Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lâm Tuyết Cúc làm cán bộ

Phiên bản Dịch · 1002 chữ

Thật ra Tô Mạn đã sớm biết, bởi vì sau khi phát thông báo xuống dưới, Lưu cán sự đã trộm tìm Tô Mạn nói chuyện, nói cả chuyện lần trước chủ nhiệm Hách thăm dò biểu hiện của Lâm Tuyết Cúc. Ngụ ý chính là muốn cho Tô Mạn biết, sự kiện thăng chức lần này, cô cũng góp một phần công sức. Xem như đáp lễ Tô Mạn lần trước nói giúp cô trước mặt chủ nhiệm Hách.

Đối với chuyện này, Tô Mạn đương nhiên giả vờ nghe không hiểu ý tứ của cô, chỉ đơn giản bày tỏ bản thân tuyệt đối tin tưởng vào quyết định của hội phụ nữ.

Mẹ con hai người vừa về đến nhà, Lâm Tuyết Cúc liền cao hứng chạy ra: “Nhị Nha Nhị Nha, chị thật sự trở thành cán bộ rồi, là cán bộ trong đại đội luôn đấy!”

“Thực sự có chuyện này?” Lý Xuân Hoa không thể tin được nói.

“Đương nhiên là thật.” Lâm Tuyết Cúc có chút khoe khoang: “Nếu mẹ không tin, có thể đến xem bảng tin tuyên truyền trong đại đội, tất cả đều được viết trên đó.”

Lý Xuân Hoa đương nhiên biết bảng tuyên truyền dùng để làm gì. Mục đích chính là để thông báo cho toàn thể nhóm xã viên biết mỗi lần bên trên bổ nhiệm cán bộ mới.

Ngoài ý muốn, bà thế mà gật gù tán thành: “Bảng thông báo sao, tốt lắm. Để mẹ tìm cơ hội đi hỏi bọn họ một chút, một đồng chí ở nhà không hiếu thuận với mẹ chồng như con có thể đảm đương tốt chức vị này hay không.”

Lâm Tuyết Cúc: “.....”

Tô Mạn bất đắc dĩ xen vào: “Mẹ, mẹ cũng đừng hù dọa chị dâu.”

“Mẹ còn cần phải hù dọa chị dâu con à, không phải hiện tại nó đang là cán bộ sao. Về sau nếu nó ở nhà đối đãi không tốt với bà mẹ chồng này, đến lúc đó con tuyệt đối không được cản mẹ, mẹ nhất định phải cáo trạng.

“....” Lâm Tuyết Cúc quả thật tức đến muốn phát điên. Nhưng hiện tại ngồi lên vị trí cán bộ này, hành xử hàng ngày đều phải chú tâm, tất nhiên không thể cứ như trước kia cùng mẹ chồng cãi nhau một trận ra trò. Lỡ như xui xẻo bị người khác nghe được, lòng dạ đen tối nói xấu cô, nói cô đường đường là chủ nhiệm, thế mà không giải quyết được mâu thuẫn mẹ chồng nàng dâu. Đến lúc đó, chẳng phải hỏng chuyện hết sao.

Tô mạn để đồ vật trên tay qua một bên, kiếm cái ghế dựa ngồi xuống.

“Vừa lúc hôm nay là ngày cuối cùng của năm, nhà mình cùng nhau mở cuộc hợp tổng kết cuối năm được không.”

Cô đã nói như thế, những người khác đương nhiên không có ý kiến. Đặc biệt năm nay trong nhà xảy ra những thay đổi lớn, cần phải tổng kết một chút, sang năm lại tiếp tục không ngừng cố gắng.

Tô Mạn chuẩn bị để Tô Thiết Sơn nói vài câu mở đầu, dù sao ông cũng là trưởng bối trong nhà, phải cho ông mặt mũi.

Ai ngờ Tô Thiết Sơn lại không thích nói chuyện: “Để mẹ các anh chị nói là được rồi.”

“Mẹ cũng không có gì muốn nói, chỉ nhắn nhủ vợ của thằng cả về sau phải tự mình kiểm điểm lại thái độ, chú ý một chút.”

Lâm Tuyết Cúc: “……”

Cuối cùng vẫn là Tô Mạn tới giải quyết, cô là cán bộ, loại chuyện này đương nhiên phải nhờ cậy cô rồi.

Tô Mạn không dông dài mà lập tức nói vào vấn đề chính.

Đầu tiên khẳng định người trong nhà một năm nay vất vả cần cù lao động cùng học tập. Sau đó liền nêu lên một loạt các thành tích nổi trội.

Ví như Tống Ngọc Hoa, cô mỗi ngày chăm chỉ gia công quần áo, tiền lương mỗi tháng đều quy đổi thành lương thực. Chỉ vì để người trong nhà mỗi ngày có thể ăn no hơn một chút. Ngoài ra còn có Lý Xuân Hoa, bởi vì lần trước bà diễn kịch xuất sắc,giúp thanh danh nhà họ Tô tốt hơn không ít. Đương nhiên không thể không nói tới Lâm Tuyết Cúc, người liên tiếp hai lần được vinh danh chiến sĩ thi đua, lần này còn đảm đương vị trí cán bộ, này không phải chỉ là bước tiến nhỏ, quả thật đã góp công lớn làm rạng danh nhà họ Tô.

Những người được cô khen ngợi đều đang có mặt, trên mặt không giấu được nụ cười rạng rỡ.

Nam nhân nhà họ Tô thế mà không có một thành tích để nói, một đám người chột dạ đứng đó.

Tô Mạn đương nhiên vẫn khích lệ bọn họ: “Cha cùng các anh cũng không tồi, là lao động chính trong nhà, đồng thời kiếm về không ít công điểm.”

Lý Xuân Hoa nói: “Nhị Nha, con là người cống hiến nhiều nhất. Không có con, người trong nhà có thể làm được gì?”

Tống Ngọc Hoa cũng gật đầu, cô cảm thấy sự nâng đỡ từ phía em dâu là quan trọng nhất, những thành tích nổi bật của người trong nhà ban đầu là dựa vào em dâu mới có thể tiến xa đến vậy.

Đối với vấn đề này, Lâm Tuyết Cúc cũng không phản bác, rốt cuộc cô có thể đảm đương chức vụ cán bộ, cũng là do ban đầu em dâu đã chỉ điểm, lời nói lúc đó xác thực đã thức tỉnh cô. Nếu không hiện tại cô còn đang ăn không ngồi rồi ở nhà, rảnh rỗi đến độ suốt ngày cùng mẹ chồng làm ầm ĩ khắp nơi, nào có thể như hiện tại, tương lai cực kì xán lạn.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 112

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.