung vẩy chiếc đuôi rắn tráng kiện, thế như lôi đình quét tới Dương Phong.

Bạn đang đọc Trò Chơi Khải Huyền của Ba Ký Gạo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nghialvmax
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.