Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kĩ thuật nuôi heo

Phiên bản Dịch · 1024 chữ

Ngay từ đầu, việc làm ngói diêu không yêu cầu nhiều nhân công. Chỉ cần chọn ra một người trong mỗi đội, cũng có thể tập hợp đủ mười mấy người, điều này cũng không ảnh hưởng đến công tác . Bây giờ thời tiết đã đỡ lạnh hơn, vừa lúc có thể khai phá đất đai.

Thợ mộc bên kia cũng rút ra mười mấy người tới, bắt đầu làm mộc. Trước tiên đẩy mạnh hai ngành này, mặt khác chờ ngày mùa kết thúc, lại chiêu mộ thêm ít thợ làm công lâm thời đến đây làm việc để gia tăng sản lượng.

Tô Mạn tốn chút công sức hoàn thành tốt bản kế hoạch, sau đó đi tìm thư ký Trình thương lượng.

Thư kí Trình sau khi xem xong, lo lắng nói: “Trước đó chúng ta cũng đã từng thử qua việc làm ngói diêu này, nhưng loại ngói này chất lượng không tốt. Trong nhà máy không cần sản xuất chúng, bởi vì dân quê cũng mua không nổi. Tôi thấy kế hoạch này không khả quan cho lắm đâu.”

Tô Mạn cười nói: “Cho nên trong kế hoạch, tôi mới yêu cầu tìm người đi học tập kỹ thuật này rồi trở về tiến hành hướng dẫn lại cho mọi người. Chúng ta làm công xã đơn vị cấp dưới, nếu muốn đi học tập ắt hẳn phải có thực lực để duy trì. Rốt cuộc tôi làm vậy đều là vì giúp cuộc sống của người dân trở nên tốt hơn. Cũng có thể xem là tiến cử kĩ thuật tiên tiến.

Thư kí Trình nghĩ ngợi, xem xét xem cách này có dùng được không? Lại nhớ đến vấn đề ở bên phía thợ mộc .

“Chúng ta vẫn tổ chức cho bọn họ làm đồ gia dụng để bán à?”

Tô Mạn nói: “À, về phần cái này, nói là kiếm tiền nhưng thật ra không nhất định như vậy, tôi chính là muốn làm thêm chút gia cụ để đi đổi một số vật tư. Trước đó tôi có đi trong huyện vài lần, cũng nghe người ta nói rằng những cái đồ này trong huyện rất có tiếng, nói rằng nông cụ tốt nhưng không mua được, có những nhà khi kết hôn đều không mua nổi một cái tủ quần áo. Ngài nghĩ thử xem, có nhiều công nhân như vậy.....Tôi liền nghĩ thử xem con đường này có thể đi được hay không. Dù sao chưa thử thì làm sao biết, ngài thấy có đúng không?

Trong lòng Tô Mạn thầm cân nhắc, thật ra có một sự kiện quan trọng trong năm nay. Cô đối với chi tiết lịch sử của thời đại này cũng không hiểu quá rõ, nhưng cũng có nghe người ta nói qua là nhà ăn tập thể sẽ phải giải tán ở ba năm khủng hoảng, không phải năm ngoái, năm kia thì nhất định chính là năm nay rồi.

Khi mà mọi người giải tán nhà ăn liền gặp phải một vấn đề lớn, đó chính là nồi sắt.

Lúc xây dựng nhà ăn lớn, vừa hay gặp được chỗ luyện sắt, từng nhà đều đem nồi đi đóng góp cho việc luyện sắt. Nếu như nhà ăn lớn giải tán, khi nấu cơm mọi người đều chỉ có thể dùng nồi gang. Cô liền suy xét, bản thân mình không chỉ có thể giúp xưởng kiếm tiền, không chừng còn có thể dùng sản phẩm này đem vào thành để đổi nồi sắt, đến lúc đó việc giải quyết vấn đề nồi sắt lại giúp cô có thêm một mớ điểm thánh mẫu. Đúng là một mũi tên trúng hai đích, cớ gì lại không làm?

Thư kí Trình nhìn lại cẩn thận bản kế hoạch này, trong lòng đương nhiên hi vọng có thể làm cho công xã ngày càng tốt hơn. Hơn nữa trước đó Tô Mạt cũng đã nghĩ ra nhiều ý tưởng hay, hiện tại hai cái này cũng là do cô nhắc đến, xem ra cũng không phải là không thể.

“Được rồi, cô cứ thử xem thế nào.”

....

Đại Kiều Loan ở đại đội bên này, Thôi Hướng Bắc cũng tìm Quách đại đội trưởng để thảo luận việc nuôi heo.

Cậu vốn là nghe Tô Nhị Trụ nói em gái của anh ta muốn mở một trại nuôi heo, cho nên trong đầu nôn nóng liền đi học hỏi việc nuôi dưỡng heo. Trận này cũng coi như là học được một số thứ.

Trong đội hình như cũng chưa nói đến việc muốn nuôi dưỡng heo. Hơn nữa mặc dù muốn nuôi heo cũng không nhất định ở trong đội.

Trái lo phải nghĩ, Thôi Hương Bắc cũng không bỏ ngang, cậu nhanh chóng chạy đi tìm Quách đại đội trưởng nói về chuyện nuôi heo này.

Quách đội trưởng: “.....” Ông nghĩ mãi mà cũng không hiểu, một thanh niên trí thức như vậy sao tự nhiên lại muốn nuôi heo.

“Thanh niên trí thức Thôi à, cái việc nuôi heo này cậu nghe được từ đâu vậy. Nuôi heo mà không chăm sóc tốt, chính là nuôi một chết một, lỗ còn hơn được.”

Thôi Hướng Bắc nói: “ Cái đó đương nhiên là do kĩ thuật của các người quá kém, nuôi heo cũng là một kĩ thuật đấy.”

Quách đội trưởng liền vui vẻ nói: “Nói giống như cậu có kĩ thuật lắm ấy.”

“ Đúng rồi, tôi thừa nhận là tôi rất có kĩ thuật nha.”

“....’’ Quách đội trưởng im lặng trong chốc lát, sau đó nhìn kĩ cậu ta, bộ dạng dường như cũng không giống đang nói dối, ông lại hỏi: “ Cậu nói thật ư?”

“ Đương nhiên là thật rồi, tôi còn mua cả đống sách về xem. Còn đi ra bên ngoài học tập một khóa về nuôi heo mùa đông, chính là vì muốn có được kĩ thuật nhuần nhuyễn.”

Thậm chí, cậu ta còn thông qua quan sát tập tính của con heo để lĩnh ngộ được một chút tri thức cho bản thân.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 110

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.