Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4: Nhận ra hạnh phúc mới thật sự trưởng thành.

Tiểu thuyết gốc · 1282 chữ

-Chào bạn, tôi là Lập Minh, còn cậu?-

Anh chàng tên Lập Minh dơ bàn tay trắng nõn như con gái ra.

-Chào cậu tôi tên là...-

Vù Vù

-Chạy nhanh lên không lỡ cảnh hay bà con ơiiiiii-

-Hotboy 10B công khai tỏ tình nữ thần 10A bà con ơi-

Từng tiếng rầm rập như động đất tràn qua lớp F bọn hắn, có vẻ như tỏ tình luôn được các “bà con cô bác” trong trường học săn đón, nhất là với cảnh trai tài gái sắc như bây giờ.

Cắt đứt màn chào hỏi còn giang dở, Lập Minh kéo tay hắn chạy như bay về phía quảng trường “Nợi tụ tập của những buổi party khối “

Đến nơi, nhìn qua một lượt hắn mới thật sự cảm nhận được độ khủng bố của quảng trường, mấy tấm poster đúng thật chỉ lừa người, ý nghĩ đó chợt thoáng qua trong đầu hắn.

Trở lại với hiện thực trước mắt, giữa quảng trường to lớn kia là “999 đóa hoa hồng” được xếp thành hình trái tim, trong lớp hoa hồng lại có thêm một lớp nến lung linh nữa.

-Mả tộ, chịu chơi thật!- Hắn cảm thán một câu.

-Chứ sao, trong trường này toàn là con nhà giàu, chút này nhằm nhò gì, hê hê hê- Lập Minh giơ tay lên quệt mũi, khinh hỉ như thể chính mình là chàng trai đang quỳ gối đằng kia.

-Chà, là Long Thịnh của 10B đấy, nghe đâu nhà giàu có, “ô dù” to lắm, lần này ăn chắc được khoa khôi rồi-

-Hừ! Long Thịnh thì là cái gì chứ, vị nữ thần đang đứng trước mặt hắn dù chỉ mới chuyển đến ngày hôm nay, nhưng mà gia thế của cô ta thì không ai không biết, nghe đồn còn dính dáng đến cả xã hội đen cơ.

-Thật sao?-

-Chuyện, tao mới nghe ngóng bên 11, 12 xong, đã mấy anh chàng tỏ tình rồi đấy mà có được đâu-

-Kinh nhỉ!-

-Ừm, tốt nhất xem thì đứng xa xa ra chút, không thì trâu bò táng nhau ruồi nhặng chết rồi lại kêu khổ-

Hắn đúng là “khóc không ra nước mắt” với mấy cái bọn “phóng viên không chuyên” ở đây mà. Từ nãy đến giờ cứ oang oang cả lên, loạn cả một góc hội trường.

Trở về với cát bụi... à không, trở về với màn cầu thân cực kì lãng mạng phía trước, hắn thật đúng là thuộc cái thể loại già rồi mà vẫn thích đú khi mà cố chen nhau với cái lũ học sinh ở đây.

Chàng trai lãng tử mặc áo comple đuôi tôm, tóc vuốt keo trông rất “khá bảnh”. Tay hắn thỉnh thoảng còn vung vẩy để lộ ra chiếc đồng hồ hàng hiệu đắt tiền.

Khuôn mặt của tên đấy quả thật là rất đẹp trai, nhìn giông giống người ngoại lai Việt –Mĩ, trên tay hắn cầm là hộp đựng chứa vòng cổ lóng lánh nhìn rất bắt mắt.

-Cho anh một cơ hội che trở, yêu thương em, mang đến cho em hành phúc, được không?- Tên lãng tử dơ đôi tay trắng muốt của nữ thần kia lên, thủ thỉ những lời tỏ tình mà hắn cho là không thể lãng mạng hơn nữa.

-Ọe-

Hắn (Main) suýt thì nôn ra thức ăn của cả buổi sáng nay mới tống vào. Lập Minh bên cạnh cũng biểu hiện thái độ không kém, chẳng biết cu cậu kiếm đâu ra được cái túi ni lông mà giả vờ nôn thốc nôn tháo.

-Tôi chúa ghét mấy cái lời nói ong bướm như vầy. Chinh phục con gái là phải dùng hành động, nói xuông làm gì?

-Cũng hiểu đời ra phết nhỉ?- Hắn quay sang trêu chọc cậu bạn mới quen này, dường như có gì đó sâu trong thân tâm làm hắn nảy sinh thiện cảm với Lập Minh.

Chẳng lẽ là vì lúc trước hắn đã tự nhốt mình trong thế giới nội tâm cô độc quá lâu . Có lẽ hắn thật sự cần một người bạn

Bốp!Bốp!Bốp

Tiếng vỗ tay ròn rã vang lên khắp quảng trường.

-Đẹp đôi lắm, hahaha, đồng ý đi!-

-Đồng ý đi!-

-Đồng ý đi-

Bỏ qua hai tên thanh niên chưa hiểu chuyện, đám đông bu quanh tên lãng tử bắt đầu reo hò nhiệt liêt.

Chà, kế khích lệ tinh thần đây mà

Với bộ óc thiên tài của mình, làm sao hắn có thể không đoán ra tên lãng tử này cố ý tập hợp đám đông rồi mới tỏ tình, mục đích chủ yếu là ép buộc cô gái kia đồng ý, chẳng lẽ bạn học lại không nể mặt nhau.

Hơn nữa, cái tên họ Long kia nhìn qua đã biết là con nhà giàu, nếu từ chối thì ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.

Chán mấy cảnh ong bướm ngọt nồng, hắn lả lướt ra khỏi hội trường. Tên bạn Lập Minh mới quen của hắn dường như cũng chẳng còn hứng thú với màn cầu thân sến súa, cu cậu theo đuôi hắn ra khuôn viên.

>

Phịch.

Tiện tay mua hai lon nước ở máy bán hàng tự động trong trường, hắn mở một lon đưa cho Lập Minh, lon còn lại giành cho bản thân nhấm nháp.

Ực

-Sao? Ngày đầu đi học thấy thế nào?- Lập Minh mải mê nhìn cây anh đào, hỏi.

-Vui, thanh thản, và có chút... hoài niệm- Hắn trả lời, mắt nhìn theo hướng mấy chú chim én đang trao lượn.

-Hoài niệm?, Hahaha, cậu như ông cụ non vậy?-

-Khi thời gian trôi qua nhanh, sẽ chẳng có mấy thứ khiến ta hoài niệm được nữa-

Bầu không khí xung quanh hai người dần trùng xuống. Hai con người với hai số phận riêng, hoàn cảnh riêng lại ngồi chung với nhau dưới gốc cây anh đào như đôi tri kỉ. Thật khó để tưởng tượng được họ chỉ mới gặp nhau lần đầu.

Thấu hiểu là sợi dây chắc chắn nhất để gắn kết tình bạn. Hắn biết rõ là như thế. Lần đầu gặp Lập Minh hắn đã nhìn ra cậu ta cũng giống như mình, nội tâm bị bao bọc bởi những tầng tầng lớp lớp bê tông rắn chắc.

-Cậu rất thú vị, mong rằng chúng ta có thể làm bạn tốt- Lập Minh lại một lần nữa xòe bàn tay trắng nõn ra.

-Cậu cũng thế- Hắn đáp lại bằng một cái bắt tay.

Gió xuân nhè nhẹ thổi qua mang theo một chút mùi hương thoang thoảng của đất trời. Hoàng hôn đã dần dần buông xuống, giờ có lẽ cũng là lúc hắn phải về chuẩn bị đồ dùng cho việc nội trú lâu dài.

-Hạnh phúc là gì, là cảm nhận ấm áp nhất của trái tim, là sự thỏa mãn của con người,… chỉ có khi hiểu được hạnh phúc, đó mới là lúc chúng ta thật sự trưởng thành!!-

Tiếng loa rè rè vang lên khắp khuôn viên trường học, đây có lẽ là giờ giảng triết lí của mấy ông thầy lớp 11 vào ngày đầu xuân.

-Hiểu được hạnh phúc sao?- Hắn cảm thán.

Từng tia nắng yếu ớt chiếu xuống hai thân hình nhỏ bé phía dưới. Từng chiếc bóng hòa vào tối biểu thị cho thời gian ở trường đã kết thúc, hắn chào tạm biệt Lập Minh rồi lặng lẽ ra về.

Con đường vẫn đầy ắp những cánh hoa anh đào. Từng bước đi lững thững nhịp nhàng trên con đường bê tông dần dần khuất xa phía chân trời.

Bạn đang đọc Trở Lại Để Tâm Hồn Thảnh Thơi sáng tác bởi dinhbay
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi dinhbay
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.