Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Động lực học tập

Phiên bản Dịch · 1059 chữ

Sự thoải mái này khiến cho Thôi Hướng Bắc có thêm động lực để học kỹ thuật nung gạch. Cậu muốn học thật giỏi để trở về làm chỉ đạo viên kỹ thuật, chứ không hề muốn ở lại trại nuôi heo thêm một phút nào nữa.

Nếu lo lắng cho mấy con heo trong trại, cậu có thể dành chút thời gian trong ngày đến chỉ bảo cho Tô Nhị Trụ, chắc chắn tên kia sẽ xử lý tốt công việc mà thôi.

Quyết định xong mục tiêu, Thôi Hướng Bắc liền yên tâm học tập.

Trong bài giảng có đề cập đến rất nhiều loại nguyên vật liệu. Chỉ đạo viên giảng giải cho bọn họ tương đối cẩn thận, ba người cũng nghiêm túc lắng nghe.

Rốt cuộc cũng đến lúc cạnh tranh. Bởi vì công xã kia chỉ có người mấy người làm ở lò nung ngói, hoàn toàn không cần tới ba người kỹ thuật viên, chỉ cần một người tới là đủ. Cho nên khi ba người học xong cũng không giao lưu cùng nhau, mà tự mình đi tìm người học hỏi hoặc là ôn tập.

Nói về những nguyên vật liệu trong bài giảng, Thôi Hướng Bắc xem qua là hiểu, cậu học lệch nghiêm trọng, lúc trước phải dựa vào điểm những môn tự nhiên cao mới được xét đậu đại học. Như vậy, lý thuyết khẳng định không cần lo, cân nhắc cẩn thận là ổn thoả.

Với lợi thế đó, cậu không như hai người kia cần phải ngồi ôm sách học thuộc lòng, chỉ cần học bằng cách đi theo giúp đỡ những công nhân nung gạch để hiểu biết thêm kiến thức thực tế.

Giống như khi Thôi Hướng Bắc làm việc tại trại nuôi heo, cậu cảm thấy học lý thuyết nhiều cũng không bằng người thật việc thật lao động. Ví dụ như cần chọn heo giống, bạn phải nhớ lại xem trên sách miêu tả như thế nào, nhớ kỹ rồi nhưng khi thực sự nhìn thấy con heo, bạn lại không chắc sẽ nhìn ra được sự khác biệt giữa chúng như trong sách nói. Nói trắng ra là bất kỳ chuyện gì cũng vậy, phải kết hợp giữa lý luận và thực tiễn thì mới thành công.

Công nhân nung gạch thấy có một tên nhóc con ra hỗ trợ bọn họ, tuy rằng cậu ta nói chuyện không êm tai, nhưng khi làm việc lại đặc biệt dai sức, chỉ qua hai ngày, mọi người liền trở nên quen thuộc. Chính bởi vậy, mỗi khi Thôi Hướng Bắc có vấn đề gì muốn hỏi họ, họ nếu biết sẽ nhiệt tình trả lời ngay, còn nếu không biết sẽ đi hỏi người khác rồi nói lại cho cậu.

Thông qua phương pháp kết hợp giữa thực tiễn và lý thuyết, Thôi Hướng Bắc từ từ bước qua giai đoạn nhập môn của kỹ thuật nung gạch.

…..

Tô Mạn không thấy mấy thanh niên trí thức được cử đi học trở về, trong lòng liền an tâm. Mọi sự chú ý liền đặt sang lò nung ngói bên này.

Hiện tại lò nung ngói đã được thu xếp ổn thoả. Lúc trước khi chưa lắp đặt trang thiết bị, Tô Mạn cùng đại sư phụ nung gạch tới kiểm nghiệm, ông đã đặc biệt cường điệu vấn đề an toàn:

“ Nhất định phải đảm bảo sự an toàn cho công nhân, Đốt được hay không chỉ là vấn đề thứ hai, vấn đề quan trọng nhất chính là sự an toàn của công nhân. Trước khi khởi công, phải mở một cuộc họp trao đổi kinh nghiệm, đem tất cả những tai hoạ ngầm tổng kết ra. Sau đó đưa qua cho tôi, tôi sẽ đưa lên huyện tìm giải pháp. “

Có Tô Mạn sắp xếp, tất cả công tác xây lò nung gạch đều được mọi người chuẩn bị chu đáo, sẵn sàng bất cứ lúc nào, chỉ còn chờ chọn ra chỉ đạo viên kỹ thuật là có thể bắt tay vào khánh thành lò nung gạch đầu tiên.

Không chỉ có bọn họ mong ngóng chỉ đạo viên kỹ thuật trở về, Tô Nhị Trụ cũng luôn mong ngóng Thôi Hướng Bắc trở về.

Vì nuôi béo tám chú heo con, có thể nói là anh ta đã tận tâm tận lực hết sức có thể.

Tuy rằng Thôi Hướng Bắc phân công nhiệm vụ nuôi heo mà như nuôi con cho anh, sắp xếp thời gian biểu cũng khá chuẩn, nhưng chung quy lại vẫn có vấn đề nảy sinh.

Ví dụ như hai chú heo nhỏ đột nhiên khó ở, quay sang cắn nhau.

Sợ chúng làm bị thương đối phương, Tô Nhị Trụ vội vàng nhảy vào chuồng ngăn chúng lại, ai ngờ heo còn bé mà rất nóng nảy, vừa can ra xong, chúng lại tiếp tục xông vào cắn nhau tiếp. Làm loạn đến mức Tô Nhị Trụ chẳng được nghỉ ngơi một phút nào.

Chờ mãi mới đến lúc tan tầm, lại nghe một chú heo kêu thảm, anh chẳng còn tâm trí nào nghĩ tới chuyện nghỉ ngơi nữa, vôi vàng mang chú heo ra tắm nước nóng.

Thôi Hướng Bắc lúc bàn giao công việc đã nói, nếu khi cậu trở lại mà một con heo nào bị thương, dù chỉ là rơi mất một cái lông, cậu ta cũng sẽ cùng mình tính toán sổ sách.

Vì không để xảy ra bất kỳ vấn đề nào, dù là nửa đêm đang ngủ, Tô Nhị Trụ cũng bò dậy xem đám heo nhỏ có chuyện gì hay không rồi mới yên tâm trèo lên giường ngủ tiếp.

Thực sự trải qua thì mới thấu hiểu, anh tự dặn lòng sẽ không bao giờ ghen ghét mỗi khi Thôi Hướng Bắc được chấm điểm chăn nuôi viên xuất sắc nữa. Những việc này quả thực không phải con người có thể làm được.

Dưới mong mỏi của biết bao nhiêu người, bọn Thôi Hướng Bắc đã chính thức kết thúc nửa tháng học tập.

Tô Mạn cùng thư ký Trình tự mình đi tới lò nung gạch trong huyện. Đương nhiên không phải đi đón người mà là đi chuẩn bị cho lễ nhận chức sau khảo nghiệm.

Bạn đang đọc Trở Về Năm 60: Tôi Bị Hệ Thống Hố của Hồ Đồ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi YooAhin
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 95

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.