Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chế biến đặc sản

Phiên bản Dịch · 1003 chữ

Rất nhanh, Tô Mạn liền cho bọn họ câu trả lời: “Thật ra là, nếu biết chút tay nghề thì có thể đem thịt này tiến hành gia công chế tác. So với việc mua về nhà rồi tự chế biến thì thịt làm sẵn sẽ ngon hơn, thơm hơn. Đây cũng coi như là đặc sản của một vùng. Chúng ta có thể không thấy lạ, nhưng nếu mang đi nơi khác, đó chính là món xa hoa. Ví dụ như nói bột sắn dây, là đặc sản ở một khu vực nào đó, mọi nhà đều làm. Nhưng khi chuyển tới chỗ chúng ta, lại đặc biệt hiếm lạ. Muốn cũng không có mà mua. Nếu trong huyện có thể thành lập ra một xưởng gia công nhỏ, chuyên môn làm thứ này, xuất khẩu đi địa phương khác, có lẽ so với món ăn đơn thuần từ động vật hoang dã sẽ càng thêm thú vị.”

Thư ký Lâm còn đang phân vân, thư ký Trình liền nói: “Đúng vậy, việc này cũng có cái thuận lợi, lúc nông nhàn chúng ta có thể làm, đến ngày mùa bận rộn thì không làm cái việc tốn nhiều kỹ thuật này nữa.”

Tư tưởng mà cấp trên truyền đạt chính là cố gắng gia tăng sức lao động nông thôn ở mức lớn nhất.

Thư ký Lâm cũng nói: “Động vật hoang dã cũng không phải một năm bốn mùa đều có. Không có cách nào để đảm bảo về số lượng.”

Tô Mạn lập tức đáp lại: “Cũng không phải một năm bốn mùa đều làm chế biến món ăn hoang dã, thật ra nơi này của chúng ta vòn có những đặc sản khác, như là một ít đậu tương, ở nơi khác cũng thực hiếm lạ. Còn có một vài loại rau dại sau khi chế biến ăn cũng rất ngon. Nấm rừng phơi khô sau đó đem đi hầm canh, cũng chứa rất nhiều giá trị dinh dưỡng. Những thứ đó đều có thể làm. Lúc trước tôi có xem qua chỉ đạo của cấp trên với chúng ta, nói là mỗi khu vực làm một loại thực phẩm mang hương vị riêng, tôi nghĩ việc này cũng không khác biệt lắm.”

Thư ký Lâm khẽ gật đầu, cảm thấy Tô Mạn nói rất có lí.

Cấp trên khuyến khích bên dưới làm thực phẩm là bởi vì lương thực của khu vực nào đó đang bị thiếu nghiêm trọng, để được ăn no bụng, nông dân phải tự mình tìm ra những thứ có thể thay thế đồ ăn, ví dụ như cây hoa hoè, còn có cả vài loại lá cây có thể phơi khô rồi ăn. Chỉ cần có thể nuốt vào trong bụng, thì đều phải đào lên mà dùng.

Trong huyện bọn họ thật ra không nghiêm trọng như vậy, cho nên lúc đó cũng chỉ làm một chút cho có lệ. Hiện tại nếu chế biến món ăn hoang dã, cũng coi như là một loại thực phẩm. Chỉ là cấp bậc của loại thực phẩm này tương đối cao.

Nói đến đây, trong lòng thư ký Lâm đã có vài kế hoạch, nhưng dù gì đây cũng là chuyện lớn, cho nên ông muốn cùng các cán bộ khác trong huyện mở cuộc họp bàn bạc một chút.

“Tiểu Tô, cô trở về làm một bản báo cáo về chuyện chế biến thực phẩm này đi, nghĩ ra cái gì cũng đều viết vào, đến lúc đó chúng ta lại cùng nhau tổng kết ý kiến.”

Thư ký Trình vừa nghe liền nói: “Thư ký Lâm, ngài cảm thấy được không?”

“Có thể tham khảo một chút. Trong huyện không có tài nguyên gì tốt, hiện tại mấy nhà máy cũng không thể nuôi sống được tất cả mọi người trong huyện, trên huyện cũng có một vài gia đình có đời sống sinh hoạt không được tốt lắm. Nếu thật sự có thể lập thêm một nhà máy, thì xem ra cũng thực không tồi.”

Thư ký Trình: “……” Vậy là việc này đã được huyện uỷ chú ý tới rồi?

Sau khi ra khỏi văn phòng, thư ký Trình cùng Tô Mạn ngồi lên máy kéo quay về công xã.

“Tiểu Tô, cô cảm thấy chuyện này có thể thuận lợi như vậy sao, những thứ kia thực sự có thể bán ra ngoài chứ?”

Tô Mạn đương nhiên rất tin tưởng vào điều này, bây giờ mới là bước khởi đầu, vật phẩm cũng chưa nhiều, không cần nghiên cứu sức mua của cả nước. Đối với các quốc gia khác mà nói, tuy đất nước có nghèo nhưng chỉ cần giá cả hàng hoá hợp lý, sức mua trong nước vẫn rất mạnh mẽ. Nếu không thì tại sao lượng công việc của những xưởng quần áo lại lớn như vậy, còn không phải là vì cung không đủ cầu sao?

Chẳng qua là cô không thể cùng thư ký Trình nói nhiều như vậy, chỉ có thể nghiêm túc nói: “Tôi cũng chính là từ nhà máy sản xuất tổng hợp của chúng ta nghĩ ra ý tưởng này, với lại tôi cảm thấy nếu trong huyện mà thực hiện được, nhất định sẽ có những kế hoạch tốt hơn, cho nên chúng ta cứ thử xem sao, biết đâu lại thành công ngoài dự kiến?”

Thư ký Trình cũng cảm thấy vậy, trong huyện nhiều người, lực lượng lớn, vật tư cũng nhiều. Doanh thu sẽ càng tăng thêm. Nếu bọn họ mở thêm một nhà xưởng, khẳng định sẽ thành công hơn so với công xã. Nhưng ông cũng không nghĩ nhiều như vậy, bởi vì vấn đề hiện tại là phải tìm ra đối sách để kế hoạch được triển khai.

Huyện uỷ hành động rất nhanh lẹ, vì muốn theo kịp tiến độ, sáng sớm hôm sau thư ký Lâm liền mở cuộc họp, đưa ra quyết định về chuyện này.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.