Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thương lượng

Phiên bản Dịch · 1046 chữ

Những lời này nói ra đều có phân lượng, thư ký Trình còn có thể nói được gì nữa, ông ta thật sự nói không nên lời. Thư ký Trình cũng chưa suy xét kĩ càng về vấn đề này, lúc này bắt ông phải nói, thì cũng chỉ có thể nặn ra một câu: “Huyện chúng ta có quen biết những người ở tỉnh khác không? Hay là thử đưa đến địa phương xa hơn đi?”

Thư ký Lâm cẩn thận suy xét. Thật ra ông cũng quen biết một vài người ở tỉnh ngoài, nhưng nếu vận chuyển thứ này đến những nơi đó, không nói đến chi phí, chỉ nói đến việc thịt bị biến chất và bị hỏng, đó chính là vấn đề lớn nhất: “Quá xa, thịt vận chuyển lâu thì rất dễ bị hư.”

Vấn đề này thư ký Trình cũng không có cách giải quyết. Cho dù là mùa đông, loại động vật hoang dã này cũng không thể bảo quản được trong thời gian quá dài. Bắt sống thì dễ bị hao thịt, đánh chết thì hương vị sẽ không ngon.

Gãi gãi đầu, thư ký Trình liền nghĩ tới Tô Mạn.

Đầu óc của Tiểu Tô rất tốt, bất cứ chuyện gì chỉ cần được cô ấy suy nghĩ động não một chút là có thể tìm ra biện pháp ngay. Cho dù thời gian dài như vậy, công việc thì liên tục chất đống, nhưng hình như không có chuyện gì mà Tô Mạn không nghĩ ra được.

“Nếu không thì, tôi tìm cán sự ở công xã thương lượng một chút? Đồng chí Tiểu Tô của công xã chúng tôi luôn có rất nhiều ý tưởng, tôi quay về tìm cô ấy bàn bạc thử xem sao.”

Thư ký Lâm thật ra cũng không xa lạ với cái tên Tiểu Tô này, vợ ông ta thường xuyên nhắc đến cán sự Tiểu Tô của hội phụ nữ công xã Bắc Hà, vừa nghe thư ký Trình nói vậy liền gật đầu: “Cô bé trong hội phụ nữ kia sao?”

“Đúng vậy, chính là cô bé đó. Người trẻ tuổi đầu óc lại rất nhanh nhạy.”

Thư ký Lâm nói: “Không cần chờ đến mai, hôm nay gọi cô bé đó tới đây luôn đi. Một thời gian nữa trời lạnh, thì không thể thực hiện được chuyện này.”

Thư ký Trình: “……” Không ngờ vị này còn gấp hơn cả ông!

Vì tiết kiệm thời gian, thư ký Trình trực tiếp dùng điện thoại trong huyện để liên hệ, bảo phía công xã dùng máy kéo đưa Tô Mạn tới đây.

Theo chỉ đạo của thư ký Trình, phải nhanh chóng đi lên huyện. Cho nên tài xế xe kéo lại một lần nữa tận hưởng tốc độ phi nhanh như chớp. Từ những ổ gà ổ voi trên đường bay lên từng đợt bụi đất mù mịt.

Đến khi Tô Mạn lên tới huyện, mặt mày đã xám tro, nhìn qua có chút chật vật...

“Trời ơi Tiểu Tô tới rồi đấy à, nhanh quá đi mất.” Thư ký Trình cười, đón Tô Mạn vào trong văn phòng.

Hiện tại ông ta không chỉ xem Tô Mạn là một cán sự trẻ, mà còn coi cô như một cánh tay đắc lực giúp bản thân đề ra các kế hoạch cần thiết.

Thư ký Trình đã quyết định, tháng sau khi bình bầu cá nhân tích cực, tiền lương và cấp bậc của Tô Mạn đều phải được tăng lên.

Tô Mạn lễ phép cười: “Thư ký Lâm, thư ký Trình, để các ngài phải đợi lâu rồi.”

Thư ký Lâm cười nói: “Tiểu Tô, ngồi đi ngồi đi, tôi và thư ký Trình đang chờ cô tới.”

Sau đó ông sai trợ lí của mình lấy nước cho Tô Mạn.

Tô Mạn khách khí nói không cần, nhưng mà vị trợ lí kia lại không dám khách khí, vẫn giúp cô pha một ly trà. Loại trà này hàng ngày thư ký Lâm cũng thấy tiếc không dám uống, nhưng bây giờ đem ra tiếp khách, lại hoàn toàn không đau lòng.

Tô Mạn ý tứ nhấp một ngụm, lễ phép bưng chén trà, đôi mắt nhìn hai vị lãnh đạo, chờ hai người lên tiếng.

Thư ký Lâm thấy trạng thái cô ổn định, lúc này mới bắt đầu bàn công chuyện.

Đem ý tưởng vừa mới nói với thư ký Trình thuật lại một lần cho Tô Mạn: “Nghe nói việc săn thú lần này, cũng là do cô đề xuất ý hay. Cho nên tôi liền tìm cô tới đây cố vấn một chút.”

Lời nói này thập phần khách khí, khiến cho hảo cảm trong lòng Tô Mạn đối với vị lãnh đạo này tốt hơn rất nhiều . Mỗi câu nói đều xem cô là một cán sự giỏi.

Lãnh đạo lớn đã khách khí như vậy, Tô Mạn đương nhiên cũng muốn làm thật tốt công tác. Dù gì thì cô cũng là người có học hành có nghiệp vụ.

Tốt xấu gì ở trong giới kinh doanh khốc liệt trong tương lai, Tô Mạn đương nhiên là rất hiểu biết về các hình thức buôn bán. Thư ký Lâm nói đến vấn đề này, kỳ thật chính là vấn đề của ngành kinh doanh.

Khác nhau ở chỗ việc kinh doanh mà cô đã trải qua đều là của các doanh nghiệp tư nhân. Mà hiện tại lại là chế độ công hữu nhà nước.

Tô Mạn xuyên tới chỗ này lâu như vậy, sau một thời gian lăn lê bò lết cũng đã hiểu được đặc điểm của thời đại này, chính là chỉ cần không làm theo chế độ tư nhân, làm mọi việc đều vì nhà nước, giơ lên lá cờ tổ quốc, đương nhiên sẽ phù hợp với quy tắc của thời đại này.

Thấy Tô Mạn không nói chuyện, thư ký Lâm và thư ký Trình cũng không truy hỏi, chỉ chờ cô tự nói.

Kỳ thật cô cũng không hề chuẩn bị để hôm nay thuyết minh phương án mới. Cho nên đột ngột gặp mặt nói rõ ràng vấn đề như này, đương nhiên Tô Mạn có chút khẩn trương.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.