Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gừng càng già càng cay

Phiên bản Dịch · 1011 chữ

Lúc sau đoàn xe của công xã Bắc Hà cũng tới nơi, diễn viên ngồi trên xe cực kì hớn hở và phấn khích.

Bọn họ từ trước tới nay diễn qua vô số tiết mục, mỗi lần đều được người dân vây quanh đón nhận, vì thế cho rằng lần này đồng dạng không có nhiều khác biệt, cũng ngăn bản thân tuyệt đối không được khẩn trương quá mức. Nhưng hiện tại nhìn đến hàng người rậm rạp bao quanh khán đài, hơn nữa những người này đa số là công nhân, đoàn người bất giác lo lắng, tim đập bang bang từng nhịp như muốn thoát ra khỏi lồng ngực.

“Hoa đại nương, bà có khẩn trương không, số lượng người ở đây...thật sự quá nhiều. So với công xã chúng ta còn nhiều hơn gấp mấy lần.”

“Không có gì phải lo lắng cả.” Lý Xuân Hoa căng da đầu đáp lời: “Việc gì trên đời này mà tôi chưa thấy qua.”

Nghe được Lý Xuân Hoa nói như vậy, diễn viên trẻ tuổi bên cạnh lập tức nhìn bà bằng ánh mắt sùng bái. Quả nhiên, người xưa nói không sai, thật sự là gừng càng già càng cay mà.

Khoảnh khắc mọi người quay mặt đi, Lý Xuân Hoa trộm chà xát lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi của mình.

Tô Mạn kín đáo nhéo nhẹ lòng bàn tay bà: “Mọi người nghe mẹ tôi nói rồi đấy, không việc gì phải khẩn trương cả. Mọi người hiện tại chính là diễn viên, diễn viên điện ảnh trên ti vi diễn cho toàn thể người dân cả nước xem, mọi người ở đây diễn cho người dân trên huyện xem, cũng không có gì khác biệt. Quan trọng nhất, chờ mọi người diễn xong rồi, thời điểm mọi ánh mắt phía dưới đều dồn tới trên người, đến lúc đó khẩn trương cũng không muộn.”

Lý Xuân Hoa nghe con gái bà nói như vậy, tức khắc như được tiếp thêm sức mạnh to lớn, nói với giọng tự tin: “Đúng thế, hiện tại tôi không còn giống như lúc trước nữa.”

Lúc sau các diễn viên có mặt đông đủ tại quảng trường, mọi người cũng không vội xuống xe, theo kế hoạch ngồi trên xa tải chờ phát bài ca mở màn hào hùng.

Mở màn đương nhiên là tiết mục đến từ người dân trong huyện, để chuẩn bị chu đáo cho ngày hôm nay, các đồng chí phụ liên trong huyện tổ chức tuyển người cho tiết mục văn nghệ, ngày đêm tích cực tập luyện. Giọng ca trong trẻo đầy nội lực kết hợp cùng vũ đạo sôi động đem không khí kéo lên không ít. Lúc sau, tiết mục chính mới thật sự bắt đầu.

Thời điểm bắt đầu, nhóm công nhân tới xem biểu diễn đều cảm thấy không chút hứng thú. Mỗi năm đều chuẩn bị ca hát cùng vũ đạo, một màn như vậy nhìn tới nhìn lui cũng không có gì khác biệt, bọn họ đã sớm xem chán loại tiết mục văn nghệ này. Náo nhiệt vẫn có náo nhiệt, nhưng chung quy vẫn chưa đủ sức nóng kéo chân khán giả.

Mãi đến khi các tiết mục của công xã bên dưới bắt đầu, mọi người lúc này mới có chút hào hứng.

Bởi vì công xã Bắc Hà bên này đem tiêu chuẩn so với mọi năm kéo cao hơn, các công xã phía dưới rất ít tiết mục dùng tới vũ đạo, hơn phân nửa đều chuẩn bị các loại tiết mục độc lạ. Lần này tới tham gia biểu diễn, đều là các tiết mục tốt nhất được tuyển chọn từ công xã. Đương nhiên khiến người khác phải tròn mắt kinh ngạc.

Thậm chí một số công xã đã chi một số tiền lớn mời nghệ sĩ xiếc dân gian về, trực tiếp đốt cháy không khí hội trường bằng màn ảo thuật xiếc nguy hiểm của bọn họ.

Còn có loại hình nghệ thuật độc đáo như kịch câm.

Bọn họ ăn mặc trang điểm thực giản dị, cùng những người trong đội biểu diễn trên huyện cách biệt một trời một vực. Tuy nhiên, khi từng người bọn họ tự mình hóa trang dựa trên hình tượng nhân vật, nhìn qua có vẻ đơn giản, nhưng sau khi kết hợp cùng kĩ thuật diễn xuất lão luyện, chắc chắn có thể khiến khán giả bên dưới bật cười không ngừng.

Lý Xuân Hoa đã biểu diễn tiết mục Hoa đại nương không biết bao nhiêu lần, lần nữa biểu diễn không ngoài ý muốn vẫn được nhóm công nhân trong huyện hoan nghênh hết mực.

Bọn họ không nghĩ tới trên sân khấu nhỏ như thế, có vỏn vẹn mấy diễn viên, kịch bản tự viết, đạo cụ tự chế, âm thanh tự phối, thế nhưng có thể mang đến cảm giác như đang thưởng thức một tác phẩm điện ảnh thực thụ. Không nghĩ tới, đây chỉ là một tiểu phẩm hài nho nhỏ.

Không chỉ những công nhân phía dưới vui vẻ, nhóm lãnh đạo trong huyện cũng vô cùng hài lòng.

Lần này là lần đầu tiên hội phụ nữ đơn độc phụ trách hoạt động lớn như vậy. Cùng trước kia đảm nhiệm công tác hiệp trợ hoàn toàn bất đồng.

Hơn nữa lần này có cả công nhân cùng nông dân tham gia biểu diễn, có thể thấy được ý nghĩa đặc biệt của hoạt động này. Vì vậy, tranh thủ cơ hội này, các lãnh đạo trong huyện đều dẫn theo một nhà già trẻ lớn bé nhà mình lại đây.

Nhìn đến phân đoạn cao trào của vở kịch, nhóm lãnh đạo tấm tắc khen ngợi không dứt miệng.

“Nhìn xem, các diễn viên đều diễn rất nhập tâm, cực kì có tinh thần. Đây mới thật sự là diễn xuất, lần này hội phụ nữ của bên đó quả thực đã khiến tôi mở rộng tầm mắt.”

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 105

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.