Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tranh chỗ ngồi

Phiên bản Dịch · 1058 chữ

Thật ra trong lòng bà không phục. Trước đây cái chức chủ tịch này đáng lẽ là của bà, nhưng giữa đường lại bị vị chủ tịch Nhậm này chen ngang vào. Không chỉ có vậy, hiện tại cháu ngoại bà còn bị chèn ép đẩy xuống công xã hẻo lánh. Bản thân mình cũng bị chủ tịch Nhậm đè thấp hơn một cái đầu, Tiết chủ nhiệm càng nghĩ càng thấy không thể nuốt trôi cục tức.

Nếu không phải vị này suốt ngày nhìn chằm chằm, Tiết chủ nhiệm bà sao có thể bị một cán sự nhỏ nhoi làm ngứa mắt mà không dám đụng đến.

Sau khi kết thúc buổi họp, chủ tịch Nhậm lại gọi điện thoại đến văn phòng công xã Bắc Hà. Tiện thể nắm được kĩ càng tình huống của đội diễn xuất.

Hách chủ nhiệm hưng phấn đến nỗi mặt đỏ bừng, nói không ngừng nghỉ.

“Chủ tịch Nhậm, chúng tôi sớm đã chuẩn bị xong hết tất cả các công tác. Chỉ là đợi vụ thu hoạch kết thúc mới bắt tay vào triển khai. Đội viên cũng toàn là chiến sĩ thi đua ở trong đội, mọi người đều rất tích cực tham gia.”

Chủ tịch Nhậm hài lòng nói:”Xem ra quan hệ của các cô cùng quần chúng nhân dân rất hài hoà, tốt lắm.”

Hách chủ nhiệm vỗ ngực cam đoan:”Tất nhiên rồi ạ,hiện tại mọi người đều tích cực duy trì công tác của hội phụ nữ.”

Nhân viên bộ phận thông tin ngồi bên cạnh thì tặc lưỡi, trong lòng nói thầm, ai dám không duy trì đâu? Cứ chống đối sẽ bị áp giải đi đến nông trường để lao động cải tạo, còn chả biết ngày nào mới được thả về.

Hách chủ nhiệm lại cười nói:” Qua vài ngày nữa, chúng tôi định sẽ chuẩn bị làm vài hoạt động diễn xuất, cũng để chúc mừng vụ thu hoạch kết thúc, làm cho mọi người hưởng ứng không khí náo nhiệt.”

Nghe được mấy lời này, chủ tịch Nhậm lập tức cảm thấy hứng thú:”Vậy tôi phải sắp xếp thời gian rảnh để ghé qua xem thử như thế nào mới được.”

Hách chủ nhiệm mừng còn không kịp, vội cười đáp:”Hoan nghênh, hoan nghênh, đồng chí của công xã Bắc Hà ai cũng mong ngóng chủ tịch ghé đến.”

Lần này chủ tịch Nhậm đích thân ngỏ lời, cho một cái hẹn chắc chắn, vì vậy cả công xã Bắc Hà đều coi trọng chuyện này.

Thư kí Trình sau khi biết được liền mạnh mẽ duy trì đội diễn xuất biểu diễn cho lễ quốc khánh. Còn yêu cầu các văn phòng khác hỗ trợ giúp một tay để lo liệu công việc.

Dưới sự giúp sức của nhiều bộ phận, Tô Mạn cũng được rảnh tay hơn rất nhiều.

Bây giờ Tô Mạn chỉ cần lo những việc quan trọng, chỉ là cô cũng không hoàn toàn chiếm hết công lao. Mỗi lần hoàn thành được vấn đề gì, Tô Mạn đều báo cáo lại với Hách chủ nhiệm, sau đó để Hách chủ nhiệm nói lại với thư kí Trình để hỏi xin ý kiến. Cứ như vậy, thư kí Trình liền cảm thấy việc tổ chức biểu diễn rất quan trọng, vì vậy càng thêm nghiêm túc.

Hách chủ nhiệm cũng cảm thấy rất đắc ý, công tác dưới sự dẫn dắt của mình đều diễn ra thật trôi chảy. Còn Tô Mạn chính là cánh tay đắc lực nhất của cô.

Lần này hội phụ nữ có thể tự do sử dụng nhân lực, vì vậy Tô Mạn đều tận dụng tối đa. Công việc vặt đều giao hết cho Trình Hiểu Hồng, để cô ấy tiếp tục làm trợ lí. Ngay cả Đinh Mẫn cũng bị phân công cho công việc liên lạc cho bên trung học công xã để huy động dàn hợp xướng nhi đồng.

Trong lúc những người này bận rộn, Tô Mạn đương nhiên cũng không nhàn rỗi. Cô tìm kiếm tài liệu và tham khảo từ một bà cụ ngày xưa đã từng chứng kiến chiến tranh, ý định dựng lại kịch bản diễn cho mọi người xem.

Nội dung vở diễn là câu chuyện về một cái thôn nhỏ, bởi vì người trẻ tuổi đều đi lính, sau đó hi sinh anh dũng vì nước nhà. Để lại mẹ già và con thơ nhỏ dại, một ngày quân địch lén phục kích ở trong thôn, bị bà Hoa nhanh trí phát hiện được. Bà tập hợp những người trong làng tương kế tựu kế, bắt gọn một mẻ lưới phe địch.

Còn có tiểu phẩm cô ngốc đi lấy chồng. Cô ngốc từ phương xa đến nhà dì để ở nhờ, dì cô làm mai giới thiệu cho một đối tượng. Tên kia vốn nóng tính lại lỗ mãng, cho rằng cô ngốc hiền lành dễ bị ăn hiếp. Vì vậy người trong nhà dùng đủ mọi thủ đoạn để lừa cô ngốc, cuối cùng ở hiền sẽ gặp lành, vì vậy cô ngốc thành công thoát khỏi móng vuốt của những kẻ xấu xa, từ đó tìm kiếm được hạnh phúc của riêng mình. Câu chuyện không chỉ có những yếu tố gây cười, Tô Mạn còn lồng vào những tư tưởng đấu tranh để mọi người học hỏi.

Bên cạnh đó còn có tiết mục trình diễn tài lẻ của các thành viên trong tổ diễn xuất. Sau đó tiến hành bình chọn để trao giải thưởng cho người suất sắc nhất. Mấy tiết mục này đương nhiên đều do Tô Mạn tuyển chọn kĩ lưỡng rồi mới thông qua.

Toàn bộ kế hoạch đều được Hách chủ nhiệm và thư kí Trình tán thưởng không ngớt. Bận rộn tăng ca mấy ngày liên tiếp, cuối cùng mới chuẩn bị xong xuôi toàn bộ.

Cuối cùng ngày quốc khánh đã đến, không khí ngập tràn náo nhiệt và tiếng cười nói xôn xao của mọi người. Đội sản xuất còn đặc biệt cho mọi người nghỉ phép một ngày để tham dự buổi lễ. Nhóm xã viên đều đến hội trường từ rất sớm, dù mười giờ mới chính thức bắt đầu nhưng trời vừa sáng bọn họ đã đến để tranh chỗ ngồi rồi.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 167

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.