Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người làm việc lớn

Phiên bản Dịch · 1068 chữ

Tô Mạn gật đầu đáp: “Dù sao con cũng tiện đường thôi. Mà phải công nhận, chị của em đúng là lợi hại nha, tự mình cũng có thể trở về.”

Tô Thu Nguyệt cảm thấy chính mình không còn lời nào để nói.

Một lát sau, người trong nhà lục tục trở về, hơn nữa tinh thần của mỗi người đều cực kì phấn chấn. Nhìn ai nấy đều như mấy người làm việc lớn, bận rộn mãi mới trở về, đặc biệt có cảm giác thành tựu.

Nhất là Lâm Tuyết Cúc, đi đường đều mang theo hào quang, trong tay còn ôm một quyển sách, nhìn giống y như bộ dạng các phần tử tri thức..

Thậm chí cô còn bắt chước Tô Mạn, đem mái tóc cắt ngắn. Vốn là muốn học theo để mình trông có vẻ có văn hóa, kết quả nhìn vào lại có cảm giác hơi dữ. Có điều, Lâm Tuyết Cúc tự cảm thấy hài lòng với bản thân mình hiện giờ. Mới được bao lâu đâu mà nhìn cô cũng ra dáng nữ cán bộ lắm đấy!

Còn về phần Tống Ngọc Hoa thì cũng có những thay đổi rất tích cực. Cô để kiểu tóc tết hai bím, trên người mặc quần áo do chính mình làm, hơn nữa hiện tại càng ngày càng tự tin và phóng khoáng, sự biến hóa hiện giờ so sánh với trước kia thật sự chênh lệch quá lớn.

Nhìn các cô như vậy, Tô Thu Nguyệt cảm thấy đến chính mình cũng sắp không nhận ra người thân trong nhà luôn rồi.

“Mọi người sao trễ như vậy mới trở về, ngoài trời đang tuyết lớn, không phải mọi người nên ở nhà nghỉ ngơi sao?”

“Nghỉ ngơi gì? Không đủ thời gian nữa kìa” Lý Xuân Hoa đem cái ly tráng men của mình đặt ở trên chậu than, làm ấm nước để chuẩn bị uống.

“Những ngày này, thật không có ngày nào nhàn rỗi, ngày mai còn phải đi ra ngoài. Phía công xã nhận cho chúng ta rất nhiều chương trình để biểu diễn, cực kì bận rộn, haizzz.”

Lâm Tuyết Cúc cũng chờ Tô Thu Nguyệt về, vì trong nhà này cũng chỉ còn có một mình cô em gái lớn này không biết cô hiện tại đã là cán bộ, cô cũng muốn khoe khoang một tý, vì vậy lập tức nói: “Đúng rồi đấy, chị công tác ở hội phụ nữ cũng quá bận rộn đi, thời gian đâu mà nghỉ ngơi.”

Tống Ngọc Hoa gật đầu đáp: “Quả thật quá bận, mùa đông năm nay quá lạnh, tay cũng chưa có linh hoạt lắm, hiệu suất thấp đi rất nhiều.”

Tô Nhị Trụ nói: “Chúng ta cũng chỉ là thợ mộc, cũng không có gì nhiều để học, ngày mai hết mưa rồi anh sẽ đi chặt hai cái cây về làm vài món đồ linh tinh.”

“Em còn chưa chặt đủ cây trúc đâu.” Tô Tam Trụ buồn bực nói.

“Ngày mai là cha có thể làm ra cho mẹ các con một cái bàn trang điểm rồi. Bây giờ tay nghề của cha đã rất cao, cha nhìn một lần liền biết làm ngay.” Tô Thiết Sơn ở trước mặt con cái cũng thổi phồng bản thân mình lên gấp mấy lần.

“Ai da, chồng à, không cần vội như vậy, tôi cũng có cần dùng gấp đâu.” Lý Xuân Hoa cười nói.

Tô Thiết Sơn đáp: “Không phải bà nói diễn xuất phải buộc tóc nhiều kiểu, mà không có cái gì để nhìn đấy sao?”

Lý Xuân Hoa cười: “Tôi nói đùa mà ông nhớ kỹ như vậy.”

Tô Mạn: “……”

Lâm Tuyết Cúc cảm thấy mình giống như bị cha mẹ đoạt đi hào quang. Cô còn chưa kịp khoe khoang việc mình đang là cán bộ với em gái lớn nữa mà…

Nãy giờ Tô Thu Nguyệt chứng kiến mọi thứ, lập tức bị sốc nặng. Sao mỗi lần trở về, trong nhà lại có thêm nhiều sự thay đổi lớn như vậy?

“Mọi người lúc nào cũng bận mà, sao bây giờ lại bận đến thế?”

Lâm Tuyết Cúc đang chỉ chờ mỗi câu này, trên mặt lộ ra biểu tình đắc ý: “Đó là đương nhiên rồi, em gái lớn à, em còn chưa biết đâu, năm nay chị lại được nhận thêm giải chiến sĩ thi đua. Lần này, công xã cảm thấy biểu hiện của chị rất tốt, nên hiện giờ chị đã là chủ nhiệm hội phụ nữ rồi. Trong hội phụ nữ rất nhiều chuyện, vậy còn chưa đủ bận sao”

“……” Cái gì???

Tô Thu Nguyệt không thể tin được, nhìn chằm chằm vào chị dâu nhà mình. Đến chị dâu cũng thay đổi như vậy…… Trong nhà rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Mãi cho đến tận bữa cơm chiều, Tô Thu Nguyệt cuối cùng cũng biết nhà mình rốt cuộc đã thay đổi như thế nào .

Chuyện chị dâu thứ Tống Ngọc Hoa đang may quần áo cô đã biết, mẹ mình đang làm diễn viên thì cô cũng biết.

Mấy ông anh trai thì hiện tại đang tham gia trong đội huấn luyện các ban ngành, học các loại kỷ thuật. Nói năm sau sẽ tìm cơ hội giành càng nhiều công điểm. Đến lúc đó số công điểm kia có thể đổi lương thực, cũng có thể đổi tiền.

Chị dâu cả…… là người tính toán chi li nhất trong nhà, một bụng đầy ý nghĩ xấu, lúc nào cũng nhìn chằm chằm mẹ chồng và các anh em trong nhà, vậy mà lao động ở trong hội phụ nữ lại thể hiện ưu tú như vậy, còn được làm cán bộ .

Tô Mạn nhìn thấy Tô Thu Nguyệt bưng chén cơm mà không ăn, lại còn trưng ra vẻ mặt thất thần liền hỏi: “Chị, chị thi kết quả như thế nào? Năm sau là lớp 11 rồi, kết quả học tập chính là quan trọng nhất.”

“……” Tô Thu Nguyệt hoàn hồn trong nháy mắt, bưng bát cơm há mồm to ăn, ăn xong liền vội vàng thể hiện như mình muốn đi vào phòng học tập. Thực sự kết quả kỳ thi này cô cảm thấy rất tốt, nhưng phải đợi lấy phiếu điểm mới có thể biết chính xác được.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 114

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.