Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệt huyết

Phiên bản Dịch · 1091 chữ

Mọi người ngẫm lại chuyện này, lập tức dâng lên một chút nhiệt huyết mông lung. Các cô ấy thấy rằng công xã Bắc Hà đã thường xuyên làm được những công tác ấn tượng, còn các cô thì chưa từng được trải qua chuyện như vậy.

Tưởng tượng hội phụ nữ của công xã mình có thể tạo ra tiết mục lớn tương tự, không phải cũng sẽ vô cùng nổi bật sao.

“Ý kiến này hay đấy, trở về tôi liền nói với chủ nhiệm xem thế nào, tôi cảm thấy vấn đề này không lớn, chắc là sẽ được duyệt thôi.”

“Tôi cũng cảm thấy vấn đề này không lớn, hội phụ nữ của công xã chúng tôi bây giờ cũng có chút tiếng nói trong huyện.” Cán sự công xã Hồng Tinh kiêu ngạo nói. Chỗ cô ta ở gần công xã Bắc Hà, cho nên tác phong làm việc cũng bị ảnh hưởng đôi chút.

Tô Mạn nhìn mọi người nói: “Như tôi đã nói, các tiết mục mà công xã đưa ra nhất định phải là tốt nhất, không thể chỉ làm cho đủ số lượng. Trước khi biểu diễn, tôi kiến nghị chúng ta nên thêm vào một bước chọn lọc, làm như thế trước tiên sẽ giúp cho không khí sôi nổi lên. Còn nếu chúng ta thực hiện nhiều tiết mục, không khéo còn có thể giữ náo nhiệt đến tận Tết Âm Lịch.”

Làm như vậy thật đúng là giải quyết được vấn đề lớn.

Mọi người sôi nổi tỏ vẻ muốn tham gia vào.

Ngoài ra, ở một bàn ăn khác, mấy cô gái cũng nghe từ một cán sự mình thân quen mà biết được tin tức này, thừa dịp buổi chiều cuộc họp còn chưa bắt đầu, kéo nhau tới tìm Tô Mạn để đăng kí tham gia. Hiển nhiên đã coi Tô Mạn như người tổ chức ra hoạt động này cho các cô.

Nhưng bọn họ cũng không thấy có chỗ nào là không thích hợp, ngược lại cảm thấy đây là điều đương nhiên. Hội phụ nữ công xã Bắc Hà thực hiện công tác này rất xuất sắc, có các cô dẫn dắt, thì mới tạo nên được các tiết mục hay.

Buổi chiều vẫn là báo cáo công tác. Nội dung các công việc trên cơ bản không thay đổi, vẫn là những việc đó. Nhưng thật ra có mấy công xã muốn học tập công xã của Tô Mạn làm công tác huấn luyện, bọn họ cũng đang thực hiện nhiều kế hoạch. Một số công xã còn đang giúp chị em phụ nữ xoá nạn mù chữ.

Điều này làm cho chủ tịch Nhậm cảm thấy rất vui vẻ.

Mà công xã Bắc Hà lại hoàn thành công việc đặc biệt tốt. Theo như Tô Mạn nói, hiện giờ hội phụ nữ của các đại đội sản xuất đã khai triển kế hoạch huấn luyện kỹ năng cho chị em phụ nữ. Khuyến khích phụ nữ học tập thật nhiều những kĩ năng trong đời sống sinh hoạt. Đây xem như là đơn vị dẫn đầu trong các công xã.

Ngay cả chuyện hội phụ nữ tiếp nhận đơn hàng để kiếm tiền, Tô Mạn cũng không khoa trương mà báo cáo trước mặt nhiều người như vậy.

Thật ra đây mới là đơn hàng đầu tiên, bản thân công xã Bắc Hà cũng chưa hoàn toàn ổn định, lỡ như các công xã khác chưa hiểu rõ ràng vấn đề đã kéo tới làm rối lên, thì cũng không hay cho lắm.

Sau khi buổi báo cáo công tác kết thúc, chủ tịch Nhậm liền ra ngoài, gọi một mình Tô Mạn tới văn phòng.

Đây không phải lần đầu tiên, mấy cán sự khác vẻ mặt vô cùng hâm mộ.

Thật ra Tô Mạn cảm thấy rất bình thường, nhưng khi cô vừa mới tiến vào văn phòng, đã nghe thấy chủ tịch nói: “Nghe nói, mấy công xã các cô đang chuẩn bị lập ra đội diễn xuất kết hợp?”

Chủ tịch Nhậm đột nhiên hỏi câu này, nhưng Tô Mạn cũng không cảm thấy kinh ngạc, chuyện này cũng không phải cố ý giấu lãnh đạo trong huyện, có thể là người nào đó đã nghe được, sau đó báo với chủ tịch Nhậm.

Cô nói: “Là lúc ăn cơm trưa, chúng tôi tạm thời nghĩ ra được một phương án. Mọi người đều buồn vì các tiết mục biểu diễn đều không đặc sắc, cho nên tôi liền nghĩ nếu tập trung lực lượng lại, vấn đề này không phải sẽ được giải quyết sao? Chủ tịch Nhậm, ngài cảm thấy phương án này của chúng tôi có được không?”

Chủ tịch Nhậm cười nói: “Tập trung lực lượng làm chuyện lớn, việc làm này thực phù hợp để giúp mọi người đoàn kết và hợp tác về mặt tinh thần, rất tốt. Thấy cán sự của các công xã có thể đoàn kết như vậy, tôi đương nhiên rất khuyến khích.”

Trên mặt Tô Mạn lộ ra nụ cười vui vẻ.

Chủ tịch Nhậm lại càng thêm ôn hòa: “Cô có thể giải quyết tốt những việc ở công xã, vậy thì đối với mấy chuyện trong huyện, cô có ý tưởng gì hay không? Nếu không phải là thấy cuối năm các cô quá bận mải, tôi đã điều chuyển cô lên đây rồi.”

Tô Mạn nghe vậy, trong lòng khẽ nhúc nhích. Nhưng mà cô cũng không nóng nảy. Hiện tại cô chỉ mới bắt đầu công việc ở công xã, còn chưa tạo ra được thành tích gì. Chậm một chút cũng không sao.

“Lần trước tôi đến xưởng quần áo, thật ra cũng đã hiểu về một vài vấn đề. Phát hiện nhân số trong hội phụ nữ của xưởng không đủ nhiều. Làm việc cá nhân thì khó có thể phát triển được. Nhưng tôi cảm thấy, bọn họ có thể giống như chúng tôi, liên kết với nhau để làm việc, ngài xem có thể thực hiện hay không? Mỗi công xã chúng tôi sẽ luyện tập một tiết mục sở trường, sau đó lên huyện biểu diễn. Mọi người cũng đã tính toán kĩ càng, đội diễn xuất của mười mấy công xã cùng nhau lên huyện biểu diễn, như là lời chúc mừng gửi tới các đồng chí công nhân. Lại còn thể hiện tiêu tốt chí công nhân - nông dân chúng ta đều chung một nhà.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 107

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.